Tôi Không Cần Tình Cảm Này Nữa


Trường học.
Giờ cơm cũng chỉ có 3 mình Tống Giang với Cảnh Phong, thiếu chút sôi động: "Thằng Tú nghỉ, thằng Thẩm Lăng cũng nghỉ theo, hay chúng ta cũng cup đi?"
An Điệp: "..." Anh ta cũng là thầy giáo đó, nói vậy ổn không bạn học?
Tống Giang nhìn trái ngó phải, chia sẻ tin cho đám người: "Diệp Thiên Trần vì ra mặt cho Lạc Minh Vũ mà thách thức thằng Tú, may mà nó không đi học."
Cảnh Phong: "Mai nó quay xong, thế nào cũng biết à."
An Điệp không nhanh không chậm ăn xúc xích: "Mấy đưa bà tám ghê nơi." Chuyện của bọn nhà giàu, là rắc rối nhất.
Cảnh Phong đẩy kính: "Thầy không thấy thằng Diệp quá đáng à, nó nói nếu cuối kì này nó thi hạng 1 toàn trường, đề nghị hiệu trưởng đuổi học thằng Tú kìa." Lấy thành tích ra đè hiệu trưởng, nếu không đuổi học cậu, hắn sẽ chuyển trường.

Uy hiếp chứ còn gì nữa.
An Điệp há miệng có thể nuốt cái trứng cút: "Chơi lớn vậy?" Kỷ Tú Hiên hơi kì cục tí nhưng học dốt cũng đâu phải lỗi em nó.
Thẩm Lăng vừa xách cặp vào lớp đã nghe thấy, hắn như nghe được chuyện gì đó mắc cười lắm: "Thằng Diệp ngông nghênh ghê, tháng này ai hạng 1 còn chưa biết đâu." Hắn tính là dùng 3 ngày, nhưng 2 ngày rưỡi đã giải quyết xong rồi.
Cảnh Phong ngạc nhiên: "Ủa, Thẩm Lăng, tưởng mày nghỉ-" bệnh?
Sau Kỷ Tú Hiên, lại tới Thẩm Lăng lột xác, từ con sâu phá kén thành bướm.

Hắn không cần phải ngụy trang nhỏ bé yếu đuối trước mặt người nhà họ Thẩm nữa.
An Điệp kém lấy khăn tay lau nước mắt: "Cháu cuối cùng cũng muốn làm người rồi.

Cái đầu tóc quê mùa đó làm cậu khó chịu lâu lắm rồi."
Thẩm Lăng: "..." Hắn cũng không muốn ém cái mặt đi, đẹp trai quá cũng tội hắn mà.

Thẩm Nghiên con nhỏ đáng ghét đó.
Tống& Cảnh: "?" Đồng tử động đất.
Hai người này có quan hệ gì? Bọn họ sẽ không bị giết người diệt khẩu chứ!
Thẩm Lăng thấy hai bạn nhỏ dại ra, cười nhẹ: "Giữ bí mật với Hiên, tôi muốn cho cậu ấy kinh ngạc."
"..." Cậu xác định, Kỷ Tú Hiên sẽ kinh ngạc mà không kinh hách chứ?
_______
Lạc gia.
Lạc Minh Uyên vừa nghiên cứu xong một vị thuốc, xuống nhà tìm nước trà uống.

Đi ngang qua phòng khách, xém tí nữa anh ta trẹo chân: "Một cái tivi còn chưa đủ xem sao?"
Lạc Minh Huyên rót cho anh ta chén trà hoa cúc: "Minh Vũ có góc quay riêng, Tú Hiên cũng có.

Nên tụi anh xem hai cái, để không bỏ lỡ đứa nào hết."
Lạc Minh Uyên ngồi xuống xem chung: "Vậy sao không xem góc của anh hai, mua thêm cái tivi nữa?"
Lạc Minh Yến nhai bánh: "Đầu tủ để hai cái là quá sức rồi."
"...Có thể đính lên tường."
Lạc Minh Huyên bắt chéo chân: "Thôi, 2 cái đủ rồi, người ta tưởng phòng khách Lạc gia nhà mình là phòng an ninh thì kì lắm."
"..." Mạch não này, học Kỷ Tú Hiên đúng không?
Lạc Minh Uyên nhìn Lạc Minh Vũ trên màn hình, đột nhiên nói: "Hai người có cảm thấy, Minh Vũ có chút giả không?"
Lạc Minh Yến trực nam lên tiếng: "Giả bộ? Em nó từ xưa là cây non có tiếng rồi, em cũng không dám đùa quá trớn, sợ em nó chết đột ngột."
"..."
Lạc Minh Huyên thì hiểu rõ: "Có chứ, từ lúc Tú Hiên về em ấy đã khác thường rồi.

Em nghĩ sao?" Anh ta vẫn chưa nói chuyện Lạc Minh Vũ chỉ chỗ cho Lưu Sơn đi đánh Kỷ Tú Hiên.
Một là vì, cậu ta đơn giản là đưa địa chỉ thôi, cũng không tham gia đánh người.

Hai là, người là Lưu Sơn tự mình bỏ tiền ra mua, Lạc Minh Vũ chỉ ám chỉ một chút.

Chỉ cần cậu ta khai là không biết Lưu Sơn mua hung đánh người, cậu ta cùng lắm chỉ bị cảnh cáo.
Lạc Minh Uyên nghĩ gì nói đó: "Em đứng trên lập trường của Minh Vũ mà suy nghĩ thì, Tú Hiên đúng là không nên tồn tại."
Lạc Minh Yến cũng ý thức được: "Chắc anh nghĩ quá lên đó.

Minh Vũ xưa giờ ngoan hiền hiểu chuyện lắm."
Lạc Minh Uyên nhún vai: "Anh chỉ suy nghĩ vậy thôi.

Minh Vũ cũng chưa làm gì quá đáng." Nhân cách con người cách một lớp biểu bì, làm sao nắm rõ?
Lạc Minh Huyên sâu sắc hơn: "Vẫn là nói với anh cả một tiếng đi, đề phòng chút." Anh ta có cảm giác, chuyện này không đơn giản.
Lạc Minh Uyên nhìn thằng em song sinh ngu nhà mình: "Có mắt lập trình mấy cái Excel, Pascal, thì cũng nên duỗi con mắt đi cảm nhận thế giới chút đi."
Lạc Minh Yến: "..."
Lạc Minh Yến xuy một tiếng: "Máy quay nhà đài này kĩ thuật nét ghê, Minh Vũ góc xấu đều bị quay trúng."
Lạc Minh Tuyền vừa bước vào ngạch cửa đã nghe câu này: "...Anh đầu tư đó." Hắn làm việc có chút không yên lòng, lợi nhuận hắn chiếm từ Thẩm Hải, có nên chia Kỷ Tú Hiên một nửa?
"Anh cả." Cả đám đồng loạt chào hỏi, tuy có thắc mắc nhưng không ai dám hỏi.
Lạc Minh Huyên lúc này nhận được cuộc gọi của cấp dưới, sắc mặt không tốt nói: "Anh, có người ác ý thu mua antifan bôi nhọ Tú Hiên, vừa nãy trợ lí nhìn số liệu, cảm thấy không đúng nên gọi cho em." Anh ta dù sao cũng là cổ đông lớn của đài truyền hình.
Đúng là ngoại trừ lúc ban đầu ra, những bình luận sau này càng ngày càng quá đáng, còn làn cậu cút khỏi chương trình.
Lạc Minh Huyền suy tính: "Cứ từ từ đi, chúng ta cứ âm thầm điều tra trước cái đã." Đừng liên lụy đến Lạc Minh Vũ thì tốt.
Cả đám gật đầu, Lạc Minh Yến móc ra một lượt 3,4 cái iphone 14, từng cái từng cái comment duy trì Kỷ Tú Hiên, còn đưa cho Lạc Minh Huyền một cái: "Chúng ta giúp Tú Hiên mắng lại antifan đi, em nạp mấy trăm triệu vào rồi, tặng thoải mái nha."
"...".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui