Tôi Dựa Vào Bần Cùng Quét Ngang Trò Chơi Sinh Tồn

Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits.

(Cám ơn Mèo Hói đã giúp mình beta)

Sau khi Tiêu Lam và Lạc hội hợp, hai người quyết định vẫn là đem thăm dò hoàn cảnh làm vấn đề ưu tiên suy xét, rốt cuộc bất luận là tìm được manh mối trò chơi hay là chạy trốn địa hình quen thuộc, những thứ đó đều thành lập trên việc thăm dò hoàn cảnh.

Đứng trước thang máy, Tiêu Lam ấn nút xuống lầu.

Nghĩ đến trên đỉnh thang máy này đã từng chất đống hai thi thể, trong lòng vẫn thoáng có phần không thoải mái, nhưng mà nơi này phương thức lên xuống duy nhất cũng chỉ có cái thang máy này.

Trước đó có đi vài vòng, Tiêu Lam cũng không phát hiện cầu thang hoặc thang phòng cháy, kiến trúc này rõ ràng không đủ tiêu chuẩn gì hết.

“Đinh ——”

Thang máy tới, từ ngoài cửa hướng vào trong xem, thang máy là cũ kĩ dơ bẩn trước sau như một, bên trong không có một bóng người, rồi lại làm người ta cảm thấy phảng phất như có thứ gì đó đang nhìn trộm.

Tiêu Lam hít sâu một hơi, vẫn là kéo cửa sắt ra tiến vào bên trong.

Cậu duỗi tay, ấn xuống tầng 3.

Thang máy kẽo kẹt kẽo kẹt mà vận hành, tốc độ thong thả đi xuống, sau đó kẽo kẹt một tiếng dừng lại.

Bởi vì hiển thị trong thang máy đã hư rồi, Tiêu Lam cũng không cách nào phán đoán nó có phải đã đến lầu 3 hay không. Duỗi tay kéo cửa sắt, hai người vẫn bước ra khỏi thang máy.

Hành lang bên ngoài yên tĩnh trước sau như một, cũ xưa không khác gì tầng trên, vẫn là bộ dáng không người cư trú kia.

Tiêu Lam càng đi, trong lòng càng cảm thấy không thích hợp.

Cửa ở đây có phải quá giống nhau rồi không? Bất kể là dây thép trên cửa, trình độ loang lổ mặt ngoài cánh cửa, hay là mấy nhà có dán tranh tết môn thần, tựa hồ thoạt nhìn giống lầu 4 như đúc.

Tiêu Lam chỉ vào tranh tết, quay đầu cho Lạc một ánh mắt dò hỏi.

Lạc nhìn xuống tranh tết trước mặt Tiêu Lam đã phai màu thật sự lợi hại, góc cũng đã thiếu hụt, vài giây sau gật gật đầu với Tiêu Lam: “Giống như cái trước đó đã nhìn thấy, cả hình dạng góc bị thiếu cũng nhất trí.”

Một tầng lầu này phảng phất như là một sản phẩm phục chế của tầng trên vậy.

Trong lòng Tiêu Lam có một suy đoán, cậu tiếp đón Lạc, hai người cùng đi đến vị trí phòng 404.

Nơi này quả nhiên cũng có một phòng 404, cả biển số nhà đều giống nhau như đúc.

Xuyên thấu qua cửa lớn rách nát tràn ngập khe hở, Tiêu Lam thấy được đôi tình nhân quen thuộc bên trong kia, dùng một loại tư thế chảy nhớt quen thuộc dính vào nhau, tín đồ tà giáo vẫn nâng cái tượng thần nát đang thần thần đạo đạo, không có nhìn thấy thai phụ, không biết có phải chưa ra tới hay không.

Tiêu Lam khó nén thần sắc kinh ngạc trên mặt, cậu vừa mới đích xác cảm giác được thang máy là đi xuống phía dưới, cho nên nơi này khẳng định không phải lầu 4, sao có thể sẽ có phòng giống nhau như đúc, thậm chí cả người cũng giống nhau như đúc?

Mà tầm mắt vừa chuyển, cậu lại thấy được thứ càng làm cho cậu kinh ngạc —— hai mẹ con đã chết kia!

Hai mẹ con giờ phút này thoạt nhìn không có gì khác người sống, bé gái đang làm bài tập trong phòng khách, mẹ bé thì ngồi bên cạnh nhìn, hai người thường thường mà nói chuyện với nhau một chút, thoạt nhìn vô cùng hài hòa.

Tầng lầu này rốt cuộc là chuyện như thế nào?

Những người này rốt cuộc là người hay quỷ?

Tiêu Lam cau mày nhìn Lạc đồng dạng cũng sắc mặt trầm ngâm, hai người trao đổi một ánh mắt, lặng lẽ lui khỏi vị trí cửa phòng.

Trên đường bọn họ không gặp được người khác, nơi này cứ như là hoàn toàn không có người chơi tồn tại.

Sau đó bọn họ lại đi xuống lầu 2 và lầu 1, đều là vẻ ngoài như lầu 4, có phòng 404 giống nhau như đúc, mỗi phòng còn đều có vài NPC như nhau kia.

Hơn nữa, dù đã tới lầu một nhưng Tiêu Lam cũng hoàn toàn không có nhìn thấy kết cấu như có cổng lớn, phảng phất như nơi này chỉ là một đám sản phẩm phục chế của lầu 4, phong bế vô hạn tuần hoàn, hoàn toàn không cung cấp đường rời đi cho người chơi.

Đây là một tòa chung cư không nơi để trốn.

——

Hai người lên thang máy, trở lại lầu 4.

Lúc thang máy nâng lên, Tiêu Lam liền nghe được tiếng la hét ầm ĩ quen thuộc, đừng nói, còn có một chút hoài niệm:

“Cô nói coi! Ông già không lộ mặt trên điện thoại cô là ai?!”

“À, đó là ba em mà……”

“Đánh rắm! Ba cô sẽ gửi hình đang tập gym cho cô sao!”

“Được rồi, đó thật ra là ba anh.”

“Ha?”

“Là ba anh câu dẫn tôi trước!”

“Con mẹ nó ——”

“Đinh ——”

Âm thanh thang máy đến vang lên, đánh gãy hai người sắp lại lần nữa diễn vở nam nữ tán nhau đánh tranh bá khắc khẩu.

Hai người hùng hổ mà quay đầu lại, lại thấy thân ảnh Tiêu Lam đang chậm rãi kéo cửa sắt thang máy ra, tức khắc cả người đều cứng đờ lên.

Tiêu Lam và Lạc một trước một sau mà từ thang máy ra tới, lúc đi ngang qua người bọn họ còn nghiêng đầu nhìn thoáng qua. Thì thấy hai người này dựa vào tường, ôm đầu che khuất mặt đứng đến thành thành thật thật, giống như là bị quét thất bại vậy.

Nhìn hai người an tĩnh như gà, trong lòng Tiêu Lam thoáng có hơi tiếc nuối, kỳ thật cậu vẫn là cực muốn biết bọn họ cãi nhau cái gì tiếp theo, nội dung nghe lên rất là drama, tựa hồ…… Có chuyện lớn có thể hóng á.

Đáng tiếc, như bây giờ thoạt nhìn là ồn ào không nổi nữa.

——

Giờ cơm chiều, trên bàn thiếu rất nhiều người.

Không riêng gì Mạnh Trạch buổi sáng đã không xuất hiện, còn có Hạ Duệ mà Tiêu Lam tính toán tìm gã giao lưu hữu hảo một chút, thậm chí cả thai phụ không hay nói chuyện kia cũng không ra ăn cơm.

Ngoại trừ điểm này, giờ khắc cơm chiều hôm nay thật ra hết sức an tĩnh.

Sau cơm chiều.

Hoạt động một ngày dưới nhiệt độ nóng bức, lại ra một thân mồ hôi, Tiêu Lam chuẩn bị lại lần nữa đến phòng tắm tắm rửa một cái.

Bởi vì trước đó gặp phải chuyện bóng cao su, Lạc nói cái gì cũng phải cùng lại đây.

Không có biện pháp, Tiêu Lam chỉ có thể mang hắn theo, thuận tiện làm hắn thể nghiệm một chút phương thức làm sạch nguyên thủy hiệu suất thấp của loài người. Sau khi chỉ dạy Lạc cách dùng thiết bị tắm vòi sen, Tiêu Lam liền đi đến gian cách vách bắt đầu tẩy rửa chính mình.

Không bao lâu, bên cạnh cũng bốc lên hơi nước.

Tiêu Lam nhìn hơi nước siêu khoa trương: “……”

Cái lượng hơi nước khổng lồ này….. Gia hỏa Lạc sợ là không phải xuất phát từ tò mò mà mở nước sôi đấy chứ?

Thôi, anh ấy cao hứng là được.

Dù sao gì kia không sợ nước sôi làm bỏng, Lạc là tồn tại chắc nịch như vậy, bỏng bỏng càng thêm khỏe mạnh, Tiêu Lam yên tâm bắt đầu tắm cho mình.

Lúc này đây quả nhiên không có bóng cao su nhỏ tới quấy rầy. Xem ra người bạn nhỏ đã hiểu rõ, quỷ ngoan thì không có đạo lý liều mạng với một cái chày gỗ, phỏng chừng là gạch bỏ tên người này trong danh sách rồi.

Trở lại phòng, lúc chuẩn bị mở cửa, Tiêu Lam ngây ra một lúc.

Bởi vì cửa phòng bọn họ có một đôi dấu chân dính đầy vệt nước.

Như là một người cả người ướt đẫm đứng yên thật lâu trước cửa, chỉ là dấu chân này lại trống rỗng xuất hiện, xung quanh đều không có dấu vết đi tới.

Cẩn thận đánh giá cửa phòng, trên đó cũng có vài cái dấu tay ướt dầm dề.

Đây là……thủy quỷ sao?

Trong không khí còn mơ hồ truyền đến mùi hương bột giặt, cái gia hỏa quỷ hư hư thực thực này, hình như còn rất thích sạch sẽ.

Nhưng trong tòa nhà này rốt cuộc có bao nhiêu thứ không khoa học tồn tại?

——

Trở lại trong phòng.

Hiện tại thời gian còn sớm, trong phòng còn chưa cắt điện, Tiêu Lam đơn giản mở quạt, mát mẻ trước một hồi rồi lại nói.

Góc tạp vật chất đống có một cái TV cũ, lẫn trong một đống rách nát, nhìn qua đã cùng nhóm rách nát hòa hợp thành một thể. Làm một kẻ nghèo hèn của thời đại mới, Tiêu Lam đã quen những ngày không có cũng không xem TV, cũng không có ý đồ mở nó lên.

Lúc này, trong phòng xuất hiện một tiếng xẹt xẹt cổ quái, như dòng điện lưu khi có khi không, làm người ta nhất thời nhớ không ra âm thanh này đến tột cùng là cái gì.

Một lát sau, TV trong núi tạp vật - thứ làm người ta hoài nghi nó còn có thể khởi động hay không - lại chậm rãi sáng lên.

Lúc này Tiêu Lam mới nhớ tới, đó là tiếng của TV kiểu rất cũ phát ra khi khởi động, đã rất nhiều năm không còn nghe thấy nữa.

Hình ảnh trên màn hình TV cũ kĩ không ngừng chớp động. Có khi lập loè bông tuyết, có khi là tiết mục chương trình bị nhiễu sóng, khoảng tiếp nối ẩn hiện là một mặt người vặn vẹo, tựa hồ như ai đó đang nhìn trộm từ bên trong.

Trạng thái bây giờ rõ ràng không thích hợp, Tiêu Lam không có hứng thú đứng chờ hình ảnh gương mặt kia rõ ràng lên.

Chân dài của cậu tiến đến, trực tiếp vọt tới trước mặt TV, hướng về phía đầu cắm nguồn điện của nó dùng sức xả một cái, trực tiếp rút đầu cắm xuống.

Chỉ là vị phi nhân loại này hình như đặc biệt bảo vệ môi trường, còn tự mang theo kỹ năng phát điện, có nguồn điện hay không hoàn toàn không ảnh hưởng nó phát huy.

“Rẹt —— rẹt——”

TV cũ kĩ phát ra tiếng vang quái dị.

Cùng với âm thanh, hình ảnh trong TV cũng đang dần dần rõ ràng, một khuôn mặt vặn vẹo chiếm cứ màn hình, gương mặt này Tiêu Lam cũng rất quen thuộc, đây là —— mặt người mẹ trong thang máy kia.

Hiện tại gương mặt này âm u, mang theo màu xanh xám, miệng cô mở ra rất lớn, trong miệng là một mảnh bóng đen thấy không rõ, đang từng chút từng chút mà đi lại gần màn hình.

“Rẹt…… rẹt……”

Tiêu Lam: “……”

Lạc liếc nhìn Tiêu Lam một cái, ánh mắt kia phảng phất lại nói: Cậu bắt nạt người bạn nhỏ nhà người ta, nhìn đi, giờ phụ huynh tới thu thập cậu kìa.

Tiêu Lam ý đồ giảng đạo lý với cô ta: “Chị gái gì ơi, chị có tay nghề này có đến nhà máy điện tạo phúc cho xã hội thật tốt, còn có thể dẫn dắt con gái đi lên đỉnh cao nhân sinh, hà tất còn úm trong cái phòng nát này dọa người, không cảm thấy nhân tài không được trọng dụng quá rồi sao?”

Nữ quỷ trong TV nhìn qua không có hứng thú với đỉnh cao nhân sinh, cô hiện tại rõ ràng chỉ tràn ngập nhiệt tình và động lực với hoạt động hành hung Tiêu Lam một trận.

Cô vẫn cứ đang không ngừng đi tới, tóc đã có bộ phận từ màn hình dò ra, như những con rắn linh hoạt hướng tới Tiêu Lam chậm rãi đong đưa.

Thấy lấy lý phục người vô dụng, Tiêu Lam đành phải cố mà thay đổi loại phương thức khác.

Chỉ thấy cậu từ trong không gian trữ vật móc ra 【 Đây là một thanh chủy thủ dính đầy kịch độc 】, đương nhiên không phải vì công kích đối phương, rốt cuộc thứ này chỉ có tác dụng với đồ vật có thực thể.

Tiêu Lam nâng tay lên, động tác dứt khoát nhanh nhẹn kèm thô bạo cạy ra cái nắp TV kiểu cũ, động tác liền mạch lưu loát nước chảy mây trôi, cũng không biết đã hủy đi bao nhiêu cái TV rồi.

Nhìn nữ quỷ lộ ra đỉnh đầu gật đầu một cái, Tiêu Lam lộ ra một nụ cười nhất định phải được: “Hôm nay khiến cho chị biết tay thiện nghệ chuyên thu ve chai thị trường!”

Tiếp theo, cậu thuần thục mà tìm được bộ phận của TV kiểu cũ, sau đó duỗi tay —— trực tiếp mạnh mẽ nhổ xuống mạch điện tử ở phía sau.

Dựa theo kinh nghiệm Tiêu Lam hủy đi đồ điện gia dụng cũ mà nói, loại TV cũ xưa này là mở điện rồi hình ảnh từ mạch điện tử bắn ra. Nữ quỷ này tuy không dựa vào điện, nhưng thấy cô nhất định phải chờ đợi hình ảnh ổn định mới có thể xuất hiện, rõ ràng vẫn là phải dựa vào hình ảnh.

“Xẹt——” một tiếng, hình ảnh TV cũ kĩ vốn không ổn định hoàn toàn biến mất.

Khuôn mặt dữ tợn của nữ quỷ cũng không cam lòng mà biến mất theo.

Tại đây đồng thời, còn có hệ thống nhắc nhở vang lên:

“Giá trị bần cùng tăng 0.005 vạn, Tiêu Lam cả một tẹo giá trị bần cùng như vậy cũng không buông tha, quả thực là phát rồ”

Lạc vây xem toàn bộ hành trình cầm lòng không đậu mà vỗ tay: “Lợi hại thật, tiên sinh.”

Tiêu Lam khiêm tốn mà cười cười: “Cuộc đời đưa đẩy, cuộc đời đưa đẩy.”

Vu Đình vô ý đi ngang qua cửa, bị thao tác này hấp dẫn cũng vây xem toàn bộ hành trình: “Các cậu trước giờ đều là làm như vậy à……?”

Lạc mỉm cười: “Có chỗ nào không đúng sao?”

Nơi nào cũng không đúng được chưa!

Vu Đình thần sắc mờ mịt: “Đại…… Đại khái là do tôi kiến thức quá ít.”

Tác giả có lời muốn nói:

Lạc: Nếu đủ đàn ông thì có gan trực tiếp dùng nước sôi tắm rửa.

Tiêu Lam: Tôi không dám!

Vương Thái Địch: +1

Vương Kha: +2

Kỳ Ninh: +3

Vu Đình: +4

Tiêu Lam: Lầu trên ơi, hình như ấy bại lộ cái gì kìa……

Hết chương 52.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui