Tôi Là Trùm Sau Màn

Editor: Nguyetmai

Sau khi Hải Vương dựng nước, cuộc sống của những người chơi lại trở về đúng quỹ đạo.

Ngoài việc mỗi ngày đều mong chờ Hải Vương lại mạnh lên thì những việc như chặt cây, giết quái vật Chết Chóc vân vân… Tiếp tục trở thành hoạt động ngày thường.

Hiện giờ, số lượng của bộ tộc Chết Chóc ở hải vực Vọng Hư lại được tăng lên, thậm chí còn chủ động tiếp cận Bắc Kỳ. Việc giao chiến với những người chơi cũng trở nên thường xuyên.

Lục Vô đã đoán được Hải Vương đang định làm gì.

Rõ ràng là muốn dựa vào đặc tính giết không hết của bộ tộc Chết Chóc để tiêu hao lực lượng của quân Bắc Kỳ. Chờ đến khi mình đứng vững chân ở hải vực Khuê Long thì lại tập kết lực lượng quyết chết sống còn với mình.

Song Hải Vương lại không biết đặc tính của những người chơi nên chỉ có thể nói gã ta đã quá ngây thơ rồi.

Nhưng Lục Vô lại rất hài lòng với hành vi của Hải Vương. Những người chơi còn hài lòng hơn nữa.

Thật không hổ là nhân vật phản diện được yêu thích nhất hiện nay!

Cùng lúc đó, Lục Vô đã bắt đầu lập kế hoạch mở mang bờ cõi lãnh địa Bắc Kỳ ra bên ngoài.

Hướng Bắc là đại vực Thương Hư của server châu Âu. Đương nhiên hắn sẽ không suy xét tới khu vực này.

Vậy thì Thảo Nguyên Hoang Vu ở phía Tây cùng với Vực Sâu Lạnh Giá ở phía Nam sẽ trở thành mục tiêu mở mang lãnh địa của Lục Vô.

Bởi vì Quỷ Hoàng Băng Phong đã rời đi nên Lục Vô phát hiện núi băng ở Vực Sâu Lạnh Giá đã bắt đầu tan ra.

Hơn nữa sau khi những người chơi đã biết Liệt Thổ tộc có nguyên liệu thăng cấp lên Chiến Binh Phù Văn từ trên diễn đàn, đi điều tra Thảo Nguyên Hoang Vu thì phát hiện bộ tộc Liệt Thổ cũng đã không còn ở đó nữa.

Đối với Lục Vô mà nói, đây không thể nghi ngờ là một tin tức tốt.

Hai bộ tộc thượng cổ là Liệt Thổ tộc và Băng Tuyết tộc này tuy rằng có rất ít tộc nhân, song thực lực lại vô cùng mạnh mẽ.

Với thực lực hiện giờ của những người chơi, lại thêm hồi sinh vô hạn, tuy rằng có thể chiến đấu với họ, song về mặt thực lực tổng thể thì vẫn chênh lệch rất lớn.

Hiện giờ mấy chủng tộc thượng cổ này đều đã rời đi, có thể nói là thế lực khắp Bắc Kỳ đều đã bị Lục Vô nắm trong tay.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng Lục Vô quyết định mục tiêu khuếch trương lãnh địa trên đất liền chính là "Đại vực Cửu Diệu" ở phía Tây của Thảo Nguyên Hoang Vu.

Suy cho cùng thì phương hướng Vực Sâu Lạnh Giá quá rét lạnh, không thích hợp cho những người chơi chiến đấu. Trước khi núi băng còn chưa tan hết thì Lục Vô tạm thời sẽ không suy xét tới nó.

Sau khi xác định phương hướng, Lục Vô bèn hỏi Bắc Ly vạn năng về tình huống phân bố thế lực của đại vực Cửu Diệu.

Theo lời Bắc Ly thì tuy rằng đại vực Cửu Diệu được tạo thành từ chín thế lực cường đại, nhưng chúng lại không rải rác như các thế lực ở Bắc Kỳ mà là một lãnh địa hoàn toàn thống nhất.

Bởi vì khu vực này được quản lý bởi chín người anh em ruột. Trong đó, đại ca "Tinh Diệu" chính là phủ quân của đại vực Cửu Diệu, thực lực chí ít cũng là Quỷ Hoàng hậu kỳ.

Cho nên muốn chiếm được đại vực Cửu Diệu thực tế là rất khó.

Bởi vì chín huynh đệ này vô cùng đoàn kết, gặp phải xâm lược thì nhất định sẽ thống nhất đối ngoại. Cho nên nếu khai chiến trực tiếp thì không chừng cả Bắc Kỳ cũng sẽ bị xâm lược ngược lại cũng nên.

Chẳng qua Lục Vô cũng không sốt ruột. Hắn bắt đầu trù hoạch nhiệm vụ chính tuyến phát triển về phía Tây trước đã.

Sau khi quyết định xong, Lục Vô cảm thấy mình nên ra ngoài một chuyến.

Trong khoảng thời gian này, bởi vì bị biến thành mèo nên hắn đã ở lỳ trong nhà mấy tháng rồi. Bởi vậy mấy ngày nay hắn định ra ngoài một chuyến, nhân tiện mua ít nguyên liệu nấu ăn về để nấu một bữa thật ngon cho Bắc Ly. Chung quy hắn đã ăn quà vặt của Bắc Ly tới mức sắp ói ra luôn rồi.

Lục Vô nói cho Bắc Ly một tiếng rồi xuống lầu, đi về phía siêu thị.

Lục Vô hô hấp không khí tươi mát ở bên ngoài, nhìn ánh nắng chiều hoàng hôn, cảm thấy thì ra làm người tuyệt vời đến thế.

Lúc rẽ vào một ngõ hẻm nhỏ, di động của Lục Vô bỗng reo lên.

Hắn mở màn hình lên thì thấy lại là Jeder gọi tới.

"A lô? Có việc gì hả?" Lục Vô suy nghĩ một lát, vẫn quyết định nghe máy.

"Tôi cho cậu cơ hội cuối cùng để suy nghĩ, rốt cuộc cậu có bỏ chặn cabin game của chúng tôi không?"

Giọng nói trong điện thoại rất khàn, song Lục Vô lại bật cười.

"Công ty không có tiền, không trả lương cho bên nghiên cứu nên không có cách nào đâu."

"Tôi nghĩ cậu mới đứng vững chân trong giới trò chơi nên vẫn còn kiến thức quá ít, quá ngây thơ rồi. Cậu thật sự cho rằng chúng tôi không thể đụng tới cậu hả?" Bên kia nói tiếp.

"Ồ? Đe dọa tôi à? Nghe nói tới 113 chưa?"

"Cậu biết không? Tôi còn tưởng tìm thấy cậu sẽ rất phiền toái, nhưng không ngờ cậu lại dùng loại di động bình thường chưa được mã hóa, thật sự là nằm ngoài dự đoán của tôi, cũng khiến tôi bớt tốn công sức rất nhiều. Nếu cậu vẫn chọn trở thành kẻ địch với chúng tôi thì thật xin lỗi."

Nói xong, bên kia lập tức cúp máy. Lục Vô khó hiểu nghe tiếng "tút tút" vang lên trong điện thoại.

Nhưng ngay sau đó, hắn cảm giác có tiếng gió truyền tới từ đằng sau.

"Rầm!"

Đầu hắn lập tức bị đánh thật mạnh, đồng thời một gã khôi ngô xuất hiện sau lưng hắn.

Có vẻ như gã đó đang chờ Lục Vô ngã xuống. Nhưng chờ mấy giây, hắn lại phát hiện Lục Vô chỉ ngơ ngác quay lại, tay phải gãi đầu, vẻ mặt kinh ngạc.

Thấy cảnh này, Số Một lập tức mở to mắt.

Tuy rằng một phát này gã không dùng hết sức, dù sao tổ chức cũng dặn là bắt sống Lục Vô về để làm việc khác.

Nhưng dù thế thì muốn đập cho Lục Vô ngất xỉu cũng không thành vấn đề. Chẳng qua không ngờ Lục Vô lại chẳng hề hấn gì cả.

"Anh là ai đấy?" Lục Vô không nhịn được oán giận.

Nhưng ngay sau đó hắn lập tức thấy gậy sắt màu đen trong tay gã đó, lại liên tưởng tới lời nói của đại biểu Jeder trong điện thoại, hắn lập tức biết rõ lai lịch của gã này.

Lúc này, Số Một lại ra tay, giơ gậy sắt lên đánh thật mạnh vào cổ Lục Vô.

Lần này gã đập mạnh hơn, tin chắc rằng Lục Vô nhất định sẽ không chịu nổi.

"Bốp!"

Lục Vô vẫn không hề phòng ngự, chẳng qua hắn đã nhìn Số Một bằng ánh mắt hoàn toàn khác.

"Sao có thể thế được!" Số Một vô cùng kinh ngạc.

Gã biết mình mạnh cỡ nào. Sau khi đã được cải tạo bằng thí nghiệm, gã có thể thoải mái khiêng một con trâu lên, thế mà khi đánh lên người Lục Vô thì không có tác dụng gì cả.

Thậm chí còn khiến Số Một hoài nghi có phải mình đã xảy ra vấn đề gì không, ví dụ như là lực lượng sau khi cải tạo đã biến mất hoàn toàn.

Bây giờ Lục Vô đã hiểu Jeder muốn chơi chiêu thất đức. Sắc mặt hắn chợt trầm xuống.

Hắn vươn tay cầm lấy gậy sắt trên cổ, chậm rãi đẩy ra, sau đó kéo nhẹ một phát khiến Số Một lảo đảo, đồng thời giật lấy gậy sắt của gã.

Sau đó, cây gậy được làm từ hợp kim này bị chàng trai yếu đuối trước mắt vặn thành bánh quai chèo trong ánh mắt kinh ngạc của Số Một, đồng thời còn bị vo thành một cục.

Đây còn là người nữa không vậy? Chẳng lẽ hắn cũng là người cải tạo? Số Một trừng mắt.

Sau khi chứng kiến thủ đoạn của Lục Vô, Số Một biết rõ mình không phải là đối thủ của hắn nên lập tức quay đầu bỏ chạy.

Thấy vậy, Lục Vô híp mắt giơ tay lên, ném quả cầu sắt trong tay mình về phía Số Một.

"Đùng!"

Sau một tiếng nổ, một cái hố xuất hiện trên mặt đất.

Thấy quả cầu sắt va đập tạo thành một cái hố lõm, Số Một sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh, tăng tốc độ chạy trốn.

"Ầy, trật rồi!" Thấy mình không đập trúng mục tiêu, Lục Vô cũng bắt đầu đuổi theo.

Tuy rằng Số Một chạy rất nhanh, thậm chí có thể nói là chạy như bay. Song nếu so sánh với Lục Vô thì thua kém không chỉ một bậc. Gã nhanh chóng bị Lục Vô đuổi kịp rồi đấm ngã xuống đất.

Số Một bị đánh trúng lưng mà cảm thấy như thể mình bị một đoàn tàu lửa tông từ đằng sau, ngũ tạng lục phủ đều bị chấn động, không nhịn được quỳ rạp trên mặt đất phun máu tươi, còn có thể thấp thoáng thấy thịt vụn trong bãi máu.

Nhìn Số Một ngã trên mặt đất, đã hoàn toàn đánh mất sức chiến đấu, Lục Vô bắt đầu suy nghĩ nên xử trí gã này như thế nào.

Đối với Lục Vô mà nói, giết chết gã vô cùng đơn giản.

Nhưng bây giờ điều khiến Lục Vô cảm thấy rất khó hiểu là chẳng lẽ gã đàn ông khôi ngô này cũng là người tu luyện? Không thì sao lại có sức mạnh như thế được?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui