Tôi Không Hề Tôi Không Có

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Editor Milley

Buổi ký tặng sách diễn ra trong bầu không khí sôi nổi và hào hứng.

Tam Tam là một tác giả nữ, viết huyền huyễn, cũng được nhiều người đón nhận và yêu thích. Trước mỗi một quầy (hàng) đều có một hàng dài người xếp hàng, Chủ Nhiệm Lớp sáng tác nhiều năm lần đầu ngã ngựa, khá nhiều fan lâu năm đã đặc biệt đến đây, không dễ gì gặp được nhau liền rơm rớm nước mắt. Những bức thư tình, những món quà, đồ ăn vặt, đều nhận được một giỏ đầy ắp. Dù vẫn đang trong khoảng khắc xúc động nhưng cậu vẫn nâng cao cảnh giác, đề phòng vị độc giả tiếp theo đột nhiên xuất hiện trước mắt chính là bé Học Sinh Tiêu Biểu đáng ghét.

Buổi ký tặng kéo dài hai tiếng đồng hồ đã sắp bước vào phần cuối sau khi dùng hết hai chiếc bút rollerball*. Chủ Nhiệm Lớp nhìn đoàn người trước mắt không thấy gương mặt quen thuộc kia đâu cả, đang tính thở phào nhẹ một cái, thì lại nghe thấy một tiếng hét ngắn phát ra từ trước quầy Lớp Trưởng bên cạnh.

Cậu quay đầu nhìn sang, thấy Học Sinh Tiêu Biểu đang đứng trước mặt Lớp Trưởng ôm hai cuốn sách 'Tác phẩm đầu tay' của cậu, hai em học sinh tài đức vẹn toàn đang trợn mắt ếch với nhau.

Học Sinh Tiêu Biểu thở dốc như bò, mặt đỏ tía tai với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, lắp ba lắp bắp nhìn Lớp Trưởng: "Tác... tác phẩm đầu tay... tác giả..."

Tui muốn hỏi tác giả 'Tác phẩm đầu tay' hóa ra là bạn à!?

Lớp Trưởng ban đầu có hơi căng thẳng, nhưng sau khi nhìn thấy bộ dáng ngốc nghếch của bé Tiêu Biểu xong, không khỏi bật cười, chỉ về phía Chủ Nhiệm Lớp: "Cậu đi nhầm quầy rồi, 'Tác phẩm đầu tay' ở quầy bên cạnh."

Học Sinh Tiêu Biểu nghểnh cổ nhìn sang.


Chủ Nhiệm Lớp cảm thấy cụ đi chân lạnh toát.

Trên mặt Học Sinh Tiêu Biểu hiện đầy vẻ "Tôi là ai, đây là đâu?", đứng giữa hai quầy nhìn cái này liếc cái kia, mãi không thể tiếp nhận sự thật trước mắt này.

Cậu khó nhọc bước tới quầy của Chủ Nhiệm Lớp: "Thầy..."

Chủ Nhiệm Lớp quăng ánh mắt sắc lẹm nhìn bé.

Học Sinh Tiêu Biểu: "... Đại Đại..."

Chủ Nhiệm Lớp không muốn nhiều lời với cậu, cầm cuốn sách trong tay cậu viết nguệch ngoạc một câu lên đó, Học Sinh Tiêu Biểu cầm cuốn sách lên nhìn: Làm xong bài thi rồi à?

"..."

Nếu như 'Tác phẩm đầu tay' không lật đổ tam quan của Học Sinh Tiêu Biểu, mà thay vào đó mở ra cánh cửa đến một thế giới mới cho cậu, thì buổi ký tặng này đã thật sự lật đổ thế giới của cậu ấy.

Điều cũng bị lật đổ nữa chính là nhận thức của cậu về Chủ Nhiệm Lớp và Lớp Trưởng.

Hai con người mặt người dạ thú đang ngồi trên bàn ký tặng kia là ai vậy hả?!

Học Sinh Tiêu Biểu ôm cuốn sách chạy vào nhà vệ sinh hồi lâu mới phản ứng lại, cuối cùng cũng tiếp nhận sự thật này -- chủ nhiệm lớp của cậu là người viết truyện đồng tính nam! Có khả năng còn là một tên gay chớt tiệt nữa chớ!

Cậu nhớ lại sắc mặt trông như cớt của Chủ Nhiệm Lớp khi cậu đứng trước mặt chủ nhiệm lớp khoe khoang về cuốn 'Tác phẩm đầu tay', hận không thể cắt cái lưỡi của mình đi. Khi nhìn thấy chữ ký của Chủ Nhiệm Lớp trên cuốn sách, thì lại vui mừng mém tí nữa mắc ói.

Nhưng mà Lớp Trưởng ngồi ở đây làm cái gì vậy nhỉ?

Học Sinh Tiêu Biểu đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn, móc điện thoại ra nhắn tin cho Chủ Nhiệm Lớp: Thầy! Tại sao Lớp Trưởng cũng ở đây vậy?

Chủ Nhiệm Lớp: Ký tặng sách.

Học Sinh Tiêu Biểu: Thôi xong, lúc nãy em tìm thầy ký tên, cậu ấy không biết em đọc truyện đồng tính nam đó chứ!


Chủ Nhiệm Lớp: ...

Chủ Nhiệm Lớp thầm nghĩ thằng nhóc này chắc không phải là tên ngốc đâu ha, em sắp gãy tới nơi rồi mà còn để ý đến chuyện này à.

Chủ Nhiệm Lớp: Không sao, em ấy cũng viết truyện đồng tính nam mà.

Học Sinh Tiêu Biểu:...

Sau khi kết thúc buổi ký tặng, bé Vương dẫn ba vị tác giả đi đến nhà hàng, bày tỏ lòng biết ơn mọi người đã vất vả tới đây ký tặng, ông chủ đã ở trong nhà hàng đợi chúc mừng mọi người rồi.

Bọn họ cùng nhau đi về phía bãi đậu xe, Lớp Trưởng tới tiếp chuyện: "Từ hồi ký hợp đồng cho đến bây giờ tôi vẫn chưa gặp được ông chủ nữa."

Bé Vương cười, nói: "Đợi chút nữa là gặp được nè, ông chủ mới từ nước ngoài trở về á."

Mí mắt phải của Chủ Nhiệm Lớp giật lên một cái không rõ nguyên do.

Khi xe thương mại của công ty phụ trách tới đón, tính luôn cả tài xế thì trong xe gồm có năm người, cậu, bé Vương, Nhị Nhị và Tam Tam.

Lúc này mở cửa xe ra, lại dư thêm một người nữa.

Học Sinh Tiêu Biểu ngồi ở trong xe nhìn bé Vương cười toe toét chào hỏi: "Chị Vương, cha em bảo em cùng tới ăn cơm ạ."


Chủ Nhiệm Lớp: "..."

Cái ** mẹ...

Xin vui lòng đọc bản chính chủ CucLoveDua tại Wattpa.d.com để đọc bản hoàn chỉnh nhất. Xin cám ơn.

- ----

*rollerball:



- ----

Bản dịch phèn lòi này chỉ xuất hiện duy nhất tại Wattpad.

-Hết chương 7-


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận