CHAP 3:
Lớp 5: Năm đó thi chuyển cấp nên tui cũng cố gắng học dữ lắm. Sáng sớm đi học trường, chiều về phải học thêm, đến cả phải nghỉ học võ. Mà hình như tui không bao giờ được đi học thêm đàng hoàng như con ng ta mà không bị các bé COCC làm phiền. Lần này thì đụng độ cu tên Minh, học trường khác, nhưng là con cháu bên chồng của cô chủ nhiệm gì ấy.
_ “Ê tránh ra mày! Chỗ tao ngồi” - Nó nhìn tui kênh kênh
_ “Hả mày nói gì?” - Mặt hơi giận trả lời
_ “Thái ỉa đùn biến chỗ khác chơi.” - Các em gái chung quanh đó cười cười mỉm chi, còn mấy thằng bạn tui được dịp cười trận no nê. Tui thề có chúa là nếu không có bà cô ở đó thì... R.I.P thằng cu (tại sao nó biết được chiến tích ấy nhỉ?)
_ “Ra về mày trốn đi con chó!” - Tui hầm hầm trả lời nó
_ “Gao Đỏ mà sợ gì mày.” - Nó lôi thần tượng tui ra đùa cợt
_ “Mấy đứa trật tự, lấy tập ra làm tập làm văn” - Tiếng cô giáo dõng dạc.
Ngồi vào bàn học được 45 phút thì cô cho giải lao đôi chút. Thằng tui không biết làm gì ngoài nhìn cây sơ-ri mà thèm thuồng. Tui kím đâu ra cái ghế cao leo lên cho cao rồi trèo lên, với tay hái. Các em gái cỗ vũ nhiệt tình thì bỗng “bựt”- tiếng cái quần tui bị tuột.
_ “Á á á” - Tiếng các em gái xinh tươi la lên.
_ “ĐM thằng chó nào?” - Tiếng tui vừa la vừa kéo quần lên cùng với con mắt ngó ra sau lưng thì ra là thằng Minh “Gao Đỏ”.
Thấy bà cô gần tới, tui liền giả bộ té xuống đất. Đúng là đang xui thì cứ phải gọi là xui tận mạng. Giả bộ té ai ngờ diễn đạt quá chống tay xuống đất nên bị bong gân luôn. Hừm, đã vậy thì bố diễn cho tới luôn nhá.
_ “Cứu con với cô ơi.” - Tiếng tui rên la dữ dội (mặc dù thằng tui ngoài Mẹ quánh ra mới khóc chứ cho dù ông trời có sập tui cũng không khóc)
_ “Trời đất ơi, gì vậy con?” - Cô giáo chạy tới với vẻ mặt lo lắng.
_ “Thưa cô bạn Minh tuột quần con lúc con đang đứng trên ghế nên con phải nhảy xuống đất theo kiểu nằm sấp để không ai thấy được híc híc.” - Thằng bé cũng tài, chế truyện chỉ trong vài giây mà còn lễ phép.
_ “Có sao không con?” - Cô giáo hỏi.
_ “Mà sao con không kéo quần lên mà lại làm vậy?” - Cô giáo vừa đỡ tui lên vừa hỏi xoáy(xoáy không ta?).
_ “Con không biết” - Tui thua keo này, “Mà tay con đau quá huhuhuhu” - tui bày keo khác đánh trống lãng cô.
_ “Con học tiếp nổi không? Thôi cho con về sớm bữa nay nha. Để cô gọi cho dì con.” - Há há trúng kế sói rồi nhé.
Không quên liếc qua thằng “Gao Đỏ” một cái rõ sắc tui đi ra cổng chuẩn bị đi về.
_ “Cô ơi nó xạo” - Thằng Minh minh oan.
_ “Con im đi! Có lỗi mà không xin lỗi bạn, hư quá.” - Cô la nó
_ “Nhưng mà....” - Nó chưa kịp nói gì thì…
_ “Con không xin lỗi bạn thì cô không dạy con nữa đâu đó.” - Cô quả quyết.
Đoạn nó bước lại gần tui xin lỗi lí nhí trong họng. Tui canh ngay tầm khuất mắt của mọi người.
_ “Hên cho mày đó con, tao về sớm” - Tặng nó thêm cú cười nhếch mép (thương hiệu cho tới lớn luôn)
_ “Cô ơi nó...” - Thằng “Gao Đỏ” lại bị cắt lời
_ “Thái về đi con” - Cô yêu thế không biết!
Bữa học thêm kế tiếp, tui đem theo quả súng hơi đời đầu thần thánh được thừa hưởng từ ông anh họ, quả “hàng nóng” làm nên nỗi khiếp sợ cho lũ chuột, chó, mèo và con nít trong xóm thời đó. Thủ nó sẵn trong cặp, tui ung dung tới lớp học thêm. Thằng Minh thấy tui nó liền định lao tới chơi đểu vì tưởng tay tui đang thọ thương nhưng tiếc thay, tay tui lấy cây súng từ trong cặp ra nhanh như những anh chàng cao bồi miền viễn tây khi đọ súng. Tạch, tiếng viên đạn bay ra khỏi nòng (vui tai như pháo tết) trúng thẳng vào tay thằng con.
_ “Ẳng ẳng” nhầm “ui dááá!” Tiếng thằng con la lên nghe ái v~
Tui chưa tha cho nó tặng thêm vài viên vào ngực, vai, lưng rồi ngay cả một viên bay lạc vào chân cô giáo! Thôi bỏ bu rồi Tui không quên cất súng vào cặp trở lại.
_ “Mở cặp ra cho cô coi”
Mặt cô không hề biến sắc, còn tui từ từ mở cặp ra với tốc độ của các thanh niên khi lên bảng trả bài.
_ “Tướng nhỏ xíu mà chơi súng bự ha?” - Cô hỏi xoáy
Tui im lặng cúi đầu không nói gì.
_ “Ra về kêu PH gặp cô thì lấy súng lại.” - Cô phán câu làm lòng tui tan nát.
“Bất công thế nhỉ? Thằng kia nó làm mình vậy mà chỉ bị la còn mình bắn nó có vài phát rớm máu mà đã bị mời PH?” - Tui thầm nghĩ. Rồi giờ về cũng tới, dì Út (người đưa rước tui đi học, chăm lo việc học, sẽ xuất hiện trog các chap sau) bị cô mắng vốn một hơi.
_ “Út tha con lần này đó, đừng chơi kì vây nữa nha?” - Ôi Út thật hiền như thiên thần khi vừa chở tui về vừa mắng yêu
Rồi sau đó thì thằng Minh Gao Đỏ không bị tui đánh đấm gì cả mà thay vào đó là đám bạn khà khà. Cơ mà tội nghiệp, đúng là oan gia ngõ hẹp. 2 năm sau thằng cu dọn về gần nhà mình, thấy mình nó co giò chạy nhưng hên cho nó là lúc đó tui đang buồn vụ Linh chuyển đi nên nó bình an vô sự cho tới lớn.
Tiếp đoạn trường lớp, tui cứ tưởng mọi chuyện sẽ êm xuôi để tui thi chuyển cấp yên ổn mà nào ngờ...
_ “Ê mày có coi phim séc không?” Tui hỏi đám bạn
_ “Phim sex là phim gì?” - Thằng bạn ngây thơ hỏi
_ “Ngu! Phim đó người ta trần truồng nhảy đầm đó.” Tui ra vẻ hiểu biết giải thích cho cả bọn mặc dù chỉ nghe kể lại từ mấy ông anh hơn 1 2 tuổi cũng đi hóng từ người khác. Cả đám ra vẻ ngưỡng mộ cái kiến thức uyên bác của tui cho tới lúc hết giờ ra về thì...
_ “Thái lên đây cô biểu.” - Cô gọi.
Tui “dạ” tiếng rõ giòn bước lên bụt vui tươi. Cô hỏi tiếp
_ Biết phim séc là gì không?
_ “Dạ dạ” - Tui như tỉ kiếm xuyên tim đứng tồng ngồng không nói được gì.
_ “Mai cô nói cho dì con nghe nha?” - Câu hỏi nhẹ nhàng nhưng sao nó nặng dữ.
_ “Luân, mốt có bạn nào phát biểu linh tinh nói cô biết nha.” À thì ra là thằng con cờ hó này dám tọc mạch.
Như là lên lịch hẹn, những cú đá Taekwondo non nớt của tui nhẹ nhàng vào ba sườn của thằng Luân quí hóa giờ ra về(vào mặt lỡ có gì cô nghi). Thằng bé khóc lóc. Tui chỉ cười nhếch mép nói:
_”Cô ngày mai im thì không sao. Nếu như tao bị mắng vốn thì mày bị thằng Thiện đánh nghe chưa chó đẻ?”
Thằng bé vâng dạ ròi chạy vọt luôn. Đúng thật ngày hôm sau tui không bị gì cả, cô bình thường như mọi ngày. Tui học yên ổn từ đó tới cuối năm không có gì hot hết ngoài chuyện vô tình thấy được hình xăm con bọ cạp ngay sau lưng, khi cô mặc quần xệ mà ngồi xuống một cách bất cẩn. Tui phần nào hiểu được tại sao cô bị bắn trúng mà mặt không hề chuyển sắc. Cứ thế tui thi chuyển cấp vào cấp 2 mà không biết đường đời còn dài, tui còn phải đối mặt với nhiều chuyện…