Nói xong, cô ấy còn gửi một icon nụ cười hư hỏng.
Nam Nhược đã hiểu ý của Châu Gia Du nên cũng gửi lại icon là nụ cười ha ha.
Nam Nhược rất thích Châu Gia Du.
Hoặc là thay vì nói thích cô ấy, chi bằng hãy nói là cô hâm mộ đi.
Nam Nhược cảm thấy hâm mộ vì mặc dù đã hơn ba mươi tuổi, Châu Gia Du vẫn có thể không dấn thân vào thị trường tình yêu và hôn nhân.
Luvevaland chấm co.
Mọi người đều bảo rằng không nên kết bạn ở nơi làm việc nhưng cô lại cảm thấy Châu Gia Du là một người cực kỳ tốt bụng và thú vị, lòng tự tôn cũng rất cao.
Nam Nhược nghĩ một người như vậy rất thích hợp để kết bạn.
Vào lúc hai giờ chiều ngày thứ bảy, đối phương và Nam Nhược đã hẹn nhau tại một quán cà phê dưới chân núi Mai Sơn ở thành phố Dư.
Vị trí dựa vào núi Mai Sơn, phong cảnh đẹp đẽ, không gian yên tĩnh, thích hợp để hàn huyên.
Nam Nhược đến sớm hơn hai mươi phút so với thời gian đã hẹn.
Cô mặc một chiếc váy dài có dây đeo, hoa văn li ti màu vàng nhạt cùng với phần cổ hở rộng một cách vừa phải, áo len dệt kim mỏng manh có màu trắng, còn mái tóc dài thì được vén lên rồi búi gọn sau đầu.
Quán cà phê cũng không nhỏ, xung quanh đều là cửa sổ, rèm vải kiểu Nhật Bản được cuộn lên một đoạn bằng hai phần ba, chúng che khuất ánh nắng sau giờ ngọ.
Toàn bộ không gian bên trong đều sáng sủa nhưng không hề chói mắt.
Những chiếc bàn tròn bằng gỗ cùng với một chiếc bàn và hai chiếc ghế được bày biện dọc theo cửa sổ.
Quầy bar được làm bằng một khối gỗ thật dài, đặt vài chiếc ghế chân cao bằng gỗ.
Một số búp bê hoạt hình cổ điển của Nhật Bản được xếp ở các góc, có thể nhìn ra ông chủ là một người rất yêu thích văn hóa Nhật Bản.
Nam Nhược nhìn lướt xung quanh một vòng, sau đó phát hiện một người đàn ông mặc áo sơ mi vải lanh màu đen đang ngồi ở chiếc bàn tròn cạnh cửa sổ và quay lưng về phía cô.
Anh là người đàn ông duy nhất mặc áo sơ mi màu đen trong cả quán cà phê này.
Đây là điều mà hai người họ đã giao hẹn.
Nam Nhược không thích gửi ảnh cho đối phương trên WeChat, mặc dù cô biết việc xem mắt cũng giống như hành động mua bán song phương nhưng cô vẫn cố gắng hết sức để giữ lại cho mình một chút thể diện.
Luvevaland chấm co.
Lần này, người đàn ông thực sự có vẻ ổn áp như Châu Gia Du đã nói.
Anh cũng không hề gửi bất kỳ bức ảnh nào của chính mình, vậy nên bọn họ đã hẹn nhau rằng bên nam sẽ mặc áo đen, còn bên nữ sẽ mặc áo trắng.
Nam Nhược vô thức bị bóng lưng này thu hút nên cô đã chậm rãi đi về phía anh.
Cô phát hiện bờ vai của anh rất rộng nhưng không hề phát tướng.
Anh chỉ cần ngồi ở đó mà cô đã có thể biết rằng: Người đàn ông này cao lớn chứ không thấp chút nào, trên người anh lại còn toát ra khí chất sâu lắng và quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.
Điều này hơi khác biệt so với những gì cô nghĩ.
Nói cách khác, sau nhiều lần xem mắt như vậy, Nam Nhược không dám nghĩ rằng có một ngày nào đó, mình sẽ gặp được một người đàn ông tốt thực sự.
Quả nhiên đúng như lời Châu Gia Du nói, đối phương đúng là rất ưu tú.
“Xin chào, cho hỏi đây là anh Khương Kỳ đúng không?” Nam Nhược bước tới bên cạnh người đàn ông rồi cất tiếng hỏi.
Khi đứng bên cạnh người đàn ông này, Nam Nhược cảm nhận được khí chất trên người anh càng mạnh mẽ hơn nữa.
Luvevaland chấm co.
Đối với cô, anh có một loại cảm giác áp bách cùng với sức hấp dẫn chí mạng.