Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Hiện tại cách Côn Luân bí cảnh kết thúc còn chưa tới nửa khắc đồng hồ, Tô Tín chỉ cần sống quá khoảng thời gian này là có thể, cho nên hắn trực tiếp không cân nhắc nội lực, hắn dùng tất cả vốn liếng nên đối phương không cách nào làm hắn bị thương.

Kết quả người ngoài xem ra, Tô Tín bị hơn hai mươi tên võ giả Hóa Thần Cảnh vây công nhưng vẫn tránh né thành thạo, dứt khoát lưu loát đến cực điểm, lúc này mọi người hít sâu một hơi.

Hiện tại Tô Tín đã không còn trên Nhân Bảng, cho nên tư liệu của hắn đã thật lâu không có đổi mới, trừ Lục Phiến Môn ra, những người khác trừ tận lực đi điều tra Tô Tín hoặc nhìn thấy hắn ra tay, có rất ít người biết rõ Tô Tín còn có lợi khí quần chiến như Bất Tử Ấn Pháp trong tay.

Ban đầu Thiết Vô Tình định ra tay giúp đỡ, sau khi nhìn thấy Tô Tín ứng phó thành thạo như vậy liền lùi lại.

Hắn biết, nếu Tô Tín không có nắm chắc thì hắn không có khả năng muốn chết.

Theo thời gian trôi qua, vài tên hoàng tử phát hiện mình xuất hết thủ đoạn cũng không làm gì được Tô Tín, bọn họ cũng đã có lo lắng.

Cơ Ngôn Luật trực tiếp hô lớn:

- Tô đại nhân, giao Nhân Hoàng kiếm cho ta, ta cam đoan ngày sau một vị trí tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn sẽ có một chỗ cho Tô đại nhân.

Cơ Ngôn Dự cũng lớn tiếng nói:

- Ngày sau ta đăng cơ, chắc chắn phong Tô đại nhân ngươi làm quốc công, đất phong mặc ngươi lựa chọn!

Mấy người kia rất sốt ruột, trực tiếp không cố kỵ cấp hứa hẹn, dù sao có thực hiện hứa hẹn hay không còn chưa biết, tối thiểu cũng phải thu được Nhân Hoàng kiếm tới tay rồi nói sau.

Nhưng đáng tiếc Tô Tín dầu muối không tiến, hắn cứ kéo dài như vậy cho tới khi Côn Luân bí cảnh kết thúc, mọi người cảm giác hấp lực kéo mình đi, trước mắt lập tức trắng xoá.

Tô Tín thở ra một hơi, tuy trước mắt đã trắng xóa nhưng hắn trong tình huống không nhìn thấy vẫn dùng tốc độ nhanh nhất đổi viên bảo thạch Đỗ Bái phỏng chế lên Nhân Hoàng kiếm.

Nhân Hoàng kiếm quả nhiên là đồ dỏm, bảo thạch phía trên không phải khảm nạm, chỉ là cái rãnh lắp vào mà thôi, thuận tiện tháo dỡ, việc này rõ ràng chuẩn bị ngày sau có bảo thạch hoa lệ hơn sẽ trực tiếp lắp đặt trên đó.

Lúc này ở bên ngoài, thời gian đã qua cả buổi, Côn Luân bí cảnh sắp kết thúc, tất cả mọi người tụ tập nơi đây, kể cả Cơ Hạo Điển cũng được Đường Hiển phục thị chờ ở đây.

Sắc mặt tất cả mọi người ngưng trọng, lần Côn Luân bí cảnh này đã chết không ít người, hai ngày nay đã vẫn lạc gần hai mươi võ giả Hóa Thần Cảnh, đã đạt tới một phần năm võ giả Hóa Thần Cảnh tiến vào trong Côn Luân bí cảnh, số lượng nhiều tới mức kinh người.

Đặc biệt dưới trướng Cơ Ngôn Hạo đã chết bảy người, lúc này mọi người dùng ánh mắt đồng tình nhìn Sở vương điện hạ, xem ra hắn không có khả năng tranh đoạt vị trí thái tử.

Theo thời gian trôi qua, mọi người suy đoán tranh đấu trong Côn Luân bí cảnh đã tới giai đoạn gay cấn, đúng lúc này một khối ngọc bài vỡ vụn, âm thanh tan vỡ hấp dẫn mọi người chú ý, tất cả mọi người lập tức nhìn lên bình đài.

Một tên tiểu thái giám chuyên môn dò xét tên ngọc bài lập tức ngây người, thậm chí hắn quên kêu lên.

Nhưng hắn càng như vậy người phía dưới càng sốt ruột, rốt cuộc là ai chết?

Đường Hiển lập tức hừ lạnh một tiếng, tiếng sấm sét nổ vang bên tai tiểu thái giám, dường như hắn mới nghĩ tới cái gì đó, vội vàng cao giọng nói:

- Thiếu Lâm tự Giác Nghiêm bị giết!

Răng rắc!

Một tiếng giòn vang, lúc này không phải tiếng ngọc bài vỡ vụn, cũng không có người vẫn lạc, Huyền Thông trực tiếp bóp nát tay ghế của mình!

Mọi người nơi này xôn xao, sau đó dùng ánh mắt quái dị nhìn Huyền Thông, cũng không ai nghĩ tới người Thiếu Lâm tự lại bị giết, tranh đấu trong đó kịch liệt tới mức nào?

Người bên ngoài không biết rằng Huyền Thông tức giận việc Giác Nghiêm bị giết tới cực điểm.

Trong võ giả Hóa Thần Cảnh Thiếu Lâm tự thế hệ này, Giác Nghiêm là người có hi vọng đột phá Dung Thần Cảnh nhất, chính là võ giả quý giá nhất Thiếu Lâm tự, nhất định sẽ được bồi dưỡng tỉ mỉ.

Cho nên thân phận Giác Nghiêm trong Thiếu Lâm tự gần với những võ giả Dung Thần Cảnh, kết quả hắn lại vẫn lạc tại nơi này, làm cho Huyền Thông có chút không thừa nhận nổi.

Rốt cuộc hắn suy nghĩ là ai giết Giác Nghiêm, chẳng lẽ là Tô Tín?

Dù sao tất cả võ giả tiến vào Côn Luân bí cảnh, Tô Tín là tử thù duy nhất với Giác Nghiêm.

Ngay cả như vậy Huyền Thông cũng vẫn còn có chút hoài nghi, dù sao hắn thân là cường giả Dung Thần Cảnh Thiếu Lâm tự, hắn rất hiểu võ công của Giác Nghiêm, Giác Nghiêm tu hành Kim Cương Bất Phôi Thần Công đại thành, cho dù Tô Tín thật có thể thắng hắn cũng tuyệt đối không có khả năng giết hắn.

Nếu như không phải Tô Tín, Giác Nghiêm chết như thế nào? Chẳng lẽ là bởi vì tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm nên bị vây công chết?

Bất kể là ai giết Giác Nghiêm, dù sao vấn đề này tuyệt đối không xong, Huyền Thông tuyệt đối sẽ đòi công đạo cho Giác Nghiêm, cũng phải đời công đạo vì Thiếu Lâm tự.

Cho nên sau khi biết tin Giác Nghiêm bị giết, hắn vẫn ngồi ở chỗ đó, chỉ có điều trên người tỏa ra khí tức âm lãnh không lái đi được, mọi người chung quanh run rẩy.

Cảm giác được khí tức chớ lại gần trên người Huyền Thông, tất cả mọi người chủ động bỏ qua ý định hỏi thăm Huyền Thông, nói không chừng lão hòa thượng này sẽ nổi giận bất cứ lúc nào.

Cho nên mọi người đều đưa mắt nhìn vào cánh cửa thanh đồng to lớn, muốn xem xem là ai đoạt được vị trí hoàng trữ, là ai giết Giác Nghiêm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui