Tôi không làm trà xanh nữa

Điện thoại của Qúy Ngọc sắp nổ tung rồi.
 
Bạn bè của cô đều đang hỏi, rốt cuộc sao lại thành ra như vậy.
 
Đại khái là không nghĩ đến, một người làm việc cẩn thận như trợ lý Quý, sau khi từ chức cuộc sống lại thăng trầm như chơi tàu lượn siêu tốc vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Quý Ngọc cũng đoán được sẽ có ngày này, nên thật ra cũng không ngoài ý muốn lắm.
 
Thời khắc cô bắt đầu trở lại ban nhạc Hành Tinh, đã sớm ở trong vòng xoáy dư luận rồi.
 
Tất cả các chuyện trong quá khứ đều sẽ bị phơi bày ra chỉ là việc sớm hay muộn thôi.
 
Rốt cuộc cũng không thể trốn tránh như việc đã làm mười năm trước.
 
Cô sẽ không ép buộc mọi người, đã làm ra chuyện thì cũng sẽ không phủ nhận và cô cũng không hối hận.
 
Cư dân mạng lục lọi bí mật rất dữ dội, mỗi ngôi sao lưu lượng đều sẽ có những anti-fans (*), chỉ cần có một chút khuyết điểm liền sẽ bị phóng đại ra rất nhiều lần.
 
(*) Anti-fans: Là người chống đối lại các ca sĩ, ngôi sao.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người chứ không phải thánh nhân, không ai chưa từng phạm sai lầm. Thật ra, không phải chỉ riêng ngôi sao mà đổi thành bất kỳ một người bình thường nào, khi mọi việc đều phóng đại đến như vậy, cộng thêm những "bằng chứng" của những người phiến diện bên ngoài, đều có thể đóng khung như là một người không lương thiện, ích kỷ, hám tiền hám của.
 
Tiếp theo đó, mọi người có thể hóa thân thành một nhân vật chính nghĩa mà đứng lên phê phán.
 
Những người chúng ta gặp trong cuộc sống này, không phải ai cũng thân thiện, huống chi lại là những người đeo mặt nạ phía sau internet.
 
Trong cuộc sống cần phải cẩn thận khi nói ra cảm xúc của bản thân.
 
Mắng chửi người trên mạng không phạm pháp, càng không phải chịu trách nhiệm bất cứ điều gì.
 
"Cá trích, bây giờ em phải làm gì bây giờ?" Hà Xán Dương mở miệng hỏi.
 
"Anh đừng gọi biệt danh bậy bạ như vậy, em đại khái là phải rời khỏi nhóm hai ngày để giải quyết chuyện này." Quý Ngọc vừa cúi đầu xem di động vừa tìm thông tin nói.
 
Hà Xán Dương nhún nhún vai, anh tự cảm thấy biệt danh mình đặt rất hay nha.
 
Bách khoa toàn thư Baidu (*)  nói, cá trích là loài cá có tính ăn tạp, có thói quen ăn nhiều, có tính thích ứng mạnh, khả năng kháng bệnh mạnh, sinh trưởng lại mau, yêu cầu về nhiệt độ của nước không cao.
 
(*) Bách khoa toàn thư Baidu: Là từ điển bách khoa toàn thư tương tự như Wikipedia. Tuy nhiên, khác với Wikipedia, theo quy định ở Trung Quốc, chỉ có những thành viên đã đăng ký mới có thể sửa đổi. Quyền truy cập vào Wikipedia bị chặn gián đoạn hay một số bài viết bị lọc tại Trung Quốc từ năm 2004. Đã có nhiều tranh cãi xoay quanh mức độ hợp tác giữa Baidu với vấn đề kiểm duyệt của chính quyền Trung Quốc
 
Cá trích và Quý Ngọc có rất nhiều điểm giống nhau, trên người cô ấy có một loại sức mạnh kiên cường, mà hầu hết đàn ông không thể sánh được. 
 
Nhưng chính là vì họ mạnh mẽ không chịu cúi đầu, nên mới có nhiều thử thách với bọn họ hơn.
 
Thẩm Hoài Lân do dự vài giây, giọng nói bình tĩnh mà kiên định: "Anh sẽ giúp em làm sáng tỏ.... Cái tin tức giả này."
 
Quý Ngọc lắc đầu: "Không cần, thật ra.... Cũng không phải tất cả đều là giả, vẫn là em tự mình xử lý sẽ tốt hơn, nhưng mà mọi người cứ yên tâm, khẳng định sẽ không ảnh hưởng đến ban nhạc đâu."
 
Nếu không làm sáng tỏ việc này, người có đạo đức thối nát như vậy, sẽ bị chương trình cắt bỏ do không chịu được áp lực dư luận.
 
"Tụi anh cũng không phải có ý này! Mẹ nó ai sợ em ảnh hưởng!" Lương Triển đang nói thì dừng lại một chút, nghĩ đến bức ảnh chụp hồi trung học của Quý Ngọc, đắn đo hỏi: "Cho nên..... Trước đây em học ở trường tư đó hay sao?"
 
Cô ấy không phải là học sinh của trường trung học số 12 sao? Dù sao thì, vài người trong đó cũng đã biết Quý Ngọc.
 
Trường trung học số 12 danh tiếng rất tệ, tỷ lệ nhập học dưới 25%, Quý Ngọc cũng đã nhận được vào trường cao đẳng cũng từ trường đó, nhiều người cũng đặc biệt khiếp sợ.
 
Lương Triển nhíu chặt chân mày lại, ảnh chụp tại trường tư thục, từ đồng phục cũng có thể nhìn ra đây là loại rất đắt tiền.
 
Cho nên.... Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
 
Quý Ngọc lại học đến hai trường trung học?
 
Quý Ngọc "Ừa" một tiếng, cũng xem như thừa nhận.
 
Cô không thích phải nhiều lời giải thích, phất tay cười cùng mọi người rồi lập tức ra ngoài.
 
Vừa tiến vào thang máy, nụ cười trên gương mặt của Quý Ngọc biến mất.
 
Có chưa bao giờ nhắc đến chuyện trước kia, nhưng mà bây giờ lại xuất hiện, cũng không thể hoàn toàn thờ ơ xem như không có gì được.
 
Quý Ngọc thở ra một hơi dài, điện thoại đã được bấm số liên lạc.
 
Hà Thông là bạn của cô ở trường trung học tư thục đó, năm trước khi đi công tác vô tình gặp được, nhưng mà hai người liên lạc cũng không nhiều lắm, chỉ là ngày lễ, ngày tết cùng gửi mấy cái tin chúc mừng gì đó thôi.
 
Tuy biết cô là trợ lý Quý ôn nhu, khéo léo chứ không hề biết cô là tiểu Tường Vi.
 
Biết Tiểu Tường Vi phản nghịch cũng không biết Quý Ngọc lãnh đạm, kiêu ngạo trước kia.
 
Quý Ngọc suy nghĩ về những người bạn học cùng lớp trước kia, biết được sau này cô muốn làm trong ngành tài chính còn chưa tính, giờ lại rất chấn động khi cô đi tham gia ban nhạc, mọi người hẳn là khiếp sợ chết đi.
 
Dù sao thì Quý Ngọc năm mười sáu tuổi, giấc mộng lúc ấy cũng sẽ không như thế này, khoảng cách này cũng thật xa quá rồi.
 
Rất không đáng tin cậy đi.
 
Sau khi điện thoại được kết nối, Qúy Ngọc đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Cậu có phương thức liên lạc của Trần Hoài Xuyên không?"
 
Khi nói ra cái tên này, cô đột nhiên cảm thấy hoảng sợ, thì ra đã nhiều năm như vậy rồi.
 
Cô cũng không thể nào hoàn toàn bình tĩnh, hòa nhã được.
 
"Tớ không có nhưng tớ có thể giúp cậu hỏi thăm thử một chút, cậu từ từ... Còn có, tâm tình phải tốt một chút, tớ đã thấy được tin tức trên mạng rồi, ít nhất thì tớ tin tưởng cậu." Hà Thông nói.
 
"Cảm ơn."
 
"Ừa, tớ đã hỏi được phương thức liên hệ với Trần Hoài Xuyên rồi, lập tức gửi cho cậu ngay đây."
 
Sau khi Hà Thông cúp điện thoại, thì nghĩ đến chuyện của nhiều năm trước.
 
Thật ra, lúc đó có rất nhiều nam sinh đều âm thầm thích Qúy Ngọc, anh ta cũng không phải người ngoại lệ.
 
Vào ngày kết thúc khóa huấn luyện quân sự năm nhất đó, huấn luyện viên yêu cầu bốn ban của một đại đội đó theo thứ tự bước ra khỏi hàng để nói về ước mơ của mình.
 
Ước mơ ở cái tuổi ấy giống như là chạm tay cái là có thể với tới.
 
Chỉ cần có cố gắng, khoảng cách với tới nó ngày càng gần.
 
Khi Quý Ngọc bước ra khỏi hàng, các nam sinh đều chăm chú nhìn theo.
 
Mà dù, trong hai tuần huấn luyện quân sự nắng rất gay gắt, nhưng làn da của cô vẫn trắng như cũ, chỉ có hai gò má bị phơi nắng đến phiếm hồng.
 
Ánh mắt của cô rất sáng làm cho những người khác bất giác ngây ngốc ra hoặc là cố ý muốn đùa giỡn quái dị với cô, hoàn toàn khác nhau, biểu tỉnh lại tự nhiên rất tự nhiên.
 
Bỗng chốc lại hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
 
"Tôi hy vọng người nhà tôi có thể khỏe mạnh, bạn bè hạnh phúc và bình yên, nếu bản thân tôi có thể vẫn còn kéo đàn cello thì tốt nhất có thể thuận lợi thông qua kỳ thi vào học viện âm nhạc."
 
Đây có thể nói là một nguyện vọng chung “chính thức” nhất trong muôn vàn ước mơ của các bạn học sinh. 
 
Mọi người đều lên tiếng thở dài.
 
Năm đó, Quý Ngọc đã cầm rất nhiều giải thưởng của các cuộc thi độc tấu, vẻ ngoài lại rất xinh đẹp rất có danh tiếng trong giới học sinh.
 
Những giấc mơ này đối với cô mà nói thì rất bình thường, nhưng sau đó lại.... dường như không có thực hiện được.
 
Đúng, không có cái nào có thể thực hiện được.
 
Thực sự đã trở thành một giấc mơ không thể thực hiện.
 
Quý Ngọc cũng không thể tiếp tục học đàn cello nữa, cha mẹ cô cũng biến mất không tung tích, về phần bạn bè trước kia của cô ấy đều lựa chọn đi theo số đông để chỉ trích cô ấy.
 
Hà Thông vẫn còn nhớ lần gặp lại cô vào hai năm trước.
 
Khi biết người đại diện bên công ty kia là Qúy Ngọc, anh ta cũng đã rất ngạc nhiên.
 
Đồng nghiệp thấy anh ta không nói lời nào, tưởng anh ta đang khẩn trương, an ủi nói rằng đó là trợ lý của Thương tổng đừng tưởng là trợ lý thôi, thật ra nói chuyện đều rất có trọng lượng.
 
Nhưng mà, Quý trợ lý khai thông rất tốt, thái độ lại rất hiền hòa hơn nữa dáng vẻ lại rất xinh đẹp, không cần phải lo lắng.
 
Hà Thông nghe mọi người nói vậy, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra thì ra là cùng tên.
 
Mãi cho đến khi thấy Quý Ngọc một thân tây trang bước vào.
 
Cô nở nụ cười rất hòa nhã, nếu không phải anh ta thích cô gái lạnh lùng lãnh đạm trước kia, anh ta gần như cho rằng người này trời sinh có khuôn mặt tươi cười. 
 
Còn về phần Trần Hoài Xuyên......
 
Thật ra ở thanh xuân không có nhiều thói quen như vậy.
 
Đa phần nam sinh đều sẽ thầm mến cố định một vài nữ sinh nào đó, ví dụ như là Quý Ngọc vậy, mà đa số nữ sinh cũng sẽ thầm mến một vài nam sinh nào đó, ví dụ như Trần Hoài Xuyên chẳng hạn.
 
Sau đó thì, đại đa số nam sinh cùng với đại đa số nữ sinh đều cảm thấy chướng mắt lẫn nhau, coi nhau như là người ngu ngốc vậy.
 
Sau đó, họ liên tục bị tra tấn bởi một người tên "vương hoàng hậu".
 
Cái gì mà "hao hết tâm tư để câu dẫn nam thần", Hà Thông không biết nói sao cho rõ thật ra năm đó, hai người này đều rất kiệm lời nhiều người không biết họ đang làm người yêu của nhau.
 
Sau này, ngoài ý muốn lại bị tiết lộ ra ngoài.
 
Nữ sinh thì cảm thấy rất thương tâm còn nam sinh chẳng lẽ không tức giận sao?
 
Anh ta cũng không cảm thấy chua xót vì Trần Hoài Xuyên giữ bí mật này, không phải chỉ đẹp trai thôi sao? Cái dạng nam thần này, chẳng lẽ giày chơi bóng của hắn ta không thối sao? 
 
Về sau những lời đồn đãi về Quý Ngọc lại tràn ra rất nhiều.
 
Những người học nhạc với cô, còn có bạn cùng bàn cũng chẳng thèm tin tường cô, Quý Ngọc cũng chẳng giống như trong lời đồn đãi đó.
 
Mãi cho đến khi những người bạn bình thường có mối quan hệ tốt nhất với Quý Ngọc chỉ ra.... Lại thêm việc cô bị đuổi học.
 
Chỉ trong chớp mắt thế mà đã qua lâu như vậy rồi.
 
Hà Thông không yên lòng mở Weibo ra, từng người từng người hỏi thăm nơi ở của Trần Hoài Xuyên.
 
___
 
Khi tin nhắn được gửi đến.
 
Trần Hoài Xuyên rất ít khi liên lạc với bạn học cũ, nhưng mà anh ta đã hỏi qua vài người cuối cùng cũng nghe được chỗ ở của đối phương.
 
Vừa khéo cũng ở thành phố gần đây.
 
Đó là một khu biệt thự có an ninh rất chặt chẽ nếu chủ nhà không mời khách thì căn bản không vào được.
 
May thay, Quý Ngọc có quen được một người ở trong tiểu khu này.
 
Rốt cuộc, cũng là biệt thự đắt đỏ nhất ở thành phố ngoại trừ khu Khê Thủy Loan mà Thương Châu đang ở thì chính là chỗ đó.
 
Sách Vị Nhiên vẫn đang rối rắm, lần trước Quý Ngọc nói chuyện không chút khách khí nào như vậy, nên anh ta gần như không gửi Wechat cho bất cứ ai cả.
 
Anh ta cũng muốn giữ chút mặt mũi chứ.
 
Không nghĩ tới đối phương lại có thể chủ động gửi tin nhắn đến, hỏi anh xem cô có thể đến thăm hỏi anh hay không?
 
Đương nhiên là có thể rồi! Bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh nha! Cửa nhà của tôi luôn luôn rộng mở chờ cô!
 
Thái độ này có phải là thay đổi quá nhanh rồi hay không?
 
Hiện tại, đã hơn chín giờ tối rồi.... Quý Ngọc lại tới nhà của mình, cô nam quả nữ, cũng quá là chủ động rồi.
 
Nhưng cũng không sao cả, anh ta thích cô chủ động như vậy!
 
Sách Vị Nhiên vui mừng đồng ý, đồng thời cũng gọi điện cho bên bất động sản: Nói nhà có khách đến, nhớ cho người vào.
 
Quý Ngọc cũng đã đoán được chuyện này do ai làm, người không thích cô cũng rất nhiều, nhưng người hận đến có thể độc chết cô vẫn là có thể đếm trên đầu ngón tay.
 
Hận đến độc chết cô lại là người bạn cũ năm đó, vậy thì phạm vi ngày càng nhỏ.
 
Thời gian cũng thật tốt, cô không còn mười sáu tuổi nữa và cũng đã trở nên mạnh mẽ hơn, không cần phải dựa vào bất cứ ai cả.
 
Khi đó, nhà của cô gặp phải biến cố lớn như vậy, người khác thừa cơ hội bỏ đá xuống giếng, cô ngước mắt nhìn không quen nên bất lực.
 
Nhưng bây giờ đã không giống vậy rồi, cô cũng không còn là học sinh trung học nữa.
 
Nếu vẫn còn lặp lại kịch bản cũ như vậy thì cứ việc thử một lần, nhìn xem ai khó xử hơn ai.
 
Hơn nữa, cô cũng không còn nhiều thời gian nữa nên càng không có kiêng dè ai cả.
 
____
 
“The band's live” đúng giờ phát sóng.
 
Lời đồn Quý Ngọc thay thế Thẩm Hoài Lân làm hát chính cứ thế mà sụp đổ, trước kia đã từng nói thẳng thắn như vậy, bây giờ quay đầu lại những lời đồn này đều làm người ta chê cười.
 
Hoàn toàn không cần phải phản hồi lại, những tài khoản quảng bá và những người nhìn ra được sự thật đều là những người tài giỏi.
 
Hơn nữa Quý Ngọc chơi bass tốt như vậy, năng lực nghiệp vụ thật sự không thể nào chê được. Đời sống có nhân là thật hay giả trước mắt không bàn đến vốn mọi người cũng chẳng muốn xen vào.
 
Weibo chính thức của “The band's live” cũng đăng bài thanh minh.
 
"Người chơi bass của ban nhạc Hành Tinh, chưa từng có ý nghĩ muốn thay thế người hát chính, cô ấy thật sự là người chơi bass rất tốt. Hy vọng mọi người sẽ tập trung xem các tiết mục."
 
Nhưng mặt khác, Quý Ngọc bị đào bới chuyện hồi trung học lên cũng có sức nóng không hề nhỏ.
 
Cho dù có bản lĩnh gì đi nữa, nhưng đạo đức cũng không tốt, người có nhiều việc xấu loang lổ như vậy chẳng lẽ tổ tiết mục sẽ không phong sát sao?
 
Trong bình luận hai bên ai cũng cho rằng mình nói đúng, thiếu chút nữa là đánh nhau đến nơi.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui