Nam thư kí chậm rãi đem sấp tài liệu để trên bàn, lúc cúi người, cũng không biết là cố ý hay vô tình. Theo cổ áo mở rộng, ở vị trí mà Triệu Mặc đang ngồi liền rất dễ dàng thấy được trọn vẹn hai đầu n.h.ũ màu phấn hồng đang kiêu hãnh vểnh cao trước n.g.ự.c y.
"Đây là một số hợp đồng cần chữ kí của ngài!". Nam thứ kí lúc này đứng thẳng người dậy, đôi mắt hoa đào cong cong, môi mỏng phơn phớt hồng hé mở. Giọng nói cũng đặc biệt mềm nhẹ tinh tế, cũng giống như vẻ bề ngoài khiến người ta thương nhớ không thôi của cậu ta.
"Được rồi. Để ở đó đi, bây giờ cậu ra ngoài được rồi!". Triệu Mặc cẩn thận đem ảnh của Lâm Hàm đặt xuống bàn, vươn tay lấy sấp hợp đồng mà nam thứ kí kia vừa mới đưa, chậm rãi lật xem.
"Còn có chuyện gì sao?!". Triệu Mặc xem được vài trang, mắt thấy người nọ còn đứng lì trong phòng chưa chịu đi, hắn lúc này mới khó chịu mà lên tiếng.
"Cà phê trên bàn ngài đã nguội rồi, để em đi pha ly khác cho ngài nhé!". Đối mặt với biểu cảm lạnh băng pha lẫn chút khó chịu của Triệu Mặc, nam thứ kí cũng không hề tỏ vẻ lo lắng hay hoảng sợ. Trái lại còn rất điềm đạm lên tiếng, hai mắt cong cong như trăng lưỡi liềm.
Nói xong, còn chưa đợi Triệu Mặc lên tiếng, y đã rướn người, vươn tay chạm vào cốc cà phê đã vơi đi hơn một nửa của Triệu Mặc.
"Không cần, ra ngoài!". Chỉ là, tay nam thư kí kia vừa chạm vào vành cốc, ly cà phê đã bị Triệu Mặc giật trở về. Đối mặt với dáng vẻ phong tình vạn chủng kia của cậu ta cũng không buồn nhìn lấy một cái đã trực tiếp đuổi người lần nữa.
Lúc này, nụ cười trên mặt nam thư kí cũng lặng lẽ tắt hẳn, thay vào đó chính là vẻ kiêu ngạo lạnh lùng. Y dùng ánh mắt sắc lạnh, chậm rãi đảo qua tấm ảnh mà Triệu Mặc nâng niu trong lòng bàn tay.
Nếu không phải vì muốn kí được hợp đồng bạc tỉ cùng với công ty của Triệu Mặc, ba hắn cũng sẽ không sống chết ép hắn đi dụ dỗ một kẻ mặt than lạnh lùng như vậy.
Ban đầu cậu ta đối với chuyện này còn phản kháng quyết liệt, chỉ là, sau khi nhìn thấy chân diện mục của Triệu Mặc, cậu ta lại thay đổi suy nghĩ.
Dù sao, lên giường cùng một người vừa đẹp trai lại nhiều tiền như vậy cũng chẳng thiệt thòi gì. Cậu ta hoàn toàn tự tin, với mị lực của chính mình, không một tên đàn ông nào có thể chống đỡ nổi.
Chỉ là cậu ta nghĩ quá đẹp, nhưng sự thật lại quá phũ phàng. Vào công ty đã hai ngày, nhưng đây là lần đầu tiên y gặp được Triệu Mặc, hơn thế, hắn so với lời đồn còn lạnh lùng hơn rất nhiều. Thậm chí cậu ta đã phơi bày ra như vậy, người nọ còn chẳng thèm nhìn đến, huống chi là nổi lòng sắc d.ụ.c.
Việc này, đối với một Omega trội như cậu ta chính là một sự sỉ nhục vô cùng lớn. Phải, cậu ta là một Omega, hơn thế, còn là loại trội của trội.
Chỉ là ở đây chỉ tuyển Beta, cho nên cậu ta mới phải tiêm thuốc ức chế, làm giả thân phận. Thu liễm Pheromone để làm một nhân viên bình thường, mới có thể thuận lợi trà trộn vào tận đây.
Trước đó cậu ta đã phí không ít công phu, điều tra ra được, Triệu Mặc đã có bạn đời, hơn nữa người nọ còn đang mang thai. Chỉ là, cậu ta cũng không định từ bỏ dễ dàng như vậy, trước mắt, bằng mọi giá phải kéo hắn lên giường rồi hoàn thành hợp đồng lớn kia của ba cậu ta trước đã.
Vốn nghĩ, một Alpha trong giai đoạn bạn đời mang thai, tình cảm lạnh nhạt, thậm chí phải tiết chế chuyện chăn gối hết mức có thể. Omega trong thời gian mang thai cũng mất đi sức cuốn hút, suy cho cùng, đây chính là thời điểm để các Alpha đi ngoại tình.
Nhưng mà dường như cậu ta nghĩ quá xa rồi, người này căn bản còn chẳng biết hai chữ 'ngoại tình' viết như thế nào nữa kìa. Nhìn đi, ban nãy lúc cậu ta bước vào, ánh mắt hắn chỉ lo chăm chú nhìn vào ảnh của bạn đời nhà mình.
Người như vậy, quả thực chính là chung thủy đến không thể dứt ra, thậm chí cho dù cậu ta có cởi sạch quần áo ngồi ở trên người hắn, hắn cũng tuyệt đối không biến sắc mảy may.
Nhưng mà, cậu ta là ai chứ. Cách này không được, vậy thì chỉ đành dùng biện pháp mạnh mà thôi. Rượu mời không uống lại cứ muốn uống rượu phạt, vậy thì cũng đừng có trách.
Lúc này, trong căn phòng kín chậm rãi toát ra một mùi Pheromone nồng đến cực điểm. Nó lấy nam thư kí kia làm trung tâm, sau đó tỏa ra giữa hư không, rồi chậm rãi kết thành một đoàn, thắng tắp hướng về phía Triệu Mặc mà bay tới.
Ngay lập tức, Triệu Mặc chỉ thấy đầu óc một trận quay cuồng, đại não trì trệ, thân nhiệt cả người đều nóng như lửa đốt. Hắn lảo đảo đứng dậy, không thể tin nổi mà trừng mắt nhìn Pheromone nồng đậm đang tỏa ra từng trận mãnh liệt của nam thư kí kia.
Chẳng phải nói, cậu ta là Beta à? Vì cái gì? Vì cái gì lại có thể tỏa ra Pheromone đậm đặc đến như vậy. Đây...không phải là Omega bình thường nữa, mà chính là một Omega trội hàng đầu.
Triệu Mặc đầu óc không còn tỉnh táo, nhưng vẫn cố với lấy điện thoại, ý đồ muốn gọi người tới. Chỉ là, nam thư kí kia nào để hắn dễ dàng thực hiện được như vậy?.
Tay cậu ta mềm dẻo y như một con rắn, mang theo hơi thở lành lạnh sáp lại, cưỡng ép đem điện thoại trong tay hắn giật ra, sau đó mạnh mẽ ném xuống sàn nhà. Chiếc điện thoại nhanh chóng vỡ nát.
"Có phải bây giờ, anh rất muốn...chiếm lấy tôi không?!". Nam thư kí cúi người, phả hơi thở mát lạnh vào trong tai Triệu Mặc. Môi đỏ mọng khẽ nhếch, đuôi mắt toát lên vẻ kiêu ngạo hờ hững.
Đứng trước Pheromone của cậu ta, chưa một Alpha nào có thể nhẫn nhịn nổi. Cậu ta quả thực muốn xem xem, Triệu Mặc có thể kiên trì được bao lâu.
Bị tầng tầng lớp lớp Pheromone bủa vây như vậy, cho dù là Alpha trội, Triệu Mặc cũng cảm thấy ý thức của bản thân đã sớm mơ hồ. Bản năng dần dần lấn át lấy lí trí, hắn muốn...chạm vào người đang tỏa ra mùi hương k.í.c.h t.ì.n.h kia. Sau đó mạnh mẽ chiếm lấy cậu ta!!!.
# Tối nay toi bận học gòy nên đăng chap mới sớm chút. Xem xong nhớ like nhớ cmt cho toi đấy nhó(╯з╰)~.