Buổi học trên lớp kết thúc, tiếp theo là đến bài huấn luyện tập thể.
Còn huấn luyện cường độ cao là giành cho buổi tối và mỗi người sẽ có một chế độ tập riêng phù hợp với thể trạng của từng người.
Lâm Hàm thay ra đồ vận động mà lúc nãy giáo sư của phòng giáo vụ vừa phát vào phòng thay đồ thay ra.
Nhìn mình trong gương, Lâm Hàm có chút mất tự nhiên kéo kéo chiếc quần ngắn cũn để lộ cả đôi chân dài trắng noãn không một sợi lông tơ.
Đồ vận động nghe thì cao siêu là thế nhưng trường quân sự Đặc Chủng Tinh Hệ đã cải tạo lại thành một bộ đồng phục thoải mái, dễ vận động.
Còn theo ánh nhìn của Lâm Hàm thì đồng phục này không khác đồ mà dân bóng rổ ở hiện đại hay mặc là bao.
Cả bộ đồng phục đều là màu trắng, trước ngực trái chỉ đơn giản in lên huy hiệu màu đỏ của trường.
Ống quần dài còn chưa đến gối, tay áo chỉ vừa chạm đến khuỷu tay.
Đồng phục so với cậu có hơi rộng, nhìn vào trông có vẻ phong phanh, nhưng đây đã là size nhỏ nhất rồi.
Vóc người cậu vốn dĩ đã nhỏ nhắn, thêm vào đó, trường Đặc Chủng Tinh Hệ là nơi dành cho Alpha và Beta có năng lực cường đại, mà đa số bọn họ đều có thân thể cường tráng, vạm vỡ.
Nhưng điều đáng nói ở đây không phải kiểu dáng của bộ đồng phục mà quan trọng là nó đang phô bày lộ liễu đôi chân trắng trắng mềm mềm hệt như chân con gái của Lâm Hàm.
Lâm Hàm nhìn đến đây thì đen mặt, vội lôi từ trong balo ra một đôi tất chân màu đen kéo lên đến tận gối, hoàn hảo che khuất mọi thứ.
Vội đi giày vào, nhìn mình trong gương, Lâm Hàm lúc này mới hài lòng đi ra ngoài.
Bên ngoài, mọi người sớm đã tập hợp đông đủ.
Sân huấn luyện đặc biệt rộng, so với trường quân sự Tinh Hệ Viễn Phù thì còn lớn hơn gấp mấy lần.
Lâm Hàm tìm kiếm lớp A rồi nhanh chóng xếp hàng hòa vào đội ngũ.
Phía trước, một nam nhân trước ngực đeo một chiếc còi, một tay cầm cờ hiệu in hình logo trường vẫy vẫy.
Theo hướng cờ hiệu, các lớp nối tiếp nhau xếp thành hàng dài lập tức di chuyển.
Bài huấn luyện đầu tiên là chạy bền, nhưng là chạy 100 vòng sân.
Lâm Hàm nghe thấy con số này thì không khỏi toát mồ hôi hột.
Sân huấn luyện này không phải rộng bình thường mà là rất rất rộng có được hay không? Một trăm vòng? Thực sự khả thi sao?.
Cậu trước kia cũng từng là sát thủ, có gì chưa từng trải qua.
Cứ nghĩ huấn luyện cường độ cao là chuyện bản thân có thể cân được, nhưng lại không nghĩ sẽ khắc nghiệt thế này.
Có lẽ, cậu đã đánh giá thấp "bài huấn luyện đặc biệt" trong miệng của lão tướng quân kia rồi.
------------------------------------
Trong phút chốc đã qua 50 vòng sân, ai nấy cũng đều mệt lã, miệng không ngừng thở dốc.
Dưới cái nắng nóng 37°C, mồ hôi không ngừng tuôn ra ướt hết cả một mảng lưng áo, nhìn đến chật vật bất kham.
Thế nhưng chỉ mới hoàn thành được một nửa chỉ tiêu đề ra.
Lâm Hàm lúc này cũng không khá hơn là bao, chân dường như đã mất cảm giác, cả cơ thể đều không còn sức lực.
Mồ hôi nhễ nhại chạy dài theo sườn mặt tinh xảo, thấm ướt lưng áo, mơ hồ phác họa ra vòng eo mảnh khảnh tưởng chừng một tay đã có thể ôm trọn.
Vì là trường quân sự dành cho Alpha và Beta nên không có Omega ở đây, vì thế nam nhân của trường phóng khoáng hơn rất nhiều.
Hầu như chạy hết hơn 50 mươi vòng sân, còn cộng thêm cái nắng gay gắt nên ai nấy đều cởi trần.
Lộ ra thân trên cường tráng cùng với cơ bụng đầy múi săn chắc.
Lâm Hàm nhìn thấy mà không khỏi đỏ cả mắt.
Lại là cái thân hình đáng mơ ước này, nhưng tại sao chứ? Vì cái gì đều là nam nhân, họ có cậu lại không có?!!!
"Này người anh em! Không thấy nóng sao? Mồ hôi đã thấm ướt cả áo rồi, cởi ra sẽ dễ chịu hơn chút đấy!".
Không biết từ đâu một tên Alpha thân hình cao to từ phía sau chạy tới vỗ vỗ vai cậu vừa thở hồng hộc vừa nói, đã vậy, trên người chỉ còn đúng mỗi chiếc quần cộc.
Mà cũng không phải quần bình thường mà là một chiếc quần thêu đầy hoa cúc.
Lâm Hàm nhìn cái phong cách ăn mặc của người này liền không thể tiêu hóa nổi, nhìn cứ như cái vườn hoa di động ấy.
Nhưng tại sao còn nhất thiết là hoa cúc chứ? Hắn là muốn cúc hoa nở rộ giữa một đám Alpha này sao?!!.
"Không....không cần!".
Lâm Hàm mất tự nhiên khụ khụ hai tiếng, xua tay rồi tăng lực chân chạy lên phía trước, cách xa cái "vườn hoa di động" kia ra.
Chạy được 60 vòng thì huấn luyện viên cho dừng lại để mọi người nghỉ mệt cùng ăn trưa.
Rốt cục ai nấy đều kiệt sức ngồi bệt trên đất, đồng phục trắng cũng bị nhuốm bẩn, tóc tai rối tinh rối mù, mồ hôi không ngừng thi nhau chảy xuống.
Cả lớp A tụ họp ở một góc sân, lớp trưởng lấy nước khoáng chia cho từng người.
Đến phần Lâm Hàm thì bị Triệu Mặc giành lấy, hắn hướng lớp trưởng lạnh lùng phun ra hai chữ "Để tôi!" rồi không để lớp trưởng đáp lời đã đi về phía Lâm Hàm.
Vũ Chiêu đi phía sau nhìn thấy cảnh này chỉ có thể lắc đầu ngán ngẩm, xem ra, bạn chí cốt của hắn sa vào lưới tình rồi.
Nhưng ngoài kia Omega có hàng tá xếp hàng chờ, vì cái gì lại nhất thiết là một Beta chứ.
Đã thế, người nọ còn là nam nhân.
Triệu Mặc đi đến thì thấy Lâm Hàm mái tóc vàng óng bị thấm ướt, vài sợi lòa xòa rũ xuống trước cái tráng cao trắng mịn.
Khuôn mặt vì vận động nhiều mà trở nên đỏ bừng.
Vì đang trong tư thế ngồi, cổ áo lại rộng nên từ trên cao nhìn xuống, Triệu Mặc có thể trông thấy chiếc cổ cao gầy cùng với lồng ngực trắng mịn không chút tì vết.
Lâm Hàm lúc này mang một loại phong vị dụ hoặc mê người.