Translator: Nguyetmai
Sau khi hoàn thành khắc họa Địa Ngục Đạo, Bắc Ly lấy một linh hồn mới sinh ra từ trong không gian thần khí, cài đặt thiết lập người hướng dẫn phó bản vào linh hồn mới sinh này rồi rời khỏi âm phủ với Lục Vô.
Lục Vô nhìn diễn đàn, phát hiện những người chơi đều đang suy đoán phó bản sẽ có cảnh tượng thế nào. Hắn suy nghĩ một lát rồi tuyên bố một tin tức trên trang chủ.
[Kết thúc bảo trì, mở ra phó bản: Địa Ngục Đạo. NPC mới: Người hướng dẫn phó bản]
[Địa Ngục Đạo (Phó bản)]
Địa Ngục Đạo có mười tám tầng cảnh tượng dùng để tăng level và lịch luyện. Từng cảnh tượng sẽ có mấy quái vật cấp Boss và vô số sinh vật mạnh mẽ. Chi tiết có thể cố vấn thêm từ chỗ người hướng dẫn phó bản.
Yêu cầu về phó bản nhóm: Số người tối thiểu của tiểu đội tham dự là 10 người.
Thấy tin tức này, những người chơi đã sớm không nhịn được bắt đầu lần lượt đăng nhập vào game, dũng mãnh lao về phía địa điểm truyền tống phó bản.
"Wow, phó bản cỡ lớn cơ à, yêu cầu tối thiểu là nhóm 10 người mới có thể truyền tống, cao thế sao?"
"Buồn quá, người chơi tuýp cô độc đi ngang qua, tìm tiểu đội thu nhận!"
"Tiểu đội sát thủ tuyển người, sát thủ tới đây, cùng nhau kiếm nguyên liệu chuyển chức nào!"
"Thế mà còn giới hạn thời gian nữa! Chỉ ở được 1 giờ rồi sẽ bị truyền tống ra ngoài! Phe gà mờ tỏ vẻ không phục!"
…
Sau khi rất nhiều người chơi tìm hiểu chi tiết về Địa Ngục Đạo từ chỗ người hướng dẫn phó bản bên cạnh điểm truyền tống thì đều vội vã muốn vào phó bản thể nghiệm một phen.
Lúc này, Bắc Ly cũng tạo ra một nhân vật pháp sư cho mình để trà trộn vào trong người chơi.
Bắc Ly chưa bao giờ đến Địa Ngục Đạo nên cũng rất tò mò, bởi vậy cô định cùng đi xem thử.
Lục Vô đương nhiên sẽ không can ngăn cô bé. Dù sao cũng là thân thể được ngưng tụ ra mà, sẽ không tồn tại nguy hiểm.
Để đảm bảo tính ổn định của khai hoang, rất nhiều đoàn đội đều đang triệu tập thành viên. Trên cơ bản là càng nhiều càng tốt. Bắc Ly cũng trà trộn vào trong một đội ngũ.
Rất trùng hợp là, đội ngũ này vừa vặn là công hội Thiên Thần Hộ Mệnh của Diệp Tuyết Nhi.
Yêu cầu cùng nhau khai hoang là nhất định phải gia nhập vào công hội. Bắc Ly bấm vào xin gia nhập, cũng nhận được sự đồng ý rồi gia nhập vào công hội lớn này, còn rất trùng hợp được phân phối vào trong tiểu đội của Diệp Tuyết Nhi.
Với tư cách là chị đại, Diệp Tuyết Nhi nhìn danh sách đội ngũ, sau khi xác định đã đủ ba mươi người, bèn nói trong kênh chat voice của công hội: "Xuất phát!"
Sau đó cô vươn tay ra chạm vào cổng truyền tống phó bản. Một cái bảng điều khiển xuất hiện.
[Chọn phó bản]
1 - Địa Ngục Đạo
Chỉ có một mục lựa chọn, Diệp Tuyết Nhi lại thò tay ra bấm vào, nhất thời tất cả thành viên trong đội ngũ đều cảm nhận được cảm giác không trọng lực.
Thực tế trong thiết lập của Bắc Ly, truyền tống tập thể là đưa người chơi vào trong không gian thần khí trước, trong quá trình này đã chặn cảm giác của người chơi rồi, sau đó trực tiếp từ thần khí đưa vào trong con đường truyền tống đến phó bản.
Thiết lập này là để tiện lợi hơn cho người chơi. Dù sao thì để cả đám người chơi chảy vào lối đi rất là bất tiện, còn mất thời gian nữa.
Về mặt truyền tống thì thiết lập là ngẫu nhiên, xuất hiện ở vị trí nào đều trông cậy vào vận may.
Lúc thân thể khôi phục cảm giác, mọi người trong tiểu đội phát hiện hoàn cảnh xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.
Đất đai xung quanh đều nứt nẻ, trong khe nứt còn chảy dung nham màu đỏ. Cho dù mọi người đã hạ thấp cảm giác thì vẫn có thể cảm nhận được một luồng hơi nóng cuồn cuộn phả vào mặt.
[Mười Tám Tầng Địa Ngục - Một]
Dòng chữ biểu hiện hoàn cảnh vị trí trở nên nhạt dần trong mắt người chơi.
"Cảnh địa ngục chân thật ghê luôn, trâu bò quá!"
Những người chơi có vẻ rất thán phục về cảnh tượng trong phó bản Địa Ngục Đạo. Thậm chí có người chơi tò mò thò tay xuống khe nứt dưới mặt đất, chạm vào dung nhan. Nhất thời cánh tay cảm giác như bị nướng chín, trên đầu cũng xuất hiện con số mất máu.
"Được rồi, mọi người đừng sờ lung tung. Chúng ta cùng nhau đi về phía trước. Theo như lời của người hướng dẫn phó bản, ở đây có rất nhiều nguyên liệu quý giá và báu vật nữa. Tìm cho kĩ, đừng bỏ lỡ." Diệp Tuyết Nhi quan sát chung quanh rồi nói trong kênh công hội.
Sau đó, tiểu đội bắt đầu tiến về phía trước.
Đi được khoảng mười phút, một thác nước hình thành từ dung nham xuất hiện trước mắt họ.
Vốn Diệp Tuyết Nhi định đi vòng qua thác nước rồi thẳng tiến tiếp, nhưng lúc này bỗng có một người chơi tinh mắt phát hiện hình như bên trái thác nước có một hang động. Thế là anh ta nói trong kênh công hội.
Vốn đến đây vì tìm báu vật nên Diệp Tuyết Nhi cũng cảm thấy hiếu kỳ. Cô vung tay lên, đội ngũ bắt đầu đến gần thác nước.
Càng đến gần thác nước, hơi nóng lại càng rõ rệt. Ngoài Cuồng Chiến Sĩ thể chất mạnh mẽ ra thì chức nghiệp pháp sư trên cơ bản mỗi 5 giây đều sẽ xuất hiện con số -1 trên đầu.
Nhưng may mà đã đến cửa hang, không thì họ thật sự không dám đi tiếp nữa đâu.
Diệp Tuyết Nhi đi đến bên cạnh cửa hang, thò đầu nhìn vào bên trong. Cô phát hiện mình hoàn toàn không nhìn thấy cuối, bèn vẫy tay về phía sau, dẫn đầu bước vào trong hang động. Mọi người cũng lần lượt đi theo.
Hang động này nằm gần thác dung nham, nhưng sau khi đi vào mọi người mới phát hiện bên trong không cảm nhận được một chút nhiệt lượng nào cả.
Càng đi vào sâu, lại càng có một dòng khí lạnh thấu xương ập tới.
Theo tầm mắt càng ngày càng tối, Diệp Tuyết Nhi ra hiệu cho mọi người lấy cây đuốc mua từ Thương Thành ra. Ngay lập tức, tầm mắt lại trở nên sáng sủa.
Dưới ánh lửa bập bùng, hang động trông có vẻ càng u ám đáng sợ hơn. Cảnh tượng chân thật này khiến những người chơi nhát gan không khỏi co ro.
Đi tiếp về phía trước, khi đi đến chỗ rẽ ở cuối con đường, mọi người bỗng dừng lại.
Một luồng gió lạnh thổi tới từ ngã rẽ. Khí lạnh xâm nhập vào cơ thể khiến mọi người nảy sinh ảo giác rằng trong ngã rẽ có quái vật đang mai phục.
Diệp Tuyết Nhi hít sâu một hơi, cất bước đi về phía trước. Tuy rằng thật ra trong lòng cô cũng rất sợ hãi, nhưng cô là chị đại, sĩ diện quan trọng hơn tính mạng.
Cô rẽ qua, tầm mắt chợt trở nên trống trải, một mảnh đất rộng xuất hiện trước mắt. Theo sự xuất hiện của họ, vách đá chung quanh đất trống bốc lên mấy ngọn lửa chiếu sáng khung cảnh nơi đây.
Khi mọi người nhìn rõ cảnh tượng nơi này, tất cả người chơi trong tiểu đội đều phải run lên.
Bởi vì trước mắt họ lại là một mộ thất, có ít nhất mấy chục cỗ quan tài đặt ở đây, khiến trái tim của đám người Diệp Tuyết Nhi như bị siết chặt vậy.
Diệp Tuyết Nhi liên tục an ủi mình rằng mọi thứ trước mắt đều là giả, tất cả chỉ là giả dối.
Cô hít sâu một hơi, dẫn đầu đi về phía những cỗ quan tài đó.
Diệp Tuyết Nhi đi đến giữa đất trống, đang định quan sát tỉ mỉ thì lại nghe thấy tiếng "rầm" vang lên khiến cô sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, suýt nữa là hét toáng lên.
Cô quay đầu lại thì thấy là anh trai Diệp Thần của mình. Lúc này gã đang giơ cự kiếm đập một cỗ quan tài lớn.
"Anh hai, anh đang làm gì đó?!" Diệp Tuyết Nhi không nhịn được, tức giận mắng.
"Anh cảm thấy bên trong chắc chắn là có truyền thừa, ít nhất cũng có một món báu vật." Diệp Thần quay đầu lại, trả lời rất chi là nghiêm túc. Nói rồi, gã lại muốn giơ kiếm lên đập tiếp.
Diệp Tuyết Nhi nhất thời sửng sốt. Ngẫm lại thì Diệp Thần nói nghe cũng có lý phết, dù sao thì báu vật đều giấu ở những nơi kín đáo mà.
Thấy Diệp Tuyết Nhi không ngăn cản mà lại bị Diệp Thần thuyết phục, mấy người chơi khác cũng cầm pháp trượng, cự kiếm, dao găm bắt đầu đập quan tài đá, muốn đập ra một chức nghiệp ẩn.
Sau một hồi nghe nhạc giao hưởng "keng keng", cả đám người chơi đều thở hổn hển, buồn bực nhìn quan tài đá không bị hư hao chút nào cả.
"Tức chết mất! Không thể lắp công tắc mở nắp được à? Có còn cho người ta chơi game nữa không vậy? Thể nghiệm trò chơi quá tệ!" Diệp Thần nói bằng giọng oán giận.
Nghe vậy, tất cả người chơi ở đây đều co giật khóe miệng, lòng thầm nghĩ quan tài các cụ tổ tiên nhà mày lắp công tắc mở nắp chắc?
"Nếu tôi chết, tôi sẽ lắp một công tắc mở nắp trên quan tài của tôi. Ấn vào là mở ra, ấn vào là đóng lại, nhanh gọn nhẹ!" Diệp Thần tiếp tục thở dài xa xăm.
Mọi người câm nín.