- Là lỗi của cháu, lần này không liên quan tới Thần Hi, xin bác đừng đánh cậu ấy
- Ba, lỗi của con, không liên quan tới Thần Dương
Kim Trương tất nhiên không tin lời của cậu.
Thần Dương xưa nay bạo lực nhưng chẳng bao giờ đánh con gái, lời này chính là muốn chịu tội thay cho con bé Thần Hi đây mà.
Được, muốn chịu tội thay thì ta sẽ cùng phạt hai đứa.
Dù sao Đường lão gia cũng là bạn chí cốt của hắn, hai nhà lại vô cùng thân thiết,xử một đứa là xử, xử hai đứa cũng là xử
- Tốt lắm, hai đứa mau ra sân tập chạy bộ mười vòng.
Làm không xong thì tối nay không cần ăn cơm
Kim Trương đã suy xét hậu quả, thời tiết mát mẻ, sân tập của họ tuy to nhưng đối với hai tên quỷ nhỏ phá làng phá xóm này thì chạy mười vòng vẫn là rất tốt.
Thế nhưng cố tình Tần Nguyệt lại không nghĩ thế, một vòng cô chạy còn tốt, ba vòng cô nhất định đã hoa mắt chóng mặt, mười vòng a, em gái đáng thương của cô sẽ bị nhào thành cái dạng gì
Tần Nguyệt nói lo lắng của mình cho mẹ, sau đó mẹ liền bật cười ha hả nói không sao.
Con bé Thần Hi này là quán quân cuộc thì chạy của thành phố, chút mười vòng này là chuyện nhỏ
- Vậy sao...!
Tâm tình lo lắng, Kim Tần Nguyệt cũng đi theo ra sân tập.
Tuy trời chỉ hơi nắng nhẹ nhưng cô cũng cẩn thận mang mũ đội lên.
Cô thừa biết thân thể mình yếu ớt làm phiền rất nhiều cho mọi người, cô không thể tuỳ hứng khiến người khác chán ghét được.
Quản gia chăm cô từ nhỏ cho tới lớn nhên hiểu tâm tình phức tạp của tiểu thư, ông chỉ im lặng bước bên cạnh để phòng ngừa vạn nhất
Thật ra thì họ không thấy phiền chút nào, đại tiểu thư là một tay họ chăm mà lớn, tuy thể chất kém nhưng tinh thần luôn lạc quan, tính tình cô lại dịu dàng nên phục vụ bên cạnh không cần sợ hãi bị quát mắng.
Nghe nói bạn của họ làm giúp việc ở hào môn bên nhà kia bị tiểu thư bên đó đánh tới mức nhập viện, nguyên dân là do đi đứng bất cẩn đụng vào người cô ta.
Tiểu thư bọn họ không những tính tình tốt mà còn rất nghĩ cho mọi người, nhưng sự tinh tế này cô không thể hiện trực tiếp, chỉ là âm thầm làm mà thôi.
Chẳng hạn như trung thu năm trước cô mua một lượng lớn bánh trung thu, sau đó giả vờ không ăn hết nên chia cho mỗi người một phần, cho họ nghỉ sớm để về với gia đình.
Kim Tần Nguyệt là người tốt, thật sự rất đáng yêu, tuy nhiên sự ấm áp này luôn bị cô dùng dáng vẻ khó gần che lấp với người ngoài.
Đều là dùng để bảo vệ bản thân thôi...
- Nguyệt Nguyệt, chị đến đây làm gì?
Kim Thần Hi chạy tới vòng thứ ba lúc ngang qua cô liền tranh thủ vẫy tay, tâm trạng xem ra vẫn còn rất tốt.
Kim Tần Nguyệt nhìn cô, vui vẻ cười
- Bảo bối, chị tới xem em
Hai người gọi nhũ danh thân mật của nhau, tuy nhiên gọi Hi Hi lại hơi khó nghe nên cô đành chuyển sang bảo bối.
Nhiều năm như vậy hai người cũng quen, gọi không một chút ngượng ngùng
- Được a, chị ở bên kia ngồi, một lát nữa mang chị đi ăn kem.
Quản gia, nhờ ông đi lấy cho chị một ly nước trái cây
Nhìn sự săn sóc này nhiều người không biết nhìn vào còn nghĩ Thần Hi mới là chị, còn Tần Nguyệt là em.
Nhưng sau khi tiếp xúc lâu mới thấy thân phận thật sự của họ.
Tần Nguyệt ngồi một bên uống nước trái cây của quản gia mang lên, ngoan ngoãn chờ Thần Hi hoàn thành mức phạt
Thần Dương là con trai nên thể lực tốt hơn, sức chịu đựng tốt hơn nữa chân lại dài nên hoàn thành sớm hơn.
Cậu đi tới ngồi đối diện Tần Nguyệt, hai người im lặng nhìn Thần Hi làm nốt.
Mồ hôi con bé chảy ra, mặt hơi đỏ lên, tiếng thở cũng nặng hơn một chút, Thần Hi vui vẻ chạy tới bên chị gái.
Tần Nguyệt vui vẻ nhìn cô, đem cái quạt mini của mình xoay sang để làm dịu sức nóng cho em gái.
Hoàn toàn bỏ quên Thần Dương đang mặt đỏ tim đập nhanh vì dáng vẻ của cô bạn thanh mai trúc mã vừa rồi
Tần Nguyệt quan sát rất tốt, đơn nhiên nhìn ra tình cảm của cậu ta, nhưng mà theo quan sát thì hình như Thần Hi không thích cậu ta.
Cô cũng không nên ngu ngốc ghép cặp bậy bạ, cứ ngoan ngoãn ngồi một bên nhìn là được rồi.
Dù sao tên ngốc này cũng không có khả năng cướp được bảo bối nhỏ của cô
Ngồi một lúc Thần Hi liền bảo chị gái chờ một chút, cô phải đi tắm rồi sửa soạn thơm tho để đưa chị ra ngoài chơi.
Thần Dương đương nhiên cũng muốn cùng đi nên về nhà tắm.
Dù sao thì hai nhà cũng là hàng xóm, ở sát cạnh nhau .