Ngày hôm sau.
Tĩnh Lâm, Băng Ngọc Linh, Băng Ngọc Tuyết và Lâm Thanh Trúc đang tiến về Vũ Lâm Thành để chuẩn bị đối phó Ma Tộc cùng Ma Thú.
Trên đường đi thì Tĩnh Lâm luôn mắt nhắm mắt mở.
Cái này đã thành căn bệnh di truyền 2 kiếp của hắn rồi.
“Oáp!”
“Hôm qua đệ không ngủ ngon giấc hay sao vậy?” (Băng Ngọc Linh)
Hôm qua hắn cũng định ngủ rồi nhưng nửa đêm tự nhiên nổi hứng mở hệ thống ra táy máy.
Kết quả là hắn kiếm được một con hàng khá thú vị.
Đó là một Gokaiger, một con tàu bay của Chiến đội Hải Tặc nhưng qua hệ thống thì nó có thêm công dụng là có thể đi qua các vị diện khác và nó đã bỏ đi cái chức năng biến hình rồi.
Mà giá của nó cũng khá chua với 3.000.000 điểm thành tựu.
Hắn quyết định điên cuồng làm nhiệm vụ để mua.
“Chỉ là hôm qua đệ nhớ tỷ quá nên không ngủ được a!”
Hắn bẻ lái lý do sang Băng Ngọc Linh.
“Nếu muốn thì sau sự việc này đệ có thể” (Băng Ngọc Linh)
Giọng nói của nàng ngày càng nhỏ nhưng Tĩnh Lâm vẫn nghe được.
Thêm cả là vẻ mặt có đôi chút ửng hồng thì hắn đã xác định, nàng đang bật đèn xanh cho hắn.
Hắn cũng không ngờ bẻ lái qua loa lại được tình đầu bật đèn cho mình.
Vận khí mình tốt đến vậy à?
“Vậy đệ chờ tỷ a!”
Hắn cũng cười trêu đáp.
Băng Ngọc Tuyết cùng với Lâm Thanh Trúc thì chỉ biết thở dàu trước cảnh này.
Không ngờ đi làm đại sự mà vẫn ăn cẩu lương.
Nhưng các nàng cũng biết bản thân các nàng có tình cảm đặc biệt đối với Tĩnh Lâm.
Sống với nhau và chăm sóc cho nhau suốt 15 năm, nam thanh nữ tú kiểu gì chả nảy sinh tình cảm.
Ngoài ra, hắn còn là thiên tài yêu nghiệt ngàn năm mới gặp kết hợp với trí thông minh thượng thừa thì nữ tử nào không mê.
So với đám công tử thế gia thì Tĩnh Lâm đích xác là nam nhân đỉnh thiên lập địa.
•••
Sau một ngày đường thì nhóm của Tĩnh Lâm cũng đến Vũ Lâm Thành.
Xung quanh tường thành là hàng trăm xác Ma Thú phơi thây trên những cây cọc đâm từ dưới mặt đất.
ngôn tình sủng
“Xem ra chiến thuật phòng thủ có hiệu quả!”
Hắn lẩm bẩm nói.
“Trước tiên đi gặp Thành Chủ!”
Hắn mở miệng nói.
“Được!” (x3)
4 người hướng Phủ Thành Chủ mà đi.
Một lúc sau, 4 người đã đến được Phủ Thành Chủ.
Mấy tên lính thấy có người tới, bước lên ngăn cản.
“Các ngươi là ai? Đến đây làm gì?” (Lính)
“Vô báo với Thành Chủ Đại Nhân, Tĩnh Lâm, Băng Linh Tông đến gặp mặt!”
Hắn giữ thái độ bình tĩnh đáp.
“Các vị chờ chút! Ta đi bẩm báo liền!”(Lính)
Một lúc sau thì tên lính quay lại và nói:
“Mời các vị theo nô tài!” (Lính)
Tĩnh Lâm cũng gật đầu rồi đi vào, 3 người kia cũng tự động theo sau.
•••
Trong Phủ Thành Chủ.
“Tĩnh Lâm tiểu hữu cuối cùng cũng đến!” (Cao Bá Thiên)
“Tiểu hữu?”
Mặt hắn mộng bức, lần trước trước gọi ta là huynh đệ giờ lại là tiểu hữu.
Chuyển biến cũng hơi nhanh đấy.
Nhưng bỗng hắn cảm thấy gì đó sai sai.
Hắn nhìn qua bên cạnh Cao Bá Thiên, một cô nương tầm tuổi hắn đứng đó.
Thân cao 1m69, mái tóc màu nâu giống với Cao Bá Thiên và dài tới lưng, đôi mắt phượng, làn da trắng, thân hình thon gọn, vòng 1 vừa phải.
Đánh giá một hồi thì hắn xác định đây là con gái Cao Bá Thiên và là một mỹ nhân của Vũ Lâm Thành.
Xem ra lần này hắn quyết định bảo vệ Vũ Lâm Thành không uổng.
À không, phải nói là không uổng phí công lao thiết lập bẫy phòng thủ cho thành, nếu không thế gian lại bay mất một mỹ nhân a.
“Quay lại chính sự đi.
Xem ra mấy ngày này trong thành yên bình không ít a!”
Hắn nghiêm túc quay lại với công việc chính.
“Nhờ tiểu hữu mà ta có thể ngăn chặn Ma Thú xâm nhập a!” (Cao Bá Thiên)
“Vậy được! Hiện tại có bao nhiêu Tông Môn đã đến viện trợ?”
“Tính cả Băng Linh Tông thì có 3 Tông Môn là Băng Linh Tông, Phong Lôi Tông, Thủy Linh Tông!” (Cao Bá Thiên)
“Tu vi thế nào?”
“Phong Lôi Tông gồm 5 vị đến: 3 Luyện Hư Kỳ, 2 Hợp Thể Kỳ
Thủy Linh Tông gồm 6 vị đến: 4 Luyện Hư Kỳ, 2 Hợp Thể Kỳ” (Cao Bá Thiên)
“Không tệ, vừa đủ!”
Một trận chiến với Ma Tộc có tu vi Hợp Thể Sơ Kỳ thì 7 người Hợp Thể Kỳ là ổn.
Nhưng hắn vẫn không tin tên Ma Tộc kia chỉ có nhiêu đó.
“Thành Chủ, hãy nghe ta nói...”
Hắn bắt đầu đề ra phương án đánh khi Ma Tộc xuất hiện cho Cao Bá Thiên.
Động thời cũng đưa ra phương án thứ 2 khi mà tên Ma Tộc có thêm viện binh.
Mà viện bình kia là gì hắn không biết do thiếu quá nhiều thông tin.
Sau một hồi thì hắn cùng 3 nữ đi về phòng nghỉ ngơi
Cốc Cốc
Bỗng có tiếng gõ cửa trước phòng hắn.
Hắn đi ra mở cửa thì hắn ngạc nhiên.
Người gõ cửa phòng hắn chính là con gái của Cao Bá Thiên.
Cao Yên Nhiên.
“Công nương tìm ta có việc gì không?”
Hắn cười nói.
“Ta tên là Cao Yên Nhiên.
Công tử có thể dạy ta kiếm pháp được không?” (Cao Yên Nhiên)
Hắn cũng khá ngạc nhiên khi vị tiểu thư Cao Gia này lại chủ động tìm mình nhờ dạy kiếm pháp đấy.
Phải biết rằng con cháu thế gia toàn mấy tên thùng rỗng kêu to, không có thực lực mà suốt này mang gia tộc ra làm uy.
Xem ra vị tiểu thư này khá thú vị đấy chứ.
“Ta tên là Tĩnh Lâm, ta có thể dạy nhưng với một điều kiện!”
Hắn vừa nói vừa giơ lên một ngón tay.
“Điều kiện gì ta cũng sẽ đáp ứng a!” (Cao Yên Nhiên)
Ầy, sao cô nương này dễ dãi thế.
Ra giang hồ chắc bị lừa không biết bao nhiêu lần đây.
“Điều kiện là ngươi phải gia nhập Băng Linh Tông a!”
Hắn cười nói.
Đùa gì chứ, nhìn sơ bộ thì tu vi của nàng cũng đã đạt đến Nguyên Anh Hậu Kỳ, ngang bằng với mấy vị sư tỷ của hắn.
Mặt khác tăng thêm lực lượng cho Băng Linh Tông cũng là một điều tất yếu.
Hắn cảm giác tương lai sẽ có đại kiếp khi mà bây giờ Ma Tộc đang dần được giải khai khỏi phong ấn.
Phòng cháy vẫn hơn chữa cháy.
“Được!” (Cao Yên Nhiên)
“Vậy sau khi sự việc này kết thúc thì ta sẽ bắt đầu dạy! Còn giờ thì ngươi nên đi về phòng đi.
Nửa đêm, nữ tử chạy sang phòng nam tử sẽ không hay cho lắm!”
Hắn trêu đùa nói.
Nàng cũng chợt nhận ra hành động của mình nên mặt đỏ chót rồi chạy cái vèo về phòng của nàng.
“Haizzz, con gái thật khó hiểu! Chắc phải về học tập thêm từ Vân Nhi thôi!”
Hắn thở dài rồi đóng cửa phòng và bắt đầu chìm vào giấc ngủ.
•••
Sáng ngày hôm sau.
Keng Keng Keng
Tiếng chuông báo động vang khắp thành.
Trên đỉnh của tường thành, 4 người Tĩnh Lâm đang đứng đó quan sát cục diện.
Trước mặt hắn là gần 1000 con Ma Thú từ Tam Giai đến Ngũ Giai, sau lưng chúng là môth thân ảnh màu đen toàn thân cùng 2 cái sừng đặc trưng.
Hắn chính là Hắc Hung nhưng chỉ còn một tay.
“Chà, náo nhiệt phết!”
Tính Lâm cười nói.
“Giờ này còn giỡn được!” (Băng Ngọc Tuyết)
Cốc
Băng Ngọc Tuyết cú vào đầu hắn một cái làm hắn ôm đầu.
“Các vị đã chuẩn bị ổn thỏa chưa?” (???)
Người lên tiếng chính kà Thủy Tiên Âm, Tông Chủ của Thủy Linh Tông.
Nàng có mái tóc màu hồng nhạt của hoa anh đào dài tới eo, làn da trắng mịn, thân thể gần như hoàn hảo khi cả 3 vòng đều cân đối kết hợp với y phục màu lam đan xen hồng nhạt thì càng thêm đẹp.
Hắn tự nghĩ nếu so với kiếp trước thì ở thế giới này mỹ nhân là đếm không xuể a.
“Một lũ Ma Thú thôi!” (???)
Một giọng nam tử vang lên.
Tên này chính là Lôi Chấn Thiên, Tông Chủ Phong Lôi Tông.
Bề ngoài cơ thể lực lưỡng cùng vài vết sẹo trên ngực chứng tỏ lão ta là một thể tu và đã từng tham gia nhiều trận chiến sinh tử.
Đúng là mấy lão quái vật, hắn thầm nghĩ.
“Rồi rồi, vậy bắt đầu thôi! Xong lẹ còn về ngủ nữa!”
Chưa kịp phản ứng với lời nói của Tĩnh Lâm thì hắn đã biến mất dạng và lao về phía Ma Thú.
“Cuộc đi săn bắt đầu!”