Editor: Nguyetmai
Bị đặt câu hỏi, Quỷ Vương Phân Thủy khẽ rùng mình.
"Thưa ngô vương, ta đã đến mấy chỗ phong ấn để điều tra, phát hiện tất cả những phong ấn đó đều bị phá hủy. Nói cách khác, đây không phải là trùng hợp mà có kẻ giật dây đứng đằng sau chuyện này!"
Nghe vậy, sắc mặt Uyên Hư trở nên cực kỳ khó coi.
Hắn ta mới rời khỏi nhà giam chưa được bao lâu, thế mà đã có kẻ đứng sau màn muốn ngăn cản hắn ta.
Người đầu tiên mà Uyên Hư nghĩ đến chính là Thương Hư, kẻ đã từng đánh bại hắn ta, đồng thời cướp mất vị trí phủ quân của hắn ta.
Nhưng ngay sau đó, Uyên Hư lắc đầu, cảm thấy suy nghĩ này quá không thiết thực.
Bây giờ hắn ta đã biết Thương Hư chết như thế nào. Linh hồn đều đã bước vào Nại Hà rồi, sao còn trở về được nữa.
Suy cho cùng thì Thương Hư muốn nghịch thiên, gã mà không chết thì chúng thần trên thiên giới sao có thể tha cho gã được.
Nếu không phải là Thương Hư thì Uyên Hư thật sự không nghĩ ra rốt cuộc kẻ nào đứng sau màn ngáng chân hắn ta.
Mấy trăm ngàn năm đã trôi qua, đối thủ ngày xưa đều không còn trên đời nữa. Mối đe dọa lớn nhất là Thương Hư cũng đã tan thành mây khói, hắn ta cảm thấy mình hoàn toàn không còn kẻ địch nào nữa.
Thậm chí sau khi biết tình huống hiện giờ của đại vực Thương Hư, Uyên Hư còn cho rằng vị trí phủ quân đã nằm gọn trong tay hắn ta.
"Thưa ngô vương, ta còn điều tra ra một việc nữa, tà niệm của Tà Ma Thần đã xuất thế!" Lúc này, Quỷ Vương Phân Thủy lại nói.
"Gì cơ?" Nghe vậy, vẻ mặt Uyên Hư khựng lại.
Tà Ma Thần nằm trong một trăm vị thần trên bảng Âm Thần, thực lực đạt tới cảnh giới cổ thần, cũng đã từng là người sáng tạo ra khu vực này. Cho nên khi nghe nói tà niệm của y xuất thế, Uyên Hư lập tức có linh cảm chẳng lành.
"Bây giờ hắn ta đang làm gì?"
"Chiêu binh mãi mã, tích trữ lực lượng. Mục đích rất rõ ràng!" Phân Thủy lo lắng nói.
"Hắn ta chỉ là một luồng tà niệm thôi, thế mà cũng dám tranh đoạt vị trí phủ quân với ta ư? Không biết tự lượng sức mình!" Uyên Hư lạnh lùng nói.
"Nhưng thưa ngô vương, dù sao thì đó cũng là tà niệm của Tà Mà Thần để lại trước khi thành thần, thực lực chí ít cũng là Quỷ Hoàng. Đáng sợ hơn nữa là hắn ta gần như bất tử, không thì phủ quân đời thứ nhất cũng sẽ không chọn cách phong ấn hắn ta chứ không phải tiêu diệt hoàn toàn. Cho nên e rằng sẽ rất khó đối phó!"
"Vậy thì phong ấn hắn ta lại là được. Hắn ta sẽ hối hận vì dám đối kháng với ta!"
Ánh mắt Uyên Hư lóe lên tia sáng lạnh lẽo, sau đó cất bước đi vào cung điện phủ quân mới đang xây dựng.
Thấy vậy, các thuộc hạ đưa mắt nhìn nhau, đều lộ vẻ lo lắng.
Họ nguyện trung thành với Uyên Hư không chỉ vì sợ hãi thực lực mạnh mẽ của Uyên Hư, mà còn vì muốn dựa dẫm để phát triển dưới sự dẫn dắt của hắn ta.
Nhưng bây giờ, dường như mọi thứ đều vượt qua dự đoán của họ. Quá trình thống nhất đại vực Thương Hư vốn nên bằng phẳng, nhưng bây giờ lại xuất hiện nhiều biến số như thế.
Họ không biết phải giải quyết như thế nào trong tình huống này nữa.
Suy cho cùng, nếu Tà Vương thật sự gây dựng thế lực thì thân là thuộc hạ của Uyên Hư, họ không thể không tham chiến.
Họ không sợ chiến tranh, mà cảm thấy sau khi đầu quân cho Uyên Hư thì lại không nhận được bất cứ ích lợi nào cả, hơn nữa còn phải đánh bạc tính mạng của mình và thuộc hạ để tranh đoạt vị trí phủ quân cho Uyên Hư. Làm thế có đáng không?
Chiến tranh thì sẽ có người chết!
Cho dù một bộ tộc có lớn đến mấy thì việc bị tuyệt chủng trong chiến tranh là rất bình thường!
…
Đại vực Thương Hư, khu Long Ẩn.
Một bức tượng lao tới từ nơi xa, sau đó nhanh chóng hạ xuống trong thôn ở đầm lầy Long Ẩn.
Thấy vậy, những người chơi lập tức kêu gào trong kênh khu vực, còn tưởng là thiên tai đột kích.
Lúc này, pho tượng dừng chân ngay chính giữa thôn Long Ẩn, đá vụn bay tứ tung, khói bụi mịt mù.
Lớp đá bên ngoài pho tượng chợt lóe sáng, sau đó lập tức trở nên sống động như thật trong ánh mắt kinh ngạc của những người chơi.
"Lãnh chúa của các ngươi là ai?" Lúc này pho tượng bỗng cất tiếng, giọng điệu tràn đầy sự uy nghiêm không thể phản bác.
Thấy kẻ này kiêu ngạo như thế, những người chơi lập tức nổi giận, đang định tiến lên tranh luận với hắn ta bằng vũ lực thì bỗng những người chơi dùng phân tích quan sát chợt kêu lên trong kênh khu vực:
"Đừng manh động, bình tĩnh lại, đây là Tà Vương!"
"Các anh em bình tĩnh, người một nhà, người một nhà!"
"Đây là đại gia tương lai đấy, ông trùm mà chúng ta sắp đầu quân, đừng tìm chết!"
"Trời má, thằng cầm đao kia, về mau! Đây là đại ca tương lai đó, cho người ta ấn tượng tốt đi má!"
…
Nghe thấy tiếng kêu trong kênh khu vực, những người chơi đang định tiến lên "tranh luận" một phen lập tức dừng bước, sau đó đều mỉm cười nhìn Tà Vương, vẻ mặt tràn đầy hàm ý.
Thấy vậy, Tà Vương không khỏi kinh ngạc.
Trong khoảng thời gian này, hắn ta đã đi đến rất nhiều khu vực. Trong quá trình chiêu hàng, lần đầu tiên gặp mặt nhất định sẽ chiến đấu, bởi vì không ai chịu phục hắn ta.
Vốn tưởng rằng lần này cũng sẽ mở màn bằng chiến đấu, mà những người chơi cũng thật sự có hành động đó, sao tự nhiên đều dừng tay lại?
Lúc này, đám người Lý Tinh, Jason nhận được tin tức đều vội chạy tới, đẩy đám đông ra đi đến trước mặt Tà Vương.
"Tôi chính là lãnh chúa!" Lý Tinh nói trước.
Sau khi quyết định làm theo đề nghị của Doãn Hiểu Kỳ, những người chơi server châu Âu cũng đã bàn bạc với nhau, biết rằng họ cần có một nhân vật tương đương với tộc trưởng để giao lưu với Tà Vương.
Trong server châu Âu, lực lượng của công hội ZERO không thể nghi ngờ là mạnh nhất. Để hội trưởng Lý Tinh của họ làm tộc trưởng cũng là điều mà những người chơi đều đồng ý.
Thấy lãnh tụ của thế lực này đã xuất hiện, ánh mắt Tà Vương lóe lên tia sáng đỏ au.
"Tốt lắm! Vậy thì bây giờ ta cho ngươi hai sự lựa chọn! Nguyện trung thành với ta, hoặc là chết!" Vừa nói chuyện, khí thế trên người Tà Vương vừa ngưng tụ rồi dâng cao liên tục.
Ngay tại lúc hắn ta sắp thả uy thế ra ngoài thì Lý Tinh bỗng nói.
"Bộ tộc người chơi chúng tôi chọn thần phục!"
Nghe vậy, khí thế trên người Tà Vương chợt tan biến.
Những người chơi không diễn theo kịch bản khiến Tà Vương cảm thấy là lạ.
Nói kiểu gì thì cũng là thế lực chiếm cứ một vùng, nhưng mà quá trình thần phục lại quá lưu loát khiến Tà Vương cảm thấy có sức mà không xài được.
"Các ngươi có thể gọi ta là Tà Vương. Từ bây giờ trở đi, các ngươi chính là thuộc hạ của Tà Vương. Mục đích của ta chính là trở thành phủ quân mới của đại vực Thương Hư này!" Tà Vương suy nghĩ rồi nói.
Vốn tưởng rằng sau khi nghe thấy ý tưởng tràn đầy dã tâm của hắn ta thì những người chơi sẽ rất kinh ngạc, thậm chí là kháng cự.
Bởi vì nếu bước lên con đường tranh đoạt phủ quân thì chuyện cả chủng tộc bị tiêu diệt trong quá trình này là rất đỗi bình thường. Suy cho cùng thì cũng là chiến tranh mà.
Nhưng Lý Tinh lại gật đầu cái rụp, nói: "Bộ tộc của tôi nhất định sẽ dốc sức phối hợp để Tà Vương trở thành phủ quân!"
"Chẳng lẽ các ngươi không sợ hãi sao?" Tà Vương lập tức cau mày.
"Không sợ! Không có kẻ nào trong bộ tộc người chơi chúng tôi sợ chết cả! Tất cả đều rất hiếu chiến. Quang vinh lớn nhất của chúng tôi chính là chết trên chiến trường!"
Câu trả lời của Lý Tinh khiến Tà Vương câm nín.
Sau khi tiếp xúc với Lý Tinh, Tà Vương còn tưởng rằng đây là một chủng tộc yếu đuối, có lẽ sức chiến đấu cũng rất yếu.
Bởi vì mấy thế lực mà hắn ta tiếp xúc trước đó, phe nào cũng cực kỳ nóng tính, không phục hắn ta các kiểu. Nếu không phải hắn ta đủ mạnh thì thật sự khó mà thu phục được mấy thế lực đó.
Cho nên trong mắt Tà Vương, việc Lý Tinh đồng ý một cách dứt khoát chính là yếu đuối, nhu nhược.
Nhưng bây giờ lại nghe Lý Tinh nói bộ tộc của mình cực kỳ hiếu chiến, không sợ chết, thậm chí chết trên chiến trường là niềm vinh dự, khiến Tà Vương cảm thấy chán ghét, ấn tượng về bộ tộc người chơi càng tệ hơn.
Bộ tộc này chẳng có bản lãnh gì mà chỉ giỏi chém gió. Đây là ấn tượng đầu tiên của Tà Vương đối với những người chơi