Editor: Nguyetmai
Sau khi gọi thử mấy tiếng, Hồ Hạch phát hiện sinh vật nằm trên mặt đất hoàn toàn không đáp lại anh ta.
Điều này khiến Hồ Hạch rất tức giận. Không ngờ Thương Thành mà cũng bán hàng giả hàng nhái! Nhất là chuyên gia nghiên cứu được nhắc tới trong giới thiệu, lừa đảo nó vừa phải thôi, sao lại đi làm hàng giả lòe người khác thế! Có biết đạo đức nghề nghiệp là gì không hả?
Cô nhóc loli ở bên ngoài cảm ứng được suy nghĩ của Hồ Hạch, lập tức gửi cho anh ta một ánh mắt lạnh lẽo khiến anh ta run lên.
Ngay tại lúc Hồ Hạch cho rằng không có cách nào giao lưu thì bỗng nhiên, một giọng nói lắp bắp vang lên trong đầu anh ta.
"Ngươi… là… ai… Ngươi… ở đâu… Thả ta… ra… ta sẽ… đồng ý… mọi điều kiện… của ngươi!"
Bỗng dưng nghe thấy đáp lại, Hồ Hạch cũng sửng sốt, sau đó vui sướng nói: "A lô, chú em, nói cho anh biết chú là ai trước đã!"
"Ta là…"
Trong sự mong chờ của Hồ Hạch, thằng cha này tự nhiên lại im lặng.
"Rốt cuộc thì mày là ai hả?" Hồ Hạch lại hỏi.
"Ta… quên mất rồi!"
Hồ Hạch: "…"
"À… Hình như… ta là… Quỷ Vương… Oán Tâm… Hình như thế…" Giọng nói kia có vẻ ngập ngừng.
Hồ Hạch triệt để cạn lời.
Nhưng mà thấy tên này còn hít thở, Hồ Hạch lập tức nảy ra một ý tưởng táo bạo.
Bây giờ bên trên có Quỷ Vương Phân Thủy, với thực lực của anh ta thì chắc chắn sẽ không đánh thắng được cũng không trốn thoát được. Nhưng nếu cộng thêm tên Quỷ Vương này thì có lẽ sẽ còn chút hy vọng.
Sau đó Hồ Hạch lại nghĩ, thêm một người là thêm một phần lực lượng. Vậy thì dứt khoát tìm nhiều tay sai chút đi!
Chẳng qua hiện giờ hồn tệ trên người anh ta đã không đủ để tiêu xài tiếp. Anh ta cần sự trợ giúp từ người thân.
Vì thế Hồ Hạch mở list bạn bè ra, tìm đại gia "Jason" đang giúp đỡ anh ta trong giai đoạn hiện nay.
Sau khi mở trò chuyện riêng, Hồ Hạch nói rõ vị trí và hoàn cảnh của mình hiện tại, đồng thời biểu thị mong được anh ta ủng hộ bằng hồn tệ.
Thời gian vừa qua, Hồ Hạch đã giúp đỡ server châu Âu rất nhiều. Jason lập tức gửi cho anh ta hai mươi nghìn hồn tệ mà không cần lằng nhằng.
Điều này khiến Hồ Hạch rất cảm động.
Cảm thấy mình cũng trở thành nhân vật có máu mặt, được coi trọng rồi.
Có hai mươi ngàn hồn tệ, Hồ Hạch lập tức tràn đầy lòng tin.
Sau khi rút dây thừng giao lưu bằng linh hồn ra, anh ta bắt đầu tìm kiếm tường phong ấn trong căn phòng này, sau đó mua máy triệt tiêu phản phong ấn để tiến hành phá giải.
Tốn khoảng ba giờ, Hồ Hạch đã phá giải khoảng mười mấy phòng giam. Ngoài hai phòng bỏ trống ra, anh ta tìm thấy tổng cộng là mười ba gã không rõ thực lực thế nào.
Bởi vì ở đây hoàn toàn không nhìn thấy nên không thể dùng năng lực phân tích. Mà mấy tên này cũng đều bị phong ấn lực lượng, hoàn toàn không thể thi triển được. Cho nên Hồ Hạch không thể phán định thực lực của họ.
Song Hồ Hạch vẫn rất vui, ít nhất lực lượng của đội ngũ bọn họ rất khổng lồ.
Chẳng qua vẫn có vấn đề khiến Hồ Hạch đau tim.
Mấy tên này đều không biết tên mình là gì, có bốn thằng nói có lẽ mình là Quỷ Vương Oán Tâm, ba thằng nói mình tên là Quỷ Tướng Không Phương, thậm chí còn có một thằng bảo mình tên là Thương Hư, hình như là phủ quân.
Điều này khiến Hồ Hạch cảm giác như mình vừa cứu một đám thiểu năng.
Nhưng mà không còn cách nào khác. Mình muốn chạy trốn thì vẫn phải dựa vào thực lực của bọn này.
Sau khi lại đào tường phong ấn mấy lần, Hồ Hạch dẫn họ tới chỗ phòng giam của mình, cho họ cầm "dây thừng giao lưu bằng linh hồn" theo thứ tự, bắt đầu trò chuyện với nhau.
Tiếp theo, việc trò chuyện với họ khiến Hồ Hạch mệt mỏi hết sức. Đứa nào cũng nói ấp a ấp úng, đều sống dở chết dở.
Nhưng mà dù phiền phức cũng phải giao lưu. Hồ Hạch bắt đầu giải thích lý do đào họ ra, đồng thời nói với họ rằng sắp được ra ngoài rồi, cố gắng chịu đựng chút đi các anh em.
Còn một điểm rất quan trọng mà Hồ Hạch chưa quên, đó là mong rằng sau khi ra ngoài, họ sẽ đánh Quỷ Vương Phân Thủy một trận nhừ tử.
Hồ Hạch vẫn chưa quên mối thù bị đánh mặt lúc trước đâu.
Sau khi giải thích cặn kẽ mấy lần, thấy mười mấy tên này đều đồng ý một cách khờ dại, Hồ Hạch thở hắt ra một hơi.
Sau đó anh ta nằm xuống đất, mở diễn đàn bắt đầu đi dạo, xem livestream.
Hầy, người chơi bọn này có wifi mà lỵ, Bóng Tối Khôn Cùng có là gì. Nếu không phải ta đây còn gánh vác trách nhiệm nặng nề thì có thể ở lỳ suốt một năm nhé.
Lúc này, Hồ Hạch rất là sung sướng, đã hoàn toàn quên mất lúc trước mình còn ngồi trong góc lặng lẽ khóc thầm.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Các sinh vật còn lại đã hơi có tinh thần trong quá trình trao đổi với nhau, không còn khờ khạo như ban đầu nữa, cũng đã nhớ ra một số chuyện.
Điều này khiến Hồ Hạch rất vui vẻ. Anh ta vừa xem livestream, thỉnh thoảng lại vừa chen mồm vào một câu, hệt như đang chứng tỏ ta đây mới là đại ca cầm đầu.
…
Thế giới bên ngoài, Quỷ Vương Phân Thủy có vẻ rất khó chịu.
Suốt mười giờ chờ đợi nhàm chán cũng khiến hắn ta tiêu hao rất nhiều nhẫn nại.
Nhưng đã nói là một vạn năm rồi thì phải là một vạn năm. Hắn ta nhất định phải khiến Hồ Hạch biết cái gì gọi là đáng sợ, cái gì gọi là bất lực.
Đến khi cảm thấy đã đủ thời gian rồi, Quỷ Vương Phân Thủy tràn đầy mong chờ mở phong ấn Bóng Tối Khôn Cùng ra, sau đó thò tay vào hút.
Nhưng ngay sau đó, hắn ta lập tức trợn tròn con mắt.
Chỉ thấy từng bóng người chui ra từ bên dưới.
Có khoảng hai mươi mấy người, tính cả Hồ Hạch cũng nằm trong số đó.
Vẻ mặt của họ đều đờ đẫn, nhất là khi thấy ánh nắng thì đều giơ tay lên che mắt theo phản xạ, dường như vẫn còn chưa thích nghi với bên ngoài.
Xung quanh bỗng nổi lên cơn bão linh khí, vô số linh khí bắt đầu tụ tập đến đây rồi ồ ạt tràn vào cơ thể của những sinh vật vừa thoát khỏi phong ấn này.
Quỷ Vương Phân Thủy nhìn Hồ Hạch đang cười đắc ý, sau đó nhìn lướt qua những người khác, trái tim chợt đau nhói.
Lúc này, Quỷ Vương Phân Thủy hoảng sợ phát hiện có rất nhiều người trong số đó đều là người quen của hắn ta.
Thậm chí có mấy gã là do Thương Hư sai hắn ta đích thân ném xuống.
Hắn ta không biết Hồ Hạch đã thả họ ra bằng cách nào. Bởi vì tất cả lực lượng đều không thể dùng trong Bóng Tối Khôn Cùng, hơn nữa hắn ta cũng có thể khẳng định trên người Hồ Hạch không có bất cứ đạo cụ nào cả. Nhưng bây giờ hắn ta biết một điều, đó chính là tiêu đời rồi! Sắp xảy ra chuyện lớn rồi!
Những tên bị ném vào Bóng Tối Khôn Cùng đều là những kẻ hồ đồ mất trí, không chịu phục ai cả, song thực lực lại rất mạnh.
Bây giờ chúng đã ra ngoài, không quậy tung cả đại vực Thương Hư lên mới lạ.
Theo linh khí không ngừng tràn vào cơ thể họ, linh hồn đã chết lặng bắt đầu khôi phục, ký ức cũng vọt tới từng chút một.
Tuy rằng trong thời gian ngắn, họ không thể hồi phục đến trạng thái đỉnh cao, nhưng họ đã biết rốt cuộc tại sao mình lại ra nông nỗi này.
"Các chú em! Đánh gãy răng nó cho anh!"
Lúc này, Hồ Hạch đắc ý phất tay chỉ vào Quỷ Vương Phân Thủy hét lên.
Nghe vậy, Quỷ Vương Phân Thủy lập tức vẫy cánh chạy trốn.
Hắn ta mới liếc nhìn, ở đây có ít nhất là tám Quỷ Vương. Tuy rằng họ còn chưa khôi phục thực lực, nhưng nếu thật sự đánh nhau thì chắc chắn mình sẽ không thể chống lại được.
Song thân hình hắn ta vừa bay lên không trung thì đã thấy mấy bóng người đến gần, hợp sức đè hắn ta xuống mặt đất.
Trên thực tế, có chuyện mà Hồ Hạch không hay biết.
Trong Bóng Tối Khôn Cùng đó, sự xuất hiện của Hồ Hạch đã để lại dấu ấn khó phai trong lòng họ.
Có lẽ Hồ Hạch cảm thấy đó chỉ là mấy giờ ngắn ngủi thôi, nhưng trong mắt họ, mọi người đã cùng nhau vượt qua những năm tháng lâu dài. Hơn nữa trong khoảng thời gian đó, Hồ Hạch thật sự là đại ca dẫn đầu của họ, mang tới ánh sáng và hy vọng cho họ, để họ không còn đắm chìm trong mờ mịt vì thời gian trôi qua.
Sau khi khôi phục ý thức, những kẻ hung ác tàn bạo này lại theo bản năng vô cùng tôn kính Hồ Hạch.