Cái không khí ở quê thật không có gì sánh bằng, mùi sương buổi sáng kết hợp với làn gió nhẹ mát lạnh trong không khí làm cho cơ thể thoải mái vô cùng, tiếng nói chuyện rôm rả của những cô hàng xóm đi chợ về, tiếng xe đạp chạy lạch cạch của những đứa trẻ sáng sớm chạy đi học, cái cảm giác này có tiền cũng không mua được.
Cô Trần Tuyết Lan là cô gái lớn lên ở vùng quê, cô học ngành kinh tế cũng đi làm được một năm cuộc sống rất tốt nhưng tính cô không thích bon chen nên quyết định ở tuổi 30 về hưu trở về quê với ba mẹ và em gái mình phụ giúp ba mẹ trông côi gia sản, hằng ngày cuộc sông của cô traai3 qua rất bình thường nhưng đó là chỉ với cô, còn với người khác nhìn vào thì ai cũng nói cô như một đứa con trai đang trong hình hài con gái.
Cô hết vào trang trại xem những con bò ra sau có khi còn đỡ đẻ phụ cho bò, khi thì chạy đi xem vườn cây trái thu hoạch sau rồi, khi thì chạy ra xem lua hôm nay có bị hư hại mùa màng không một ngày của cô rất tất bật, ai cũng nói đùa cô làm như vậy không thằng con trai nào dám nhào vô nhưng cô cũng khogn6 để tâm, nhưng dù vậy da thịt của cô rất mịn màng và trắng hồng mặt dù hằng ngày phải làm việc nhiều cũng không có thời gian chăm sóc da.
"chị, chị ngủ chưa" em gái cô Tuyết Nhi là võ sư hàng đầu thế giới dù chỉ mới 24 tuổi, đang lấp ló phía bên ngoài cửa phòng cô
"sao thế"
"chị em có cái này cho chị xem"
"em lại bày ra trò gì nữa à"
"không có"
"vậy làm gì mà như ăn trộm vậy"
"chị nhìn này" Tuyết Nhi đưa bước ảnh có một chàng trai nhìn cũng rất đẹp
"ai vậy"
"anh Tuấn Khải là học viên mới của ba" Tuyết Nhi vừa nói vừa nheo mắt cười
"em thích à"
"ừm" Tuyết Nhi không ngại ngùng mà thẳng thừng trả lời
"thì theo đuổi đi" Tuyết Lan vừa nói vừa lấy đồ vào phòng tắm, nguyên cả ngày làm việc chỉ có lúc này khi dòng nước dội vào người cô cảm thấy thoải mái dễ chịu vô cùng, nhưng cửa phòng tắm thì rất tự nhiên lại mở ra, Tuyết Nhi đứng dựa vào thành cửa nói chuyện với chị mình, còn Tuyết Lam như đã quen với hành động này cứ như vậy không để ý mà tắm.
"chị, chị nói xem em tỏ tình với anh ấy như thế nào"
im lặng
"chị anh ấy thích kei63 con gái ra sao"
im lặng
"chị anh ấy có thích con gái dịu dàng không"
im lặng
"chị sao chị không trả lời em"
Tuyết Lan từ phòng tắm bước ra trên người quấn chiếc khăn đi tới em gái mình "em thấy chị có người yêu chưa mà đòi chị tư vấn" cô lườm em mình rồi đi lấy máy sấy tóc, Tuyết Nhi cười cười rồi đi theo chị mình "chị tối nay cho em ngủ ở đây đi"
"không"
"đi mà em sợ ma"
"biến về phòng" sở dĩ cô không cho em mình ngủ chung vì thứ nhất chắc chắn là tối nay cô sẽ khogn6 được ngủ yên giấc vì những câu hỏi vớ vẩn của em mình, thứ hai cô không quen ngủ chung với người khác người nhà cũng không.
"chị!.
.
chị đi mà"
"em mà nói nữa thì đừng trách chị" Tuyết Lan dù gì cũng là con nhà võ thì cô cũng biết tí võ chỉ là thu em gái mình mà thôi, nhưng với quyền lực của chị hai như cô thì em cô cugn4 phải nhường vài phần
"về ngủ thì về ngủ, chị ngủ ngon" Tuyết Nhi phụng phịu ra ngoài đóng cửa phòng lại, Tuyết Lan mỉm cười cởi khăn tắm quấn quanh người lên giường ngủ, cô còn có một sở thích là chỉ mặc đồ lót lên giường ngủ không thích mặc đồ ngủ vì khó ngủ đ1o là vì sao trong tủ đồ của cô chỉ có duy nhất 4 bộ đồ ngủ.
Ở thành phố khu vực vùng ven sông ít xe cộ có một căn biệt thự màu trắng, từ bên ngoài đi vào phải qua chốt bảo vệ phía ngoài sau đó đi 1 đoạn đường nữa là tới cổng biệt thự, trước cổng được quét khuôn mặt để nhận diện cửa cổng tự động mở ra, đi thêm một đoạn nữa vào bên trong nhà, hai bên đường vào trong nhà thay vì trồng hoa cho khuôn viên nhà thêm rực rỡ thì lại là hàng camera theo dõi từng bước đi đang chuynen63 động, toàn bộ quá trình đều không cần dùn tay chỉ đứng và đi vì tất cả các thiết bị đều là sản phẩm thông minh tiên tiến nhất.
"nhị thiếu gia không thấy đại thiếu gia đâu hết"
"tìm, tìm mau lên anh tôi mà có chuyện gì các người đào luôn một cái hố lớn mà chôn cùng"
Bên trong ngôi biệt thự đang rối tung lên đi tìm tung tích của ai đó.