Tôi Là Nam Phụ, Không Phải Dụ Thụ!

Trải qua một tháng xử lý âm thanh và hậu kỳ, bộ kịch chuyển thể từ tiểu thuyết “Cút cho bản vương!” được vạn người chú ý cuối cùng cũng chính thức ra mắt.

Thậm chí các đại thần CV và các nhóm fan cũng vì chủ dịch Quân Lâm mà đặc biệt để ý, cho nên nói vạn người mê quả thật không có sai, mặc dù chỉ là quần chúng trong giới võng phối...

Mà sau khi Cảnh Dực Tước nhận ra tâm ý của mình, hắn liền không ngừng tìm cơ hội để tán gẫu cùng với Mộ Mục, nỗ lực để hiểu cậu nhiều hơn, hận không thể trực tiếp hỏi ra tên của cậu, địa chỉ gia đình nhưng cũng chỉ có thể là kiềm chế lại mà thôi.

Cuối cùng mỗ Mộ cũng phát hiện vì cái gì mà Cảnh Dực Tước không ngừng tìm đề tài để tán gẫu với cậu. Nam chính đại nhân căn bản không phải vì lý do tìm hiểu tình địch gì gì đó như cậu đã đoán vì vốn dĩ nữ chính còn chưa ra tay cám dỗ hắn mà.

Mộ Mục lại nghĩ, trước khi nữ chính xuất hiện, bây giờ cậu cứ cùng Cảnh Dực Tước kết thành huynh đệ, có một phần giao tình như vậy, kết cục của mình và cha cũng sẽ không giống như trong tiểu thuyết.

Vì thế, cậu dần dần thu liễm công lực khiến sân khấu im lặng, thấp thoáng tháo xuống phòng bị. Cậu biết rằng nếu muốn người khác thổ lộ tình cảm với mình thì bản thân nên thành tâm.

Hai người, một bên có tình, một bên tùy ý, cũng dần dần quen thuộc.

Sau khi biết ngày hôm nay phát kịch, Cảnh Dực Tước chủ động dẫn đường link thông báo nhiệm vụ của Cầm Trạch cho Mộ Mục, còn tỉ mỉ muốn hướng dẫn một số “Quy tắc” trong giới võng phối cho người mới như mỗ Mộ.

Quân Lâm: Mộ, có ở đó không?

Mộ: Có.

Quân Lâm: Hôm nay sẽ phát kịch, cậu nhớ tới chào hỏi một tí ~

Mộ: Làm thế nào?

Quân Lâm: Chính là viết một ít lời chúc mừng là tốt rồi, nếu không biết thì để một lát tôi viết một đoạn cho, cậu chỉ việc sao chép và dán lại là được rồi.

Mộ: Uhm, cảm ơn ~



“Mẹ nó, không thể nào, Cảnh thiếu, Cảnh lão đại, anh thật sự đã trầm luân rồi sao?!”

Vẫn là văn phòng kia, ngoại trừ Cảnh Dực Tước còn có thêm một người đàn ông anh tuấn. Đôi mắt hoa đào quyến rũ câu người, âu phục được thiết kế riêng tôn lên một vóc người hoàn mỹ. Người đàn ông nọ không buộc cà vạt nghiêm cẩn giống như Cảnh Dực Tước, trái lại anh ta còn gỡ hai cái nút áo phía trên, khiến cổ áo lộ ra. Cả người anh tản mát một loại khí chất gợi cảm của đàn ông, lưu manh xen lẫn ưu nhã.

Mà thời khắc này, người đàn ông kia nhìn thấy bộ dáng Cảnh Dực Tước vì vài câu tán gẫu liền ngốc lăng cười khúc khích, hô to “Hết thuốc chữa, hoàn toàn trầm luân!”

“An Trưng Vũ.” Lấy lại tinh thần, Cảnh lão đại hừ lạnh một tiếng, cái người kích động kia làm liền làm bé ngoan mà im miệng.

“Thì làm sao.” Nửa giả nửa thật trả lời, mà người anh em thân thiết như An Trưng Vũ lại hiểu.

“Lão đại, còn nhớ lúc đầu, khi anh còn học ở trường có bao nhiêu người theo đuổi anh không, thậm chí còn lập một CLB hâm mộ vương tử nhưng một chút anh cũng không thèm để ý. Hôm nay cư nhiên sẽ vì một vài câu tán gẫu mà cười ngây ngô. Tôi thật muốn cảm khái đó! Mà này, chị dâu rất đẹp hả?” Vừa nói, còn giả vờ làm bộ dáng chảy nước miếng.

“Không biết.” Trả lời thẳng thắn dứt khoát, tiện thể bổ sung thêm một câu, “Cậu ấy là nam.”

“Bộp”, người nào đó cả kinh rơi mất cằm.

-Trên mạng-

Chủ đề: Phát kịch, kịch mới của Sáo Trúc Hiên “Cút cho bản vương! ~~

Đế vương trung khuyển công x nữ vương dụ thụ.

Cast:

Bệ hạ — Quân Lâm

Vương gia — Mộ Mục

Thục phi — Không Phải Laury



Staff:

Đạo diễn — Cầm Trạch

Biên kịch — Trà Trà Cười

Hậu kỳ — Diệp Ly Nan Hoa

Trang trí — Trong Mộng Vũ Đình Hà

Kế hoạch — Đối với ta gầy đều là thụ

Tuyên truyền — Nhớ Thật Lâu

Soạn nhạc — Nước Mắt Thương Nhan



Trong suốt một tháng, cảm tạ các vị đã nỗ lực, đặc biệt là cảm tạ hai CV chủ dịch, cảm tạ ~

1L: Ghế sô pha vốn là của ta! — Đối với ta gầy đều là thụ

2L: Ghế sô pha!

3L: TAT Không cướp được QAQ

4L: Chúc mừng phát kịch ~



33L: Âm thanh của Vương gia nghe thật tốt!! XDD

34L: Tuyệt phối a a a! Quân Lâm sama và Mộ Mục sama thật hài hòa!

35L: Lầu trên +10086

36L: Đáng tiếc Quân Lâm đại thần là thẳng QAQ, cũng không biết Mộ Mục sama có phải là thẳng hay không.

37L: Đúng vậy, hơn nữa đây là bộ kịch đam mỹ đầu tiên và cũng là bộ cuối cùng của Quân Lâm sama QAQ, thật thương tâm.



nL: Cảm tạ đạo diễn ~ chúc mừng tổ kịch phát kịch ~ — Quân Lâm

n+1L: Oa oa oa ~ kinh sợ đại thần xuất hiện!! Chụp ảnh chung ~



xL: Cảm tạ đạo diễn, chúc mừng tổ kịch phát kịch. — Mộ Mục

x+1L: Bắt được một sama ~ nhưng cái cảm nghĩ này sao lại quen thuộc như vậy? (nghi hoặc)

x+2L: Đem con chuột lăn lên trên, xem nL, bỏ qua dấu chấm!

x+3L: Có vẻ như tôi đã hiểu được cái gì đó rồi ~ (lầu dưới bảo trì đội hình)

x+4L: Có vẻ như tôi đã hiểu được cái gì đó rồi ~ ( thời điểm bọn họ PIA diễn cũng như vậy, tôi chỉ hiểu ngầm, không đi nói lung tung) — Đối với ta gầy đều là thụ

x+5L: Có vẻ như tôi đã hiểu được cái gì đó rồi ~ ( Tôi đồng ý với lầu trên ~) — Nhớ Thật Lâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui