Đến tối, Đường gia tiếp đón Mạc gia đến dự tiệc chúc mừng thành công kí được hợp đồng với Nam thị.
Đường Tấn không ngại ngùng gì mà nhắc lại chuyện bản kế hoạch giống nhau với Mạc Kính Hùng.
_ Không hiểu sao bản kế hoạch lại giống nhau đến như vậy, cũng may bên tôi giữ lại bản chính chứ không thôi là...
Đường Thu Thảo nghe Đường Tấn nhắc đến chuyện mà người sai là ba cô ta thì lên tiếng cắt ngang, không thôi một lát là sui gia mất hòa khí.
_ Ba hôm nay là ngày vui, những chuyện khác như công việc thì mình bỏ qua đi.
Ba, ba con không cố ý đâu, ba đừng để trong lòng.
_ Không sao, chuyện cũng qua rồi tôi không nhắc đến làm gì.
Chúc mừng ông thông gia có thêm một bản hợp đồng đáng giá như là hổ mọc thêm cánh rồi!
Tuy trong lòng Mạc Kính Hùng có chút không vui nhưng ngoài mặt vẫn nở nụ cười che giấu.
_ Cảm ơn ông thông gia.
Hôm nay mọi người cứ ăn uống no say không cần phải ngại cứ xem như là nhà của mình.
_ Để con vào trong lấy thêm đồ ăn.
Đường Thu Thảo đứng lên đi vào trong căn dặn người làm đem món ra thêm.
Mắt thấy Đường Thu Thảo đã rời đi, Mạc Tuấn Hưng cũng tìm cớ theo sau.
Đứng phía sau cánh cửa để rình rập con mồi đang đi ra, mục tiêu sắp đến gần hắn nhàu ra ôm lấy Đường Thu Thảo hít lấy hương thơm đặc trưng trên người cô ta rồi cất giọng:
_ Thu Thảo, em xa anh hơi lâu rồi! Từ hôm kết hôn của em đến nay cũng gần hai tuần rồi! Em muốn bỏ đói anh sao?
_ Anh bé tiếng thôi, ở đây là nhà em, bên ngoài còn có Tuấn Hiên và ba anh muốn chết thì ăn em đi?
_ Nhưng em bỏ đói anh, cho anh hôn một cái thôi?
Không cho cô ta cơ hội phản bác, hắn trực tiếp áp môi mình lên môi cô ta rồi hôn mạnh.
Qua một hồi lâu cảm thấy hơi thở dần mất đi hắn mới buông tha cho Đường Thu Thảo rồi rời đi mà không nói gì.
Đường Thu Thảo đưa tay vịnh vào tường rồi từ từ lấy lại hơi thở rồi bước ra ngoài họp mặt với mọi người.
Nhìn bước đi có phần không vững và khuôn mặt hơi ửng đỏ của Đường Thu Thảo mà khiến cho Mạc Tuấn Hưng nhếch mép cười tỏ vẻ thích thú.
Còn Mạc Tuấn Hiên thì bước đến hỏi thăm cô ta rồi đỡ lại ghế ngồi.
_ Thu Thảo, em không được khỏe sao? Khó chịu ở đâu hả?
_ Em không sao, mọi người không cần phải lo cho em.
_ Em ổn??
Gật nhẹ đầu xem như câu trả lời rồi bắt đầu gắp đồ ăn cho vào chén của từng người xem như mình vẫn ổn.
Nhìn biểu hiện mặt đã không còn đỏ của Đường Thu Thảo, Mạc Tuấn Hiên mới thả lỏng người bắt đầu ăn.
Hôm sau, đúng như lời đã hứa, Đường Thu Thảo cùng Đường Tấn đến Mạc thị bàn chuyện giúp đỡ từ phía Đường thị.
Cả hai được thư kí đưa đến phòng họp, trong lúc ngồi chờ Mạc Kính Hùng thì thư kí có đem cho Đường Tấn một bản hợp đồng.
Xem sơ qua thì ông biết Mạc Kính Hùng là muốn mượn danh nghĩa của Đường thị để làm lại nhưng người tính thì không bằng trời tính, ông ta đã đi trước một bước muốn Mạc Kính Hùng hoàn toàn muốn sáp nhập với Đường thị.
Lát sau cửa phòng mở ra, Mạc Kính Hùng bước vào, theo sau là Mạc Tuấn Hiên và Mạc Tuấn Hưng.
Đi đến ngồi ghế ở giữa, nhìn về phía của Đường Tấn cất giọng hỏi:
_ Chuyện hợp đồng mà thư kí của tôi đưa không biết ông có ý kiến gì không?
_ Tôi hoàn toàn không đồng ý.
Nghe câu trả lời chắc nịch của Đường Tấn mà khiến cho Mạc Kính Hùng phải sốc.
_ Tại sao chứ?
_ Không phải còn một việc có thể khiến cho Mạc thị trở lại như trước sao?
_ Là việc gì?
Mạc Kính Hùng nhìn Đường Tấn nghi hoặc nhưng vẫn muốn xem việc ông ta muốn nói đến là việc gì?
_ Sáp nhập.
_ Sáp nhập??
_ Phải, chỉ cần Mạc thị sáp nhập với Đường thị thì sẽ không bị phá sản, còn việc ông muốn tôi cho ông mượn vốn để đầu tư lại thì tôi không đáp ứng được.
Trầm mặt suy nghĩ một lúc thì Mạc Kính Hùng lên tiếng hỏi thêm một câu.
_ Vậy chủ tịch sẽ là ai?
_ Là tôi, nhưng ông sẽ làm phó chủ tịch như thế thì không sợ phải thiệt thòi.
_ Ba, như vậy thì không được.
Mạc Tuấn Hiên và Mạc Tuấn Hưng cùng đồng thanh lên tiếng phản bác lại câu nói mà Mạc Kính Hùng muốn nói ra, Đường Thu Thảo lại lên tiếng khiến cho Mạc gia phải đồng ý.
_ Tuấn Hiên, nếu như không sáp nhập thì Mạc thị rất có thể sẽ không còn nữa, anh định để cho ba anh làm mất đi công sức của đời trước để lại sao?
Câu nói này của Đường Thu Thảo thành công đánh thẳng vào tâm lý đang rối bời của Mạc Kính Hùng, ông ta chỉ biết gật đầu đồng ý.
Đưa hợp đồng đến trước mặt của Mạc Kính Hùng, ông chỉ biết lặng lẽ kí vào nhưng không hề biết phía sau bộ mặt thánh thiện đó lại là bộ mặt của ác quỷ đang chờ đón để nuốt chửng tất cả của ông.
Đường Tấn thành công có được Mạc thị, ông ta chỉ cần một bước nữa là có thể khiến cho Mạc thị mãi mãi là của ông ta.
Sau khi bàn giao công việc lại thì ông ta định ngày sẽ công bố chuyện này cho toàn nước biết vào tuần sau.
Bữa tiệc long trọng này sẽ do Đường gia đứng ra tổ chức..