Vào tháng 3, lễ trao giải Kim Tử Kinh tổ chức đúng theo lịch trình.
Vào ngày trao giải, khung cảnh lộng lẫy rực rỡ, các diễn viên đều tụ hội lại với nhau, vô cùng náo nhiệt.
Hôm nay Trình Tuyết Ý đi thảm đỏ cùng với đoàn phim «Vọng Tộc»
Cô vẫn mặc váy của nhà Jessica, hơn nữa còn là bộ được thiết kế riêng.
Chiếc váy dài chạm đất có một mảnh vải lụa đen che trước ngực, trên váy được đính khoảng 1520 vụn kim cương, đến lúc ánh đèn chiếu tới.
Khi mặc chiếc váy này đi trên thảm đỏ thì muốn rực rỡ bao nhiêu thì sẽ rực rỡ bấy nhiêu.
Tâm trạng của cô cũng không khác mấy so với lần tham dự Tinh Quang Đại Thưởng, lần trước cô lo lắng là vì lần đầu đi thảm đỏ, lần này cô lo lắng là vì không biết cô có lấy được giải thưởng hay không.
Cô không thể phủ nhận, cô rất có khát vọng với vòng nguyệt quế của Thị Hậu Kim Tử Kinh, dù sao cô cũng đã đến rất gần rồi, nên muốn lấy được nó là điều đương nhiên.
Hôm nay đoàn phim «Vọng Tộc» sẽ xuất hiện cuối cùng trên thảm đỏ, cho nên tâm trạng của Trình Tuyết Ý vẫn luôn căng thẳng.
Dù sao trước bọn họ một số thứ tự, là đoàn phim «Nhiều Năm Qua»
Hôm nay Ôn Nhiễm cũng rất giống nữ thần, trên người mặc chiếc váy cao cấp Dior màu nude, mái tóc được uốn xoăn, khi nhìn vào ống kính cô ấy nở một nụ cười đoan trang dịu dàng.
Nghĩ lại thì đúng là giống như một giấc mơ.
Năm ngoái cô còn cùng Liên Khê tranh giành một giải thưởng không quá quan trọng.
Lúc này chỉ mới một năm mà thôi, cô đã có thể đứng bên cạnh Ôn Nhiễm, cạnh tranh giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất Kim Tử Kinh.
Đột nhiên Trình Tuyết Ý nhìn về phía Ôn Nhiễm mỉm cười, bởi vì giờ phút này cô cảm thấy bản thân mình giống như đang mơ vậy.
Người đi bên cạnh cô vẫn là Thi Nhất, hắn mặc một bộ vest trắng thắt nơ, nụ cười vẫn đẹp như ngày nào.
Hắn nhìn thấy Trình Tuyết Ý mỉm cười, thì nói: “Đang nghĩ gì mà vui vẻ như vậy.”
“Chỉ là cảm thấy bản thân được thăng cấp, tính ra tôi xuất đạo chưa lâu nhưng lại có thể đứng bên cạnh Ôn Nhiễm, cho dù tôi không nhận được giải thưởng thì cũng rất là vui rồi.”
“Vậy mà còn biết tự an ủi bản thân đấy.”
“Đây gọi là tinh thần lạc quan nhé.”
Khi hai người đang trò chuyện, Bội Ni cầm điện thoại tới: “Chị Tuyết Ý có tin nhắn nè.”
Trình Tuyết Ý bấm vào tin nhắn thì nhìn thấy người họ Từ gửi một câu: [Anh đợi em ăn mừng]
Tin tưởng cô có thể lấy được giải thưởng như vậy sao?
Trình Tuyết Ý cười tươi đến mức đôi mắt híp lại.
Phía bên kia đoàn phim «Nhiều Năm Qua» đã bắt đầu đi vào phía sau.
“Đi nào.” Thi Nhất đưa khủy tay ra: “Chị dâu, tới lượt chúng ta rồi.”
“Anh không được gọi bậy.”
“Cũng phải, anh trai của tôi vẫn chưa có danh phận.”
Hắn mím môi, vẻ mặt vui vẻ khi người khác gặp họa: “Đúng là tổng tài thảm nhất tôi từng thấy.”
…...........
Khi đoàn phim «Vọng Tộc» bước lên thảm đỏ, các khán giả đều hét to tới mức chói tai.
Trong những năm gần đây chưa từng có bộ phim nào được biết đến nhiều như vậy, có thể nói, ít nhất trong ba năm tới sẽ không có ai phá được kỷ lục này.
Tiếng la hét của khán giả to như tiếng sóng biển, sóng gió cuồn cuộn, đinh tai nhức óc.
Trình Tuyết Ý nắm tay Thi Nhất, rồi vẫy tay chào các fans hâm mộ.
Lần này cô so với năm trước đã có kinh nghiệm hơn nhiều, nụ cười cũng tự nhiên ngọt ngào hơn.
Sóng bình luận dâng cao rất nhanh, đã số đều là những lời khen ngợi.
[Trình Trình của chúng ta đẹp như tranh vẽ vậy, còn chiếc váy ngày hôm nay đúng là dành riêng cho Trình Trình chúng ta! Cả hai đều rất lộng lẫy rực rỡ, giống như là đang bổ sung thêm sức mạnh cho nhau!]
[Hôm nay vợ chồng Giang Hà cũng phát đường kìa!]
[A a a a, Vọng Tộc Vọng Tộc, tôi có thể xem lại một trăm lần, yêu em gái Trình, yêu Nhất Nhất!]
[Em gái Trình xông lên! Lấy được giải thị hậu mama sẽ cho con kẹo!]
[Không biết ban giám khảo có thể trao toàn bộ giải thưởng cho đoàn phim Vọng Tộc không, tất cả bọn họ đều quá xuất sắc! Quá, xuất, sắc, đấy!]
Một nhóm sáu người của «Vọng Tộc» đi vào khu vực ký tên bên trong.
MC dẫn chương trình hô rất to và dõng dạc: “Hoan nghênh đoàn phim Vọng Tộc!”
“Lần này đoàn phim Vọng Tộc được đề cử 16 giải thưởng, có thể nói đây là một bộ phim đã phá kỷ lục và làm nên lịch sử mới, kể từ khi phát sóng thành tích đã rất cao, không biết đạo diễn Giang mong đợi điều gì trong hôm nay?”
Đạo diễn Giang cầm microphone cười rạng rỡ, nhìn sang năm diễn viên còn lại, chân thành nói:
“Tôi có lấy được giải thưởng hay không thì không quan trọng, tôi hy vọng năm người bên cạnh tôi sẽ có thể mang thắng lợi trở về.”
Năm người còn lại không nhịn được bật cười.
Bầu không khí tại đó cũng thả lỏng hơn.
MC là người rất giỏi giao tiếp: “Tuy là đạo diễn Giang nói vậy, nhưng tôi hy vọng cả sáu vị đều có thể thắng lợi quay về!”
Thời gian phỏng vấn ngắn ngủi qua đi, sáu người cùng nhau ký tên rồi bước vào trong hội trường.
Đoàn phim «Vọng Tộc» là những người đi cuối cùng, cho nên khi sáu người bọn họ vào trong, lễ trao giải cũng chính thức bắt đầu.
Lần này Trình Tuyết Ý ngồi bên cạnh Ôn Nhiễm.
Tuy rằng hai người ở chung một công ty, nhưng cho tới bây giờ cả hai vẫn chưa tiếp xúc với nhau nhiều.
Khi Trình Tuyết Ý ngồi xuống, còn rất lịch sự chào đàn chị một câu.
Ôn Nhiễm rất dịu dàng, sau khi cười đáp lại, cô ấy còn cùng cô thảo luận về «Vọng Tộc»
Ôn Nhiễm: “Không gạt em, chị đã coi tận hai lần rồi.”
Trình Tuyết Ý: “Nhiều Năm Qua cũng rất hay, em rất thích thể loại phim như vậy, vừa chi tiết vừa cảm động, em đã khóc rất nhiều khi xem.”
Máy quay vô tình chiếu tới, mọi người đều nhìn thấy Trình Tuyết Ý và Ôn Nhiễm trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Trên bão bình luận lại nói, không nghĩ tới hai đối thủ lại có thể hài hòa tới mức này.
Trình Tuyết Ý cảm thấy, Ôn Nhiễm có thể đi đến được ngày hôm nay, EQ và phong thái đều không thể thiếu, được trò chuyện với những người như vậy thì là khá thoải mái.
Rất nhanh các giải thưởng nhỏ đã trao xong.
«Vọng Tộc» thật sự rất trâu bò.
Sáu giải thưởng bao gồm giải biên kịch tốt nhất, giải biên tập tốt nhất, giải quay phim tốt nhất, giải nhạc phim tốt nhất đều thu vào túi.
Sau đó lễ trao giải bước vào giai đoạn thứ hai.
Bầu không khí cũng trở nên căng thẳng hơn.
Vì càng về sau giải thưởng càng quan trọng hơn.
Lòng bàn tay của Trình Tuyết Ý cũng bắt đầu đổ mồ hôi.
Nếu xét về tâm lý thì cô thật sự không bằng Ôn Nhiễm, bởi vì nữ thần bên cạnh cô vẫn rất tao nhã.
Sau khi giải nam phụ xuất sắc nhất được trao xong, cuối cùng cũng đến lượt giải nữ chính xuất sắc nhất.
Theo âm nhạc bùng nổ, người nhận được giải Thị Hậu Kim Tử Kinh lần thứ ba là Tần Toàn, đang đi cùng với đạo diễn Trình Tuấn bước lên sân khấu.
Hai người đi đến trước microphone, đầu tiên Trình Tuấn nở nụ cười, sau đó nói với Tần Toàn:
“Đêm nay hai chúng ta có trách nhiệm rất quan trọng, hơn nữa giải thưởng này cũng cực kỳ quan trọng.”
Mặc dù Tần Toàn là người nắm giữ kết quả, nhưng tâm trạng của chị ấy cũng khá căng thẳng, chị ấy hít sâu một hơi rồi nói:
“Rõ ràng đây không phải là lần đầu tôi tham dự Kim Tử Kinh, hôm nay nhân vật chính cũng không phải là tôi, chỉ là hiện tại tôi cực kỳ lo lắng, bởi vì không phải hôm nay cũng là ngày kỷ niệm 30 năm của Kim Tử Kinh sao.
Tôi rất tò mò, ai có thể lấy được giải thưởng vào ngày hôm nay.”
“Đây.”
Chị ấy giơ phong thư trong tay lên: “Hiện tại kết quả đang nằm trong tay tôi.”
“Tôi tin rằng mọi người đều rất muốn biết kết quả, nhưng, chúng ta vẫn phải làm theo trình tự, xin mời mọi người nhìn lên màn hình.”
Trình Tuấn mỉm cười gật đầu, màn hình lớn phía sau bắt đầu chiếu các đoạn phim ngắn của các bộ phim được đề cử.
Là những đoạn phim ngắn của các nữ diễn viên được đề cử giải Kim Tử Kinh.
Lần lượt là:
Tạ Tư Nhan «Thành Phố Nơi Tuyết Rơi»
Ôn Nhiễm «Nhiều Năm Qua»
Trần Ninh «Vì Sao Cho Em»
Trình Tuyết Ý «Vọng Tộc»
Sau khi đoạn phim ngắn được phát lên, đã nhận được một tràng pháo tay của khán giả.
Tần Toàn mở phong thư trong tay ra:
“Cuộc cạnh tranh lần này thật sự rất khốc liệt, cả bốn vị đều biểu hiện rất tốt, tôi tin rằng các ban giám khảo đã rất khó khăn để chọn ra được người chiến thắng.”
Chị ấy cầm lấy kết quả cuối cùng, nụ cười kinh ngạc: “Hiện tại tôi xin được công bố, người đạt được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của Kim Tử Kinh lần thứ ba mươi là —-”
Trình Tuyết Ý cảm thấy trái tim của cô giống như muốn ngừng đập.
Âm nhạc trên sân khấu và cả giọng nói của mọi người đều biến mất.
Trong thế giới, chỉ còn lại tiếng tim đập và hơi thở của cô.
Giây tiếp theo.
“Chúng ta hãy cùng chúc mừng, hai vị thị hậu mới —- chúc mừng Trình Tuyết Ý! Chúc mừng Ôn Nhiễm! Chúc mừng hai vị!!!”
“Đây là quả trứng hai lòng đỏ đầu tiên trong lịch sử ba mươi năm của Kim Tử Kinh!”
“Hai vị sẽ được sử sách của Kim Tử Kinh ghi nhớ mãi mãi!”
Hiện trường im lặng khoảng một giây.
Vậy thật sự là có trứng hai lòng đỏ sao???
Giây tiếp theo, tiếng hoan hô và vỗ tay vang vọng khắp hội trường.
Một giây này, đủ có thể khiến cho Trình Tuyết Ý ghi nhớ cả đời.
Trên màn ảnh, Trình Tuyết Ý không kìm được mà bật khóc.
Khóc vì vui mừng.
Âm nhạc lúc này thật sự khiến cho mọi người cảm thấy xúc động.
Lúc này Ôn Nhiễm cũng không giữ bình tĩnh được nữa, cô ấy nhảy dựng lên ôm lấy Trình Tuyết Ý.
Hai người đứng dậy ôm các diễn viên khác, sau đó cùng nhau nắm tay bước lên sân khấu.
Trình Tuấn và Tần Toàn lần lượt trao cúp và giấy chứng nhận cho Trình Tuyết Ý và Ôn Nhiễm, đồng thời cũng chúc mừng các cô.
Ôn Nhiễm là người phát biểu cảm nghĩ trước.
Cô ấy đứng giữa sân khấu, có lẽ là vì quá vui nên hình tượng không còn giống như thường ngày nữa, thoải mái hơn rất nhiều:
“Tôi cho rằng hôm nay mình sẽ thua, bởi vì Vọng Tộc thật sự rất hay, đàn em Tuyết Ý của tôi biểu hiện cũng rất tuyệt.”
“Cho nên tuy là lúc trước tôi biểu hiện rất bình tĩnh, nhưng thật ra trong lòng có áp lực rất lớn, bởi vì mọi người xung quanh vẫn luôn nói tôi là nữ hoàng phim truyền hình, nhưng đã nhiều năm tôi vẫn không lấy được giải Kim Tử Kinh, nên tôi cảm thấy rất hổ thẹn với danh xưng này, thật may là cuối cùng tôi cũng đã làm được!”
Cô ấy giơ cúp lên: “Chúc mừng Tuyết Ý, cũng chúc mừng chính tôi, tôi yêu Kim Tử Kinh, cảm ơn!”
Ôn Nhiễm nói xong thì nhường lại vị trí, hơi khom lưng bày ra tư thế mời vào.
Trình Tuyết Ý mỉm cười, sau đó đi tới gần microphone.
Tim cô vẫn đập thình thịch như cũ, cô đặt tay lên ngực: “Không thể tin được hôm nay tôi có cơ hội để phát biểu cảm nghĩ của mình.”
“Thật ra tôi vẫn chưa sẵn sàng.”
Bên dưới sân khấu mọi người đều nở nụ cười thân thiện, dành tặng cho vị Thị Hậu trẻ tuổi nhất lời chúc và cổ động chân thành nhất.
“Đầu tiên tôi muốn nói lời cảm ơn, tôi vào nghề không lâu nhưng tôi thật sự rất may mắn vì có thể được tham gia một kịch bản xuất sắc, gặp được một đạo diễn tài giỏi và các đồng nghiệp tuyệt vời.
Tôi thật sự rất muốn nói, tôi may mắn biết bao khi có thể được gặp tất cả mọi người.”
Trên màn ảnh hiện lên các diễn viên và nhân vật mấu chốt trong đoàn phim «Vọng Tộc» mọi người đều cảm thấy rất xúc động, bộ phim này có thể nói là tâm huyết của tất cả mọi người, có thể lấy được thành tích tốt như vậy thì mọi người thật sự rất vinh dự.
Nhìn thấy Trình Tuyết Ý lấy được giải Thị Hậu, mọi người cũng vui mừng thay cho cô.
“Tôi cũng cảm ơn các ban giám khảo đã sẵn sàng trao cho tôi một giải vinh dự như vậy, tôi sự không thể nào đền đáp được hết, tôi sẽ luôn ghi nhớ bản thân mình là diễn viên, sẽ cố gắng hết sức đưa tới cho mọi người những tác phẩm tốt nhất.”
“Cảm ơn!” Trình Tuyết Ý cúi đầu chào khán giả, những giọt nước mắt rơi xuống, nhưng nụ cười trên môi cô vẫn xinh đẹp rạng rỡ:
“Cảm ơn mọi người rất nhiều!”
Từ lúc xuyên sách tới bây giờ, tất cả đều giống như một giấc mơ vậy.
Cô đã thực hiện được giấc mơ đóng phim của mình, có được bạn bè cũng có được tình yêu.
Hạnh phúc là ở đây, bởi vì những người tuyệt vời xung quanh bạn nên nó càng hiện rõ hơn.
Và bây giờ, đứng trên sân khấu này, cô đã lấy được giải thưởng rất tôn quý, đây chính là đỉnh cao trong sự nghiệp của cô và cũng là một điểm khởi đầu.
Nó có nghĩa, cô phải cố gắng đi về phía trước, đi lên đỉnh núi cao hơn.
Khi Trình Tuyết Ý bước xuống sân khấu cô đã nghĩ, có người đang ở nhà chờ làm tiệc chúc mừng cho cô.
Thật may, cô không làm người ấy thất vọng.
Hơn nữa lấy được giải thưởng này chính là bước đầu tiên của thành công và người nào đó sắp có được danh phận rồi.
...Hoàn Chính Văn ....