Việt Vương phải thua?
Tất cả mọi người nín thở ngưng thần, một kiếm nhanh đến cực hạn để bọn hắn đều cảm giác không kịp né tránh, huống chi là Tần Quân?
Ngay tại trong điện quang hỏa thạch, Tần Quân trong mắt bỗng nhiên hiện lên một tia dị quang, thân thể nhanh chóng chếch đi, hiểm hiểm tránh thoát được một kiếm nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi của Trác Tuấn Kiệt.
Cùng lúc đó, Tần Quân đơn tay mang theo Ngân Long Tru Hồn thương hướng Trác Tuấn Kiệt đập tới, tiếng xé gió truyền đến, dù là Trác Tuấn Kiệt cũng không dám khinh thường, chỉ có thể né tránh.
Hoa ――
Toàn trường xôn xao, Tần Quân vậy mà tránh thoát được một kiếm này của Trác Tuấn Kiệt!
Dù là Trương Lão cùng Đắc Kỷ cũng không khỏi nhíu mày, dựa theo lẽ thường mà nói, tu sĩ Trúc Cơ Cảnh Thất Tầng là không thể nào tránh thoát được một kiếm này, nhưng Tần Quân hết lần này tới lần khác lại tránh thoát, tuy rằng hơi có vẻ bối rối, thế nhưng hắn đúng là tránh khỏi.
Kỳ thực một kiếm này về sau Trác Tuấn Kiệt cũng đã thu lực, dù sao Tần Quân thế nhưng là Việt Vương, nếu như hắn chém xuống đầu của Tần Quân, hoàng thất cùng Huyền Linh tông khẳng định không chết không thôi, đến lúc đó Tử Quang tông cùng Phần Sơn cốc cũng sẽ cùng theo đó bỏ đá xuống giếng, cuối cùng thậm chí còn có khả năng dẫn đến Huyền Linh tông bị tiêu diệt.
Nhưng hắn như thế nào cũng không nghĩ đến Tần Quân vậy mà có thể tránh thoát được, Trác Tuấn Kiệt cũng không dám lại khinh thường, nếu là lại bại, hắn liền thật không còn mặt mũi nào tự xưng Càn Nguyệt vương quốc đệ nhất thiên tài.
Nên biết rằng Tần Quân mới chỉ mười sáu tuổi, nếu như đạt tới tuổi của hắn, khẳng định xong bạo hắn!
"Ngươi đúng là thiên tài yêu nghiệt, tuy nhiên ta sẽ không thua!"
Trác Tuấn Kiệt âm thanh lạnh lùng nói, nói xong cũng huy động trường kiếm, trảm ra kiếm khí, tứ ngược hướng Tần Quân.
Tần Quân dậm chân xông về phía trước, Ngân Thương phía trước, thân thể đột nhiên hướng về phía sau khuynh đảo, xảo diệu từ phía dưới kiếm khí lướt qua, thấy để các tu sĩ hoa mắt.
Tốt lực phản ứng thật nhanh!
Thường Thiến Thiến cùng Nam Ngọc Tâm đã nhìn mắt trợn tròn, Tần Quân vậy mà lợi hại như thế!
"Gia hỏa này là bật hack sao?" Thường Thiến Thiến run giọng nói, nàng tuy cho rằng Tần Quân sẽ thắng, nhưng nàng chưa bao giờ suy nghĩ Tần Quân có thể uy vũ như thế, đối kháng chính diện vậy mà cùng Trác Tuấn Kiệt địa vị ngang hàng, bất phân cao thấp.
"Cái gì gọi là bật hack?" Nam Ngọc Tâm nghi hoặc hỏi.
"Chính là không hợp với lẽ thường, không nhìn quy tắc mạnh yếu!"
Ngay tại thời khắc hai nữ sợ hãi thán phục, Tần Quân hai tay nắm Ngân Long Tru Hồn thương quét ngang mà ra, muốn nện đứt hai chân của Trác Tuấn Kiệt, nhưng Trác Tuấn Kiệt lực phản ứng càng nhanh, tại Tần Quân vừa vung thương liền vọt lên.
Tê liệt!
Gia hỏa này chẳng lẽ cũng mở Nghịch Tri Vị Lai chi thuật?
Tần Quân trong lòng giận mắng, không sai, hắn sở dĩ có thể biểu hiện như bật hack vậy đúng là vận dụng Nghịch Tri Vị Lai bên trong Thiên Cương Tam Thập Lục Biến.
Nghịch Tri Vị Lai ―― đối với tương lai có tính biết trước nhất định!
Bởi vì tu vị hắn quá yếu, cho nên Tần Quân chỉ có thể biết trước được tình huống ba giây sau, nhưng đầy đủ để hắn ứng phó cục diện trước mắt.
Nghịch Tri Vị Lai nghe rất ngưu xoa, thế nhưng tu vị đạt tới chỗ cao thâm liền có thể nhẹ dễ phân biệt được thuật này. Tuy nhiên tại Trúc Cơ Cảnh đến Kim Đan Cảnh nội, thì nó tuyệt đối là tồn tại nghịch thiên!
Liên tục nhiều lần sử dụng Nghịch Tri Vị Lai chi thuật, Tần Quân thể lực có chút theo không kịp.
Nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh!
Tần Quân lòng nóng như lửa đốt, một bên chống cự Trác Tuấn Kiệt tiến công, một bên đầu óc phi tốc chuyển động.
Có!
Đại Tiểu Như Ý!
Thiên Cương Tam Thập Lục Biến chi Đại Tiểu Như Ý thuật―― Thân Thể có thể tùy ý biến lớn thu nhỏ, lực lượng bản thân theo đó biến hóa!
Tần Quân lúc này liền thôi động thuật này, thân thể cùng Ngân Long Tru Hồn thương đồng thời thu nhỏ lại, trong chớp mắt liền biến thành nhỏ bé như con ruồi, bóng đêm mông mủ, tất cả mọi người liền cho là hắn hư không tiêu thất.
"Chuyện gì xảy ra... Khí tức của hắn rõ ràng vẫn còn ở đó..."
Trác Tuấn Kiệt đồng tử thít chặt, toàn thân lông tơ dựng đứng, hắn cấp tốc liếc nhìn chung quanh, căn bản vẫn không nhìn thấy thân ảnh của Tần Quân.
Toàn trường lập tức xôn xao, các tu sĩ cũng bắt đầu hết nhìn đông lại nhìn tây.
"Việt Vương đâu?"
"Đậu phộng, làm sao đột nhiên lại biến mất không thấy?"
"Khí tức của hắn vẫn còn đó, chẳng lẽ hắn vận dụng cái gì ẩn nấp chi pháp?"
"Đoán chừng đúng là như vậy, loại pháp thuật hoàn toàn biến mất thân hình này phẩm giai tuyệt đối cực cao!"
"Cũng không nghĩ một chút, người ta là hoàng tộc a, có thể tìm tới dạng pháp thuật này cũng không khó."
Các tu sĩ nghị luận ầm ĩ, tu vị cao thâm Đắc Kỷ cùng Trương Lão thì lại nhíu mày, ánh mắt của bọn hắn nhìn chằm chặp lòng bàn chân của Trác Tuấn Kiệt, rút ngắn khoảng cách xem xét, chỉ gặp Tần Quân nhỏ bé như là con kiến hôi chính là đang khiêng Ngân Long Tru Hồn thương ra sức chạy.
"Tê liệt, mệt chết cha lão tử, tương đương với chạy một trăm mét a!"
Tần Quân trong lòng mạn mắng, hắn thu nhỏ về sau, Trác Tuấn Kiệt nhưng không có thu nhỏ, Trác Tuấn Kiệt hai chân cách xa nhau đối với hắn mà nói không thể bảo là không lớn.
Cũng may Trác Tuấn Kiệt chưa bao giờ thấy qua Đại Tiểu Như Ý dạng pháp thuật này, cho nên cũng cùng các tu sĩ khác cho rằng Tần Quân chỉ là ẩn nặc thân hình.
Đề phòng Tần Quân đột nhiên tập kích, Trác Tuấn Kiệt không nhúc nhích, chỉ động con mắt.
Tràng diện yên lặng lại, nhóm tu sĩ trẻ tuổi đều đang tìm vị trí của Tần Quân.
Khi Tần Quân chạy đến sau lưng Trác Tuấn Kiệt, hắn liền vội vàng lần nữa thôi động Đại Tiểu Như Ý thuật, thân hình đột nhiên tăng lớn, đồng thời quay người đem Ngân Long Tru Hồn thương đập tới.
"Nằm xuống cho lão tử!"
Nương theo tiếng hét to của Tần Quân, Trác Tuấn Kiệt liền vô ý thức quay đầu lại, nhưng đã muộn, Đại Tiểu Như Ý thuật tốc độ thôi động tại bên trong một giây, Tần Quân liền phảng phất như trống rỗng xuất hiện tại phía sau hắn, Ngân Long Tru Hồn thương nặng năm ngàn cân đè ép không khí, mang theo khí thế vô cùng cường đại đánh hướng Trác Tuấn Kiệt.
Phịch một tiếng!
Trác Tuấn Kiệt chỉ kịp dùng trường kiếm ngăn cản, Ngân Long Tru Hồn thương nặng nề nện ở trên thân kiếm của hắn, trực tiếp đứt đoạn, lực lượng cường đại để Trác Tuấn Kiệt cánh tay phải trong nháy mắt bị chấn gãy, cả người thổ huyết bay ngược về phía sau.
Một màn này thấy tất cả mọi người liền há to mồm.
Oanh!
Trác Tuấn Kiệt nện ở phía trên một tòa thạch tượng mới dừng lại, thạch tượng to lớn hơi rung động, có thể thấy được Tần Quân xuất lực lớn như thế nào.
"Phốc ―― "
Nằm dưới đất Trác Tuấn Kiệt nhìn qua Tần Quân chật vật chống đỡ người đứng dậy, muốn mở miệng nói gì đó, kết quả lại là phun ra một ngụm máu tươi.
Tần Quân dựa vào Ngân Long Tru Hồn thương chống đỡ lấy thân thể, liên tục sử dụng hai loại pháp thuật bên trong Thiên Cương Tam Thập Lục Biến để hắn tình trạng kiệt sức, cũng may Trác Tuấn Kiệt cũng đã mất đi lực chiến đấu.
Toàn bộ Việt Vương cung lâm vào yên tĩnh, các tu sĩ nhìn qua Tần Quân thân thể run rẩy trên mặt lộ ra vẻ chấn động.
Tần Quân vậy mà đánh bại Trác Tuấn Kiệt!
Nam Ngọc Tâm khẽ che lấy cái miệng nhỏ nhắn, trong mắt đều là vẻ không dám tin, bên cạnh Thường Thiến Thiến đã kích động đến không phải nói cái gì.
Lô Huyền Phong nhìn qua Tần Quân mặt mũi tràn đầy ngốc trệ, mà Huyền Linh tông một phương tất cả mọi người thì choáng váng.
Lần trước còn dễ nói, có thể nói là Trác Tuấn Kiệt chủ quan.
Nhưng lần này thì sao?
Chẳng lẽ nói Tần Quân ẩn nặc thuật quá cao siêu?
Dẹp đi, cái này ít nhất nói rõ tại bên trong sinh tử chiến đấu Trác Tuấn Kiệt tuyệt đối không phải là đối thủ của Tần Quân!
"Ti ―― ta vừa rồi hoa mắt sao?"
"Người nằm trên đất đúng là Trác Tuấn Kiệt..."
"Ông trời ơi... Việt Vương lợi hại như vậy sao?"
"Trách không được hắn có thể lôi kéo siêu cấp cường giả, xem ra là bởi vì thiên phú của hắn quá mạnh cho nên mới bị đại thế lực phái người bảo hộ!"
"Càn Nguyệt vương quốc đệ nhất thiên tài chi vị muốn đổi chủ sao?"
Các tu sĩ kích động khó nhịn, bên trong giới tu sĩ trẻ tuổi, Trác Tuấn Kiệt có thể nói là đệ nhất thần thoại, tồn tại vô địch trong đồng bối!
Không nghĩ tới hắn vậy mà bại!
Mà lại bị bại triệt để như vậy!
Trác Tuấn Kiệt chỉ Tần Quân nửa ngày nói không nên lời, lần nữa nghịch huyết dâng lên, phun máu ngất đi.