Tối Cường Triệu Hoán Sư

Nhận thấy thái độ của mọi người với mình thay đổi, đồng thời mục đích dạy dỗ Tưởng Tuyên cũng đã đạt đến, Trang Dịch còn có chuyện riêng phải hoàn thành, hắn nói với mọi người: “Vô ý lạc đề, sát hạch đã hoàn thành viên mãn, rất vinh hạnh có thể cùng kiểm trắc thực lực với mọi người, ta còn có việc, đi trước một bước, hẹn gặp lại.”

Nói xong, thấy mọi người gật đầu, Trang Dịch lập tức quay người rời đi.

Lúc ra khỏi cửa lớn của Trung tâm kiểm trắc hồn sư, xa xa, Trang Dịch nhìn thấy một đám hồn sư đang đi về hướng này.

Số lượng ước chừng khoảng mười người, đều tự phân tán đi qua, tuy rằng cách một khoảng, nhưng Trang Dịch vẫn liếc mắt một cái nhận ra được một số người trong số những hồn sư này.

Mạc Vi An, Trương Thừa Lạc, Thượng Thanh Vân…

Nhớ đến lời lão sư nói ở vòng sát hạch thứ ba lúc trước, xem ra những người này là xong chuyện trường giao cho, bây giờ trở về đây?

Lần trước Trang Dịch đang giải quyết thủ tục về trường Mạc Vi An cũng đã gặp qua hắn, mà Trương Thừa Lạc cùng Thượng Thanh Vân, thật ra lại là đã lâu không thấy.

Trương Thừa Lạc vẫn cứ như cũ, ít lời ổn trọng, cũng chỉ Mạc Vi An dám đứng bên cạnh hắn, mà Thượng Thanh Vân… Một năm không thấy, Thượng Thanh Vân cao lớn không ít, dáng người cao ngất, qua một năm này, hắn ở trường học hoàn toàn phát huy ra, quét qua khí ứ đọng lúc trước, cả người hăm hở phấn chấn, thoát ly thiếu niên non nớt, Thượng Thanh Vân lúc này, gần như sắp trùng lặp cùng một chỗ với dáng vẻ trong trí nhớ của Trang Dịch, nhìn cũng càng thêm làm cho Trang Dịch chán ghét.

Trang Dịch liếc nhìn bọn họ một cái, sau đó chậm rãi thu lại ánh mắt, quay người đi về hướng hoàn toàn tương phản với bọn họ, đi về phía tòa nhà dạy học của năm thứ ba.

Trang Dịch có thể nhìn thấy bọn họ, một đám hồn sư đối diện kia tự nhiên cũng chú ý đến hồn sư xa lạ đi ra từ Trung tâm kiểm trắc hồn sư này, nhìn bóng lưng Trang Dịch dần dần đi xa, hai người Mạc Vi An cùng Thượng Thanh Vân có chút quen thuộc với Trang Dịch, nhịn không được nhìn thêm một chút, sau đó mới bước vào trong cửa lớn của Trung tâm kiểm trắc hồn sư.

Tưởng Tuyên đang cùng các vị hồn sư rơi vào trong không khí lúng túng.

Hắn còn suy nghĩ làm sao hoàn mỹ phản bác lại, hơn nữa làm cho Trang Dịch thu lại lời nói lúc trước, nhưng mà Trang Dịch lúc này lại không chút lưu luyến quay người bước đi, nghĩ đến phần thưởng đến miệng cứ như vậy bay đi, Tưởng Tuyên lập tức nắm chặt hai nắm tay, tức đến sắc mặt xanh mét.

Người ở nơi này thấy Tưởng Tuyên có biểu cảm như vậy, vài vị hồn sư nhìn nhau một cái, hồn sư xếp thứ mười hai kia nghĩ nghĩ, nói với Tưởng Tuyên: “Trang Dịch đại khái là đang nói đùa, chúng ta nghe một chút mà thôi, sẽ không coi là thật, ngươi yên tâm đi.”

Tưởng Tuyên nghe vậy, tâm tình càng thêm không tốt, hắn cưỡng chế cảm xúc bất mãn trong lòng, lộ ra nụ cười nhìn các vị hồn sư nói: “Các hạ hiểu lầm, ta chỉ là cảm thấy Trang Dịch đột nhiên bỏ đi như vậy, có chút thất lễ mà thôi.”

Tưởng Tuyên nói xong, im lặng hai giây, hắn mấp máy môi, muốn nói gì, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói ra khỏi miệng.

Đúng lúc này, một thanh âm ôn nhã từ phía sau truyền đến: “Tưởng Tuyên.”

Dưới tình huống lúng túng như vậy, có người xen vào, mọi người lập tức nhìn về phía thanh âm truyền đến, khi thấy những người thực lực mạnh nhất trong đội ngũ sát hạch hoàn thành nhiệm vụ trở về, vẻ mặt mọi người lập tức nghiêm túc.

“Có việc nên đến chậm, xem ra là lỡ mất cuộc thi lần này.” Thượng Thanh Vân đẩy nhanh bước chân tách rời đội ngũ, dẫn đầu đi đến bên cạnh Tưởng Tuyên, lên tiếng chào mọi người, khẽ cười nói.

Người ở nơi này đều là cùng Thượng Thanh Vân tầng tầng tuyển chọn đi lên, bình thường ở Bardon cũng gặp không ít, Thượng Thanh Vân biết làm người, thực lực mạnh mẽ, quan hệ với mỗi người đều không tệ, không phải Tưởng Tuyên có thể so được. Mọi người nghe được lời Thượng Thanh Vân nói, lập tức có người cười a a nói: “Cách mỗi đoạn thời gian lại có một lần sát hạch, nhiệm vụ của Hồn điện cùng Bardon lại không phải lần nào cũng đến lượt, chuyện lớn quan trọng hơn.”

Thượng Thanh Vân gật gật đầu, nhìn về phía Tưởng Tuyên: “Công bố thành tích sát hạch chưa? Lần đầu tiên tham gia, phát huy như thế nào?”

Tưởng Tuyên bị Trang Dịch làm cho tức xanh mặt, giận còn chưa nguôi, hắn ngẩng đầu liếc nhìn Thượng Thanh Vân một cái, có hơi mà không có sức nói: “Xếp thứ mười.”

“Vậy mà vào được trước mười?” Trong mắt Thượng Thanh Vân hiện lên một tia kinh ngạc vừa đúng chỗ, quay đầu mỉm cười nhìn mọi người, “Xem ra là đa tạ mọi người, tuy rằng Tưởng Tuyên sinh ra ở thế gia, nhưng mà không trải qua rèn luyện, còn rất non nớt.”

“Thanh Vân ngươi xem thường hắn.” Một hồn sư nghe vậy, lập tức biết nghe tiếp lời, “Lần đầu tiên tham gia sát hạch mà có thể phát huy thực lực như vậy, không chút thua kém chúng ta đâu. Coi như là cho chúng ta một bài học đi, người trẻ tuổi hiện tại, mạnh hơn so với chúng ta năm đó nhiều lắm, rõ ràng tuổi mới có mười chín, người người nổi bật, vốn tưởng rằng có một ngươi đã khiếp lắm rồi, hôm nay vậy mà còn gặp được hai người khác.”

“Hai người?” Thượng Thanh Vân hơi hơi nhướn mày.

“Còn có một người tham gia sát hạch, nhưng xếp thứ tám.”

Thượng Thanh Vân nghe vậy, giống như lơ đãng nghiêng đầu, trên ảnh tinh trong đại sảnh còn chiếu danh sách sắp xếp thứ tự những người tham gia sát hạch hôm nay, mà tên Trang Dịch, rõ ràng trong đó.

Lại nhìn vẻ mặt Tưởng Tuyên bên cạnh, Thượng Thanh Vân lập tức hiểu được cái gì, lại khách sáo nói với vài vị hồn sư này mấy câu, sau đó mới mang theo Tưởng Tuyên rời đi.

“Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.” Mang theo Tưởng Tuyên đi vào một bãi đất trống không người, xác nhận là nơi có thể nói chuyện, Tưởng Tuyên nhìn Tưởng Tuyên nói.

Tưởng Tuyên nghiến răng nghiến lợi nói lại tất cả mọi chuyện vừa xảy ra một lần.

Thượng Thanh Vân nghe xong, tròn một phút đồng hồ không nói gì.

Tưởng Tuyên vốn là cúi đầu tức giận nói ra, sau khi nói xong, thấy Thượng Thanh Vân lại lâu như vậy không tỏ thái độ, hắn nhịn không được ngẩng đầu nhìn về phía Thượng Thanh Vân.

Dáng người Thượng Thanh Vân cao hơn so với Tưởng Tuyên một chút, khi Tưởng Tuyên ngẩng đầu, vừa vặn rơi vào đôi mắt đang cúi xuống nhìn hắn của Thượng Thanh Vân.

Nam nhân này rốt cuộc là người như thế nào, trải qua biến cố lớn hồi cuối kỳ năm nhất kia, Tưởng Tuyên đã sớm nhìn rõ ràng bộ mặt thật của hắn, nhưng cho dù là như thế, tình cảm từ nhỏ cùng nhau lớn lên, còn có sau khi về trường Thượng Thanh Vân cố ý vô tình giúp đỡ, đều làm cho Tưởng Tuyên nhịn không được lại một lần nữa bị hút vào.

Tựa như lúc này Thượng Thanh Vân nhìn hắn như vậy, phẫn nộ bất bình trong lòng Tưởng Tuyên, cũng vô thức biến mất.

Thượng Thanh Vân nhìn thấy hết mỗi tia biến hóa cảm xúc của Tưởng Tuyên, thấy Tưởng Tuyên dần dần bị mình mê hoặc, Thượng Thanh Vân nhẹ nhàng nói: “Trang Dịch là người như thế nào, ngươi từng cùng lớp với hắn, làm đối thủ cạnh tranh tròn một năm, hẳn là rõ ràng hơn so với bất cứ kẻ nào. Tuy rằng một năm này thực lực của chúng ta đột nhiên tăng mạnh, thế nhưng hắn có thể từ tây bắc trở về, chứng minh hắn cũng đồng dạng không buông thả, lúc như thế này, dưới tình huống không nắm chắc hoàn toàn đánh bại hắn thì không nên hành động thiếu suy nghĩ, trước khi đến ta đã từng dặn ngươi, tuy rằng bình thường ngươi rất xúc động, nhưng cũng không phải loại người không biết nặng nhẹ…”

Tưởng Tuyên nghe được Thượng Thanh Vân khen Trang Dịch, lập tức phục hồi tinh thần, nghĩ đến Trang Dịch phản bác lời hắn nói, cái gì ở tây bắc trải qua chiến tranh nào, Tưởng Tuyên lại tức mà không có chỗ trút: “Chính là bởi vì rõ ràng, cho nên ta mới không cam lòng, tên dân đen đáng chết này, không chỉ hại ta không kém chút nữa thì trở thành phế vật, còn tạm nghỉ nửa năm. Ngươi biết hiện tại hắn đang gọi ta cái gì không? Tưởng, học, đệ!”

Thượng Thanh Vân nghe vậy, nhìn vẻ mặt tức giận của Tưởng Tuyên, trong mắt hiện lên một tia sắc lạnh khó phát hiện, nhưng biểu cảm trên mặt cùng giọng điệu trong miệng, vẫn là ôn nhu dịu dàng: “Căn cứ tính cách của Trang Dịch, ngươi không trêu chọc hắn, hắn là sẽ không chủ động đến tìm ngươi phiền toái.”

Tưởng Tuyên nghe vậy, biến sắc, ngẩng đầu trừng mắt nhìn Thượng Thanh Vân.

“Tưởng Tuyên, ngươi biết ý ta…”

“Lý Lan đã trở lại.” Tưởng Tuyên đột nhiên nghĩ đến cái gì, rất nhanh nói, “Nghe nói nàng không chỉ được Trang Dịch bình an mang về, thậm chí còn nhờ họa được phúc, mang về một con mẫu tinh tinh cấp bảy.”

Biểu cảm trên mặt Thượng Thanh Vân rút một chút, vẻ dịu dàng kia giống như giây tiếp theo sẽ vặn vẹo xé nát.

Tưởng Tuyên nhìn dáng vẻ giận cực của Thượng Thanh Vân, trong lòng hiện lên một chút vui sướng. Trang Dịch đối với hắn, tựa như mẫu tinh tinh đối với Thượng Thanh Vân vậy, hận đối phương không thể giây tiếp theo liền biến mất trước mắt mình, Thượng Thanh Vân có thể vân đạm phong khinh khuyên hắn nhìn thấy Trang Dịch đừng nên xúc động, đừng hành động thiếu suy nghĩ, thế nhưng chính hắn thì sao? Đừng nói nhìn thấy mẫu tinh tinh, hiện tại nghe được tên của nó, đều sắp phát điên lên rồi.

Thượng Thanh Vân nhìn thấy vẻ giễu cợt của Tưởng Tuyên, hắn hít sâu một hơi, hai nắm tay nắm chặt, móng tay đâm vào trong thịt cũng hoàn toàn không phát hiện ra, theo cảm xúc bị kiềm chế lại, biểu cảm trên mặt Thượng Thanh Vân cũng khôi phục bình tĩnh: “Tưởng Tuyên, ta đã nói với ngươi rất nhiều lần, nhìn chuyện, không thể chỉ nhìn mặt ngoài, phải suy xét từ góc độ càng sâu.”

“Ah?” Tưởng Tuyên nâng mi, “Từ trên người một con mẫu tinh tinh, ngươi còn có thể cân nhắc ra cái gì?”

“Không phải mẫu tinh tinh, mà là Lý Lan.” Thượng Thanh Vân tỉnh táo nói: “Chuyện lạm dụng quyền riêng phái mấy người Lục Duẫn Vi đi chấp hành nhiệm vụ, làm cho bọn họ rơi vào nguy hiểm ta đã nhận, vốn cho là bọn họ hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng mà, Lý Lan lại trở về, không chỉ như thế, nàng còn báo cáo với các lão sư trong học viện tình huống của mấy người Lục Duẫn Vi, còn hy vọng nhà trường có thể phái hồn sư đi tìm. Vì thế thời điểm này, Thượng Quan Tịnh phí bao nhiêu công sức, sắp xếp Trang Dịch đi tham gia sát hạch đại đội trưởng, cho nên, ta cũng đại phí chu chương, cũng để cho ngươi đến tham gia.”

Tưởng Tuyên nghe vậy, nhìn ánh mắt đầy thâm ý của Thượng Thanh Vân, nhất thời rơi vào suy tư.

“Thứ tự của Trang Dịch xếp trước ngươi, hơn nữa trong lần sát hạch này, biểu hiện cũng tốt hơn ngươi, nếu như không có gì bất ngờ, nhiệm vụ đi tìm nhóm người Lục Duẫn Vi lần này, có lẽ sẽ rơi vào tay Trang Dịch.” Thượng Thanh Vân nhìn Tưởng Tuyên, nhẹ giọng thì thầm nói, “Trải qua chuyện mấy người Lục Duẫn Vi lúc trước, lúc nhà trường phái người đi ra làm nhiệm vụ, cẩn thận hơn rất nhiều, một tháng gần đây này, vẫn luôn đều là đội ngũ có đội trưởng khảo sát vào trước mười mới có tư cách ra ngoài. Mà thời điểm này, Trang Dịch thuận lợi thông qua sát hạch, được nhà trường phái ra, chuyện này có ý nghĩa như thế nào, ngươi hẳn là hiểu được đúng không.”

Thân thể Tưởng Tuyên nao nao. Thượng Thanh Vân đã nói thẳng thắn như vậy, hắn cũng không phải kẻ ngốc, làm sao còn có thể không rõ. Ngoài miệng Trang Dịch nói rất dễ nghe, hắn chỉ là đang kiểm tra thành quả tu luyện trong một năm qua, nhưng mà, một khi nhiệm vụ lần này thật sự sắp xếp đến trên người hắn, địa vị của Trang Dịch, lập tức nước lên thuyền lên, ngang hàng với đám Thượng Thanh Vân!

“Ngươi muốn ta làm như thế nào?” Tưởng Tuyên lập tức hỏi.

Thượng Thanh Vân hơi cười lên: “Ta nói rồi, đối phó người như Trang Dịch, nhất định phải một kích liền trúng!” Hắn nói xong, cúi đầu, thì thầm vài câu bên tai Tưởng Tuyên.

Tưởng Tuyên nghe nghe, chân mày nhăn càng chặt, hắn quay đầu nhìn khuôn mặt tuấn lãng ôn nhã của Thượng Thanh Vân, ánh mắt có chút lấp lánh: “Để cho ta suy nghĩ thêm một chút.”

Thượng Thanh Vân không nghĩ đến sau khi hắn khéo léo khuyên bảo như vậy, lại được đến đáp án này, lãnh ý trong mắt suýt chút nữa thì không che lấp được, Thượng Thanh Vân nhanh chóng phục hồi tinh thần, nâng cằm Tưởng Tuyên hôn hắn, thanh âm càng thêm ôn nhu dính người: “Được, ta chờ ngươi.”

Cùng lúc đó, Mạc Vi An Trương Thừa Lạc cùng bước vào Trung tâm kiểm trắc hồn sư với Thượng Thanh Vân, cũng nghe được tên “Trang Dịch” này từ miệng một nhóm hồn sư khác.

“Lần đầu tiên tham gia sát hạch đã xếp thứ tám, chẳng trách Thượng Quan lão sư không ngừng nhắc đến hắn trước mặt ta, muốn ta chịu khó quan tâm một chút, ánh mắt lão sư vẫn là tốt trước sau như một mà.” Nguyên nhân vừa rồi cảm thấy bóng lưng Trang Dịch quen thuộc, lập tức có được giải thích, mấy năm trước gặp qua một lần, hiện tại nhìn thấy, tự nhiên sẽ cảm thấy quen mắt, Mạc Vi An khẽ cười nói, nhưng mà khi quay đầu nhìn thấy Trương Thừa Lạc như cũ đang nhíu mày suy tư, trong mắt Mạc Vi An hiện lên một tia nghi hoặc.

“Học đệ này không đơn giản.” Trương Thừa Lạc cảm nhận được ánh mắt của Mạc Vi An, thấp giọng nói, “Lão sư muốn ngươi quan tâm hắn, là bởi vì biết mọi người bài xích hắn, nhưng hiện tại xem ra, chính hắn đã giải quyết vấn đề này.”

Mạc Vi An nghe vậy, nghĩ đến vẻ mặt đám hồn sư kia khi nhắc đến Trang Dịch vừa rồi, lập tức hiểu được. Không chỉ không có bài xích cùng khinh thường, ngược lại còn có vài phần kính nể cùng tôn trọng, nếu như không phải thực lực được tán thành, nhóm người kia làm sao có thể bình thản nói cho hắn biết thành tích sát hạch của Trang Dịch?

“Hơn nữa… Ngươi có cảm thấy hắn nhìn qua có chút quen thuộc không?” Trương Thừa Lạc có chút không xác định hỏi.

Mạc Vi An kinh ngạc, hắn từng gặp Trang Dịch, cho nên lần này gặp lại mới cảm thấy quen thuộc, mà Trương Thừa Lạc lại là đã tốt nghiệp nhiều năm, nếu như cả hai người có cùng một loại cảm giác mà nói…

****************************

Vài tiếng gõ cửa “cốc cốc cốc” vang lên, rất nhanh, một dòng dao động hồn lực truyền đến, cửa văn phòng giáo sư riêng được mở ra.

“Lão sư.” Trang Dịch đi vào, nhìn Thượng Quan Tịnh ngồi sau bàn công tác, thấp giọng nói.

Thượng Quan Tịnh đặt một chồng tư liệu thật dày ở bên cạnh, công tác cường độ cao làm cho nàng có chút mỏi mệt, nàng nhéo nhéo mi tâm, xốc lại tinh thần nhìn về phía Trang Dịch: “Kết quả sát hạch thế nào?”

“Xếp thứ tám.” Trang Dịch báo cáo một lượt điểm từng vòng sát hạch cùng với tổng điểm.

“Vậy là tốt rồi, ngươi quả nhiên không làm cho lão sư thất vọng.” Thượng Quan Tịnh gật gật đầu, “Đã xác định được vị trí của nhóm Lục Duẫn Vi, ở giữa thành Tế Dương cùng thành Vũ Càn sau thành Nam Xuyên, vị trí cụ thể không rõ, cần phải các ngươi từ từ tìm kiếm, vùng đó có dị ma cùng ma thú ẩn hiện, có lẽ sẽ tạo thành uy hiếp với các ngươi, nhưng chỉ cần cẩn thận ứng phó, hẳn là sẽ không ra vấn đề lớn.

Ngày mai ta sẽ xin cho ngươi xuất phát, về phần các hồn sư khác, thì tùy trường học quyết định, chúng ta sẽ cố gắng sắp xếp cho ngươi thành viên thích hợp. Ngươi là phụ hồn sư cấp cao, căn cứ thành tích sát hạch trước đó của ngươi đến xem, mặc dù là dạng đặc thù, đồng thời hồn thú có thuộc tính tấn công, nhưng mà năng lực thực chiến cá nhân hình như ngay cả hồn sư cấp sáu cũng không bằng… Đương nhiên, lão sư không phải chỉ trích ngươi cái gì, thước có cái dài cái ngắn, nhưng mà cân nhắc đến an toàn của ngươi, ta sẽ xin trường học phái thêm chiến hồn sư thực lực tương đối với ngươi, bảo đảm an toàn, đối với điểm này, ngươi có gì muốn nói sao?”

Trang Dịch nghe vậy, khóe môi cong lên nụ cười vui vẻ. Từ sau ngày nghe Lâm Duệ nói đến những việc liên quan đến chuyện nhà trường phái hồn sư ra chấp hành nhiệm vụ, Trang Dịch đã để bụng chuyện này, kế hoạch lâu như vậy, cố ý áp chế thực lực của mình trong thực chiến cá nhân, vì còn không phải chính là câu nói này.

Không có một chút chần chờ, Trang Dịch nhìn Thượng Quan Tịnh nói: “Hồn sư cùng ta trở về kia, là hợp tác tốt nhất của ta.”

“Ta đoán ngươi cũng sẽ lựa chọn hắn.” Nghĩ đến Lôi Tu, trên mặt Thượng Quan Tịnh lộ ra một nụ cười nhẹ, “Vậy cứ quyết định thế đi, có chuyện gì ta sẽ lập tức thông báo cho ngươi.”

“Vâng.” Trang Dịch đáp, không quấy rầy Thượng Quan Tịnh công tác nữa, nhanh chóng cáo lui rời đi.

Khoảng cách từ tòa nhà dạy học đến ký túc xá cũng không tính quá xa, Trang Dịch rất nhanh đã trở lại phòng ngủ. Tất cả đều tiến hành theo dự đoán của hắn, bởi vậy sau khi vào cửa, trạng thái cả người Trang Dịch đều có vẻ vô cùng thoải mái.

Lôi Tu đang tu luyện hồn lực, thấy Trang Dịch trở về, hơn nữa trên mặt thậm chí còn treo nụ cười vui vẻ, ánh mắt hắn đi theo Trang Dịch vào cửa, thẳng đến khi Trang Dịch ngồi bên cạnh hắn, Lôi Tu còn gắt gao theo dõi hắn không thôi.

Trang Dịch lười biếng thả lỏng cổ áo, ở bên ngoài còn không có cảm giác gì, lúc này ngồi ở bên cạnh Lôi Tu, thân thể mới lộ ra mỏi mệt. Tuy rằng không tiêu hao bao nhiêu hồn lực, nhưng tâm lực tiêu hao khi làm sát hạch lại là không ít, nhưng mà lại nói, vì sao Lôi Tu vẫn cứ nhìn hắn chằm chằm…?

Trang Dịch mở mắt, quay đầu nhìn Lôi Tu: “Làm sao vậy?”

Đôi mắt màu đỏ sậm giống như quét hình cẩn thận lướt qua toàn thân Trang Dịch một lần, không chỉ như thế, biểu cảm trên mặt Lôi Tu cũng không bình thường, nhìn qua hình như có chút mất hứng?

“Hôm nay lúc sát hạch, có gặp phải chuyện kỳ quái gì hay không?” Lôi Tu đón ánh mắt nghi hoặc của Trang Dịch, thấp giọng nói.

“Chuyện kỳ quái?” Trang Dịch ngạc nhiên, “Ừ… Gặp Tưởng Tuyên, đánh với hắn trong cá nhân chiến, đánh thế hòa; gặp một hồn sư không biết sống chết sai ma thú chiếm chỗ ngồi của ta; đúng rồi, vòng thứ hai chỉ huy thực chiến, ảo cảnh của ta hôm nay vậy mà là Ngự Hồn điện…”

Trang Dịch nói xong, đem chuyện gặp được trong thời gian sát hạch hôm nay, cùng với lời Thượng Quan Tịnh nói, nói sơ lược một lần.

Lôi Tu nghe đặc biệt cẩn thận, nhưng mà cho đến khi Trang Dịch nói xong, Lôi Tu cũng không nghe được nội dung hắn muốn nghe. Tuy rằng quá trình sát hạch nhìn qua rất kích thích, thế nhưng đối với Trang Dịch mà nói, trừ ảo cảnh Ngự Hồn điện ra, cái khác có lẽ căn bản không tạo cho Trang Dịch bất cứ áp lực cùng phiền toái gì.

Nhưng mà… Khi sát hạch tiến hành được một nửa, Lôi Tu rõ ràng thông qua khế ước, cảm nhận được cảm xúc của Trang Dịch đặc biệt kịch liệt.

Cái loại cảm xúc này vô cùng không giống tâm tình Trang Dịch thường truyền sang, bởi vậy lập tức làm cho Lôi Tu chú ý. Căn cứ hắn không ngừng nhớ lại cùng so sánh, cuối cùng, Lôi Tu phát hiện loại cảm xúc này cùng với lúc ở thành Bích Xuân, có một hồn sư nhắc đến cái tên “Hứa Dương”, đó là cảm giác Trang Dịch truyền xuyên qua khế ước, vô cùng giống với hiện tại…

Sau khi xác định điểm này, Lôi Tu lập tức ngồi không yên, tuy rằng rất cố gắng tĩnh tâm tu luyện, nhưng mà vừa nhìn thấy Trang Dịch trở về, liền nhịn không được bắt đầu chú ý hắn. Khi nhìn thấy trên mặt Trang Dịch còn treo nụ cười nhẹ nhõm, Lôi Tu càng đặc biệt mẫn cảm, không chỉ nhìn Trang Dịch chằm chằm không thôi, còn vội vàng hỏi chi tiết buổi sát hạch.

Từ đầu đến cuối, Trang Dịch đều không nói đến “Hứa Dương”!

Trang Dịch nhìn Lôi Tu hơi cau mày, biểu cảm có chút xoắn xuýt, kỳ quái hỏi: “Rốt cuộc làm sao vậy?”

Lôi Tu nghe vậy, ngẩng đầu liếc Trang Dịch một cái, cuối cùng hắn kề sát vào Trang Dịch, nói: “Hôn ta một cái ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Trang Dịch lập tức nở nụ cười: “Không có hứng thú biết.”

“Vậy ta đây hôn ngươi là được.” Nói xong, Lôi Tu cúi đầu ngậm vào môi Trang Dịch. Đụng vào đôi môi cánh hoa, Lôi Tu nhanh chóng đưa đầu lưỡi mở hàm răng của Trang Dịch, cùng hắn môi lưỡi giao triền.

Hai người cùng một chỗ lâu như vậy, Trang Dịch cũng không phải lần đầu tiên cùng Lôi Tu hôn môi, thế nhưng kỳ quái là, hắn luôn cảm thấy hôm nay Lôi Tu có chút đặc biệt khác thường.

Ngón tay thon dài giữ cằm làm hắn không thể nhúc nhích, đầu lưỡi ngang dọc quét ngang khoang miệng hắn, nụ hôn kịch liệt gần như làm Trang Dịch có chút không thở nổi, đồng thời tay kia của Lôi Tu trực tiếp ôm lấy thân thể hắn, ôm chặt tràn đầy ham muốn chiếm hữu, làm cho lồng ngực hai người kề sát vào nhau.

Nhiệt độ cơ thể cả hai nhanh chóng cao lên, cảm nhận được tâm tình đặc biệt khác biệt của Lôi Tu, tuy rằng Trang Dịch vẫn không quá hiểu được rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn cứ thả lỏng thân thể phối hợp động tác của Lôi Tu.

Sau một thời gian, hai người thở hồng hộc nằm ở trên giường. Trang Dịch vừa mới sát hạch xong, tuy rằng tâm tình không tệ, nhưng thân thể lại có chút mệt mỏi, Lôi Tu cố gắng kiềm chế bản thân không làm gì hắn, hắn ôm Trang Dịch, nghe tiếng hít thở nhẹ nhàng của hắn, khế ước tương liên, làm bọn họ gần như trái tim cũng nảy lên cùng một tần suất, Lôi Tu nghĩ đến ở nơi hắn không nhìn thấy, nơi này đang vì người khác kịch liệt nảy lên, nhất thời có chút ăn giấm: “Vẫn là biến trở lại thành thú tốt hơn.”

Đối với Lôi Tu hình thú trước kia mà nói, ở bên cạnh Trang Dịch muốn làm gì thì làm, cơ bản không có ràng buộc. Nhưng mà từ lúc biến thành người, không thể tùy thời tùy chỗ theo bên cạnh Trang Dịch, cảnh giác tất cả những người không có ý tốt đến gần Trang Dịch; không thể có cử động quá mức thân mật với Trang Dịch khi có nhiều người, phải tùy thời tùy chỗ kiềm chế bản thân; thậm chí giống như bây giờ ôm Trang Dịch, cũng không tiện bằng hình thú…

“Ừ?” Trang Dịch bị Lôi Tu hôn có chút thất thần thở hồng hộc, giữa lúc mơ hồ nghe được Lôi Tu có nói gì, hắn hơi hơi nghiêng đầu nhìn Lôi Tu.

Lôi Tu thấy thế, lại chỉ tiếp tục một cái lại một cái hôn vô cùng thân thiết lên khóe môi Trang Dịch, như là tuyên thệ lãnh thổ, làm cho trên người Trang Dịch nhuộm lên hơi thở của hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui