Tại cửa hàng Thiên Á đang diễn ra cuộc họp đầu tuần kể từ ngày đi vào hoạt động khai trương trở lại.
Châu Tuệ tóc búi cao sang trọng diện trên người bộ váy công sở thanh lịch đứng trước máy chiếu màn hình và thông báo đến các nhân viên chi tiết các kế hoạch trong tháng:
- Như mọi người cũng đã biết về tình hình hoạt động của công ty chúng ta vừa qua,sau scandal Trịnh Bối Y đứng ra tố cáo sản phẩm Thiên Á kém chất lượng thì lượng khách hàng đã giảm sút đáng kể mặc dù thương hiệu của chúng ta đã được minh oan trước công chúng!Tôi thiết nghĩ chúng ta cần đưa ra những đối sách mới phù hợp hơn để hâm nóng lại tên tuổi của Thiên Á sôi nổi trở lại trên thị trường!
Trưởng phòng kế hoạch đứng lên phát biểu ý kiến:
- Thưa sếp với tình hình hiện tại thì chúng ta cần cho ra mắt một sản phẩm mới để kích thích sự tò mò của người tiêu dùng trở lại.Khi đã nghiên cứu thành công sản phẩm phù hợp thì việc còn lại chúng ta cần đẩy mạnh các chiến lược maketing trên mọi phương tiện truyền thông để gầy dựng lại niềm tin từ khách hàng cũ và tiếp cận với những lượng khách hàng tiềm năng khác!
Châu Tuệ liền đồng tình:
- Ý tưởng của trưởng phòng Diệp rất tốt!Vấn đề còn lại là chúng ta cần tìm được nguyên dược liệu chất lượng để đưa vào dây chuyền sản xuất trong thời gian sớm nhất sau đó sẽ cho ra mắt sản phẩm hoàn thiện trước công chúng!
Giám đốc sáng tạo tiếp tục góp ý kiến:
- Thưa sếp!Những năm gần đây người tiêu dùng khá ưa chuộng sử dụng các loại mỹ phẩm có chiết xuất từ thiên nhiên và thảo mộc!Rễ cây cam thảo hiện nay được các công ty mỹ phẩm trên toàn thế giới áp dụng và đưa vào công thức điều chế sản phẩm đem lại nhiều kết quả khả thi!Không biết sếp có tán thành về việc đưa nguyên liệu thảo mộc vào công thức sản xuất sắp tới của công ty hay không?
Châu Tuệ suy ngẫm rồi trả lời:
- Nếu muốn đưa nguyên liệu thảo mộc áp dụng vào công thức sản xuất sắp tới thì trước nhất chúng ta cần tìm được nơi thu mua nguyên liệu thật uy tín!Thiên Á đã từng dính phải scandal chất lượng kém nên cần phải dè dặt nhiều hơn!
Lúc này thì trợ lý Thư Dung giơ tay phát biểu ý kiến:
- Thưa sếp về vấn đề nguồn nguyên liệu thì em có thể cung cấp cho sếp địa chỉ thu mua thích hợp!Nhà bác họ của em ở tỉnh Liêu Ninh có hàng chục mẫu hecta trồng cây cam thảo và các loại thảo mộc khác!Nếu như sếp đồng ý thì chúng ta có thể đến tham quan và khảo sát thực tế ạ!
Châu Tuệ nghe thế thì liền tán đồng:
- Nếu Thư Dung đã cung cấp được địa chỉ thích hợp thì hay quá!Tôi sẽ đích thân đến Liêu Ninh khảo sát nguồn nguyên liệu và giá thành sản phẩm sau đó sẽ đưa ra những kế hoạch sản xuất phù hợp cho công ty sắp tới!Thư Dung!Em sắp xếp lịch trình công tác cho tôi đến Liêu Ninh trong vòng hai ngày vào đầu tuần sau!
Thư Dung gật đầu mỉm cười:
- Dạ vâng!Em sẽ sắp xếp ngay đây ạ!
Cuộc họp đầu tuần sau đó kết thúc bằng những tràng pháo tay của mọi người ủng hộ cho kế họach sản xuất của công ty sắp tới.
Châu Tuệ lấp lánh niềm vui trong ánh mắt khi nhận được sự đồng lòng và quyết tâm của toàn thể nhân viên chung tay góp sức vực dậy tên tuổi Thiên Á sau biến cố scandal vừa qua.
…
Sau hơn hai tuần nằm viện điều trị vết thương thì ngày hôm nay Châu Tuệ đích thân lái xe đến đón Kỳ An về căn hộ riêng của anh trên phố Dật Tiên.
Châu Tuệ đặt những túi thực phẩm lên tủ bếp rồi nhìn Kỳ An mỉm cười:
- Anh vào phòng nằm nghỉ đi!Hôm nay em sẽ nấu vài món ăn tẩm bổ sức khỏe cho anh!
Kỳ An liền nắm lấy tay Châu Tuệ:
- Em không cần phải nấu nướng vất vả như thế đâu!Trong tủ lạnh vẫn còn sủi cảo anh đã gói sẵn chỉ việc nấu thêm ít nước dùng là có thể dùng được ngay!
Châu Tuệ chợt thấy phân vân:
- Nhưng còn những túi thức ăn này thì sao?Em có ý muốn làm thật nhiều món ngon cho anh!
Kỳ An khẽ vuốt nhẹ lên bầu má của Châu Tuệ dịu dàng nói:
- Cứ cho hết những túi thực phẩm ấy vào ngăn đông tủ lạnh anh sẽ sử dụng sau!Còn hiện tại anh không muốn em nấu nướng vất vả thay vào đó hãy dành thời gian trò chuyện với anh!
Châu Tuệ nghe thế liền nháy mắt:
- Được rồi!Chiều theo ý anh!Giờ thì anh vào phòng nằm nghỉ khi nào nấu xong sủi cảo em sẽ gọi anh cùng ăn với em!
Kỳ An khẽ mỉm cười:
- Sức khỏe anh đã khá hơn nhiều rồi!Đây là lần đầu tiên em vào bếp vì anh!Anh muốn đứng đây nhìn em nấu ăn và trò chuyện với em!
Cứ thế Kỳ An cùng Châu Tuệ vui vẻ nói cười rồi cùng nhau sơ chế nguyên liệu nấu món sủi cảo.
Khi nghe Châu Tuệ nói qua về việc mình sẽ cùng trợ lý Thư Dung đến Liêu Ninh công tác trong vòng hai ngày thì Kỳ An liền vòng tay ôm lấy Châu Tuệ từ phía sau đặt cằm mình lên vai cô rồi thầm thì:
- Anh muốn đi đến Liêu Ninh cùng với em!
Châu Tuệ đưa tay mình áp lên vòng tay ôm của Kỳ An vỗ về:
- Anh vừa mới xuất viện cần phải nghỉ ngơi nhiều hơn!Em chỉ đi công tác có hai ngày thôi mà!
Vì chiều theo ý kiến của Châu Tuệ nên Kỳ An chỉ im lặng không nói thêm gì nhưng trong lòng anh vẫn muốn có những khoảng thời gian và cơ hội được ở bên cô nhiều hơn.
Một lúc sau đó thì món mì sủi cảo đã hoàn thành,khi chuẩn bị bê tô sủi cảo nóng nghi ngút khói đến bàn ăn thì Kỳ An nhìn vào gương mặt của Châu Tuệ lúc này rồi khẽ nói:
- Châu Tuệ đợi đã!Trên mặt em đã dính bột lá sủi cảo mất rồi!
Sau đó Kỳ An lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau đi vết bột dính trên bầu má cho Châu Tuệ.
Nhìn vào đôi mắt long lanh như ngọc sáng của Châu Tuệ lúc này Kỳ An không kiềm được cảm xúc mà đặt lên đôi môi anh đào ấy một nụ hôn.
Khoảnh khắt nhận được nụ hôn từ Kỳ An khiến Châu Tuệ vô cùng ngượng ngùng mà quay mặt đi lãng tránh.
Kỳ An liền cảm thấy áy náy:
- Xin lỗi em!Dường như anh đã có phần hơi vội vàng rồi!
Châu Tuệ bối rối mỉm cười:
- Chúng ta vào bàn ăn thôi không khéo sủi cảo sẽ nguội mất!
Nhìn theo dáng vẻ lúng túng của Châu Tuệ bưng trên tay tô sủi cảo rời khỏi gian bếp Kỳ An cảm thấy có chút hụt hẫng mà siết chặt lấy đôi tay tự nhủ thầm thể hiện sự cương quyết:
“Châu Tuệ!Bằng mọi cách anh phải nhanh chóng có được em!Từ tâm hồn đến thể xác em đều phải thuộc về anh và chỉ dành riêng cho anh!”
…
Tại sân bay Đại Hưng lúc 10 giờ sáng.
Trong khi Châu Tuệ cùng trợ lý Thư Dung chuẩn bị làm thủ tục check in thì giọng nói từ phía sau lưng cô bỗng vang lên thất thanh:
- Hello Châu Tuệ!Chúng ta lại gặp nhau rồi!
Khi Châu Tuệ xoay người lại nhìn thì đã vô cùng ngạc nhiên khi thấy Phong Lâm Vũ đang diện trên người trang phục thể thao cá tính của Dolce&Gabbana,đeo kính râm đen nhe răng nhìn cô cười đầy đắc ý,phía sau hắn là trợ lý Hạo Quân kéo theo hai chiếc vali với tông màu thật nổi bật.
Châu Tuệ liền tỏ ra bất ngờ:
- Phong Lâm Vũ!Sao anh lại có mặt ở đây?
Phong Lâm Vũ vênh mặt lên trả lời:
- Anh có mặt tại sân bay đi Liêu Ninh với em!
Châu Tuệ ngỡ ngàng rồi nhìn về phía trợ lý Thư Dung đang đứng gần đó:
- Thư Dung mọi chuyện là như thế nào?Sao Phong Lâm Vũ lại biết được chuyến đi công tác của chúng ta?
Thư Dung không thể nói thẳng ra là mình đã nhận được thù lao chuyển khoản hàng tháng từ Phong Lâm Vũ chỉ để cung cấp thông tin về Châu Tuệ và Thiên Á nên đành tìm một lý do khác:
- Thưa sếp chuyện là em đã mở lời mời Hạo Quân về quê nhà Liêu Ninh trong chuyến công tác này không ngờ Phong tổng cũng tình cờ biết được ạ!
Châu Tuệ liền tròn mắt ngạc nhiên:
- Woa!Không ngờ gu đàn ông của em là Hạo Quân!
Thư Dung chỉ còn biết ậm ờ gượng cười cho qua chuyện,nếu không viện vào cớ mời Hạo Quân đến Liêu Ninh thì e rằng sẽ bị mất đi chén cơm tại Thiên Á mất.
Phong Lâm Vũ vẫn tiếp tục giọng điệu đắc ý:
- Nào chúng ta cùng làm thủ tục check in thôi!Châu Tuệ à em làm thủ tục nhanh đi còn đến lượt anh và Hạo Quân nữa!
Nghe thấy lời hối thúc của Phong Lâm Vũ càng khiến cho Châu Tuệ thêm phần bực tức khi thấy hắn ta quả đúng thật là âm hồn bất tán mãi bám theo mình mọi lúc mọi nơi như vậy.
…
Sau gần hai giờ đồng hồ thì máy bay đáp xuống tại sân bay Liêu Ninh.
Nhóm người Châu Tuệ tiếp tục di chuyển về tư gia của Thư Dung bằng xe trung chuyển thêm một đoạn 5 km vào vùng nông thôn hẻo lánh.
Nhận được lời mời của Thư Dung trước đó cả nhóm người không chọn homstay hay khách sạn mà sẽ đến thăm nhà và lưu lại tư gia của Thư Dung trong chuyến công tác hai ngày.
Khi xe trung chuyển dừng lại tại một khu đất trống hoang vu xác xơ những cánh đồng đã qua mùa gặt hái thì Phong Lâm Vũ vừa đặt chân xuống xe đã thốt lên:
- Thư Dung nhà cô ở ngay giữa cánh đồng này sao?
Thư Dung liền trả lời:
- Phải di chuyển thêm một đoạn nữa mới đến nhà tôi!Đường vào nhà vừa ghồ ghề vừa khó đi nên xe trung chuyển không thể vào được!Nhưng phong thiếu gia hãy yên tâm tôi đã gọi người nhà lấy xe đến đón rồi!
Phong Lâm Vũ phá lên cười đắc ý:
- Haha!Tốt lắm!Cô thật là chu đáo!
Khoảng 10 phút sau thì tiếng nổ máy kèm theo hình ảnh chiếc xe ba bánh dần xuất hiện.Cậu bé chừng 15 tuổi điều khiển xe ba bánh vẫy tay gọi í ới nhóm người Thư Dung đang đứng đợi giữa cánh đồng:
- Chị Cả!em tới rồi đây!
Thư Dung hớn hở vẫy tay đáp lại:
- Thư Tuấn!Chị ở đây này!
Sau đó em trai út của Thư Dung là Thư Tuấn hỗ trợ mọi người chất hành lý và cùng nhau ngồi chen chúc ở thùng xe tiếp tục xuất phát đoạn đường về nhà.
Đúng với lời Thư Dung miêu tả trước đó đoạn đường vào nhà cô thực sự rất khó đi.
Đoạn đường vừa ghồ ghề vừa vô số ổ voi ổ gà khiến cho Phong Lâm Vũ phải xuýt xoa than thở với Thư Dung:
- Cô bảo em trai chạy chậm lại được không xe cứ xốc lên xốc xuống ngồi ê hết cả mông rồi!
Châu Tuệ liền lấy làm thích thú bĩu môi:
- Không chịu được thì cứ việc ở nhà!Ai bảo anh bám theo tôi đến tận đây làm gì kia chứ?
Phong Lâm Vũ liền đưa tay cố bám chắc vào khung xe nhăn nhó:
- Nếu không vì muốn có cơ hội được ở bên cạnh em thì anh đâu phải khổ sở như thế này kia chứ?