Tối Cường Triệu Hoán Sư

Theo mặt trời dần dần lên cao, ánh sáng bốn phía cũng rực rỡ lên, cứ việc vẫn còn sương đen tối tăm mờ mịt lượn lờ, nhưng so với tầm nhìn ban đêm thì đã rõ ràng hơn, đội săn ma dần dần đẩy nhanh bước chân, khi bọn họ ra khỏi biển thi thể, xuyên qua rừng rậm ma thú đã bị dị ma phá hủy hoàn toàn, Trang Dịch là người đầu tiên cảm ứng được có ma khí dao động rất nhỏ xuất hiện ở phía trước.

Hắn lập tức giơ tay ra hiệu cho đội săn ma cẩn thận, sau đó thu liễm hơi thở quanh thân, đi lên trước cùng với Lôi Tu, mượn những gò đất nhỏ mấp mô ở phía trước bò tới gần, sau một lúc, Trang Dịch cùng Lôi Tu chậm rãi ngẩng đầu xem xét tình huống phía trước.

Vị trí của bọn họ lúc này tương đối cao so với đảo ma thú, nếu là trước kia, dưới chân núi tất cả đều là rừng cây xanh um tươi tốt, tầm mắt bị che khuất, căn bản không nhìn rõ bất cứ cái gì, nhưng mà lúc này toàn bộ rừng rậm ma thú trong đảo ma thú đều đã bị dị ma phá hỏng, thảm thực vật bị hủy hoại gần như không còn, mặt đất cháy đen từng mảng, từ vị trí của Trang Dịch cùng Lôi Tu đến xem, tình huống trên toàn bộ một mặt sườn núi nhìn một cái không sót thứ gì.

Hiển nhiên đại quân dị ma vừa mới xuất phát, dị ma còn lại lúc trước tập trung thành đoàn ở dưới chân núi hiện tại đang dần dần giải tán, tự bay đi các phương hướng khác nhau, bởi vì cấp bậc trong dị ma rất rõ ràng, Trang Dịch cùng Lôi Tu có thể thấy rõ dị ma cấp thấp dùng một loại tư thế cung kính cổ quái cúi chào dị ma cấp cao, sau đó mới chính thức rời đi.

Lôi Tu dùng tay ra hiệu cho đội săn ma phía sau, vài phút đồng hồ sau, tất cả đội săn ma đều lẻn đến bên cạnh Trang Dịch cùng Lôi Tu, cùng bọn họ lén lút xem xét mỗi hành động nhỏ của dị ma.

Dùng đảo ma thú làm trung tâm, mấy lầu thí nghiệm thậm chí cả ký túc xá lão sư ở phụ cận cũng bị dị ma chiếm lĩnh, đợi sau khi phần lớn dị ma chia làm bao nhiêu lượt rời đi, đám dị ma cần vụ thân phận cao quý nhất trong đám dị ma còn lại này xếp thành đội ngũ chỉnh tề, sau đó bay lên trên núi.

“Vận may của chúng ta rất tốt.” Lôi Tu nhìn mọi người, thấp giọng nói: “Tuy số lượng dị ma khổng lồ, chiếm giữ không ít điểm ở Ellen, nhưng rất hiển nhiên, đảo ma thú ở trung tâm nhất trong đại bản doanh của chúng, cái đám đang bay về phía chúng ta này là đối tượng ra tay thích hợp nhất với chúng ta.”

Người đội săn ma nhìn dị ma càng ngày cách mình càng gần, trong mắt cả đám thiêu đốt ý chí chiến đấu hừng hực như lửa, đặc biệt là Bạch Hạc, bình thường những lúc như thế này nó đều lười nhác nằm sấp ở một bên, thế nhưng hôm nay nó lại chủ động chui ra phía trước nhất, úp sấp ở bên người Trang Dịch, đôi mắt đen nhánh nhìn dị ma chằm chằm, lông vũ trên cổ dựng thẳng đứng lên, cánh hơi mở ra, hiển nhiên đã chuẩn bị xong chiến đấu bất cứ lúc nào.

Đám dị ma ở trên nửa đường còn từ từ thay đổi đội hình một chút, trao đổi lẫn nhau một lúc, sau đó lại tiếp tục đi tới, Trang Dịch hơi hơi chớp mắt.

Tiếng của Lôi Tu vẫn vang ở bên tai: “Lấy tốc độ hiện tại của dị ma, ba phút sau chúng nó sẽ tới cách trước mặt chúng ta năm trăm mét. Trích Tinh, hiện tại lập tức đi xuống theo sườn phía sau, vòng ra sau lưng dị ma, sử dụng trận pháp phong tỏa đảo ma thú, cắt đứt liên hệ với bên ngoài của đám dị ma này; Cửu Mang ở phía sau đội ngũ, một khi bắt đầu chiến đấu thì toàn lực phụ trợ; Phong Tiễn, đợi dị ma tiến vào phạm vi tấn công tốt nhất, nghe mệnh lệnh của ta tấn công; Lôi Y cùng Bạch Hạc ——”

Thanh âm của Lôi Tu đột nhiên ngừng lại, Trang Dịch vẫn luôn để ý quan sát dị ma ánh mắt hơi thay đổi, chỉ thấy không biết từ lúc nào phía sau dị ma đột nhiên xuất hiện một loạt bóng dáng rất lớn, tuy không phán đoán được là cái gì, nhưng cũng không có gì ngăn cản bọn họ cảm nhận được uy hiếp từ trong mảng bóng đen kia!

“Ma thú!” Bạch Hạc phát ra tiếng kêu sắc bén, “Đáng chết, có cùng tộc với ta!”

Bạch Hạc nói xong, ngay sau đó, ma thú giống như nhận được mệnh lệnh gì, nhanh chóng vượt qua dị ma, dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía đội săn ma, cảm ứng được đàn ma thú này thế tới rào rạt, tuy thực lực tổng thể có hơi kém hơn đội săn ma, nhưng một khi phối hợp tấn công với dị ma, thực lực phát ra có thể còn mạnh hơn đội săn ma một chút, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi.

“Chúng nó là thông qua ngươi phát hiện chúng ta?” Lôi Tu lập tức quay đầu hỏi Bạch Hạc.

“Hẳn là chỉ phát hiện ta…” Bạch Hạc oán độc nhìn chằm chằm đàn ma thú nói, “Các ngươi yên tâm, ta sẽ không liên lụy các ngươi, tên phản bội đáng chết này, cho dù có chết ta cũng phải làm thịt nó!”

Bạch Hạc nói xong, đang định bay ra chiến đấu, bàn tay Lôi Tu lập tức đè người Bạch Hạc lại, ngăn cản hành vi xúc động của nó, Lôi Tu nhìn chằm chằm đàn ma thú đáng sợ, thấy chúng nó cách đội săn ma chỉ còn không đến sáu trăm mét, Lôi Tu thậm chí còn nhìn thấy dẫn đội là một con chim có dáng vẻ giống Bạch Hạc như đúc, càng trong lúc nguy cấp, biểu cảm trên mặt Lôi Tu lại càng thêm bình tĩnh, hắn nói: “Ta, Lôi Y cùng với Bạch Hạc đi dẫn dắt đám ma thú này đi, Trích Tinh phụ trợ đội săn ma ẩn nấp thân hình, đợi sau khi đàn ma thú rời đi, tất cả dựa theo kế hoạch lúc trước làm việc, cần phải bắt đám dị ma này, sau đó mang theo chúng nó tới trung tâm Ellen cùng dị ma thi đấu tập hợp với chúng ta.”

Lương An cùng Nhiễm Hành nghe vậy, đang định mở miệng phản đối, Lôi Tu không cho bọn họ cơ hội nói chuyện, ánh mắt đảo qua tất cả mọi người trong đội, Lôi Tu lạnh lùng nói: “Nói cho ta, các ngươi lo liệu được không?”

“Được!’ Đội săn ma nghe vậy thì ngẩn ra, sau đó cắn răng đồng thanh nói.

Lôi Tu không nói lời vô ích gì nữa, bảo Trang Dịch cùng Bạch Hạc đồng thời hoàn toàn thả hồn lực ra.

Lúc chuẩn bị cùng Lôi Tu và Bạch Hạc bước lộ ra ngoài, Trang Dịch quay đầu lại nhìn những đội viên đội săn ma đang lo lắng nhìn bọn họ, nói: “Yên tâm, ta cùng Lôi Hổ đã từng tới đây, nhất định sẽ không có chuyện gì.”

Thành viên đội săn ma nhất thời ngây người.

Khí tức của ma thú cấp Vương cùng hồn sư ba hệ cấp cao chợt xuất hiện, đám ma thú kia cảm nhận được nguy cơ, bước chân theo bản năng hơi ngừng lại một lúc, dị ma cũng thấy được bóng dáng hai người một thú Trang Dịch Lôi Tu cùng Bạch Hạc, thấy ma thú vậy mà lại nhát gan dừng bước, trong miệng dị ma phát ra sóng âm sắc nhọn, từng đợt từng đợt theo ma khí truyền vào trong đầu ma thú, đám ma thú bị khống chế chợt cảm thấy đầu đau muốn nứt ra.

Trong cổ họng chúng nó phát ra tiếng kêu sợ hãi, có vài ma thú nghe theo dị ma chỉ huy, vội vàng dùng hồn lực tạo ra một lồng phòng ngự ở trước người.

Ngay sau đó, một con Thôn Thiên Cự Ưng khổng lồ màu trắng ngà cùng Bạch Hạc bay từ trên núi xuống, chớp mắt đã va chạm vào lồng phòng ngự của đám ma thú!

Sau khi hồn lực bùng nổ chậm rãi tản ra, bóng dáng hai người một thú Trang Dịch Lôi Tu cùng Bạch Hạc cũng xuất hiện trước mặt dị ma.

“Bị các ngươi phát hiện, thật đúng là không may.” Trang Dịch đứng ở trước nhất, hơi hơi cong lên một nụ cười khinh thường nhìn dị ma, “Lần này tạm thời bỏ qua cho các ngươi, hẹn gặp lại.”

Trang Dịch nói xong, hồn lực quanh thân mạnh lóe lên, một tay hắn cầm tay Lôi Tu, Bạch Hạc theo đuôi phía sau hắn, vài cái lắc người, bóng dáng hai người một thú đã biến mất không thấy.

Tuy dị ma cùng nhân loại không cùng một giống loài, ngôn ngữ không thông, nhưng sau khi bước vào cấp cao chúng nó cũng trở thành sinh vật trí tuệ, cho dù nghe không hiểu lời Trang Dịch nói, lại có thể nhìn ra rõ ràng vẻ miệt thị trong mắt hắn kia.

Bị người tìm tới đại bản doanh, không chỉ không phát hiện chút nào, mà còn suýt chút nữa bị đối phương mai phục, lúc này nếu để đối phương thoát thân bình an vô sự, đợi đám dị ma chủ chiến đi Ellen kia trở về, đám dị ma phụ trách hậu cần này cũng không phải sống nữa.

Thấy mấy người Trang Dịch càng chạy càng xa, dị ma quang quác kêu loạn, thúc dục ma thú đuổi theo nhanh lên một chút, nhất định phải bắt sống hai người này, không chỉ cần hỏi ra bọn họ làm thế nào lẻn được vào, còn phải làm cho mấy thứ dám can đảm khiêu khích dị ma này sống không bằng chết!

Các ma thú tuân lệnh, không chút do dự truy sát theo.

Nhìn bóng dáng đám ma thú biến mất, đội săn ma ẩn nấp trong bóng tối cũng liếc nhau, sau đó hành động lặng yên không một tiếng động, triệt để vây quanh đám dị ma không chút hay biết mình đã rơi vào nguy cơ ở trước mặt!

Bên kia, Trang Dịch Lôi Tu cùng Bạch Hạc phát ra hồn lực tới mức cao nhất, dùng tốc độ tối đa chạy trốn, mà sau lưng bọn họ, đàn ma thú theo đuôi không bỏ, đồng thời còn thường xuyên phóng ra hồn lực tấn công muốn tổn thương mấy người Trang Dịch.

Mặc dù trong đàn ma thú không có một con ma thú cấp tám, ma thú cấp bảy cũng ít đến đáng thương, nhưng số lượng chúng nó cực nhiều, đồng thời toàn bộ đều bị dị ma điều khiển, hai bên hợp tác với nhau không hề có chướng ngại, tuy là ban đầu mấy người Trang Dịch Bạch Hạc chiếm thượng phong, nhưng theo đàn ma thú áp dụng xa luân chiến(1) không muốn sống mà oanh tạc sang, mấy người Trang Dịch cũng dần dần có chút ăn không tiêu.

Chạy từ đỉnh núi thẳng xuống dưới chân núi, khi đi tới ngã ba lúc trước Trang Dịch chọn ma thú, thấy đàn ma thú kia càng ngày càng cách bọn họ gần, chỉ sợ một lúc nữa sẽ đuổi kịp vượt qua bọn họ, thậm chí vây quanh, Bạch Hạc cắn răng nói: “Ta ngăn cản chúng nó, các ngươi đi trước…”

“Không được!” Trang Dịch lập tức nói.

“Ta có cách thoát thân!” Bạch Hạc biết Trang Dịch lo lắng nó sẽ chết, quay đầu nhìn chằm chằm Trang Dịch, nói, “Không chỉ vì các ngươi, còn vì kẻ phản bội kia, không giết nó, ta không cam lòng!”

Trang Dịch nghe vậy, tuy hiểu tâm trạng Bạch Hạc lúc này, nhưng quay đầu nhìn một đàn ma thú lớn, hắn lại vẫn có chút do dự.

Tuy thực lực Bạch Hạc rất mạnh, nhưng kiến nhiều cắn chết voi, huống chi nhiều ma thú cùng xông lên như vậy, nếu có một chút sai lầm thôi, rất có khả năng hôm nay Bạch Hạc sẽ phải chết ở chỗ này!

Bạch Hạc theo Trang Dịch lâu như vậy, làm sao còn không rõ hắn suy nghĩ cái gì, nó lập tức nói: “Tốc độ của hai người các ngươi thật sự quá chậm, liên lụy ta nghiêm trọng, nếu như không có các ngươi ta đã sớm ném cái đám kia rồi. Lâu nay đều là ta nghe các ngươi, lần này đổi các ngươi nghe ta đi.”

Trang Dịch nghe vậy, nhìn Bạch Hạc vài giây, cuối cùng cắn răng nói: “Vậy ngươi cẩn thận. Dù cho hôm nay ngươi không giết được nó, chỉ cần ngươi còn sống, ta đảm bao sau này nhất định sẽ trả lại!”

Bạch Hạc nghe vậy, nâng đầu lên thật cao, kiêu ngạo dùng khóe mắt liếc nhìn Trang Dịch: “Mới không cần.”

Nó nói xong, mở cánh ra, đợi bay đến giữa không trung, hồn lực màu trắng lưu chuyển quanh thân, lấy nó làm trung tâm, hóa thành một bức tường ánh sáng đứng lặng ở giữa đàn ma thú cùng Trang Dịch, hoàn toàn ngăn cản bước tiến của đàn ma thú.

Bạch Hạc nhìn chằm chằm con hạc trắng bị dị ma thu phục dẫn đầu chỉ dẫn đàn ma thú đi vây bắt đồng loại của mình kia, nó hơi nheo mắt lại, không còn hấp tấp cùng ngây thơ trước kia nữa, cũng không còn tức giận khi vừa thấy kẻ phản bội này, ánh sáng trắng bao quanh thân thể, Bạch Hạc hơi hí mắt ra nhìn đồng loại này, chậm rãi mở miệng, tiếng kêu của nó trong trẻo mà túc mục: “Bộ tộc hạc trắng, ưu nhã, cao quý, thần thánh bất khả xâm phạm, trung thành với trái tim, coi tôn nghiêm còn hơn mạng sống, không bị bất luận sinh mệnh nào sai khiến, không làm tay sai cho bất kỳ thứ gì! Tên phản bội nhà ngươi, dị ma ăn sống đồng loại của ngươi, giết hại hàng vạn sinh mệnh, ngươi lại có thể khuất phục chúng nó, thậm chí chỉ dẫn chúng nó tàn sát càng nhiều sinh mệnh hơn, ngươi không xứng cùng tộc với ta, lại càng không xứng sống ở trên thế giới này!”

Bạch Hạc càng nói, sát khí trong mắt càng tăng, hồn lực sau khi bước vào cấp tám tiến triển chậm chạp giờ lại chợt tăng vọt, quanh thân nó bùng nổ ánh sáng trắng chói mắt giống như ánh mặt trời, trong khoảng khắc lời nói kết thúc kia, Bạch Hạc thu cánh, thân thể giống như tên rời cung lao xuống, kèm theo túc sát đầy người cùng uy áp mạnh mẽ, trong tiếng kêu phản bội của cùng tộc mình, dùng sức một mình nó đánh thành một đống với cả đàn ma thú!

Trang Dịch cùng Lôi Tu chạy ra khỏi đảo ma thú còn quay đầu lại nhìn thoáng qua Bạch Hạc đang đánh với đàn ma thú, sau đó xoay người, dùng tốc độ nhanh nhất chạy khỏi lãnh địa của dị ma, đi qua ký túc xá học sinh, đi tới trung tâm kiểm trắc hồn sư Ellen – thi đấu giữa dị ma và nhân loại, đang trong thời gian tiến hành.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui