Tối Cường Triệu Hoán Sư

“A!!”

Tận mắt nhìn thấy đồng bạn bị cắt đứt đầu trước mặt mình, lại còn bị hung hăng kéo vào trong vũng bùn, rơi vào kết cục chết không toàn thây, tất cả hồn sư bốn phía đều bị dọa nứt gan, bọn họ theo bản năng phát ra tiếng thét chói tai thê lương, đồng thời phóng thích toàn bộ hồn lực bao bọc lấy thân thể mình, dùng cả tay cả chân muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi này.

Nhưng mà cũng đã không còn kịp rồi, theo hồn lực của các hồn sư bị thả ra, làm cho ma thú cảm nhận được càng nhiều uy hiếp, ma thú ẩn nấp ở dưới đất bùn tản ra toàn bộ trên trăm cành cây mảnh, cành mảnh di chuyển phía dưới đất bùn, làm bùn đất hơi hơi gồ lên, đưa mắt nhìn lại, cả mảnh đất bùn giống như một tấm mạng nhện, mà đám hồn sư đang hoảng loạn chạy trốn này, nghiễm nhiên đã trở thành con mồi cho ma thú.

“Xoẹt” một tiếng, lại là hai ba cành mảnh tung mặt đất nhảy ra, giống như xúc tua linh hoạt, uốn khúc trong không trung, sau đó dùng tốc độ cực nhanh phóng về phía vài hồn sư ở cuối đội ngũ.

Cảm ứng được cành mảnh truy sát đằng sau, nhóm hồn sư sợ run cả người, nhìn thấy cành mảnh sắp quấn quanh cổ mình, có hồn sư sợ đến mức thân thể mềm nhũn, triệt để nằm sấp trên mặt đất chờ chết, mà có hồn sư cuối cùng cũng kịp phản ứng, không còn chỉ dùng hồn lực bảo vệ bản thân, mà còn bắt đầu thử tấn công lại.

Gấp gáp thả hồn lực va chạm vào cành mảnh, cành mảnh lập tức giống như bị kim đâm vào vậy, nhanh chóng co rút về phía sau mấy mét, nhóm hồn sư tấn công thấy thế, trong lòng vui vẻ, đang định nhân cơ hội này nhanh chóng rút lui, nào biết giây tiếp theo, cành mảnh vừa mới lui lại dùng một tư thế quỷ dị vặn vẹo mấy lần trong không trung, đợi đến khi cành mảnh xông đến một lần nữa, cành mảnh vốn có vỏ ngoài bóng loáng chợt xuất hiện gai nhọn màu đen rậm rạp chằng chịt, nhìn kỹ, ở gốc mỗi cái gai, có một lỗ đen không lớn không nhỏ, khép mở, giống như từng cái miệng nhỏ đang dồn dập hít thở.

Cả cành cây mảnh uốn lượn giống như một vật còn sống, dùng tốc độ càng nhanh hơn lúc trước, giống như đang trả thù các hồn sư lúc trước tấn công nó, cành mảnh không nhắm điểm trí mạng của hồn sư mà đánh, ngược lại hung hăng quất lên người bọn họ ——

Tiếng xương gãy vang lên, da tróc thịt bong, đồng thời, máu tươi bắn ra cũng nháy mắt bị cái miệng nhỏ màu đen đáng sợ trên cành mảnh kia hút đi không còn một mảnh.

Hồn sư bị cành mảnh quất đến bởi vì đau đớn kịch liệt, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không phát ra nổi, chỉ có thể tê liệt ngã trên mặt đất, thân thể co rút đau đớn, trơ mắt nhìn cành mảnh lại bò đến lần nữa, lần này, cành mảnh nhắm vào miệng hắn…

Vài tiếng “leng keng” chua chát chói tai truyền đến, một bộ vuốt hổ cường tráng vào giây phút cuối cùng chắn trước mặt hồn sư này, móng vuốt hổ sắc bén cọ xát với cành mảnh, cuối cùng, cành mảnh khủng bố này bị vuốt hổ hung hăng kẹp một cái, “rắc” một tiếng, cành mảnh bị gãy từ bên trong, bộ phận nối tiếp với thân thể ma thú bị đau, nhanh chóng thu về trong cơ thể, mà cành mảnh bị vuốt hổ bẻ kia, vẫn không ngừng uốn lượn vặn vẹo như một vật sống.

“Đừng lo lắng, dùng hồn lực khống chế nó!” Tìm được đường sống trong chỗ chết, lại chính mắt thấy vuốt hổ kịch liệt chiến đấu với cành mảnh, ngay khi hồn sư này còn đang sợ hãi, chợt nghe được một thanh âm trầm thấp vang lên.

Hắn sửng sốt, lúc này mới chú ý đến người cứu hắn không phải ai khác, chính là chiến hồn sư xa lạ đi theo Trang Dịch kia.

Vì là hồn sư cấp sáu, Lôi Tu không thể thú hóa hoàn toàn, trong lúc nguy cấp, chỉ có thể thú hóa một bàn tay thành hình hổ cứu người, lúc này thấy hồn sư này thả hồn lực chế phục phần còn lại của cành mảnh, hắn lập tức bứt ra, đến bên cạnh cứu càng nhiều người.

Chỉ tiếc, một đám hồn sư đứng cuối đội ngũ này, phần lớn đều không may mắn như hồn sư vừa được Lôi Tu cứu kia.

Cho dù mấy người Trang Dịch Lôi Tu Ôn Bằng dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, nhưng vẫn bị chậm một bước. Đám người kia vì không bị Trang Dịch phát hiện, cố ý đi ở phía sau cùng, cách phần lớn người ở giữa một khoảng đến gần trăm mét, đồng thời, bởi vì ma thú là bị bọn họ đánh thức, đợt tấn công đầu tiên phát động cũng là nhằm vào bọn họ, cho nên phần lớn người đều bất ngờ không kịp đề phòng, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, bị giết chết ngay tại chỗ.

Trang Dịch hung hăng chặt đứt một cành mảnh đã cắm vào thân thể một hồn sư, còn dùng tốc độ nhanh nhất rút ra, đáng tiếc, cành mảnh cắm vào là trái tim hồn sư này, trong chớp mắt cành cây cắm vào kia, máu trong cơ thể hồn sư này đã bị hút đi hơn một nửa, đã hoàn toàn không cứu được.

Không cho hắn thời gian cảm thán, sau khi ma thú thực vật tấn công gặp phải nhân loại ngăn chặn, thế công càng trở nên hung mãnh, hơn trăm cành mảnh bắt đầu khởi động quanh người bọn họ, giống như bị mấy trăm con rắn bao vây lại, chỉ cần một chút không chú ý, sẽ bị đối phương đột nhiên xông lên, một kích mất mạng.

Trang Dịch một bên thả Hướng Âm Quỳ, sử dụng tấn công tầm xa tạm thời ngăn cản một phần cành mảnh, một bên lớn tiếng nói với mọi người: “Mọi người cố gắng áp sát đồng đội, cùng nhau phối hợp tác chiến, chiến hồn sư cùng ngự hồn sư ngoài chú ý an toàn của bản thân, đồng thời còn phải bảo vệ phụ hồn sư cách các ngươi gần nhất! Con ma thú thực vật này rất có thể là chủng loại mới, trước mắt cấp bậc không rõ, sức sống cực kỳ ương ngạnh, lực tấn công của mỗi cành mảnh vào khoảng tương đương hồn sư cấp sáu trung giai, dự đoán bản thể ở khoảng cấp bảy —— lấy năng lực của đội ngũ hồn sư chúng ta, là hoàn toàn có thể bắt được nó!”

Lời Trang Dịch nói lập tức làm cho những hồn sư còn đang luống cuống tay chân kia tìm được niềm tin, tất cả mọi người lập tức hành động theo chỉ thị, phối hợp lại.

Nhưng mà, giống như nghe hiểu được lời Trang Dịch nói vậy, theo các hồn sư thay đổi hình thức chiến đấu, ma thú thực vật cũng nhanh chóng làm ra phản ứng.

Toàn bộ cành mảnh mới vừa rồi còn hội tụ ở bốn phía nháy mắt đã thu vào trong lòng đất, tốc độ nhanh quả thật làm cho người nhìn hoa cả mắt.

Nhóm hồn sư nhất thời mất đi mục tiêu ngạc nhiên, nháy mắt sau, mặt đất truyền đến từng đợt chấn động, theo tần suất chấn động càng ngày càng dày đặc, dịch nước tích tụ đầy mặt đất cũng không ngừng xuất hiện.

Chất lỏng sền sệt màu đen cuồn cuộn bốc lên bong bóng làm người ta buồn nôn, mùi tanh tưởi gấp cả chục lần lúc trước bốc lên tận trời, khi chất lỏng sền sệt càng ngày càng nhiều, cũng dần dần lan đến mu bàn chân mọi người, đúng lúc này, lại vài tiếng kêu thê lương từ trong đội ngũ truyền ra!

Lúc này mọi người đang trong trạng thái chiến đấu, quanh thân tất cả đều bao trùm hồn lực, đề phòng bị tấn công bất ngờ một lần nữa, nhưng mà bọn họ lại quên mất, lúc đầu khi mọi người bước vào mảnh đất này, tất cả đều là hủy hồn lực dùng chân không bước vào trong bùn đất.

Bùn đất cùng dịch dính lưu lại trong chân bọn họ sau này mới phát huy tác dụng, phối hợp với dịch dính của ma thú bị hồn lực ngăn ở ngoài, một số người cấp bậc cao còn có thể dùng hồn lực trong cơ thể ngăn cản, nhưng đám hồn sư dưới cấp sáu này, lại đều bị đau đớn bứt rứt này tra tấn khổ không thể tả.

Dịch dính càng thấm càng nhiều, dần dần không chỉ mu bàn chân, thậm chí lan đến cả đầu gối, cùng với bùn đất bị pha loãng, toàn bộ mảnh đất bùn giống như hóa thành đầm lầy chỉ trong chớp mắt. Có thể tưởng tượng, cho dù các hồn sư tạm thời dùng hồn lực ngăn cản dịch dính ăn mòn, nhưng một khi bị chôn ở trong này, chỉ sợ cũng không còn có thể thoát thân!

Nỗi sợ cái chết nháy mắt cắn nuốt tất cả, mọi người sốt ruột phóng hồn lực tấn công, ý đồ ép ra chân thân của ma thú, thà rằng đại chiến một trận như vừa rồi, cũng không muốn không nhìn thấy kẻ địch như bây giờ, lại còn phải trơ mắt chờ đợi tử vong. Nhưng mà cành mảnh giấu ở dưới nước bùn giống như đã biến mất, chỉ còn lại bùn đất dính ngấy ở bốn phía, lôi kéo thân thể các hồn sư không để cho bọn họ rời đi.

“Lôi Tu…” Trang Dịch quay đầu nhìn về phía Lôi Tu, thấp giọng nói.

Chuyện đã đến nước này, cho dù Trang Dịch có năng lực chỉ huy kinh diễm tuyệt luân đến đâu đi chăng nữa, đứng trước mặt thực lực tuyệt đối, cũng không làm nên chuyện gì. Trong tất cả mọi người ở đây, thực lực của Trang Dịch cao nhất, chỉ dùng năng lực phụ hồn sư của hắn, lại không thể hoàn toàn chiến thắng con ma thú này, nhưng Trang Dịch tin tưởng, chỉ cần hắn kết hợp ba hệ, còn có Lôi Tu phối hợp, nhất định có thể ép bản thể của ma thú này ra!

Lôi Tu hiểu được suy nghĩ trong lòng Trang Dịch, lập tức nói: “Trang Dịch, đừng xúc động, dùng lệnh bài.”

Trang Dịch nghe vậy, lúc này mới nhớ đến bảo vật trong vòng tay không gian, mà lệnh bài Lôi Tu nói, chính là một trong những tín vật ba trưởng lão của Ngự Hồn điện tặng cho Trang Dịch sau khi giúp đỡ Ngự Hồn điện đánh lui dị ma, linh khí cấp chín chỉ có thể sử dụng hai lần, lúc thu phục ma thú, có thể trói buộc ma thú dưới cấp chín trung giai khoảng mười phút, sau mười phút, ma thú được thả ra cũng sẽ bị lệnh bài đánh trọng thương.

Trang Dịch vốn định dùng cái này để thu phục hồn thú tương lai, ma thú thực vật trước mắt này tuy biến thái, cấp bậc lại không thích hợp Trang Dịch, nhưng lúc này tình huống khẩn cấp, Trang Dịch cũng không để ý được nhiều như vậy.

Cầm lệnh bài nho nhỏ này trong tay, Trang Dịch nhanh chóng đưa hồn lực trong cơ thể vào, theo hồn lực vận chuyển, ánh sáng vàng kim tỏa ra ngoài, lệnh bài không chịu khống chế của Trang Dịch lơ lửng giữa không trung, ngay sau đó, lệnh bài tỏa ánh sáng vàng giống như mũi tên rời cung, mạnh chui vào trong nước bùn!

Mặc dù là lần đầu tiên khống chế lệnh bài này, nhưng Trang Dịch có trận pháp làm nền tảng, giúp quá trình khống chế của hắn cũng không bỡ ngỡ. Có hồn lực làm liên tiếp, Trang Dịch rõ ràng cảm nhận được tình huống sau khi lệnh bài vào đất bùn, như con mèo ngửi thấy mùi thịt sống, đi sâu vào trong lòng đất, lôi ra con chuột ẩn nấp ở sâu trong bóng tối.

Mà ma thú nấp ở trong đất bùn, lúc này có vẻ như cũng cảm nhận được nguy cơ lệnh bài mang đến cho nó, không chỉ bốn phía ngừng tiết ra dịch dính, dần dần, nước bùn cũng bắt đầu giảm đi, từ đầu gối mọi người rút xuống.

Những người vốn nghĩ rằng ngày hôm nay nhất định phải chết trong vũng bùn bốc mùi này nhất thời sửng sốt, đúng lúc này, giọng nói của Trang Dịch vang lên: “Tất cả mọi người lập tức rút lui, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi nơi này, đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta!”

Mọi người nghe vậy, nhìn Trang Dịch một cái, khi cảm nhận được dao động hồn lực cực kỳ mạnh trên người hắn, giống như đang âm thầm đọ sức với cái gì vậy, lại nhìn Lôi Tu chặt chẽ đứng bảo vệ bên cạnh Trang Dịch, lập tức, không ít người đều hiểu được cái gì.

Nhóm người Ôn Bằng có chút chần chờ nhìn Trang Dịch, bản năng muốn rời khỏi, nhưng đạo đức lại làm cho bọn họ không thể cứ như vậy buông tha mặc kệ Trang Dịch cùng Lôi Tu.

Lôi Tu thấy thế, lập tức nói: “Đội phó Ôn Bằng, xin lập tức mang theo mọi người rời đi, thời gian của chúng ta không nhiều lắm.”

Ôn Bằng nghe vậy, liếc nhìn Lôi Tu một cái, cuối cùng cắn răng mang theo tất cả mọi người quay lưng rút lui.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui