Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Tô Trọng Uy và Tô Trọng Viễn muốn trốn, nhưng Tô Tín lại không nghĩ buông tha bọn họ như vậy.

Đối với những người Tô gia này, Tô Tín cũng không muốn trèo cao, đồng thời cũng không muốn đắc tội bọn họ.

Các ngươi muốn sống trong công lao ngày xưa của Ninh Viễn Đường, Tô Tín không xen vào.

Nhưng vấn đề hiện tại nhìn thấy thái độ của Tô Trọng Viễn và Tô Trọng Uy là biết rõ tính tình của người Ninh Viễn Đường Tô gia là cái gì.

Chỉ cần bọn họ cho rằng trên người Tô Tín có huyết mạch Tô gia, như vậy chính là người Tô gia, ngươi nên làm việc cho Tô gia, ta cho ngươi một chút chỗ tốt ngươi cũng phải cảm động rơi nước mắt với ta.

Tô Tín không muốn nói gì về loại tư tưởng này, trực tiếp dùng hành động tỏ vẻ là được.

Tô Trọng Uy cho rằng bọn họ đã đào thoát, nhưng hai tay Tô Tín vung lên, lập tức hư không ngưng kiếm, trong nháy mắt hơn năm trăm đạo kiếm khí tấn công vào Tô Trọng Uy, cảnh tượng vô cùng khủng bố.

Sắc mặt Tô Trọng Uy thay đổi, hắn một tay mang theo Tô Trọng Viễn, một tay còn lại sinh ra ánh sáng vô hạn, là Đại Quang Minh Ấn!

Nhưng vô hình kiếm khí của Tô Tín sắc bén cỡ nào? Kiếm khí trực tiếp xé nát ại Quang Minh Ấn của Tô Trọng Uy, kiếm khí nhập vào cơ thể và hắn phun ra một ngụm máu tươi.

Trong mắt Tô Trọng Uy xuất hiện một tia tàn nhẫn, không ngờ Tô Tín lớn mật như vậy, hắn thật sự muốn mạng của mình!

Đến thời điểm này Tô Trọng Uy cũng chỉ có thể dốc sức liều mạng.

Hắn lại phun ra một ngụm máu tươi, huyết vụ đầy trời dung nhập vào cơ thể, hắn như hóa thành Cửu Thiên Côn Bằng, chỉ cần nhảy vài cái đã mất đi bóng dáng, tốc độ nhanh tới cực điểm.

Tô Tín không đuổi theo, hắn cũng đuổi không kịp.

Dù sao Ninh Viễn Đường Tô gia cũng là gia tộc lánh đời từ thời kỳ thượng cổ, bọn họ tinh thông vũ kỹ thượng cổ nhiều không kể xiết, có chút đã thất truyền, nhưng trong gia tộc bọn họ vẫn còn bảo tồn như cũ.

Tô Trọng Uy thi triển tốc độ Côn Bằng tung cánh khủng bố đến cực điểm, ngay cả Phong Thần Thối của Tô Tín cũng kém xa.

Cho dù đối phương đã bỏ chạy, Tô Tín cũng không để ý.

Đỗ Bái lúc này thở dài:

- Không nghĩ tới trên người Tô đại nhân lại có huyết mạch Ninh Viễn Đường Tô gia.

- Những người này có tính tình hiếm thấy nhưng không thể không nói huyết mạch thập phần cao quý.

- Ninh Viễn Đường Tô gia truyền thừa từ nhất thế hoàng triều thời thượng cổ, có thể phong hầu bái tướng thời đại đó đều là thiên kiêu tuấn kiệt của thời đại.

- Có thể nói khi đó tổ tiên Đại Chu Cơ gia không biết đang chơi bùn ở đâu.

Tô Tín hơi khinh thường lắc lắc đầu nói:

- Cái gọi là huyết mạch căn bản chỉ là vô căn cứ mà thôi, sở dĩ võ giả cường đại dựa vào là bản thân, cũng không phải huyết mạch hư vô mờ mịt.

- Người Tô gia coi trọng huyết mạch như thế, vậy bọn họ cả đời không thể vượt qua thủy tổ Tô gia.

Đỗ Bái gật gật đầu, Tô Tín nói lời này có đạo lý.

Như Tiêu gia trong lục đại thế gia cũng coi trọng huyết mạch, nhưng bọn họ chỉ xem trọng huyết mạch cường đại có thể sinh hạ hậu duệ thiên phú võ đạo xuất chúng, mà không giống như Tô gia xem huyết mạch thành thứ gì đó chí cao vô thượng, lại vẫn không cho phép thông hôn cùng ngoại tộc.

Sau khi hái Cửu Sắc Liên Hoa, thời gian của Tô Tín và Đỗ Bái đã không nhiều lắm, hai người lại đi hái thêm vài món thiên tài địa bảo.

Đến ngày thứ ba, toàn bộ Côn Luân bí cảnh cũng bắt đầu chấn động, một vị trí ở trung ương phát ra ánh sáng rực rỡ, một thanh trường kiếm tỏa ra ánh sáng màu vàng, gần như tất cả người trong Côn Luân bí cảnh đều có thể nhìn thấy.

Nhìn thấy cảnh này, những hoàng tử đau khổ tìm kiếm Nhân Hoàng kiếm có cảm giác mình bị đùa giỡn.

Không ngờ mình tìm suốt hai ngày là lãng phí thời gian, bọn họ không đi lấy thiên tài địa bảo khắp nơi, tìm Nhân Hoàng kiếm khắp một nửa Côn Luân bí cảnh, kết quả thời gian vừa đến lại xuất hiện, sắc mặt năm hoàng tử tối tăm.

Nhưng bọn họ cũng không có thời gian oán hận, vội vàng dẫn theo thủ hạ dưới trướng đi tới nơi Nhân Hoàng kiếm xuất thế.

Tô Tín cũng nhìn thấy động tĩnh như vậy, kỳ thật hắn đã sớm cùng Đỗ Bái chờ ở chung quanh.

Những công hầu Đại Chu, quân đội và Lục Phiến Môn bảo trì trung lập cũng tới đây, bọn họ đến không phải vì tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm, mà là muốn nhìn xem Nhân Hoàng kiếm cuối cùng sẽ thuộc về ai.

Cơ Ngôn Dự mang theo người Vương gia cùng Thanh Thành kiếm phái đến trước tiên, nhìn thấy Tô Tín lại chờ ở nơi này, Cơ Ngôn Dự hỏi:

- Tô đại nhân sớm tới đây, chẳng lẽ sớm biết nơi này có Nhân Hoàng kiếm xuất thế, còn có đầu mối gì?

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Tại hạ chỉ trùng hợp tìm kiếm thiên tài địa bảo ở gần đây mà thôi, không nghĩ tới lại đụng phải Nhân Hoàng kiếm xuất thế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui