Còn lại mình Nhất Bác đứng đấy nhìn theo bóng hình Tiêu Chiến dần đi xa trong lòng Nhất Bác nghĩ nhất định Tiêu Chiến chỉ là của riêng cậu
Nhất Bác " có lẽ là do cậu đã nhất kiến chung tình anh rồi'
- - - - - về đến vinh thự của Nhất Bác - - - -
Nhất Bác lại một lần nữa nhớ đến người làm cậu siêu lòng cậu chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình yêu một người từ cái nhìn đầu tiên như thế. Nhất định phải lấy được lòng của Tiêu Chiến . Lo nghĩ cách cưa anh mà cậu mệt mỏi ngủ lúc nào không hay .
------- Bên kia nhà của Tiêu Chiến -----
-Tiêu Chiến : hôm nay thiệt mệt mỏi
-Trác Thành : vậy tôi với Vu Bân về cho cậu nghỉ ngơi
-Tiêu Chiến : ukm
_Vu Bân : lúc nãy cậu làm quen với ai vậy
_Tiêu Chiến : cậu ta tên Vương Nhất Bác thì phải
_Vu Bân : tôi nghĩ ông nên tránh xa tên đó ra đi mắc công có chuyện chọc giận tên đó thì không gánh nổi đâu
_Tiêu Chiên : ukm đã biết
_Vu Bân :Nhớ nhé , tui về đây
_Tiêu Chiến : tạm biệt .
Tiêu Chiến đi vào phòng tắm rửa rồi lăn ra ngủ tới sáng
Hôm nay thật zui
- - - - - - Hôm sau - - -
Hôm nay là một ngày tuyệt vời buổi sáng trong lành mát mẻ
-Tiêu Chiến : quao buổi sáng hôm nay đẹp quá * mở rèm cửa ra xem *
Reng! reng! reng!
- Alo * lấy điện thoại ra nghe *
Bên kia
- Trác Thành: Biết mấy giờ chưa còn không chịu đến công ty!
Nhanh lên hôm nay ta có đối tác lớn lắm đó! Tốc độ đi đến công ty ngay!!!
Nghe vậy Tiêu Chiến mới nhớ ra chưa đến ngày nghỉ tất tốc chạy một mạch vào trong nhà vệ sinh để vscn. Xong gọi taxi phi thẳng về công ty .
-Tiêu Chiến : sắp tới rồi * thở hòng hộc *
- Trách Thánh : nhanh lên vào đây đối tác lớn sắp đến rồi
- - - Bên người kia - - - -
Ngày hôm nay hết sức đặc biệt , từ ngày hắn thấy cậu cười trước mặt hắn là ngày ngày nhớ đến cậu , có phải vì nụ cười ngây thơ mà trong sáng ấy không , nhất định là vậy *cười thầm*. Một người như lạnh lùng như hắn ko ngờ lại bị nụ cười ấy làm cho si mê. Hắn đã tìm được công ty mà cậu đang làm để có thể đến gần với cậu hơn
- - Quay lại bên kia - - -
Ai ai điều đứng thành 2 hàng để chuẩn bị cho đối tác lớn trong đó có cả Tiêu Chiến anh diện cho mình một bộ đồ vest đen làm cho cậu nổi bật lên vẻ cuống hút khó tả
Khi đó một chiếc xe Roll Royce sang chảnh màu đen đang đậu bên ngoài , chốc lát bước ra là một thiếu gia tên Vương Nhất Bác [ úi giời ta nói Bác ngầu lắm các bạn ạ ] gương mặt lạnh khó tả nhưng bên trong lòng thì lại rất mong thấy anh ấy * cười thầm_ing*. Cậu nhanh chân bước vào công ty .
Khoảng khắc ấy anh gặp cậu mà ngạc nhiên ko ngờ lại gặp cậu ở công ty. Cô thư bước ra nói với mọi người
- Đây là tổng giám đốc mới của công ty chúng ta
Mấy nữ nhân trong công ty trầm trồ khen ngợi tài sắc của cậu
Anh thẩn thờ ko bik chuyện gì đang xảy ra Trác Thành lay anh cho anh tỉnh
- Này ko ngờ hắn lại là tổng giám đốc mới của chúng ta
Sau một hồi bàn tán thì ai cũng về chỗ làm của mình
Còn anh thì bị cậu mời đến phòng để nói chuyện . Anh đang đi đến phòng cậu thì Vu Bân chặn lại nó nhỏ [ chắc là thì thầm Bân nói nhỏ HIPHOP NEVER DIE !!!! ] với anh
-Nên cẩn thận nha hắn chẳng tốt lành gì đâu
Anh đã không để tâm đến mà cứ vô tư tiến đến phòng cậu
Anh mới cửa ra và thấy thấy
Để chap sau nha :>