Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits.
Tiêu Lam nắm một khối gạch, cùng Vương Thái Địch bên cạnh cầm một cục đá vẻ mặt táo bón nhìn nhau không nói gì. Đây thật đúng là cái phó bản keo kiệt về đến tận nhà, không chỉ bắt bọn họ gặm rau xanh còn muốn quét dọn vệ sinh, cuối cùng khen thưởng qua cửa lại keo kiệt như thế, thà không có còn hơn!
Bọn họ không dừng lại lâu, trực tiếp từ vị trí cửa ra rời khỏi mảnh bóng tối này.
Trở lại phòng, ngoài cửa sổ là sắc trời âm u, hơn nữa tựa hồ như mưa to sẽ không ngừng lại. Hạt mưa tí ta tí tách nện lên thủy tinh, phát ra tạp âm không có quy luật, ngược lại trong nhà có vẻ hết sức yên lặng.
“Tại sao bây giờ vẫn còn mưa?” Tiêu Lam nhìn màn trời màu xám, nghe tiếng mưa rơi tí tách, trong lòng có chút kỳ quái.
Cậu còn nhớ rõ trước đây Lạc từng nói qua, Thế Giới Hàng Lâm trời mưa là bởi vì nó thanh trừ dị thường.
Vẫn luôn mưa chẳng lẽ thuyết minh nó liên tiếp không ngừng mà thanh trừ dị thường ư? Nghĩ đến dị thường xuất hiện có khả năng có quan hệ với lão cha Tiêu Thành Nham nhà mình, Tiêu Lam nhìn màn mưa dày đặc, mơ hồ có chút bất an.
Những dị thường đó bị thanh trừ, có phải thuyết minh có thứ gì đã xảy ra biến hóa hay không?
Đáng tiếc, hiện tại Tiêu Lam không cách nào biết được chân tướng sau lưng, cậu kém cấp bậc của Tiêu Thành Nham quá xa.
Vương Thái Địch cũng nhìn nhìn thế mưa: “Mưa này cũng đã hơn nửa tháng, bên này của anh còn ổn đó, bên chỗ em ở tảng lớn đều bị ngập, mỗi lần ra cửa giống như lội nước á, còn như vậy tiếp chắc em chỉ có thể chèo thuyền mới ra được quá.”
Tiêu Lam có chút ngoài ý muốn: “Thế Giới Hàng Lâm lớn như vậy, hệ thống thoát nước rác rưởi thế à?”
Vương Thái Địch mang vẻ mặt tuyệt vọng: “Em hoài nghi nơi này căn bản là không có mấy cái thiết bị thoát nước đâu, mấy giọt nước đều là tụ ở nơi đó tự mình chậm rãi biến mất, còn may nơi này không có muỗi ruồi bọ, bằng không quả thực muốn điên luôn.”
Sau đó, Vương Thái Địch liên hệ Vương Kha, mấy người hẹn tại một quán cà phê do người chơi mở, thuận tiện giao phó một chút thù lao nhiệm vụ.
——
Trên đường đến tiệm cà phê.
Tiêu Lam đang cầm ô đi tới trên đường tràn ngập vũng nước, bởi vì trời mưa nên lúc này, trên đường cũng không có bao nhiêu người.
Chỗ ngoặt phía trước lại đột nhiên lao ra một bóng người, ông cách Tiêu Lam khá gần, Tiêu Lam vội vàng lui một bước mới tránh đi ông. Người nọ chạy xiêu xiêu vẹo vẹo, quần áo dơ bẩn lại hỗn độn, đầu tóc hoa râm dính rối rắm vào nhau, bởi vì chạy trốn quá gấp còn lăn một vòng dưới đất, lại dính vào không ít nước bẩn.
Ông cứ như vậy té ngã lộn nhào mà vọt ra đường cái trống trải, ngẩng đầu dùng đôi mắt vẩn đục như thần kinh mà nhìn quanh hết thảy trên đường.
Tiêu Lam lúc này mới chú ý tới, trên mặt ông tràn đầy khe rãnh, tuổi hẳn là không nhỏ. Thế Giới Hàng Lâm thật là mặc kệ già yếu bệnh tàn gì cũng thu, một chút tình cảm quan ái cho quần thể yếu thế cũng chả có.
“Trời…… Bị xé rách……” Người nọ co rúm bả vai, gặm cắn móng tay của mình, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
Tiêu Lam nâng dù lên nhìn nhìn không trung bị mây đen bao phủ, một chút tình trạng hư hư thực thực xé mở cũng không có.
Người này chẳng lẽ là…… Điên rồi?
“Đây không phải Tào Vân Cửu sao?” Vương Thái Địch nhận ra người nọ, biểu cảm lại là vẻ mặt hoang mang.
Tiêu Lam: “Cậu biết ư?”
Vương Thái Địch gật gật đầu: “Dạ…… Không tính là quen biết, chỉ là biết có một người như vậy. Chú ấy hẳn là người chơi tư lịch già nhất còn tồn tại đến bây giờ, nghe nói ở Thế Giới Hàng Lâm sắp được hai mươi năm rồi.”
Có thể sống ở Thế Giới Hàng Lâm hai mươi năm, dù ông không phải mạnh nhất thì cũng nhất định là một người giỏi về phương pháp tìm kiếm sinh tồn.
“Hai mươi năm…… có phải gần đây chú ấy mới xảy ra chuyện không?” Tiêu Lam nhìn trạng thái điên điên khùng khùng của ông, cảm giác nếu là như vậy cũng có thể qua cửa, vậy quả thực chính là thần Châu Âu* nhân gian.
(*bên Trung có cách nói: Phi tù = tù châu Phi = mấy người xui xẻo tận mạng; Âu hoàng = vua châu Âu= mấy người hên kinh khủng; ở đây thần châu Âu là còn may mắn hơn vua Châu Âu nữa ( ̄▽ ̄))
“Xác thật.” Vương Thái Địch có phần kinh ngạc với sự nhạy bén của Tiêu Lam, “Chú ấy đã từng là người chơi cao cấp, không tính là nằm trong nhóm đứng đầu, nhưng là đối với đại bộ phận người mà nói cũng đã rất lợi hại.
Chuyện trước đây xuất hiện lỗ hổng trò chơi anh còn nhớ rõ chứ? Mấy tháng trước chú ấy vừa lúc chuẩn bị tấn chức người chơi khế ước, thăng cấp lên khế ước vốn dĩ đã vô cùng hung hiểm, kết quả chú ấy tiến vào màn chơi kia còn xảy ra vấn đề, người ra tới thì điên mất rồi.
Nghe nói hiện tại là có tổ chức nuôi chú ấy, chuyên môn phái người dẫn chú ấy thông qua trò chơi, hy vọng có thể tìm hiểu đến một chút chuyện liên quan đến trò chơi xuất hiện lỗ hổng, chỉ là dùng không ít biện pháp đều không thể làm chú ấy khôi phục được. Hiện tại giá trị của chú ấy đã càng ngày càng ít, có lẽ một ngày nào đó sẽ bị vứt bỏ, sau đó…… Hơn một nửa là sẽ chết.”
Tiêu Lam nhìn người ở trong mưa lầm bầm lầu bầu cả người dơ bẩn, cường giả đã từng ngạo thị rất nhiều người chơi, cuối cùng thế nhưng dưới loại trạng thái này mà xong việc.
Nhìn qua không khỏi làm người ta có loại cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, chẳng sợ trở thành người chơi cao cấp, sau khi mất đi giá trị thì vẫn chỉ còn loại kết cục này mà thôi.
Tào Vân Cửu hồn nhiên bất giác với tầm mắt ba người bên cạnh, ông chỉ khẩn trương mà nhìn trời, trong miệng lặp lại: “Trời…… Xé rách…… Xé rách……”
Lúc này, từ chỗ ngoặt Tào Vân Cửu lao ra lại có vài người chạy tới, những người này sắc mặt bất thiện tới gần, động tác vô cùng thô bạo lôi kéo ông về phía sau.
“Gia hỏa này sao lại chạy ra, thật là phiền toái!”
“Trời…… Trời……” Tào Vân Cửu giãy giụa, ý đồ thoát khỏi người phía sau.
Rốt cuộc đã từng là người chơi cao cấp, tố chất thân thể tự nhiên không tầm thường, sức lực ông lớn kinh người. Mấy người phía sau thấy thế, trực tiếp vài người đồng thời ra tay, dùng hết toàn lực mới ngăn chặn ông được, sau đó trở về.
“Mau đè ổng lại đi, thật quá biết lăn lộn, mẹ nó tại sao lại đến phiên chúng ta chiếu cố ổng vậy!”
“Ưm…… Vô Xá…… xé mở……trời…..” giọng nói Tào Vân Cửu mỏng manh, trong tiếng mưa rơi cơ hồ nghe không rõ.
Tiêu Lam lại nhạy cảm mà chú ý tới hai chữ “Vô Xá”, cậu quay đầu nhìn về phía Lạc, không tiếng động mà làm cái khẩu hình môi “Vô Xá”. Lạc gật gật đầu, ý bảo hắn nghe được cũng là “Vô Xá”, Tiêu Lam cũng không nghe lầm.
Nghĩ đến Vu Đình từng nói qua tin tức về Vô Xá và Tiêu Thành Nham, vốn tưởng rằng có chút khoa trương, không nghĩ tới bọn họ thật đúng là làm ra động tĩnh lớn như vậy!
“Xé rách trời” lại có ý gì kia chứ?
Là Tào Vân Cửu chỉ đại, hay là ông thật sự thấy được người của Vô Xá xé rách không trung trong trò chơi? Đáng tiếc ông đã điên rồi, vô pháp nói ra ông rốt cuộc đã nhìn thấy điều gì.
Nếu là cái sau, gia hỏa Vô Xá rốt cuộc mạnh như thế nào?
Tiêu Lam đang bi ai kết cục của người chơi, đồng thời cũng không khỏi dâng lên một chút hướng tới đối với sức mạnh, có năng lực có thể lăn lộn Thế Giới Hàng Lâm đến ra lỗ hổng, đến tột cùng là tồn tại ở trình độ nào?
——
Tiệm cà phê.
Vương Kha y theo ước định trước đó, đem 【 Nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa triết học Mác 】 giao cho Tiêu Lam, đồng thời cảm tạ bọn họ đã chiếu cố Vương Thái Địch.
Vương Thái Địch ở một bên ánh mắt phóng không mà uống Phì Trạch Khoái Nhạc Thủy*, tâm tâm niệm niệm đều là ăn thịt.
(*ngôn ngữ mạng chỉ các loại nước uống có gas như Coca, Pepsi… vì uống những thứ này dễ béo phì, mập ú trạch ở nhà trong sung sướng:)))
Trong lúc tán gẫu, Tiêu Lam hỏi Vương Kha: “Anh biết tin tức về Tiêu Thành Nham và Vô Xá không, tôi có thể tìm kiếm đạo cụ tới trao đổi.”
Vương Kha buông cà phê đen trong tay: “Không cần, tôi hiểu biết về họ cũng không nhiều lắm. Trong Vô Xá cực kỳ nghiêm mật, ngay cả có người nào cũng không hề công khai, Tiêu Thành Nham tôi chưa thấy qua, tôi chỉ có một lần cùng hai thành viên Vô Xá tùy cơ tới cùng một màn chơi.”
Tiêu Lam nhấc lên hứng thú, cẩn thận mà nghe.
Vương Kha: “Thành viên Vô Xá thống nhất mặc áo gió màu xám, rất mạnh.”
Tiêu Lam còn đang chờ mong kế tiếp, nhưng Vương Kha đã mặt không biểu cảm mà ngậm miệng, biểu cảm kia thuyết minh anh đã nói xong, lời ít mà ý nhiều, quả nhiên rất có phong cách Vương Kha.
Tiêu Lam: “…… Chỉ có vậy?”
Vương Kha gật gật đầu, cố mà giải thích một chút: “Chúng tôi không có giao thoa gì, chỉ có đối mặt vài lần, nhưng mà khí thế hai tên gia hỏa kia làm người ta khắc sâu ấn tượng.”
Tiêu Lam: “Anh cảm thấy bọn họ trong người chơi cao cấp ở trình độ nào?”
Vương Kha không chút do dự nói: “Đứng đầu, có thể so với khế ước.”
Có thể được đến Vương Kha đánh giá cao như vậy, xem ra Vô Xá toàn bộ tinh anh tuyệt đối không phải lãng phí hư danh.
——
Cáo biệt anh em Vương gia, Tiêu Lam cùng Lạc lựa chọn trở lại thế giới hiện thực.
Tiêu Lam vô cùng may mắn một lần trước từ thế giới hiện thực trở lại nơi dừng chân người chơi là cậu trở về trước, cho nên cậu còn dư lại một buổi tối để dừng lại, vừa lúc Lạc từng nói muốn dẫn cậu đi nhà hàng có danh tiếng rất tốt ăn một bữa no nê!
Nháy mắt tiếp theo, hai người xuất hiện trên sô pha trong nhà.
Nhìn thấy ánh mắt Tiêu Lam ẩn hàm chờ mong, đáy mắt Lạc nổi lên ý cười, trong giọng nói mang theo vài phần dung túng: “Lập tức chuẩn bị cho ngài đây, tiên sinh.”
Tiếp theo Lạc đứng lên đi gọi điện thoại, sau đó hắn liền lái xe mang theo Tiêu Lam đi về hướng nội thành.
Tiêu Lam ngồi trên xe, trong lòng bao hàm chờ mong, những thứ làm cậu phiền não bây giờ hết thảy đều không quan trọng bằng một bữa mỹ thực.
Có lẽ chính cậu cũng chẳng hề chú ý đến, trong bất tri bất giác, cậu đã ở vào trạng thái rất thả lỏng, niềm vui đơn thuần từ một bữa cơm mang đến, tựa hồ đã thật lâu thật lâu cậu đã không được thể nghiệm.
Mà mang đến những thay đổi này chính là Lạc, ở bên người Lạc chung quy cậu có thể yên lòng, có thể không hề phòng bị mà ngủ, có thể đem phía sau lưng giao cho đối phương.
Tại đây, một hồi tương ngộ, sinh mệnh đôi bên đều thêm vào sắc thái của đối phương.
Vì trấn an nội tâm chủ nhân nhà mình bị rau xanh thương tổn sâu sắc, Lạc không lựa chọn những nhà hàng thoạt nhìn tinh xảo ưu nhã, một bộ lưu trình đi xuống muốn ăn được ngon lại mất mấy tiếng đồng hồ.
Hắn trực tiếp lái xe, mang theo Tiêu Lam đi tới một nhà hàng thịt nướng kiểu Mỹ.
Thịt nướng kiểu Mỹ không đa dạng tinh xảo nhiều như vậy, đi chính là phong cách kiểu Mỹ tục tằng, dũng cảm, phân lượng mười phần.
Từ trước đến nay đều là khối thịt lớn trải qua nguyên vẹn ướp, rồi tiến hành nướng chế. Mùi thịt thơm tràn ngập mang theo hương thơm thuần hậu, chất thịt tươi mới mọng nước, mỗi một ngụm đều là hưởng thụ thuần túy nhất.
Vừa bước vào trong tiệm, một mùi hương khí độc đáo khi thịt loại trải qua nướng mới có thể phát ra đã tràn đầy, nháy mắt là có thể gợi lên sự thèm ăn của người ta.
Hai người được người phục vụ dẫn đường đến chỗ ngồi.
Sau khi dò hỏi qua Tiêu Lam thích gì, được câu trả lời trong dự kiến "Gì cũng được", Lạc thuần thục chọn những món có tiếng nhất trong tiệm.
Vào lúc chờ thức ăn lên bàn, ngồi trước hai người là một thanh niên ăn mặc thời thượng.
Trước mặt gã bày tràn đầy một bàn thịt, đang một mình nói chuyện với điện thoại: “Hái hài~ hế lô mọi người tui là A Vũ của các bạn đây, các cục cưng yêu dấu, bây giờ chúng ta đang đi bào nhà hàng thịt nướng nổi tiếng nhất thành phố này của chúng ta nè.”
“Hôm nay tui phải cho ông chủ kiến thức một chút cái gì gọi là vua dạ dày đệ nhất nhân gian! Các cục cưng, để tui nhìn thấy quà của mấy bạn đi….”
Hóa ra là một streamer đi con đường vua dạ dày chuyên ăn uống.
Trên màn hình sôi nổi quét qua:
“A a a a a A Vũ siêu cấp toẹt zời!!!!”
“666666666*”
(*666: Trong tiếng Trung cụm số 666 được viết là 六 六六 và cách phát âm của từ này sẽ là /liùliùliù/. Tuy nhiên cách đọc của từ này lại có phần tương đồng với chữ 牛 phát âm là /Niú/. Hàm ý của từ này là để khen ngợi 1 người quá giỏi, khả năng cực kỳ “trâu bò”.)
“A Vũ một người ăn ra khí thế mười người luôn!”
“Tiểu ca ca phía sau: Trợn mắt há hốc mồm.jpg”
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha”
Âm lượng A Vũ không tính là nhỏ, khách nhân đang ngồi có không ít đều nhìn qua gã, gã cũng không để bụng.
Rốt cuộc phản ứng khán giả càng đến sau lại càng trợn mắt há hốc mồm cũng là một trong những điểm đáng xem nhất trong phòng phát sóng trực tiếp của gã, tuy rằng thường xuyên bị người đồng hành nói không có tố chất, nhưng gã vẫn làm theo ý mình.
Chẳng qua bàn hai người sau lưng kia tựa hồ lớn lên hơi bị quá đẹp, gã đã nhìn thấy trong bình luận có người bảo quay tiểu ca ca ở phía sau nhiều hơn một chút. Chuyện này làm A Vũ có chút khó chịu, gã điều chỉnh dáng ngồi một chút, lén lút chặn đi nửa khuôn mặt Tiêu Lam, còn một bóng dáng khác tuy cũng rất hấp dẫn người, nhưng cũng chỉ là bóng dáng mà thôi, uy hiếp không lớn.
A Vũ điều chỉnh xong tư thế, đối với màn ảnh bày ra tư thế soái khí: “Bây giờ, chúng ta bắt đầu nha các cưng!”
Một đợt quà tặng phối hợp lời gã nói điên cuồng mà xoát lên.
A Vũ một bên ăn thịt nướng trước mặt mình, một bên hưởng thụ các fan điên cuồng đánh thưởng và bình luận. Gã là vua dạ dày lớn hàng thật giá thật, hoàn toàn không giống loại dựa vào thúc giục nôn ra hoặc là hậu kỳ cắt nối biên tập, hơn nữa ngoại hình gã cũng thật không tồi, fans gã cũng đều là hướng về phía gã có nhan sắc lại có thực lực mới thích gã.
Nhưng theo thời gian từng chút từng chút qua đi, gã bắt đầu cảm thấy không thích hợp. Khách nhân xung quanh sao còn an tĩnh như vậy? Gã còn chưa có ăn bao nhiêu mà, còn chưa tới trình độ có thể khiến cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm ngày thường.
Hơn nữa tại sao bình luận liên quan đến gã càng ngày càng ít?
Cái gì gọi là “Chờ mong tiểu ca ca debut ngay vị trí Center”?
Cái gì gọi là “A Vũ” anh tránh ra một chút coi, ngăn cản tui nhìn tiểu ca ca”?
Cái gì gọi là “A Vũ hôm nay lật xe rồi ha ha ha ha”?
A Vũ nhìn nửa ngày bình luận mới phát hiện bọn họ nói chính là bàn phía sau mình. Từ hình ảnh phát sóng trực tiếp có thể nhìn đến, trước mặt gia hỏa lớn lên không tồi ngồi bàn đó đã chồng chất một chồng đĩa trống trơn, bên cạnh còn bày tràn đầy thịt.
Gã nhìn nhìn trước mặt cái mâm miễn cưỡng chiếm đầy bàn của mình, lại nhìn đối phương cần phải chồng lên mới có thể nhét vừa. Gã rốt cuộc minh bạch, đây cũng là một tên vua dạ dày, không chỉ đẹp hơn gã, còn ăn nhiều hơn gã nữa!
Đây là streamer công ty gà rừng nhà ai vậy, thế mà sấn lúc gã livestream đến cọ độ hot của gã!
Rõ ràng chính là tư thế muốn dẫm lên gã thượng vị!
Làm một vua dạ dày gã lại quá rõ rồi đi, dù là vua dạ dày, cơ thể người cũng là có cực hạn. Bàn phía sau kia bày số lượng căn bản không bình thường, kỷ lục thế giới cũng không phải cái phân lượng này nha?
Đây căn bản chính là đang giả vờ, chỉ sợ là người nọ đưa lưng về phía này đang động tay chân.
Vì nổi mà dùng loại thủ đoạn bỉ ổi này!
“Ê, các người ——” Gã có chút bất mãn mà quay đầu, sau đó…… Kẹt máy.
Trước mặt Lạc chỉ có một phần ăn thịt nướng mà thôi, hắn thong thả ung dung mà ăn.
Tiêu Lam đang bưng lên sườn heo nướng Kansas gần như rút hết xương trước mặt, đây là phần non nhất trên lưng con heo, được phết đầy nước sốt độc đáo của tiệm, trải qua thời gian dài huân nướng, đang tản ra mùi hương nồng đậm mê người.
Mười mấy giây sau, cả một khối sườn heo đã trống không, tốc độ cực nhanh làm người đứng xem cơ hồ không thấy rõ động tác của cậu.
Thừa dịp Tiêu Lam uống nước soda, Lạc thuần thục mà dời đi cái mâm trước mặt cậu, thay vào một phần thịt bò nướng Angus nóng hôi hổi, dưới da nướng xốp giòn, mùi hương thuần hậu đặc hữu của thịt bò đang theo hắn phất tay.
Mười mấy giây sau, bò Angus nướng đã chết.
Tiếp theo, thịt gầu bò nướng, năm giây……
Xương sụn heo nướng, bốn giây……
Thịt bò hamburger, ba giây……
Khách hàng xung quanh đều nhìn trường hợp này, an tĩnh như gà.
A Vũ: “……”
Đây mẹ nó là gia súc thì có!!!
A Vũ cảm thấy chỉ sợ chức nghiệp kiếp sống của gã cũng chỉ có thể tới đây thôi……
Hết chương 79.