1
Ngay từ đầu, lúc người đại diện của tôi, chị La, mời tôi tham gia một chương trình tạp kỹ hẹn hò tình cảm, tôi liền từ chối.
“Bắt buộc phải đi, chương trình này có sự góp mặt của ảnh đế Tần Biết Tô. Giờ em muốn giành được vai nữ chính thì em phải đến tham gia chương trình này, tiện xào CP với anh ấy luôn.”
Tôi ôm trán thở dài: “Chị La, chị biết em…”
Chị La: “Không có việc gì đâu, lúc đó em chỉ cần đến gần anh ta cọ nhiệt, còn đâu chị sẽ lo hết.”
“Tưởng Hoan, với tình hình hiện tại của em, chỉ cần một bộ phim hay là có thể nổi tiếng trong giới này. Đừng bỏ lỡ cơ hội lần này."
Không chờ tôi nói tiếp, chị La đã vội vàng cúp điện thoại.
Tuy rằng trong lòng tôi không muốn, nhưng tôi phải thừa nhận rằng những gì chị La nói không sai.
Tôi vào trong giới đã lăn lê mấy năm, có danh tiếng, có fan, muốn tạo dựng thêm cho tên tuổi mình chỉ cần một cơ hội nữa thôi.
Mà bây giờ cơ hội đang ở ngay trước mắt tôi đây.
Vì vậy, mặc dù tôi không thích tham gia loại chương trình tạp kỹ này nhưng cuối cùng tôi vẫn chọn cách thỏa hiệp.
Trước hôm tôi đi ghi hình, chị La còn đặc biệt nhắc nhở tôi: “Tổ chương trình đã bổ sung thêm một khách mời tạm thời là Lâm Mặc, gần đây cô ấy rất nổi tiếng, không những vậy, hậu thuẫn đằng sau cô ấy cũng rất mạnh, lại là đối thủ của chúng ta, em nên tránh xa cô ấy ra.”
Tôi ngẫm nghĩ tên của cô ấy trong đầu và tự hỏi: "Không phải cô ấy mới debut vài tháng trước sao?"
Thường ngày tôi rất ít quan tâm đến chuyện của người khác trong vòng.
"Lâm Mặc có nguồn tài nguyên rất tốt, cô ấy vừa debut vậy mà liền nổi tiếng luôn, mới có mấy tháng ngắn ngủi, mà danh tiếng của cô ấy so với em lăn lê bò toài bảy- tám năm cũng không có khác biệt lắm.
"Cô ấy hẳn là đến đây vì Tần Biết Tô, tóm lại, em phải cẩn thận với cô ấy.”
Tôi gật đầu.
Đến địa điểm ghi hình, tôi liếc nhìn các vị khách mời hôm nay.
Tổ chương trình có lẽ vì muốn tăng nhiệt độ, liền mời một ngôi sao nam mà tôi từng hợp tác trước đây để xào CP.
Mọi người cùng nhau làm quen, tôi chợt nhớ đến lời dặn của chị La, lặng lẽ tiến lại, đứng gần ảnh đế Tần Biết Tô.
Thế mà lại không ổn lắm.
Bởi vì ở đây tôi không phải là người duy nhất muốn cọ nhiệt với ảnh đế, tôi còn chưa kịp đứng bên cạnh anh được mấy phút, đã bị mấy vị nữ khách mời khác lịch sự đẩy sang một bên.
Một màn này tình cờ bị cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp nhìn thấy:
[ Nhìn Tưởng Hoan xấu hổ chưa kìa, haha, muốn cọ nhiệt với ảnh đế mà cọ không có nổi.]
[ Trời địu, mị lại cứ hỏi sao đột nhiên cô ta lại tham gia vào show tạp kĩ hẹn hò này, hóa ra là đến để cọ nhiệt ảnh đế.]
[ Xì tốp đi Tưởng Hoan, Tô Tô là của Lâm Mạc, cô đừng có mà không biết xấu hổ.]
Đang lúc tôi đang nghĩ cách để đến gần ảnh đế lần nữa, đột nhiên MC lên tiếng: "Tiếp theo, chúng ta chào đón vị khách nữ cuối cùng - cô Lâm Mặc."
Tất cả mọi người đều nhìn về một hướng, tôi cũng không ngoại lệ.
Lâm Mặc rất xinh đẹp, là một mỹ nhân lạnh lùng.
Vốn dĩ là chỉ tình cờ nhìn cô ấy, không nghĩ tới lại bốn mắt đối nhau.
Tôi sửng sốt một lúc rồi nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.
Nhưng mà cũng thật lạ.
Tôi chỉ nhìn cô ấy có một chút, lại có cảm giác như bản thân bị người khác theo dõi vậy.
Mà lúc này, trên mạng cũng bùng nổ:
[ Vợ Lâm Mạc thật là quá xinh đẹp rồi, anh yêu vợ lắm vợ ơi…]
[ Mọi người có cảm thấy là Lâm Mặc và ảnh đế là một đôi hoàn hảo không?]
[ Tôi hiểu mà, trai đẹp với gái xinh nhất định phải ở một chỗ!!!]
[ Tưởng Hoan mau tránh ra, ảnh đế chỉ phù hợp với Lâm Mặc thôi!!!]
2
Đã đến lúc mọi người cũng nhau giới thiệu bản thân.
Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ cho đến khi đến lượt tôi giới thiệu, một tiếng chuông ám muội* đột nhiên vang lên trong hội trường.
(*) ám muội: Lén lút, mờ ám, không chính đáng, không minh bạch, không rõ ràng.
Tiếng chuông này được gọi là "tín hiệu nhịp tim" trong chương trình.
Mọi người nhìn nhau, cuối cùng nhìn về phía Lâm Mặc đang phát tín hiệu, mà Lâm Mặc cũng đang nhìn tôi.
Bầu không khí trở lên vô cùng kỳ quái.
Người dẫn chương trình bước tới, cố gắng đứng ra giảng hòa: “Haha, Lâm Mặc của chúng ta chắc là vô tình ấn nhầm nút, cô Tưởng Hoan cứ tiếp tục giới thiệu về mình đi nhé.”
Tôi vừa định tiếp tục, lại thấy Lâm Mặc nhìn tôi rồi mở miệng.
Khóe miệng cô ấy hơi nhếch lên, chỉ cần một nụ cười nhẹ cũng khiến người ta cảm thấy xinh đẹp động lòng người.
“Thật ngại quá, vừa rồi tôi không kiềm chế được.”
Cư dân mạng lại bùng nổ:
[ Vợ Lâm Mạc của tôi là có ý gì? Sao lại không kiềm chế được vậy???]
[ Nhất định là cô ấy cố ý làm vậy, tôi cảm thấy là cô ấy không tôn trọng Tưởng Hoan đó, Lâm Mặc sao thế nhỉ?]
[ Lầu trên có ý gì vậy? Người ta đã xin lỗi rồi còn muốn thế nào nữa???]
[ Không kiềm chế được mà gửi tín hiệu động tâm cho Tưởng Hoan ư? Ha ha ha tôi cảm thấy như bị vả mặt vậy.]
Sau khi mọi người giới thiệu xong, liền cùng nhau chào hỏi làm quen với nhau.
Nếu không thì sao chị La lại nói loại chương trình tạp kỹ này rất tốt để kết nối, mở rộng mối quan hệ chứ?
Vốn dĩ tôi muốn đến cọ nhiệt của Tần Biết Tô, nhưng bên cạnh anh ấy lúc nào cũng có rất nhiều người vây quanh.
Đang tính hay là thôi đi, Tần Biết Tô đột nhiên lại gọi tôi: “Tưởng Hoan.”
Anh vẫy vẫy tay chào tôi: “Lại đây cùng chụp ảnh với mọi người đi.”
Tôi vừa bước tới, Tần Biết Tô liền kéo tay áo tôi, kéo tôi một phát đến bên cạnh anh.
Động tác đột ngột của ảnh đế khiến tất cả mọi người đều nhìn về phía tôi, trong đó có cả Lâm Mặc.
Đôi mắt vốn lãnh đạm của cô ấy, lúc này lại càng trở lên lạnh lùng hơn, sắc mặt không mấy thiện cảm nhìn chằm chằm vào tôi cùng ảnh đế.
Nhưng Lâm Mặc không giống với những vị khách nữ khác chỉ dám tức giận trong lòng, cô ấy thế mà lại trực tiếp đi thẳng đến trước mặt chúng tôi.
Vẻ mặt ngoài cười, nhưng trong không cười, liếc mắt lạnh lùng nhìn Tần Biết Tô, nói: “Tiền bối, tôi có thể đứng cùng anh được không?"
Chị La nói rằng Lâm Mặc trong giới là một người đặc biệt, cô ấy luôn luôn có vẻ mặt lạnh lùng đối với mọi người, mọi người đều không thích cô, nhưng bọn họ lại không thể trêu vào cô.
Ảnh đế gật đầu, ra hiệu cho Lâm Mặc đứng ở bên kia anh ấy.
Lâm Mạc lại không để ý, quay đầu cười nhìn tôi, vẻ mặt khác hẳn với sự lạnh lùng trước kia, nụ cười của cô ấy rất dịu dàng, thậm chí còn có vài phần lấy lòng với tôi.
"Chị à, chị không ngại nếu em đứng cạnh chị chứ ạ!”
Trong đầu tôi bất chợt hiện lên hai từ - ‘Trà xanh.’
Cách cô ấy nói cười với tôi lúc này, thật sự quá giống Trà xanh trong phim truyền hình rồi.
“Có, có thể chứ…”
Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao đàn ông lại thích trà xanh rồi.
Trà xanh có khuôn mặt xinh đẹp như vậy, cho dù là tôi cũng không thể cưỡng nổi nữa.
Lâm Mặc không chút ngại ngần mà cho tôi đứng giữa cô ấy và ảnh đế.
Lúc chụp ảnh, cô ấy đột nhiên ôm lấy eo tôi, hơi nghiêng đầu về phía tôi, nhỏ giọng nói: “Đều là con gái cả, chị không để ý chứ?”
Tôi rất để ý đó!
Nhưng tôi có thể nói ra hay sao???
Đương nhiên là không rồi!!!
Lúc này làn sóng bình luận hình như cũng bối rối giống tôi:
[ Ủa, ủa cái zì zợ???]
[ Đây là bộ dáng nên có của tình địch hay sao???]
[ Thế nào mà tôi nhìn thái độ của Lâm Mặc vừa nãy, lại còn tưởng ảnh đế mới là tình địch của Lâm Mặc đó!!!]
[ Chẳng lẽ không ai cảm thấy Lâm Mặc rất mưu mô sao? Ảnh đế rõ ràng mời Tưởng Hoan chụp ảnh chung, vậy mà cô ấy cứ nhất quyết muốn chụp cùng, còn không phải là vì ghen tị với Tưởng Hoan sao? 】
[ Lầu trên nói chuyện mắc cười quá, Tưởng Hoan nổi tiếng chuyên gia mặt dày la liếm, về mặt mưu kế ai có thể so sánh được với cô ấy hả? 】