Châu Tuệ vừa chăm chú tìm địa chỉ trên định vị điện thoại vừa ngước mắt nhìn tòa cao ốc trước mắt mình lúc này.
Trông thấy dáng vẻ có phần bỡ ngỡ với quang cảnh lạ lẫm của Châu Tuệ thì người thanh niên trạc tuổi đôi mươi đến vui vẻ hỏi chuyện:
- Thưa tiểu thư!Không biết tôi có thể giúp được gì cho cô hay không?
Châu Tuệ liền đáp:
- Tôi đang muốn tìm địa chỉ của công ty vệ sĩ An Gia ngay tại cao ốc này!
Chàng thanh niên liền hồ hởi:
- Tôi là nhân viên của công ty vệ sĩ An Gia!Công ty của chúng tôi nằm ở trên tầng 12 của tòa cao ốc,tôi sẽ hướng dẫn cô đến đó!
Châu Tuệ nghe thế liền mỉm cười:
- Vậy thì phiền anh rồi!
Một lúc sau đó thì chàng thanh niên dẫn dắt Châu Tuệ vào văn phòng công ty.Khi vừa bước đến ngưỡng cửa thì mũi giày cao gót của Châu Tuệ vướng phải vách ngăn của bậc tam cấp khiến cô suýt vấp ngã thì chàng thanh niên liền nhanh tay đỡ lấy:
- Tiểu thư!Cẩn thận!
Chàng thanh niên ôm lấy Châu Tuệ và hành động này đã tức thời được Kỳ An trông thấy,anh liền bước đến và nắm lấy tay Châu Tuệ kéo về phía mình:
- Châu Tuệ!Em không sao chứ?
Châu Tuệ mỉm cười đáp:
- Em không sao!May nhờ có anh vệ sĩ này đã đỡ kịp thời!
Kỳ An tiếp tục hỏi:
- Sao em lại đến công ty tìm anh?Có chuyện gì sao?
Châu Tuệ đặt hai hộp thức ăn lên bàn rồi đáp:
- Em đi gặp đối tác ở gần đây tiện thể ghé vào công ty thăm anh và để xem văn phòng mới khai trương của anh đã ổn định sau nhiều lần bị Phong Lâm Vũ quấy rối hay chưa?Bây giờ thì em có thể yên tâm vì anh ta đã giữ đúng lời hứa không gây phiền phức cho anh nữa!
Kỳ An vuốt nhẹ lên bờ má của Châu Tuệ:
- Đã khiến cho em phải lo lắng rồi!Công ty vệ sĩ đã hoạt động ổn định hơn hai tuần nay nên em có thể yên tâm!
Sau đó Châu Tuệ cùng ngồi xuống ghế sofa ăn trưa cùng Kỳ An,cô vừa nhìn Kỳ An vừa vui vẻ nói:
- Đầu tuần sau em sẽ có chuyến công tác trong vòng một tuần tại Hàn Quốc,em đã thương lượng được giá cả thuê mặt bằng hợp lý tại thủ đô Seoul và phải sang đó chuẩn bị cho các hoạt động khai trương chi nhánh mới trong tháng sau!Trong thời gian em đi vắng anh thỉnh thoảng ghé qua trang viên chăm sóc cho March và Rita giúp em nhé!Thím Trương đã lớn tuổi nên không am hiểu về việc chăm sóc thú cưng cho lắm!
Kỳ An khẽ gật đầu:
- Rita đã gần đến ngày sinh ra bầy cún con nên cần có chủ ở bên cạnh trông chừng,em cứ yên tâm!Trong thời gian em đi công tác anh sẽ dọn hẳn sang trang viên để tiện chăm sóc cho March và Rita!
Kỳ An áp tay mình lên bờ má của Châu Tuệ rồi tiếp tục nói:
- Nếu không vì tình hình công ty chưa thực sự ổn định sau khi khai trương trở lại thì anh đã sắp xếp sang Hàn Quốc với em!Đầu tháng sau anh sẽ bù đắp lại cho em chuyến đi đảo biển Ko Lanta!
Châu Tuệ khẽ cười:
- Em không sao!Anh hãy yên tâm ở lại tập trung vào công việc hiện tại!Đây đâu phải là lần đầu tiên em đi Hàn Quốc kia chứ!Vả lại chuyến đi công tác này có cả Thư Dung cùng theo hổ trợ mọi việc cho em nữa!
Kỳ An bước đến cửa tủ cá nhân ở văn phòng rồi đưa về trước mắt Châu Tuệ một thùng carton mỉm cười nhìn cô:
- Em nhìn xem anh đã chuẩn bị cho em những thứ gì cho kỳ nghĩ ở đảo biển Ko Lanta cùng anh này!
Châu Tuệ liền đưa tay mở nắp thùng carton rồi vỡ òa lên vì vui thích:
- Woa!Toàn là phụ kiện thời trang đi biển!Đầm maxi màu sắc sực sỡ,nón cối mây,dép lê đi biển và có cả ô dù kính bơi nữa!Kỳ An!Cả đống quà này đều là của em sao?
Kỳ An mỉm cười gật đầu:
- Tất cả chúng đều là của em!Chúng ta sẽ có kỳ nghỉ thật hạnh phúc tại ốc đảo tình yêu Ko Lanta!
Châu Tuệ liền hạnh phúc hôn lên bờ má Kỳ An:
- Cám ơn anh!Em rất thích những món đồ này!
Nhận được nụ hôn lên má của Châu Tuệ thì Kỳ An liền kéo tay cô ngồi lên đùi mình vừa áp những nụ hôn thật sâu lên chiếc cổ thanh thoát của cô vừa khẽ thì thầm:
- Cô bé ngốc!Em có biết hành động vừa rồi đã vô tình kích thích bản năng đàn ông trong anh trỗi dậy hay không?
Cứ thế những nụ hôn của Kỳ An trượt dài theo chiều dọc trên cổ xuống đến khe ngực lấp ló vòng một căng đầy của Châu Tuệ khiến cho cô phải ngượng ngùng thốt lên:
- Kỳ An…Đây là nơi làm việc!
Nhận ra cảm xúc của mình có phần không tự chủ nên Kỳ An liền dừng lại:
- Những khi gần bên em thì anh không sao ý thức được hành động của mình nữa rồi!
Châu Tuệ đưa tay chỉnh lại những cúc áo đã hở trên ngực của mình rồi khẽ nói:
- Bây giờ em phải đi rồi!Đã đến giờ đến cửa hàng Thiên Á giải quyết những công việc tiếp theo!
Kỳ An hôn lên trán Châu Tuệ tạm biệt:
- Tối nay khi xong việc anh sẽ đến cửa hàng chở em đi ăn!
Sau khi nhìn thấy Châu Tuệ đã rời đi thì Kỳ An liền thay đổi sắc mặt châm điếu Marlboro rồi lạnh giọng gọi người thanh niên đang đứng trực cửa ở phía trước văn phòng:
- A Lương!Cậu vào đây một lát!
Nghe gọi tên thì A Lương đẩy cửa bước vào:
- Thưa giám đốc cho gọi tôi!
Kỳ An tiến đến gần A Lương rồi rít ra một hơi khói thuốc dày đặt phà thẳng vào mặt người đối diện:
- Cậu là nhân viên mới vào công ty nên hôm nay tôi muốn phổ biến cho cậu một số nội quy!
A Lương liền cúi đầu:
- Xin giám đốc cứ việc chỉ dạy ạ!
Kỳ An liền nhếch môi cười:
- Chung quy thì cậu đã làm tốt mọi nhiệm vụ được giao và đã có thể hiện rất tốt trong thời gian vừa qua!Chỉ duy nhất có một điều làm cho tôi cảm thấy không hài lòng là dường như cậu đã quan tâm đến bạn gái hiện tại của tôi hơi quá mức rồi!
A Lương liền đính chính:
- Xin giám đốc đừng hiểu lầm!Vừa nãy là tình huống bất ngờ nên tôi mới đứng ra giúp đỡ vị tiểu thư ấy thôi ạ vả lại tôi cũng không biết vị tiểu thư ấy chính là bạn gái của giám đốc!
Kỳ An tiếp tục rít thêm một hơi thuốc phà vào mặt cậu nhân viên:
- A Lương!Vậy là cậu không biết rồi!Đối với tôi dù cố ý hay vô tình thì việc cậu động chạm vào thân thể người phụ nữ của tôi đều là hành vi cấm kỵ tuyệt đối!
Kỳ An giúi mạnh điếu thuốc đang đỏ rực tàn lửa vào bả vai của A Lương rồi gằn giọng:
- Nội quy tôi muốn phổ biến cho cậu ngay bây giờ chính là không được quan tâm thái quá người phụ nữ của tôi!Cậu đã nhớ rõ chưa?
A Lương cố nén lại cơn đau bỏng rát trên da thịt khi bị đầu thuốc lá giụi vào làm cháy xém áo sơ mi trên bả vai:
- Dạ tôi nghe rõ rồi thưa giám đốc!
Kỳ An cầm điếu Marlboro đặt lên miệng tiếp tục nhả ra làn khói trắng rồi gật gù:
- Tốt!Bây giờ thì lui ra ngoài!
A Lương đưa tay xoa lên vết bỏng trên bả vai rồi vội bước trở ra trong lòng vẫn chưa hết nỗi sợ hãi vì vị giám đốc có vẻ ngoài ôn nhu thường ngày lại có thể hành xử một cách đáng sợ như vừa rồi.
…
Buổi sáng tại trang viên Châu gia.
Kỳ An phụ giúp Châu Tuệ đặt để hành lý vào cốp xe ôtô rồi nhìn cô luyến tiếc:
- Sao em lại không để anh đưa em ra sân bay?
Châu Tuệ mỉm cười:
- Em còn phải ghé sang đón Thư Dung cùng một số nhân viên khác ra sân bay nên xe ôtô đã hết chỗ cả rồi!Anh đừng lo cho em khi nào máy bay đáp đến Seoul em sẽ gọi về cho anh ngay!
Thoáng thấy vẻ không vui của Kỳ An thì Châu Tuệ liền tặng cho anh nụ hôn lên bờ má:
- Anh ở nhà ngoan!Em sẽ mua thật nhiều mì cay Samyang và kim chi Hàn Quốc mà anh ưa thích về cho anh!
Kỳ An hôn lên trán Châu Tuệ nụ hôn tạm biệt:
- Em đi cẩn thận!Khi nào đến nơi hãy gọi về cho anh!
Châu Tuệ mỉm cười thật tươi bước vào trong xe vẫy tay chào Kỳ An và đánh tay lái điều khiển xe khuất xa dần.
Một lúc sau đó trong khi Kỳ An đang ngồi chơi cùng hai thú cưng March và Rita trong sân vườn thì chợt ngỡ ngàng khi nhìn thấy Triệu Nhiên đẩy vali từng bước tiến vào bên trong trang viên.
Vừa nhìn thấy Kỳ An thì Triệu Nhiên đã nở nụ cười hớn hở:
- Chào anh yêu!Em đến rồi đây!
Kỳ An liền đứng phắt lên rồi gằn giọng:
- Sao cô lại đến đây và còn mang theo cả hành lý thế kia?
Triệu Nhiên bình thản đáp:
- Em được biết là Châu Tuệ phải sang Hàn Quốc công tác một tuần nên có nhã ý đến trang viên bầu bạn với anh cho khuây khỏa thôi!Và đây vốn dĩ là gia đình của em kia mà!Việc em đi hay ở lại không phải là điều rất hiển nhiên sao?
Trong khi Kỳ An còn chưa kịp phản ứng thêm điều gì thì Triệu Nhiên đã kéo vali bước vào trong nhà rồi gọi vang í ới:
- Thím Trương mau dọn dẹp phòng ngủ cho tôi!Bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ ở lại trang viên Châu gia cho đến cuối tuần!
…
Đến khi trời tối thì Triệu Nhiên ngồi vào bàn dùng cơm cùng Kỳ An và thím Trương.
Đảo mắt nhìn thức ăn trên bàn thì Triệu Nhiên liền nhếch môi cười:
- Thím Trương!Thời gian sắp tới thím nhớ là phải chuẩn bị thêm nhiều món ăn bổ thận tráng dương dành cho đàn ông!Tôi xem qua các món ăn trên bàn có vẻ thanh đạm quá!
Khi trông thấy thím Trương tỏ vẻ chưa hiểu ẩn ý của mình thì Triệu Nhiên vừa âm thầm đưa chân khiều lấy chân Kỳ An đang ngồi phía đối diện vừa tiếp tục giọng điệu cợt nhả:
- Vì Kỳ An sắp tới phải tiêu tốn rất nhiều thể lực nên cần phải bổ sung thêm nhiều thực phẩm bồi bổ cho cơ thể đấy mà!
Thím Trương liền cảm thấy khác lạ:
- Kỳ An cần thức ăn bồi bổ cơ thể sao?
Đến lúc này thì Kỳ An nhìn về phía Triệu Nhiên gằn giọng:
- Triệu Nhiên!Cô nên tập trung ăn uống thì hơn!
Sau đó Kỳ An quay sang nhìn thím Trương rồi mỉm cười:
- Triệu Nhiên trước giờ vẫn thích trêu ghẹo người khác!Thím Trương đừng bận tâm!
Nghe Kỳ An nói thế thì Thím Trương gượng cười cho qua chuyện nhưng trong lòng đã dấy lên sự hoài nghi khi nghe qua những lời nói của Triệu Nhiên lúc này.
…
Bây giờ đã là 2 giờ sáng và ngoài trời đang đổ trận mưa giông rất to.
Tiếng sét rền vang thành những tia lửa chớp nhoáng trên bầu trời khiến cho thím Trương phải giật mình tỉnh giấc.
Thím Trương nhận ra cơn khó chịu nơi lồng ngực và chợt nhớ là mình đã quên đi cữ uống thuốc ổn định huyết áp khi tối.
Thím Trương khẽ chậc lưỡi trách cho sự lẩm cẩm già nua của mình rồi lần dò tiến ra gian phòng khách tìm lọ thuốc huyết áp đã vô ý để quên trên bàn sofa khi nãy.
Khi đã tìm được lọ thuốc và định trở lại phòng ngủ thì những âm thanh kỳ lạ phát ra từ căn phòng trên tầng hai đã khiến cho thím Trương phải tập trung lắng tai nghe.
Trang viên Châu gia vốn được thiết kế ba tầng.
Tầng trên cùng liên thông với sân thượng vốn là căn phòng của cố lão phu nhân Lạc Hà.
Tầng thứ hai là của Châu Tuệ và những căn phòng khác dành cho khách khứa và người làm đều ở hành lang tầng trệt một cách riêng biệt.
Điều làm cho thím Trương cảm thấy thắc mắc hiện nay chính là những âm thanh nghe như tiếng rên la của người phụ nữ vang vọng từ khu vực trên tầng hai lúc này.
Thím Trương tự hỏi chẳng phải tiểu thư Châu Tuệ đã sang Hàn Quốc công tác rồi hay sao?Vậy thì tại sao căn phòng của tiểu thư lại phát ra những âm thanh lạ lùng đến như thế?
Dấy lên sự nghi hoặc trong lòng thím Trương liền đưa chân bước lên từng bậc cầu thang dẫn đến lối đi đến căn phòng của Châu Tuệ lúc này.
Và rồi khi nhìn vào khe hỡ từ nơi cửa phòng chưa đóng kín điều làm cho thím Trương sửng sốt chính là hai chiếc bóng đen đang in trên tường khắt họa rõ tư thế của cặp đôi nam nữ đang cuồng nhiệt quấn quýt ân ái bên nhau.
Những tia sấm chớp như luồng điện xẹt ngang qua từ khung cửa sổ càng lưu lại hình ảnh dung tục ấy rõ nét hơn bao giờ hết.
Thím Trương chỉ biết đưa tay bịt chặt miệng để không phải thốt ra âm thanh hoảng hốt và nhanh chóng rời khỏi căn phòng trên tầng hai ngay lập tức.
Chưa thể lấy lại được sự bình tĩnh thím Trương bủn rủn tay chân ngồi xuống bộ sofa ở phòng khách rồi tự trấn an mình tự hỏi có phải mình già cả mà nhất thời hoa mắt hay không?
Trong nhà ngoài thím ra thì chỉ còn Kỳ An và Triệu Nhiên.
Một người là em gái họ và một người là bạn trai hiện tại của cô không có lý nào lại làm điều dơ bẩn trên chiếc giường của tiểu thư Châu Tuệ như vậy!
Thím Trương tự tìm câu trả lời bằng cách tự kiểm tra và men theo lối hành lang dành cho khu vực phòng khách rồi tìm đến phòng ngủ của Triệu Nhiên,cửa lúc này đã mở sẵn chứng tỏ cho việc ả không có mặt tại phòng.
Bước chân thím Trương trở nên hoảng loạn hơn khi dừng lại trước cửa phòng Kỳ An,đôi tay thím run rẩy mở cánh cửa phòng mà nghẹn ngào tự nhủ thầm:
- Kỳ An!Con sẽ không thể nào làm tổn thương Châu Tuệ đúng không?
Và khi thím Trương mở cánh cửa nhìn vào sự trống rỗng bên trong căn phòng của Kỳ An thì đã có thể tự khẳng định đôi nam nữ đang ái ân cuồng loạn trên chiếc giường ngủ của Châu Tuệ lúc này là ai.
Thím Trương đưa tay lau đi giọt nước mắt khi chứng kiến sự thật phũ phàng:
- Châu Tuệ đáng thương!Vì sao con phải liên tiếp nhận về cho mình sự tổn thương bởi những người con yêu thương tin tưởng như thế?