Tối Cường Triệu Hoán Sư

Lúc hồn sư trẻ tuổi mang theo Trang Dịch Lôi Tu tìm được vị tiểu đội trưởng này, hắn đang ở một trường học trong thành Bích Xuân lên lớp cho các học sinh.

Tuy rằng tình huống trung bộ so với Tây Bắc thì tốt hơn nhiều, thế nhưng lúc trước giao chiến với dị ma cũng chết không ít người, không ít lão sư của các trường học trong thành xung phong liều chết ở tiền tuyến trong lúc dị ma đột kích, sinh mệnh lâm nguy, rất nhiều người cuối cùng không thể trở về. Vì thế những hồn sư có kinh nghiệm còn lại trong thành này liền gánh vác trách nhiệm làm lão sư, truyền thụ kinh nghiệm của bọn họ cho các học sinh. Thời gian đám Trang Dịch đến rất đúng lúc, vừa vặn là giai đoạn giữa trưa trường học vừa mới tan học, mấy người trẻ tuổi đi ở phía trước kia thấy một nam nhân trung niên được học sinh vây quanh đi ra khỏi phòng học, lập tức hô: “Đầu!”

Nam nhân trung niên lập tức ngẩng đầu nhìn qua, nhưng mà tầm mắt hắn tuyệt đối dừng ở trên người đám người trẻ tuổi kia, mà là trước tiên liền nhìn về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu, thậm chí là Bạch Hạc nghênh ngang đi theo phía sau Trang Dịch Lôi Tu kia, cùng với sóc con dùng móng vuốt ôm đầu ngủ cũng bị hắn chú ý tới. Trong lúc nam nhân trung niên chú ý đến mấy người Trang Dịch, Trang Dịch cũng nhìn rõ diện mạo của nam nhân trung niên này, dung mạo bình thường, dáng người cỡ trung, nhìn qua vô cùng bình thường, đây là một hồn sư cấp năm.

Thấy mấy người Trang Dịch cách hắn càng ngày càng gần, nam nhân trung niên nhìn về phía mấy hồn sư trẻ tuổi kia: “Mấy vị này là?”

“Bọn họ là hồn sư sáng sớm nay mới từ thành Lệ Vân đến, vốn muốn đến Bardon, nhưng mà không phải thành Bardon phong tỏa rồi sao, thế nên chúng ta khuyên bọn họ tạm thời ở lại thành Bích Xuân, đợi qua một thời gian ngắn nữa lại tìm cơ hội trở về.” Một hồn sư trẻ tuổi trong đó giải thích.

Hồn sư trung niên nhất thời chấn động: “Thành Lệ Vân, chỉ hai người hai thú bọn họ?”

“Đúng vậy.” Trang Dịch đáp.

Ánh mắt nam nhân trung niên nhìn về phía đoàn người Trang Dịch lập tức có chút khác biệt, không giống như những hồn sư luôn luôn ở lại thành Bích Xuân sau khi chiến loạn kia, vị tiểu đội trưởng trung niên này từng lên chiến trường, tận mắt nhìn thấy dáng vẻ những thành thị ở phía Tây kia biến thành một đống đổ nát, bị dị ma hoặc là ma thú chiếm giữ, khoảng cách giữa thành Lệ Vân và thành Bích Xuân ngồi xe chỉ cần thời gian hơn mười ngày, hiện giờ đường đi bị hủy, hai người hai thú này chỉ có thể nhờ hai chân chạy đi, thời gian hao tốn trên đường, ít nhất phải hai ba mươi ngày. Trong mấy chục ngày này, trời biết sẽ xảy ra bất ngờ gì, ngay cả đại đội trưởng của đội ngũ hồn sư thực lực mạnh mẽ nhất thành Bích Xuân hiện tại, cũng không cam đoan có thể tự mình an toàn trở về, có thể thấy được hai người trẻ tuổi này không phải có vận may tuyệt đỉnh, vậy chính là có thực lực cực mạnh!

Nghĩ vậy, nam nhân trung niên khách khí nói: “Thành Lệ Vân đến thành Bích Xuân đường xá xa xôi, trong thời buổi loạn lạc này mà hai vị có thể an toàn đến thành Bích Xuân, thật là không dễ. Mặc dù thành Bích Xuân là thành nhỏ, nhưng số lượng hồn sư bên trong thành cũng có hơn trăm, coi như an ổn, hai vị nếu muốn ở lại trong này, ta tùy thời có thể sắp xếp chỗ ở cho hai vị.”

“—— Đầu, ta đã mời bọn họ gia nhập tiểu đội của chúng ta, nhưng mà kết quả cuối cùng vẫn cần có ngươi gật đầu, không bằng ngươi tới kiểm trắc một chút thực lực của bọn họ, nếu như qua cửa mà nói thì để bọn họ tạm thời ở lại thành Bích Xuân cùng với chúng ta đi.” Hồn sư nhanh mồm nhanh miệng kia không đợi Trang Dịch Lôi Tu trả lời, lập tức nói với nam nhân trung niên.

Nam nhân trung niên nghe vậy, vừa định một ánh mắt trừng sang, nào biết đám học sinh đã tan học nhưng còn chưa tản đi kia nghe nói lão sư muốn kiểm trắc thực lực hai hồn sư khác, đôi mắt lập tức tỏa sáng, trong đó một học sinh dưới sự xô đẩy của đám bạn học đứng dậy, nhìn nam nhân trung niên nói: “Lão sư, ngươi không phải nói cấp bậc của hồn sư không phải là quan trọng nhất, thực chiến mới là căn bản, hồn sư đã lên chiến trường và hồn sư chưa lên chiến trường là hoàn toàn khác nhau, không bằng hôm nay ngươi cho chúng ta nhìn một cái xem ngươi chiến đấu như thế nào đi?”

“Lão sư, lấy ra thực lực của ngươi đi!”

“Lão sư, phải toàn lực ứng phó đấy!”

Có một người đi đầu, đám học sinh còn lại lập tức kích động gào to, tràn đầy chờ mong nhìn nam nhân trung niên cùng đoàn người Trang Dịch.

Nam nhân trung niên nghe vậy, hung hăng trừng mắt nhìn đám hồn sư trẻ tuổi kia một cái, thấy đám học sinh còn đang chờ câu trả lời của hắn, hắn có chút khó xử nhìn nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu.

Cấp bậc của Trang Dịch cùng Lôi Tu đều cao hơn vị hồn sư trung niên này, lúc này nếu đánh với hắn mà nói, quả thật là đang bắt nạt người, Trang Dịch thấy thế, đi lên trước một bước nhìn về phía đám học sinh kia nói: “Kiểm trắc, không phải chiến đấu. Hơn nữa chúng ta vừa mới đến thành Bích Xuân, kế tiếp còn muốn đàng hoàng ở lại trong này một thời gian nữa, vừa mới gặp mặt đã bắt chúng ta ra tay với đầu, không thích hợp đâu.”

“Các ngươi định gia nhập đội ngũ của lão sư, nhất định phải lấy ra thực lực của mình, lão sư là hồn sư sống sót trở về từ chiến trường, giết vô số dị ma, chỉ có người có đầy đủ sức mạnh mới có tư cách trở thành đội viên của hắn!”

“Có chúng ta ở bên cạnh nhìn, quá trình thi đấu công bằng ngay thẳng, nếu như ngươi là một nam nhân, là một hồn sư có thực lực, vậy sợ cái gì, hiện tại liền vận dụng hồn lực của ngươi, chứng minh cho mọi người xem.”

“Vừa giúp lão sư kiểm định, cũng thuận tiện giúp cho lão sư dạy chúng ta một khóa thực chiến, nhất cử lưỡng tiện, cớ sao mà không làm.” Đám học sinh nghe xong lời Trang Dịch nói, lập tức nhao nhao phản bác.

Nam nhân trung niên nghe được đám học sinh miệng lưỡi sắc bén ép buộc mấy người Trang Dịch như vậy, ý đồ dùng phép khích tướng ép mấy người Trang Dịch chiến đấu, mặt nam nhân trung niên đều nhanh tái, nhìn ánh mắt hưng phấn chờ mong của của học sinh cùng vài hồn sư trẻ tuổi kia, nam nhân trung niên thầm than một tiếng, đang định mở miệng khiêu chiến, Trang Dịch lại cười cười với hắn, nhìn về phía đám học sinh kia nói: “Đã muốn chứng minh thực lực của ta, lại muốn dạy cho các ngươi một khóa có ý nghĩa, không phải chỉ có một biện pháp duy nhất là ta chiến đấu với lão sư của các ngươi này. Không bằng như vậy, ta cùng tất cả các ngươi đánh một trận, cho các ngươi đến thay lão sư của mình kiểm tra ta, thế nào?”

“Ngươi là đang lấy lớn ức hiếp nhỏ sao?”

Cách nghĩ của đám học sinh này cũng giống như vài hồn sư trẻ tuổi kia, học sinh bình thường hiện tại đều ở trong trường học nhận bảo vệ, chỉ có hồn sư đã tốt nghiệp mới có khả năng từ thành Lệ Vân đi đến thành Bích Xuân, vì thế sau khi nghe xong biện pháp của Trang Dịch, lập tức có học sinh sắc bén nói.

Trang Dịch nghe vậy, nhìn bảng tên trước phòng học một lát, hơi hơi cười thoáng qua: “Nếu như ta không đoán sai mà nói, các ngươi là học sinh năm thứ ba của trường học này?”

“Đúng thì đã sao?” Đám học sinh trăm miệng một lời nói.

“Ta năm nay mười chín tuổi, cùng tuổi với các ngươi.” Trang Dịch cười híp mắt nói, “Không chỉ không lấy lớn ức hiếp nhỏ, hơn nữa còn cho phép các ngươi lấy nhiều bắt nạt ít.”

“Mới mười chín tuổi?”

“Ngươi vẫn là học sinh?”

“Vậy tại sao ngươi không ngoan ngoãn ở lại trong trường học của mình?!” Không chỉ có đám học sinh năm ba trước mặt bị dọa đến, mấy hồn sư trẻ tuổi cùng nam nhân trung niên ở bên cạnh cũng đều mở to mắt, dù so tuy rằng dung mạo của Trang Dịch nhìn qua trẻ tuổi, nhưng bất luận là vẻ mặt hay cử chỉ đểu chín chắn hơn đám học sinh non nớt ở bên cạnh nhiều lắm.

“Ta đi làm học sinh trao đổi, bây giờ là nghỉ hè.” Trang Dịch ngắn gọn giải thích một chút, “Như thế nào, có đám để ta lên cho các ngươi một khóa hay không?”

“Đáng chết, cho dù là học sinh Bardon cũng không dám ở trước mặt chúng ta phát ngôn bừa bãi dùng sức một người khiêu chiến tất cả mọi người chúng ta, ngươi đã muốn mà nói, vậy sẽ thành toàn ngươi.” Cảm giác mình bị Trang Dịch khinh thường, đám học sinh lập tức nghiến răng nghiến lợi nói.

Nam nhân trung niên nghe vậy, đang định ra mặt ngăn cản chuyện này, thế nhưng vừa nghĩ tới tuổi của Trang Dịch, lại nhịn không được nuốt lời muốn nói ra khỏi miệng trở vào.

Lúc dị ma tiến đến, đám học sinh này được coi là tương lai hi vọng của thành Bích Xuân mà bảo vệ lại, tuy rằng về sau khi dị ma dùng phương thức du kích tấn công, đám học sinh này cũng có ngắn ngủi tiếp xúc với dị ma dưới sự dẫn dắt của lão sư, nhưng lúc đó nhiệm vụ chủ yếu của dị ma chỉ là giả vờ tấn công quấy rối nhân loại mà thôi, đám học sinh này không trải qua chiến đấu tàn khốc nhất, chỉ có nhìn thấy một mặt “nhát gan yếu đuối” của dị ma, hiện giờ bọn họ đang lúc trẻ tuổi, tâm cao khí ngạo, lời trưởng bối nói nghe thì có nghe, lại căn bản không để ở trong lòng. Hai hồn sư tương đối xuất chúng duy nhất trong năm ba đã được đưa đến Bardon huấn luyện, những hồn sư còn lại lúc này, cơ bản đều chưa trải qua chiến tranh gột rửa, có lẽ tâm tính của bọn họ không kém, nhưng chưa qua tôi luyện. Hiện giờ có một hồn sư cùng tuổi với bọn họ lại trưởng thành hơn bọn họ rất nhiều đến đây, có lẽ dưới sự giúp đỡ của vị hồn sư này, sẽ làm cho đám học sinh này, càng thêm nhận thức chính xác được bản thân.

Nghĩ vậy, nam nhân trung niên kéo vài hồn sư trẻ tuổi bên cạnh lui về phía sau, để trống ra một khoảng cho Trang Dịch cùng các học sinh. Lôi Tu thấy thế, gọi Bạch Hạc cùng sóc con cũng theo lui về phía sau vài bước, hắn hai tay khoanh trước ngực đứng ở một bên, giống như lúc trước còn ở học viện Bardon, lúc Trang Dịch lên lớp với bạn học, Lôi Tu nằm sấp ở bên cạnh yên lặng nhìn chăm chú vào Trang Dịch vậy.

Trường học này diện tích không lớn lắm, toàn bộ hồn sư năm ba tập hợp lại chỉ hơn ba mươi người, hơn nữa cấp bậc phổ biến thấp hơn so với học sinh Bardon nhiều, phần lớn đều chỉ có cấp hai đến cấp ba. Tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng khả năng phản ứng của bọn họ cũng không tệ, theo mấy người nam nhân trung niên cùng Lôi Tu lui về phía sau, để lại chỗ trống cho bọn họ phát huy, đám học sinh này lập tức tụ tập lại cùng một chỗ, ba hệ chiến ngự phụ làm một tiểu đội, sau đó dung hợp thành một chỉnh thể, hoàn toàn vây Trang Dịch vào trung tâm.

Trang Dịch nhìn đám học sinh ở bốn phía ánh mắt sáng quắc nhìn vào mình, nhớ tới cảnh tượng lúc trước khi ở Bardon, hắn cùng mấy người Hoàng Kiệt Lâm Duệ đứng chung một chỗ cùng lên lớp thực chiến của Thượng Quan lão sư cùng Ngụy lão sư. Thân thể Trang Dịch tuy rằng cùng tuổi với đám học sinh năm ba này, nhưng tuổi tác tâm lý lớn hơn nhiều lắm, nhìn đám học sinh này không khác gì đang nhìn hậu bối, khi thấy bọn họ phóng hồn lực ra bắt đầu tấn công về phía mình, hồn lực trong cơ thể Trang Dịch nhanh chóng vận chuyển, hồi tưởng lại phương pháp lúc Ngụy lão sư dạy mình, từ trong thực chiến chỉ ra điểm thiếu sót của mỗi người, Trang Dịch lập tức toàn lực ứng phó, tìm kiếm điểm yếu kém trên người mỗi người, sau đó thân hình chợt động, phá tan tất cả các đòn tấn công của mọi người, hơn nữa còn chỉ ra nhược điểm lớn nhất của bọn họ, không chút khách khí hạ gục bọn họ.

Dùng sức hồn sư cấp bảy ba hệ của Trang Dịch, đối phó với đám hồn sư thực lực bình quân không quá cấp ba này, quả thực giống như người lớn đối chiến với một đám trẻ con vậy, chẳng sợ bọn họ có nhiều người hơn nữa, cũng chỉ là tăng thêm một chút thời gian ứng phó mà thôi, một chút cũng không tạo thành uy hiếp với Trang Dịch, trước sau không đến thời gian mười phút, tất cả hồn lực của các học sinh đều bị Trang Dịch đánh tan.

“Làm sao có thể…” Mấy hồn sư trẻ tuổi tiếp đãi Trang Dịch đầu tiên thấy thế, hai mặt nhìn nhau, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối không tin một hồn sư mười chín tuổi lại có thể làm được đến mức này. Chỉ đánh tan hồn lực, lại không mảy may thương tổn bọn họ, đồng thời lại có thể làm cho đối phương nhận biết được mình rốt cuộc thua ở điểm nào, muốn làm được điểm này, tuyệt đối khó hơn so với đơn thuần đánh bại đối thủ rất nhiều.

“Đầu, đây là hồn sư cấp mấy?” Một gã hồn sư trẻ tuổi nhịn không được đi đến bên cạnh nam nhân trung niên hỏi.

“Không biết, sợ là có thể so sánh với hồn sư mạnh nhất trong các đội ngũ hồn sư ở thành Bích Xuân.” Nam nhân trung niên trả lời, ánh mắt nhìn về phía mấy người Trang Dịch rơi vào suy tư, giống như đang suy xét cái gì.

Cùng lúc đó, nhìn Trang Dịch ngay cả góc áo cũng không có nếp nhăn, đám học sinh bị đánh bại tập thể không thể tin nhìn Trang Dịch, một học sinh trừng to mắt nói: “Ngươi thật sự cùng tuổi với chúng ta, ngươi làm như thế nào, ngươi là hồn sư cấp mấy?”

Bởi vì quá kích động, hắn một hơi hỏi ra ba vấn đề, cũng là điều tất cả mọi người muốn biết. “Ta là hồn sư cấp mấy không quan trọng, quan trọng là, kết quả đợt trắc nghiệm này thế nào? Mà trong chiến đấu vừa rồi, các ngươi có hiểu được cái gì hay không?”

Đám học sinh nghe vậy, lập tức nhớ lại mỗi nháy mắt biến hóa trong mười phút ngắn ngủi kia, nhất thời trầm mặc, giống như đang đắm chìm ở trong cảm ngộ sau chiến đấu.

Mà nam nhân trung niên đứng ở bên cạnh nhìn thấy hết mọi chuyện, nhìn nụ cười vô thức xuất hiện trên mặt Trang Dịch, hắn lập tức ra quyết định, đi đến trước mặt Trang Dịch thành khẩn nói: “Các hạ thực lực mạnh, đưa mắt nhìn toàn bộ thành Bích Xuân cũng là đứng hàng đầu, nếu các hạ bằng lòng ở lại thành Bích Xuân, đừng nói là đội ngũ hồn sư nho nhỏ này của chúng ta, cho dù các hạ muốn vào ở phủ thành chủ, cũng tuyệt đối không phải vấn đề gì.”

Trang Dịch nghe vậy lập tức xua tay nói: “Làm gì có, trong thành Bích Xuân cao thủ nhiều như mây, ngài quá khen ngợi ta.”

Nam nhân trung niên ngẩng đầu nhìn về phía Trang Dịch cùng Lôi Tu: “Chẳng hay có thể mạo muội hỏi một chút tên tuổi cùng cấp bậc của hai vị?”

Nam nhân trung niên vừa nói xong, người chung quanh lập tức ngẩng đầu nhìn về phía hai người, đặc biệt đám hồn sư trẻ tuổi mang Trang Dịch đến kia, lúc trước bọn họ cũng đã hỏi, nhưng sau khi bị ngắt lời, bọn họ cũng không để trong lòng nữa, làm gì nghĩ đến tùy tiện mang hai người vào, thế nhưng lại là cao thủ, lúc này bọn họ vô cùng tò mò về cấp bậc của Trang Dịch cùng Lôi Tu. Trang Dịch cùng Lôi Tu đưa mắt nhìn nhau, Trang Dịch chỉ vào Lôi Tu nói: “Vị này là… đồng bạn của ta, Lôi Hổ, chiến hồn sư cấp sáu, tên ta gọi Trang Dịch, phụ hồn sư cấp bảy.”

“Bảy, cấp bảy…” Nhóm hồn sư trẻ tuổi cùng học sinh suýt chút thì sợ rơi cằm, hồn sư cấp bảy mười chín tuổi, đó chẳng phải là giống như thiên tài siêu cấp thanh danh lan xa kia của Bardon?!

Mà nam nhân trung niên sau khi kinh ngạc, còn lại là mừng rỡ: “Hai vị, có thể nói chuyện thêm một bước?”

Trang Dịch gật gật đầu, cùng Lôi Tu đi theo nam nhân trung niên tới một bên, nam nhân trung niên xác nhận đám học sinh cách đó không xa không nghe được tiếng bọn họ nói, lập tức nói với Trang Dịch Lôi Tu: “Hai vị mới đến thành Bích Xuân, chỉ sợ còn chưa biết. Thành Bích Xuân nhìn như thái bình, thực ra tai họa ngầm trùng điệp, tuy rằng không biết gần đây dị ma dị ma có tính toán gì, rất ít tấn công, nhưng lại có một đám ma thú đến quấy rối, cách vài ngày lại tới thành Bích Xuân ăn cắp lương thực, tạo thành phiền toái rất lớn cho thành Bích Xuân.

“Ma thú?” Trang Dịch hơi nhướn mày.

“Đúng vậy. Sau khi đại chiến bùng nổ, lương thực còn tồn lại trong từng thành thị đều không nhiều lắm, mùa xuân năm nay dị ma lại tấn công hàng loạt, toàn bộ lương thực bị hủy, mà ma thú sức ăn lớn, những lương thực kia căn bản không đủ cho chúng nó ăn, cố tình đám ma thú này số lượng không bao nhiêu, lại cực kỳ giảo hoạt, đám ma thú này chính là nghĩ tới điểm này, chúng nó chỉ trộm lương thực, không đả thương người, không phá hỏng đồ, đi đến vô tung, vô cùng khó đối phó. Dùng thực lực thành Bích Xuân bây giờ, nếu chính diện chiến đấu với đám ma thú này, rất có thể cả hai cùng chịu thiệt, đến lúc đó cho dị ma cơ hội thừa dịp, vậy sẽ làm cho cả thành Bích Xuân rơi vào trong nguy hiểm.”

“Ngươi hi vọng chúng ta có thể đối phó ma thú cùng với các ngươi?” Trang Dịch nói.

Nam nhân trung niên gật gật đầu.

“Có tư liệu về ma thú không?” Lôi Tu hỏi. Nam nhân trung niên nghĩ nghĩ, nói: “Huynh trưởng ta là trung đội trưởng, mấy ngày này những người mạnh nhất thành Bích Xuân đều đang mở hội nghị, chỉ có từ trung đội trưởng trở lên mới có tư cách tham gia, nếu như các ngươi bằng lòng mà nói, ta mang các ngươi đi gặp hắn, bảo hắn nói cho các ngươi tình huống càng cụ thể, có thể chứ?”

“Có thể.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui