Huyền Nguyệt mất.
Diệp Thần phải tiếp quản cục diện rối rắm.
Nhìn hắn trông có vẻ khờ khạo, nhưng thật ra thủ đoạn thông minh hơn Thẩm Nghiên rất nhiều.
Vừa ban ân huệ vừa giữ được uy nghiêm (2), thưởng phạt phân minh, chỉ mấy ngày sau trên dưới triều dã đã nhanh chóng khôi phục lại trật tự.
(2)Nguyên văn 恩威并施 - Ân uy tịnh thi: Vừa ban ân vừa giữ uy
Hình như các bá tánh cũng không có phản ứng gì nhiều, giang sơn liền được đổi chủ.
Bọn họ nên ăn gì thì ăn, nên uống gì thì uống, thậm chí vì được miễn giảm thuế mà khen Diệp Thần một câu: Anh minh thần võ.
Nhưng mà một người anh minh thần võ như vậy bây giờ cũng bắt đầu đau đầu.
Trên triều đình bắt đầu xuất hiện hai làn sóng ý kiến, đấu khẩu với nhau.
"Thẩm Nam Phong là tàn dư Huyền Nguyệt, huynh trưởng lại là Thẩm Nghiên, sao nàng có thể trở thành hoàng hậu được cơ chứ?"
【 Câm miệng đi cho ta! Nếu không có Nam Phong, trẫm còn chẳng thèm làm hoàng đế nữa đâu! 】
"Thẩm Nam Phong giúp bệ hạ thống nhất hai nước, tất nhiên là đảm đương được chức vị Hoàng Hậu này!"
【 Nói hay nói hay! Trẫm rất thích nghe! 】
"Bệ hạ, không bằng phong Thẩm Nam Phong thành quý phi, ngài thấy thế nào?"
Một tên cựu thần Huyền Nguyệt tự cho là thông minh tiến lên đề nghị.
Câu này đã làm Diệp Thần tức giận,
"Trẫm nói, trẫm muốn lập Thẩm Nam Phong làm hậu!"
"Nếu không các ngươi đi mà ngồi lên ngôi vị hoàng đế này!"
Các đại thần đồng loạt quỳ rạp xuống đất, đồng thanh, "Thần không dám!"
Diệp Thần lặng lẽ chớp chớp mắt với ta đang trốn sau bình phong,
"Ta muốn cưới nàng."
【 Cưới hỏi đàng hoàng.
】
Cuối cùng ta vẫn trở thành hoàng hậu của Diệp Thần.
Buổi tối hôm đó, hắn bưng một chén rượu, uống đến nỗi mặt đỏ bừng.
【 A! Nam Phong Nam Phong, Nam Phong của ta! 】
【 Rượu giao bôi! Rượu giao bôi! 】
【 Ý hợp tâm đầu, bạc đầu không rời, động phòng hoa chúc, mua ha ha ha ha, ba năm hai đứa! 】
Nghe tiếng lòng của Diệp Thần, ta cúi người ghé sát vào tai hắn,
"Có muốn thử cách uống rượu giao bôi này không?"
Nhìn ánh mắt mê loạn của Diệp Thần, ta duỗi tay kéo đai lưng của hắn xuống, thuận thế đưa chén rượu tới bên môi hắn.
Hắn nhấp một ngụm, sau đó phất tay dập tắt ánh nến đỏ rực, đẩy ta xuống chiếc giường mềm mại phía sau.
【 Thẩm Nam Phong, cả đời này là của Diệp Thần ta nhất định sẽ không phụ nàng! 】.