Quán bar nằm trong khu vực sầm uất nhất của thành phố về đêm, đã 11 giờ đêm mà đường phố vẫn còn rực rỡ ánh đèn.
Hôm nay, quán bar khai trương hẹn đã mời một DJ nổi tiếng đến, không khí rất náo nhiệt, bên phải quầy bar cũng chật ních người với màn biểu diễn pha chế lạ mắt và màn ném chai rượu lên xuống không trung đã thu hút rất nhiều tiếng cổ vũ.
Quý Ngọc xuyên qua dòng người đi đến lầu hai.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Triệu Hàn Lộ đã ngồi yên ổn ở lầu hai trên cái ghế lô dài, bên kia càng thêm yên tĩnh.
Triệu Hàn Lộ đang uống rượu, khi thấy Quý Ngọc đến vội vàng đứng lên tiếp đón cô ngồi xuống.
Mấy thanh niên trẻ tuổi thì rất hăng hái, chủ động đứng lên mở miệng chào hỏi.
"Chị Quý buổi tối tốt lành, em rất thích bài hát của chị nha, mỗi ngày đều phải nghe đó."
"Chị à, trên người chị thơm quá, mùi nước hoa này đặc biệt hợp với chị, không nghĩ tới chị có thể đến, em thấy rất vui vẻ."
"Chị, em tên Hà Dương, cái gì của chị em cũng thích."
Quý Ngọc có chút ngoài ý muốn, mấy người này vừa nhìn đã biết tuổi không lớn, nhưng thật ra rất phóng túng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Từng lời, từng lời nói ngọt.
Quý Ngọc quay đầu hỏi Triệu Hàn Lộ: "Không phải mấy này đều là số lẻ thôi chứ?"
Triệu Hàn Lộ nở nụ cười, có nghĩa Hà Dương chỉ là số lẻ thôi, cậu ta là một sinh viên nghệ thuật vào đại học sớm và cậu ta đã đến thực tập vào năm cuối của mình.
Hai người khác cũng đã đầu hai mươi rồi.
Tổng giám đốc Triệu thích những thanh niên nhỏ tuổi hơn, có chí tiến thủ, mạnh mẽ còn khéo nói, dính người. Cô ấy cảm thấy đàn ông vượt qua hai mươi bảy tuổi cũng không được.
Triệu Hàn Lộ ở công ty có tác phong quả quyết, ai lại không thích người xinh đẹp, thành thục, là người chị đại độc lập chứ.
Không ai có thể trẻ mãi không già, nhưng bạn trai của cô ấy thì có thể.
"Tiểu Hà học vẽ thiên về vẽ tranh nghệ thuật và nghệ thuật so sánh, cậu ta nói rằng muốn viết cho cậu một bài thơ hay vẽ một bức tranh gì đấy, bức tranh chân dung sơn dầu, có điều thật dễ thương. Thực ra, còn rất giỏi kể chuyện cười để tạo niềm vui cho mọi người, là dạng tiểu sweetheart, Aaron mỗi ngày đều tập thể hình, cậu ta còn có cơ bụng tám múi chính là vận động viên đấu kiếm cấp hai quốc gia, còn có, Aaron cũng có cơ bụng săn chắc."
Quý Ngọc: "...."
Thật sự, Triệu Hà Lộ xứng đáng là giám đốc bộ phận nhân sự, ai có thể chịu đựng được chứ?
"Ồ, chị Quý của mọi người, cô ấy trước kia ở công ty là người có năng lực chắc mọi người cũng nghe qua, nếu mọi người hỏi vài điểm thì có thể học hỏi được rất nhiều đó."
Mấy thanh niên trẻ tuổi đó, vốn dĩ đã rất có thiện cảm với Quý Ngọc, lúc này miệng còn ngọt hơn.
Triệu Hàn Lộ kêu Aaron lại: "Cậu có muốn sờ cơ bụng của cậu ta không? Xúc cảm cực kỳ tốt."
Quý Ngọc: "...."
Này thì có hơi quá phận rồi.
"Cậu cũng kiềm chế quá đi, người của văn phòng chúng ta, bất luận là nam hay nữ ai lại chưa sờ qua cơ bụng của Aaron." Triệu Hàn Lộ cười nói.
"Đúng vậy đó chị Quý, nếu không phải công ty quy định mặc trang phục đứng đắn, thì chúng tôi đều thật sự rất muốn Aaron mỗi ngày đều mặc xì-líp đi làm để nhìn cho đã mắt, còn có năng lực khích lệ chúng tôi giảm béo."
"Chị mau sờ đi, bằng không Aaron vất vả tập luyện ra cơ bụng như vậy, cậu ta sẽ khóc mất, ha ha ha."
Toàn bộ người trong bộ phận nhân sự đều có mối quan hệ tốt với Quý Ngọc, mọi người đều trêu chọc cô.
Quý Ngọc nhỏ giọng nói với Triệu Hàn Lộ kế bên: "Tốc độ lái xe (*) như thế có quá nhanh không?"
(*) Lái xe: Là từ ngữ của giới trẻ Trung Quốc, ám chỉ chuyện ấy ấy.
Triệu Hàn Lộ: "Đây cũng chẳng phải xe nhà trẻ mà"
Trong lúc hai người đang nói chuyện, Aaron đã chủ động đi tới, phải nói là vô cùng chủ động.
Những người bên cạnh cũng đã bắt đầu ồn ào.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy, Quý Ngọc nghĩ rằng cũng giống như không có gì.
Cô ấy là một người đang an nhàn ở tuổi xế chiều, làm chuyện vui thì có việc gì không được chứ?
Hơn nữa, phải hòa nhập với mọi người!
Sau khi, Quý Ngọc nghĩ thông suốt, cười cười đứng lên có chút kích động vươn tay ra.
... Cách lớp quần áo còn có thể cảm giác gập ghềnh, có chút cứng cứng, lại lẽ cơ thể cũng không tệ lắm.
___
Lúc Lương Triển dừng xe lại, ngoài ý muốn lại thấy được chiếc Porsche kia.
Không những là màu sắc, vừa nhìn đã biết hơn nữa biển số xe cũng trùng khớp.
Nhưng mà.... Quý Ngọc không phải về nhà có việc sao? Đây là xảy ra chuyện gì vậy?
Ba người đều có chút mơ hồ, Lương Triển hỏi ông chủ xem có phải Quý Ngọc ở đây hay không?
Các phòng vừa mới khai trương đều đã được người quen đặc trước rồi, ông chủ lại nói không biết Quý Ngọc, nhưng mà có người của Thụy Thăng đến.
Tập đoàn Thụy Thăng là công ty Quý Ngọc làm trước khi từ chức.
Vậy cũng có thể.
Nếu là gặp đồng nghiệp cũ thì tại sao lại nói là phải về nhà bận công việc, vốn là mọi người tiện đường còn có thể cùng nhau đến.
Ba người đưa mắt nhìn nhau, quyết định lên nhìn thử.
Ghế lô cửa không khóa nên trực tiếp đẩy cửa ra.
Một đám người vây ở giữa như là đang nhìn xem cái gì.
Đến gần một chút, ba người phát hiện người nửa giờ trước nói mình còn có công việc vẻ mặt nghiêm túc rời đi là Quý Ngọc - giờ đang ở kia cười đến toe toét.... Sờ người khác?
"Chị Quý, anh ấy cũng có cơ bắp ở eo. Chị chạm vào thử xem, siêu mạnh mẽ nha."
Sau khi, Quý Ngọc được nhắc nhở, tay cũng bắt đầu di chuyển, quyết định sẽ xem thử cơ bắp ở eo của đối phương.
Cuối cùng cô cũng biết được, vì sao mà mấy người này ngày nào cũng muốn sờ.
Con mẹ nó, sao có thể nghiện thế này.
Triệu Hàn Lộ gọi những người khác: "Đừng thất thần, trên chiếc Porsche của mỹ nữ này, ai có bản lĩnh để ngồi vị trí phó lái nha ~"
Ba người của ban nhạc: "...."
Được lắm, bây giờ càng chứng minh Quý Ngọc đang ở đây để nhìn cơ bụng.
Có một nữ sinh phát hiện khách lạ, đặc biệt kinh ngạc.
Hóa ra Thẩm Hoài Lân so với trên TV đẹp hơn nhiều.
"Chị Quý, bạn của chị đến đây kìa."
Quý Ngọc cũng không ngẩng đầu lên, tưởng là người Triệu Hàn Lộ gọi đến, thuận miệng đáp một tiếng: "Có phải cũng thuộc cơ bụng loại này không?"
"Hình như là người trong ban nhạc đó."
Trong lòng Quý Ngọc rơi lộp bộp một chút, nghĩ mình nghe nhầm thành Thẩm Hoài Lân hả, quay đầu nhìn thấy ba khuôn mặt kia.
Thẩm Hoài Lân cau mày, Lương Triển thì khóe miệng mang theo ý cười nghiền ngẫm, còn Hà Xán Dương vẻ mặt khiếp sợ.
Quý Ngọc: "...."
Thẩm Hoài Lân: "Đây là công việc mà em nói cần phải về sớm sao?"
Quý Ngọc đầu óc quay cuồng, sắc mặt bảo trì vẻ bình tĩnh, bình tĩnh nói: "Không phải như thế này, mọi người nghe em ngụy biện đã."
Không hiểu việc gì đang xảy ra cho nên mọi người bắt đầu ồn ào.
Tất cả đều cứng nhắc như vậy sao? Ha ha, ngụy biện?
Quý Ngọc: "..."
Đầu cô đại khái là đang hồ đồ, phía sau mở miệng.
Thẩm Hoài Lân cười khúc khích nói: "Có thể, bọn anh sẽ nghe lời ngụy biện của em."
Hà Xán Dương và Lương Triển đưa mắt nhìn nhau, thật ra thì bọn họ sợ A Lân sẽ nổi giận, nhưng mà hôm nay không hiểu sao lại cảm thấy mờ ám thế này.
Tường Vi ba ba lại có thể bị lật xe đấy.
Quý Ngọc mỉm cười nói: "Bởi vì gần đây diễn tập bận quá, em cũng chưa có thời gian đến phòng tập vì để nhắc nhở mình giữ gìn dáng người thật tốt, cho nên mới đi tìm cho mình tấm gương tốt."
Đúng vậy! Cho nên mới đi sờ cơ bụng người khác!
Thẩm Hoài Lân nhìn cô một lát, anh ấy đột nhiên từng bước lại gần tay trái túm chặt lấy tay Quý Ngọc, tay phải vén áo của mình lên.
Anh đặt tay Quý Ngọc dán sát bụng mình, vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm túc nói: "Nếu đã như vậy, làm gì phải bỏ gần tìm xa, em có thể sờ anh rồi, anh có thể làm tấm gương cho em."
Trên ghế lô mọi người đều hét đến chói tai, tất cả như muốn ngất đi vậy.
Vẻ ngoài Thẩm Hoài Lân trông lạnh như băng, nhưng mà lại tốt quá đi!
Tôi có thể! Chúng tôi đều có thể!
Dáng người này, giọng nói trầm thấp này! Thật sự làm người ta phải ôm ngực ngất đi thôi!
Quý Ngọc: "...."
Có thể chạm vào cũng không hẳn là xấu, nhưng mà vấn đề này nói cô phải trả lời sao đây?
Diễn biến này cũng thật không đúng quá đi.
Đây không phải là ô tô đến ngoại ô! Cô muốn xuống xe!
___
Lục Lẫm nghe nói ban nhạc Hành Tinh đến đây, nên đã hỏi thăm khu ghế lô rồi trực tiếp đi qua.
Quý Ngọc nhất định sẽ tham gia.
Đi cùng với anh ta còn có giáo sư y khoa Sách Vị Nhiên, người hôm nay không đi làm, đã thay áo blouse trắng ra.
Đã không còn vẻ cấm dục như lúc trước, nhưng vẫn không ít người đến gần.
Sách Vị Nhiên đã theo dõi "The band's live" và đọc được bài đăng về Quý Ngọc trên Internet, mặc dù sau đó đã bị xóa bỏ.
Trong phỏng vấn, cô nói trước mắt đang độc thân, vậy thì tại sao lại không để ý đến mình.
Chẳng lẽ bản thân anh ta không tốt sao?
Mặc kệ như thế nào thì hôm nay phải cùng đối phương nói chuyện, ít nhất sau khi quay về cũng phải có Wechat của cô.
Anh ta bị vẻ bề ngoài xinh đẹp này hấp dẫn, lại bị từ chối làm khơi dậy ý nghĩ muốn chinh phục. Sau đó, lại thông qua các phương thức để hiểu rõ cô thì càng phát hiện thời gian rảnh rỗi thường nhớ về cô.
Anh ta học ngành tâm lý học nên biết rất nhiều loại tình cảm ban đầu đều xuất phát từ lòng hiếu kỳ......
Nếu Quý Ngọc cảm thấy bản thân anh ta là người tùy tiện hai người có thể không chỉ..... mà còn chơi đùa trong sáng, chính thức kết giao bạn bè.
Khi hai người đi đến cửa chợt nghe bên trong vang lên tiếng hoan hô.
Lục Lẫm vừa đẩy cửa vừa nói: "Còn náo nhiệt như vậy, cậu muốn làm tình với bất kỳ người phụ nữ nào cậu muốn, nhưng cậu không thể bắt đầu với người tôi thích."
Sách Vị Nhiên "ừm" một tiếng, nghĩ đến việc lập tức gặp được cô, yết hầu không ngừng lên xuống.
Đẩy cửa ra, hai người vừa liếc mắt đã nhìn thấy Quý Ngọc.
Cô cùng một người đàn ông khác đang dựa rất gần vào nhau......
Không những thế, người đàn ông kia còn đặt tay của Quý Ngọc trên bụng của mình.
Hai người không hẹn mà cùng nhau nhíu mày, đây là cái tình huống gì thế...
Triệu Hàn Lộ sợ chuyện chưa đủ loạn, cao giọng hỏi: "Quý Ngọc ~ cậu cảm thấy cơ bụng hai người này thế nào, cậu thích của ai hơn?"
Quý Ngọc: "...."
"Vậy cậu cảm thấy ai mang đến xúc cảm tốt hơn?"
Quý Ngọc kiên trì nói: "... Đều rất tốt."
Cô muốn rút tay về, không nghĩ đối phương lại giữ chặt như vậy, không nhúc nhích được chút nào.
Thẩm Hoài Lân giữ tay đối phương di chuyển đến hai bên eo của mình, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc nào: "Anh vừa nghe thấy được, eo cũng phải sờ đúng không? Mạnh mẽ không?"
Tiếng hét của mấy người bên cạnh còn chói tai hơn nữa.
Aaron lại gần, cười hì hì nói: "Chị không bằng mỗi tay sờ một bên như vậy mới dễ so sánh.
Bây giờ, Quý Ngọc đã biết, lúc đầu nói dối lúc sau sẽ nhận báo ứng.
Đàn ông thì bén như dao, vì sao cô lại xuất hiện ở đây chứ?
Sách Vị Nhiên vừa nghe đã hiểu, trong lòng anh ta cười lạnh.
Người phụ nữ này không phải không hứng thú với đàn ông mà ngay từ lúc đầu đã không nghĩ đến bản thân mình.
Nhìn người ta chơi rất vui vẻ.
Ha ha, hai người kia dáng người cũng không phải quá tốt.
Anh ta cởi ba cúc trên cùng của áo sơ mi, xắn tay áo lên, cười nói: “Cơ bụng hiếm như vậy, em có muốn sờ thử vào cơ ngực không?"
Quý Ngọc không tính trả lời.
Cô hối hận tại sao trước khi ra cửa lại không xem ngày.
Trên ghế lô tiếng thét càng thêm chói tai, lại thêm một người muốn tranh vị trí phó lái trên Porsche.
Quả nhiên là chị Quý! Không hổ là Tiểu Tường Vi! Thật trâu bò!
Có thể! Tôi đều có thể! Cơ ngực cơ bụng tôi đều có thể!
Lục Lẫm khiếp sợ nhìn Sách Vị Nhiên, người này sao lại như thế này, không phải vừa mới đáp ứng anh sao, vì sao giờ lại nghĩ đến việc cạy góc tường nhà anh ta?
Được, thật sự vất vả mới đá được Thương Châu đi, bây giờ lại xuất hiện nhiều thêm một tên hỗn đản như vậy.
Thật sự không nhịn được.
Nếu Quý Ngọc thích... Anh sẽ trực tiếp nâng tay nhanh chóng cởi áo xuống.
"Bên trong có nhiều chỗ nóng bỏng, Quý tiểu thư nhìn tôi đi, tôi cảm thấy tôi có thể nha."
Cơ thể của Lục Lẫm trông trang nhã hơn nhiều so với lúc mặc quần áo, hầu kết tách biệt, đường nét cánh tay trơn mịn, cùng với cơ bụng màu sô cô la bên phải còn có lông ngực, đường nét hiện lên hình tiên cá ngược.
Đặc biệt gợi cảm.... Đừng nói phụ nữ, ngay cả một người đàn ông cũng không thể cử động chân của mình, một bức ảnh có thể làm điên đảo trang web tán tỉnh đồng tính!
Cô có thể nói rằng cung điện của cô thực sự mệt mỏi!
Tiếng thét lần này lại càng chói tay hơn những lần trước nhiều, mười lồng gà đều nhốt không được.
Tầm mắt của mọi người đều đặt hết lên người Quý Ngọc.
Mau chọn đi.
Quý Ngọc: "..."
Thật sự cầu xin mọi người đừng loạn nữa, mau mặc quần áo vào đi.
Những tin tức này lộ ra làm cho tuổi già này cũng khó giữ!
Cô không có! Cô không phải! Mọi người đừng nói lung tung!
Rốt cuộc xảy ra cái gì? Xe đã chạy với tốc độ cao rồi.
__
Tác giả nói suy nghĩ của mình:
Quý Ngọc: Tôi phải nhảy xuống xe!
Các người đàn ông: Lúc đầu em thích như vậy thì phải nói sớm chứ! Bây giờ, tôi đã hiểu~
Triệu Hàn Lộ: Mặt hàng có thu vé vào cửa, cảm ơn
Quần chúng vây xem: Sẵn sàng đưa phí vào xem gào khóc, oa oa
Thương Châu: Đang xách đao lại đây