Miên Miên nằm trên giường lớn với thân thể đầy vết hôn đỏ chói mắt,cô nằm trong vòng tay người đàn ông đã giam cầm cô. Cô không biết bản thân có phải là người yêu thích bị ngược đãi không, tại sao cô có thể nảy sinh tình cảm với người đã hành hạ mình gần như chết đi. Mặc dù Tô Nhiễm dày vò cô nhưng cũng không thật sự gây thương tổn gì, chỉ làm cô kiệt sức trên giường mà thôi. Cô lúc này rất nhớ gia đình,cô nhớ mẹ nhớ em trai và em gái,bọn họ sống có tốt không. Cô là nguồn kinh tế chính của gia đình,nhưng hai tháng nay cô không gữi tiền,cũng không liên lạc. Họ có còn đủ tiền để trang trải cuộc sống hay không,mỗi lần cô nhắc đến chuyện ra ngoài Tô Nhiễm đều từ chối. Anh sợ cô lại tìm cách chạy trốn,nên cô không nhắc lại để anh có thể yên tâm. Nhưng nổi lo lắng của cô cho gia đình không thể che dấu mãi,đang lúc cô vẫn chìm trong đâu thương thì người phía sau đã tỉnh.
“em nghĩ gì vậy?” Tô Nhiễm từ phía sau ôm cô gái trong lòng chặt hơn,khuôn mặt vùi trên cổ hôn lên. Hai cơ thể trần đang dán chặt vào nhau khơi dậy ngọn lửa trong người Tô Nhiễm,huynh đệ đang ngủ say bắt đầu thức giấc.
“em nhớ mẹ và các em” giọng cô hơi run như đang kiềm nén để bản thân không khóc thành tiếng. Người phía sau lại dường như rất thấu nổi lòng của cô,anh quay mặt cô đối diện với anh. Ngón tay anh chạm lên mi mắt cô,nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt động trong khóe mắt.
“không cần lo lắng,mẹ và em trai rất ổn,cả hai đang được chăm sóc đặc biệt để tiến hành phẫu thuật” anh xoa khuôn mặt cô giọng đều đều nói, anh định khi mọi chuyện làm xong sẽ cho cô biết nhưng cô gái này lại đau lòng đến vậy. Sinh ra trong gia đình tranh đấu nhau vì quyền lực nên anh không thể cảm nhận được tình thân. Vì vậy anh không thể hiểu được cảm nhận và suy nghĩ của cô về người nhà, nhưng anh sẽ cố hết sức đem người nhà của cô chăm sóc như người thân của mình.
“em gái cũng rất thoải mái chi tiêu và đi học rất tốt” anh dừng một chút lại tiếp tục mở lời,cảm giác được khuôn mặt cô phát sáng theo từng câu từng chữ anh nói ra. Điều này còn làm anh vui vẻ và đắc ý hơn cả việc có thể kí được hợp đồng lớn.
“thật sao,Nhiễm cám ơn anh đã lo cho em nhiều như vậy” Miên Miên rút vào lòng anh,cảm nhận hơi ấm anh mang đến,trong lòng đã buông bỏ những gánh nặng. Cô càng quan tâm hơn từ anh gọi,anh gọi mẹ em trai và em gái như cách gọi người thân của mình, mà không phân định đó là người nhà của cô.
“có phải nên cám ơn thiết thực hơn không?” anh vuốt mái tóc hơi rối của cô,lời nói không đứng đắn lộ ra nụ cười tà mị.
Miên Miên như hiểu ý chậm rãi kéo ra chăn đang che kín thân thể hai người,cô chầm chậm ngồi thẳng người giữa hai chân anh. Mái tóc dài được tóm gọn cầm trong tay Tô Nhiễm,nhìn côn th*t đã cương cứng trong tầm mắt cô hơi nhăn mày. Anh đúng là tinh lực dồi dào,cả đêm gần như không nghĩ buổi sáng vẫn có thể cương. Tô Nhiễm nhìn cô gái nhỏ chậm chập mở khuôn miệng anh đào hàm chứa nam căn thô cứng. Cảm giác được bao bọc chặt chẽ khiến da đầu anh tê dại,toàn thân thoải mái rên khẽ. Kỉ thuật của Miên Miên qua hàng ngày rèn dũa của anh đã nâng cao lên một cách chuyên nghiệp. Đầu lưỡi linh hoạt kích thích mọi điểm mẫn cảm trên thân côn th*t,động tác mút cũng ra vào rất nhịp nhàng. Tô Nhiễm nhắm mắt hưởng thụ khoái cảm tuyệt vời người con gái anh yêu mang đến. Qua nhiều ngày ở chung tính cách cuồng bạo và cả nhan sắc ma quỷ của anh đã cải thiện hơn rất nhiều. Hiện tại thân thể anh đã có cơ bắp rõ ràng,không quá gầy như trước nữa. Khuôn mặt có sinh khí đầy đặn hơn,tính cách đã có phần bình tĩnh không dể kích động,Tô gia đang vào thời kì tranh dành khốc liệt. Nhưng Tô Nhiễm một chút cũng không nôn nóng,vì chủ tịch Tôn đã nói anh chỉ cần yên lặng chờ thời cơ. Chỉ mới suy nghĩ xa xôi một chút anh đã bị động tác xoa nắn của Miên Miên kéo lại. Cô đưa tay chạm vào côn th*t và bao thịt bên dưới,bàn tay non mềm mơn trớn khiến anh suýt nữa không nhịn được nộp vũ kí đầu hàng. Đầu lưỡi cô vươn ra liếm trên quy đầu mẫn cảm khiến anh rùn mình,nhìn biểu cảm thoải mái của anh cô hài lòng mỉm cười. Không đợi khoái cảm của anh kịp tan biến Miên Miên trực tiếp đẩy côn th*t chen vào hoa huy*t đã ướt đẫm từ lúc nào. Từng nếp gấp bị đè ép được khai mở, cảm giác trướng đầy làm cô không kiềm được rên rỉ. Tô Nhiễm nhanh tay xoa ngực nhũ của cô,tăng thêm kích thích trên đầu nhũ hoa. Cả thân thể cô căng chặt làm tiểu huyệt bên dưới điên cuồng co bóp hút lấy côn th*t, cả hai gần như đạt đến khoái cảm cực tốt. Tô Nhiễm xoay người đặt cô dưới thân không chờ đợi được ra sức đưa đẩy. Từng động tác ra vào đều đâm đến nơi tận sâu bên trong thân thể cô,tay lại không ngừng mân mê nhũ hoa cứng rắn. Anh tận hưởng từng cảm xúc bên trong tầng lớp mị thịt kia, một chút cũng không bỏ sót. Anh cúi đầu hôn cô,nụ hôn điên cuồng khuấy đảo,động tác dưới thân càng điên cuồng hơn.
“a…Miên Miên anh yêu em” Tô Nhiễm đẩy hông sâu đến nơi tận cùng thả lỏng tinh thần phóng thích hết tinh binh của bản thân. Anh tựa trên hõm vai cô,từng chút hôn nhẹ như đang nâng niu cưng chiều bảo vật.
“em cũng yêu anh” Miên Miên đang còn chìm trong kích thích cao trào không tự chủ đáp lại lời anh. Tô Nhiễm hơi dừng lại,toàn thân bất động anh dời tầm mắt nhìn cô gái đôi mắt còn mơ màng. Anh biết có lẽ cao trào vừa qua khiến đầu óc cô còn mụ mị,nhưng câu nói đó vẫn đủ thõa mãn sự chiếm hữu của anh.
“lại đến lần nữa” anh cười lần nữa hôn cô,anh muốn dùng tình dục lấp đầy trái tim cô, để cô không thể nào sống thiếu anh được nữa. Để cô khi tỉnh táo vẫn sẽ yêu anh và nói yêu anh,để cô mãi mãi ở bên cạnh anh không rời.
Sau không biết bao nhiêu lần chiến đấu nữa Tô Nhiễm mới miễn cưỡng tha cho Miên Miên,cô ngồi trên bàn ăn lướt điện thoại cập nhật tin tức kinh doanh hôm nay. Mặc dù không còn làm việc nữa nhưng đây vẫn là một thói quen khó bỏ của cô, trong lòng lại thầm mắng tên Tô Nhiễm chết bầm kia. Anh điên cuồng làm tình như vậy chắc chắn sau này sức khỏe sẽ suy nhược cho xem, cô còn đang bận mắng anh thì một tin tức hot nhất đập vào mắt. Tiêu đề thật sự bắt mắt (Chủ tịch Tôn của Tôn thị công khai đính hôn cùng đại tiểu thư Uông Uyển của tập đoàn khoáng sản và dầu mỏ Uông Thị đứng đầu trong ngành) tay cầm muỗng của cô bất giác run lên. Cô có nhầm không cái người lạnh nhạt vô tình đó vậy mà công khai muốn kết hôn sao,đúng là vật đổi sao dời mà. Miên Miên làm việc cùng Tôn Lộc không quá lâu nhưng đủ hiểu con người anh,vừa máu lạnh vô tình lại thủ đoạn vô biên. Nữ nhân bệnh tật quấn thân như vị Uông tiểu thư này không biết dùng cách gì mà thu phục được anh ta. Nhìn hình ảnh hai người được chụp trên màn hình điện thoại, cô cảm giác Uông Tiểu thư có vẻ không được vui lắm. Là bị ép hôn sao? hay hôn nhân chính trị không được nguyện ý, dù sao thì Tôn thị cũng chưa đầu tư kinh doanh vào lĩnh vực dầu mỏ và khoáng sản. Không lẽ Tôn Lộc định dùng cuộc hôn nhân này làm cầu nói tiếp bước vào con đường đó sao. Khi cô vẫn đang bận tò mò về chuyện của Tôn tổng thì người làm vào báo với cô có người tìm thiếu gia. Miên Miên không biết ai có thể đến tìm Tô Nhiễm,dù sao biệt thự này cũng do gia tộc phân chia. Người ngoài khó mà biết được,cô sống ở đây hai tháng cũng chưa nghe có người đến gặp anh. Buông điện thoại trên tay,cô ra ngoài nhìn một chút,người đến là một cô gái tóc ngắn. Cô nhìn rất quen mắt nhưng không thể nhớ được là ai,giống như thường nhìn thấy chỉ là đột nhiên quên mất.
“Tô Nhiễm anh ấy không có nhà,cô có chuyện gì có thể nói với tôi hoặc tôi giúp cô nói lại với anh ấy” Miên Miên ngồi trên ghế da,gương mặt nở nụ cười biểu hiện rất có dáng vẻ nữ chủ nhân. Mà hành động này của cô khiến Sầm Á nắm chặt túi sách trong tay,móng tay cắm vào da thịt đến bật máu.
“không cần” Sầm Á gằng giọng trả lời cũng không đợi cô gái kia trả lời đã quay đầu rời đi,cô chờ mãi vẫn không đợi được mà tìm đến Tô Nhiễm. Không ngờ anh vậy mà có nữ nhân khác ở biệt thự riêng, thì ra cô đã bị vứt bỏ. Cảm giác này không quá thoải mái,cô bây giờ một chút giá trị cũng không có, từ minh tinh đang nổi bây giờ lại không bằng một người mới.