(Quán bar Tôn Minh )
"Này Hàn Cẩn hôm nay lại có tâm sự gì à" Tôn Minh nhìn người bạn của mình ,thực sự từ khi Vy Vy mất hắn đã thay đổi rất nhiều ,gương mặt luôn hiện lên sự khó chịu ,nhìn chính người bạn mình như vậy Tôn Minh thật sự có chút lo lắng
"Không có" Hàn Cẩn trả lời
"Này nói tôi nghe đi có thể sẽ không giúp cậu được nhưng tôi có thể nghe cậu chia sẻ "
"Không cần"
"Tôi nói thật cho cậu biết có thể cậu khó chịu ,cậu dằn vặt hay bất cứ một vẫn đề nào cũng được nhưng đừng bày ra bộ mặt khó coi đó nó làm người khác cảm thấy rất khó chịu ,anh em bao năm mà cậu coi tôi và Mục Tân không khác gì người lạ"
"Tôi có sao?" vừa nói Hàn Cẩn vừa lắc nhẹ ly rượu trên tay nhìn thẳng về phía đối phương
"Đúng.
Rất tệ" biết trong lòng hắn nghĩ gì nhưng vẫn muốn chính miệng hắn chia sẻ chứ cứ ôm khư khư nỗi đau đó đến hết đời hay sao, Tôn Minh nhìn thẳng vào đôi mắt Hàn Cẩn ,muốn nói tiếp nhưng Hàn Cẩn đã đặt ly rượu xuống nhìn vào chiếc ly mà bày tỏ
"Cậu biết không tôi đã mất đi đứa em gái duy nhất của mình ,cậu biết tôi thương nó đến mức nào ,con bé chịu rất nhiều thiệt thòi thiếu thốn Tôi đã hứa là sẽ đón con bé lên sau khi đỗ cấp ba ,tôi hứa sẽ chăm sóc con bé ,tôi hứa rất nhiều nhưng mà ! "Nói đến đây hắn nghẹn lại "Nhưng mà tôi không làm được cậu biết không ,Vy Vy tội nghiệp đã bỏ rơi tôi ".
Nói đến đây tay hắn siết chặt ly rượu đôi mắt căm hận nhìn thẳng Tôn Minh "Chính người bạn thân của con bé đã giết chết nó kẻ máu lạnh như cô ta phải trả giá đắt tôi sẽ khiến cho cô ta sống không bằng chết"
Thật sự cơn giận dữ và nỗi oán trách ấy vẫn chưa hề nguôi ngoai ,đôi mắt ấy lời nói ấy đã nói lên tất cả "Đúng em cậu thiệt thòi nhưng ít ra con bé con được sống hạnh phúc ba mẹ rất yêu thương khi còn sống.
Đến khi họ mất đi cậu cũng rất yêu thương ,có bà ngoại yêu thương nhưng cô gái ấy đến cả cha ,mẹ còn không thèm chăm sóc ,bà nội cũng coi không ra gì thử hỏi sống trong hoàn cảnh như vậy ai đáng thương hơn.
Cứ cho là cô gái ấy là hung thủ nhưng chiếc camera đấy đâu quay rõ mặt ,trang phục có thể giống nhưng dáng đi có sự khác biệt cậu có nhận ra không"
Đôi mắt Hàn Cẩn có chút nghi ngờ "Cậu xem ở đâu"
"Là Mục Tân đưa và kể cho tôi, còn nữa cậu ấy cũng nói có thể dựa vào chút đoạn video đó mà tin hoàn toàn vào nó ,có thể sau đó còn là một âm mưu của ai khác"
"Âm mưu sao tôi đã nói Mục Tân điều tra rất nhiều lần nhưng kết quả vẫn không hề thay đổi "
"Vậy thì cậu phải suy nghĩ rằng có thể kẻ đó còn cao tay và quyền lực hơn cậu ,trên thương trường biết bao nhiêu kẻ gian cậu nên coi lại những công ty đáng ngờ ,những kẻ trước nay luôn muốn hãm hại cậu"
"Trước nay tôi luôn làm ăn công bằng những kẻ muốn hãm hại nhiều không xuể nhưng bọn chúng đều nhận được một bài học đắt giá từ sự phản bội"
" Tốt lắm bây giờ cậu nên biết làm gì rồi đấy nào uống đi "
Cả hai cụng li vừa dứt thì Mục Tân đến " Hai cậu không thể đợi tôi một chút sao"
Tôn Minh cười lớn " Đợi cậu chúng tôi khát chết rồi "
"Mau nói đi hai người ngồi đây đã nói xấu tôi những gì mà khiến tai tôi đỏ bừng lên rồi "
"Không có ,Này uống đi "Hàn Cẩn đưa cho Mục Tân ly rượu đôi mắt phán xét nhìn hắn ngờ vực " Vừa mới đi đâu về "
"Tôi sao ,đến bệnh viện xem Tiếu Hi thế nào thì thấy cô ấy đã ngủ ,xuống hỏi y tá chăm sóc thì nói cô bị thương do dao cắt vào tay nghe nói khá lớn "
Nghe thấy Mục Tân nói vậy đôi mắt hắn tối sầm lại đặt mạnh ly rượu xuống bàn không hiểu sao thấy Mục Tân quan tâm Tiếu Hi lòng hắn lại có chút khó chịu " Tại sao lại quan tâm cô ta như vậy"
"Còn phải nói sao hình như tim tôi có chút rung rinh với cô gái ấy rồi ý là tôi sắp có người yêu rồi "
Tôn Minh thấy ông bạn già ế của mình nói vậy cũng hùa theo" Cậu làm vậy hơi mất đoàn kết anh em đấy " vừa nói Tôn Minh vừa nháy nháy mắt về phía Hàn Cẩn ,hiểu ý Mục Tân vỗ vào vai Hàn Cẩn một cái cười lớn " Cậu yên tâm tôi sẽ mau chóng tìm ra hung thủ ,tuy chưa có bằng chứng nhưng tôi tin tưởng cô ấy vô tội VÌ VẬY yêu cầu cậu không được phép hành hạ cô ấy nếu không.
.
"
"Đó là Vợ tôi không cần cậu quản " Hàn Cẩn nhướng mày trả lời.
Cả hai ông bạn há hốc mồm đồng thanh đáp " Vợ ? cậu đùa à"
"Không " Hàn Cẩn bình thản đáp
"Ôi trời cho dù có là gì đi chăng nữa thì tôi vẫn sẽ bảo vệ cô ấy " Mục Tân nhìn thẳng vào đôi mặt Hàn Cẩn mà dõng dạc trả lời
"Tôi không đùa ,pháp luật đã thừa nhận"
Gì vậy hôm nay hai ông bạn của Tôn Minh đang tranh dành một người phụ nữa sao ,thật gay cấn ,Tôn Minh chỉ biết cười mỉm nhìn hai người đấu võ mồm với nhau.
Thấy Hàn Cẩn nghiêm túc Mục Tân cũng hiểu rằng hắn không nói đùa
"Ôi trời ơi chỉ là tờ giấy ,muốn tôi làm mười tờ cũng được ,nó không cản bước được trái tim tôi đâu Hàn Cẩn "
"Cậu!.
"
Thấy hai người có vẻ không ai chịu ai Tôn Minh đành xuống nước làm lành " Thôi không cần phải tranh giành một người phụ nữ hai cậu muốn bao nhiêu cô quán tôi có tất ,nội thất đầy đủ ,đa dạng phong phú tha hồ mà lựa chọn "
"Im miệng " Hàn Cẩn và Mục Tân đồng thanh hướng về phía Tôn Minh
Thế là cả ba đành im lặng không nói gì nhiều chỉ dùng ánh mắt và cử chỉ với nhau ,ngồi uống cho đên gần sáng mới chịu nghỉ.