Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa


Kỷ Tú Hiên rất là mất kiên nhẫn nhìn cả 3 đóng kịch tình cảm gia đình người đi kẻ ở.
Hệ thống cắm một câu: [Để người sĩ diện gọi taxi là không có khả năng, người ta là Lạc gia giàu có đó nha, đi taxi không đủ phong độ!] Này ngữ khí trào phúng, Lạc gia nghe được chắc sắc mặt rất khó xem.
Kỷ Tú Hiên thiếu kiên nhẫn, đi lên hai bước lên trước đầu xe: "Đi rồi." Tốc độ tối đa của ván trượt này, còn hơn cả xe đua, cậu rất muốn thử!
Hệ thống đã đảm bảo vạn vô nhất nhất rồi, sẽ không có chuyện trượt ván gặp tai nạn hay gì đâu.

Hàng của hệ thống, chính là khoa học chưa giải thích được! Chỉ số an toàn tối cao!
Lạc Minh Tuyền bị dọa cho hết hồn, quăng ly trà sữa cho mẹ Lạc, chân dài bước lại nắm lấy cánh tay Kỷ Tú Hiên: "Nguy hiểm lắm, em lên xe đi, anh gọi taxi về!" Ảnh đế thì sao? Đi 1 lần taxi cũng không mất mặt!
Kỷ Tú Hiên chỉ chỉ ván trượt, ngốc mao đung đưa, ăn nói xà lơ: "Tôi trượt ván về, yên tâm đi, hàng này là của tiến sĩ Agasa đó nha."
Lạc Minh Tuyền chưa từng nghe qua: "???" Rất lợi hại sao?
Nhìn ván trượt, anh cắn răng nói: "Anh trượt với em!" Minh Vũ có mẹ Lạc bồi, Tú Tú cô đơn đi về một mình, anh khó chịu trong lòng.


Mẹ nó, mai mốt đổi chiếc 8 chỗ đi cho rồi!
Kỷ Tú Hiên nhìn cục nợ đang níu cánh tay mình, chậc lưỡi một cái.

Lạc nhị thiếu này bị hâm à? Có xe không ngồi một hai phải chen chúc ván trượt với cậu.

Đây là trò hành hạ mới của anh ta à?
Lạc Minh Vũ âm thầm nghiến răng, vô thố nhìn sang mẹ Lạc: "Có phải con nói gì làm anh hai buồn không ạ? Anh hai không chịu ngồi xe về với chúng ta nữa." Lạc Minh Tuyền bị làm sao vậy? Ghét Kỷ Tú Hiên nhất không phải anh ta sao? Bị đoạt xá?
Mẹ Lạc cũng buồn bực nhưng vẫn trấn an sờ đầu Lạc Minh Vũ: "Không có đâu, chắc là Minh Tuyền nó muốn thân thiết với Tú Hiên hơn thôi, còn đừng suy nghĩ lung tung."
Mẹ Lạc càng nghĩ càng thấy hai đứa này muốn chống đối bà, bực bội kêu tài xế lái xe đi về.

Cho hai đứa này một bài học!
Nhìn xe chạy vượt qua mặt, Lạc Minh Tuyền không để trong lòng, mẹ Lạc lúc trước cũng là tính tình hơi kêu căng, tiểu thư mà.
Anh nhìn xuống đầu tóc xanh lè của Kỷ Tú Hiên, kiềm lại xúc động muốn sờ, trầm trầm nói: "Để anh gọi taxi, em đứng lên lề đi, dưới làn đường nguy hiểm lắm."
Kỷ Tú Hiên đột ngột quay đầu, nắm lấy hai tay của hắn đặt lên vai mình, không đầu không đuôi nói: "Vịn cho chắc."
Ván trượt hàng xịn, thêm một người cũng không thành vấn đề, chỗ đặt chân cũng rộng rãi, còn có giác hút cố định không lo bị ngã.
Lạc Minh Tuyền không hiểu mô tê: "???" Anh không biết cậu muốn làm sao, nhưng mà, đôi vai này có cần mềm như thế không vậy? Ẻm mềm từ nhỏ hả ta? Làm anh không muốn dùng sức nắm lấy, sợ cậu đau.
Kỷ Tú Hiên giẫm ván trượt, lấy đà, vụt đi.
Đúng vậy, như là đột nhiên nhấn ga, Lạc Minh Tuyền không hề đề phòng: "Á!" Hình tượng ảnh đế cao lãnh mất hết.

Anh vịn chặt bả vai của em trai, rất sợ một cái sơ xuất sẽ té ngã, anh còn không có đội nón bảo hiểm đâu!
Kỷ Tú Hiên như là định thần châm, hai tay đút túi quần, khinh bỉ nhìn ông anh hai chân run run, nhắc nhở: "Tôi muốn tăng tốc rồi."
Lạc Minh Tuyền chính là Lạc nhị thiếu, rất nhanh trầm ổn trở lại, cảm nhận tiếng xé gió bên tay, anh nuốt nước miếng.

Em trai, khí phách vậy sao?
Kỷ Tú Hiên tăng tốc độ lên, kĩ năng lướt ván phải nói là thông thạo, lách qua đầu xe này đến đầu xe khác, Lạc Minh Tuyền thẳng hô kích thích.
Lạc Minh Tuyền là nam nhân, đương nhiên cũng cảm thấy mấy trò mạo hiểm kích thích này rất thú vị.
Anh hào hứng: "Em trai, còn có thể tăng tốc không?"
Kỷ Tú Hiên lười đến quay đầu: "50km/h, cực hạn 120km/h." Tuyệt nhỉ, cậu muốn làm cho Lạc Minh Tuyền bị say xe chóng mặt, muốn dạy anh ta một bài học.

Vậy mà hoàn toàn ngược lại, cậu đánh giá thấp khả năng chịu đựng của anh ta rồi.
Trên đường xe chạy không phải số ít, bọn họ nhao nhao ló đầu ra nhìn, có người còn lấy điện thoại quay video lại về cảnh tượng kích thích này.
Đến đèn đỏ phải ngừng lại, Lạc Minh Tuyền được thời gian giảm sóc, mở khẩu trang ra thông khí, đương trường bị nhận ra tới.

"A, là Lạc ảnh đế kìa!"
"Là anh ấy không sai! Bên cạnh là ai vậy, nhìn khốc khốc bá đạo quá đi!"
"Đáng yêu ghê! Tui phải chụp lại cho chị em cùng xem mới được!"
"Đậu Phộng nhỏ, anh nhìn qua đây đi!"
"Tổ hợp nhan sắc gì đây! Quá cháy!"
*Đậu Phộng là tên fan đặt cho Lạc Minh Tuyền, cũng là tên của nhóm fan chính thức.
Lạc Minh Tuyền chỉ lộ cái mũi với cái miệng đã bị nhận ra, đơn giản anh cũng không làm giá nữa, giơ tay chào hỏi các bạn fan, rất có tố chất ảnh đế.
Đèn tín hiệu vừa chuyển sang xanh, Kỷ Tú Hiên gấp không chờ nổi mà tăng tốc chạy xa mấy mét, dùng ghét bỏ ngữ khí nói với cục nợ đằng sau: "Phiền phức." Ngày mai trên tờ báo lá cải mới nhất, chắc chắn bọn họ được vinh hạnh được lên trang nhất.
Lạc Minh Tuyền nhỏ yếu đáng thương bất lực: "...".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận