Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Lại thêm khi đó tâm tính của Tần Quân cùng lúc ở thế giới cuối cùng kém không ít, làm bọn hắn càng thêm không tin.

Tần Quân dở khóc dở cười, tức giận nói:

- Vậy bây giờ thì sao, chẳng lẽ trẫm cùng trong trí nhớ của bọn hắn còn không giống?

Thiên Đế lắc đầu nói:

- Ta cũng nói như vậy, nhưng bọn hắn không nguyện ý tin tưởng, còn nói nếu bọn họ đi ra, sẽ nhịn không được hủy diệt hết thảy vị diện.

- Vì sao muốn hủy diệt?

Tần Quân nghi hoặc hỏi.

Chẳng lẽ bế quan lâu, tẩu hỏa nhập ma?

Thiên Đế thành thật trả lời:

- Bởi vì bọn hắn cảm thấy chỉ khi hết thảy đều không còn tồn tại, ngài mới có thể xuất hiện, như lúc ban đầu.

Tần Quân im lặng, không khỏi hồi tưởng lại thế giới cuối cùng.

Nơi đó không có thời gian, không có không gian, chỉ có hắn, Bất Hủ, Vĩnh Hằng.

Hắn thăm thẳm thở dài nói:

- Mang trẫm đi tìm bọn họ.

Nghe vậy, Thiên Đế gật đầu.

Lần này, hắn nhìn tựa hồ không có đùa nghịch tâm cơ.

Tần Quân đi theo Thiên Đế rời Chúng Thần khởi nguyên, hắn mặt không biểu tình, nhìn như đang suy nghĩ tâm sự, kì thực cảnh giác Thiên Đế.

Mặc dù hắn có biện pháp tru sát Thiên Đế, nhưng Thiên Đế đã biến đến mức không thể khống chế, lúc trước còn lừa hắn nói Bất Hủ, Vĩnh Hằng đã chết, để Tần Quân như thế nào lại tin tưởng hắn?

Nhưng Tần Quân nhất định phải tìm Bất Hủ, Vĩnh Hằng.

Từ tình huống trước mắt đến xem, muốn tiêu diệt Thủy Ác, chỉ dựa vào hắn là không được.

Bởi vì hiện tại hắn đột phá rất khó khăn, cần thời gian.

Sau khi Tần Quân rời đi, Chúng Thần khởi nguyên chỉ còn lại Nhậm Ngã Tiếu, Hồng Mông Đại Đế, Thái Dịch Hỗn Độn.

Ba thần ngồi xuống, chờ Tần Quân trở về.

Một bóng người bỗng nhiên bay tới, rõ ràng là Dương Mi đại tiên, vẻ mặt hắn sợ hãi, cấp tốc bay đến trước mặt ba thần.

Ba thần trong nháy mắt di động, vây quanh hắn.

- Thiên Đế bệ hạ đâu? Hắn ở đâu?

Dương Mi đại tiên gấp giọng hỏi, nghe mà ba thần nhíu mày, bọn hắn không biết Dương Mi đại tiên.

Nhậm Ngã Tiếu nhìn chằm chằm Dương Mi đại tiên, biểu lộ cổ quái nói:

- Ngươi đến từ Thần Thoại?

Thần Ma trong Thần Thoại hệ thống hắn đều biết, đối với Dương Mi đại tiên vẫn có một ít ấn tượng.

- Thần Thoại?

Vẻ mặt của Hồng Mông Đại Đế vô cùng nghi hoặc, Thái Dịch Hỗn Độn thì như có thâm ý nhìn về phía Nhậm Ngã Tiếu.

Hắn nhớ Nhậm Ngã Tiếu đã từng sáng tạo ra thứ gì đó, là theo Tần Quân yêu cầu đi sáng tạo, trong danh tự có hai chữ thần thoại.

Dương Mi đại tiên cũng nhớ lại Nhậm Ngã Tiếu, thần sắc phức tạp, không lo được ân oán trước kia, nói:

- Gia hoả kia muốn giết tới, chúng ta nhất định phải tìm được bệ hạ!

Oanh...

Một trận cuồng phong nghiền nát từng tòa sơn nhạc, chỉ thấy Cực Đế như mũi tên đánh tới.

Sắc mặt của ba vị Hồng Mông Thần linh đại biến, mặc dù bọn hắn muốn tìm Cực Đế báo thù, nhưng hiện tại Cực Đế tản ra khí tức thật sự là quá mạnh.

- Mau trốn!

Dương Mi đại tiên trầm giọng nói, nói xong, mình liền lách người rời đi.

Hồng Mông Thần linh cũng như thế.

Cực Đế không có truy đuổi Dương Mi đại tiên, mà đánh tới ba vị Hồng Mông Thần linh.

Tốc độ của hắn rất nhanh, chí ít nhanh hơn các Hồng Mông Thần linh!

Không đến một cái nháy mắt, hắn liền đến phía sau Thái Dịch Hỗn Độn, một quyền nện xuống.

Nhục thân của Thái Dịch Hỗn Độn bị oanh bạo, thần hồn muốn chạy ra, lại bị Cực Đế một hút vào trong bụng.

Vẫn lạc!

- Thái Dịch!

Hồng Mông Đại Đế lập tức nổi giận, quay người lao về phía Cực Đế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui