An Như Cố vừa dứt câu, dường như đã hiểu ra, Tiểu Cư Cư gãi đầu, bối rối nói: “Hóa ra là do đám hoa với rau kia! Ở nông thôn tuy không có thứ gì, nhưng lại rất nhiều đất, tôi nghĩ rằng trồng một chút hoa màu, hưởng thụ cảm giác xung quanh đầy hoa cỏ.
Phía sau nhà chỉ có vài cái cây, nên tôi ngứa tay trồng rất nhiều hoa nhài.”
An Như Cố: “Anh dẫm lên mộ phần của người ta, hoa nhài cắm rễ xuống mộ của người ta luôn.”
Tiểu Cư Cư: …
Khán giả phòng live stream: …
[Chuyện này… Chẳng trách người ta lại tức giận đến thế.]
[Lúc đầu tôi vốn ủng hộ người hữu duyên, nhưng tôi nghĩ đến chuyện đầu tôi bị cắm rẽ của hoa lên, vì vậy đành thẳng thừng quay đầu.]
“Vậy tôi sẽ lập tức nhổ những bụi hoa kia đi!” Tiểu Cư Cư đột nhiên cảm thấy hối hận: “Sớm biết như vậy tôi đã không trồng mấy thứ này.”
An Như Cố chầm chậm lắc đầu: “Mộ phần trên đời này luôn mọc đầy hoa cỏ, tất nhiên rễ của chúng cũng chui vào mộ, mặc dù bọn họ không thoải mái, nhưng vẫn có thể chịu được.
Đây chỉ là nguyên nhân thứ yếu, tôi nghĩ bọn họ đến tìm anh còn một nguyên nhân quan trọng khác.”
Tiểu Cư Cư tò mò không thôi hỏi: “Còn chuyện gì nữa?”
An Như Cố: “Vấn đề phong thủy, anh quay camera về phía hoàn cảnh xung quanh đi, quay một vòng quanh đó, để tôi nhìn phong thủy nhà anh một chút.”
An Như Cố nhìn một vòng, cô đã hiểu rồi, thế là nói: “Tôi đã hiểu rồi, thì ra bố cục nhà anh là như vậy, khó trách không xảy ra chuyện.”
Tiểu Cư Cư cảm thấy giọng điệu của An Như Cố khác lạ, nghi ngờ hỏi: “Bố cục nhà tôi có gì huyền bí sao?”
An Như Cố từ từ giải thích: “Có một câu thế này “thà gọi quỷ giữ cửa, không gọi ma đuổi người”, ý nghĩa của câu này là sau nhà có một ngôi mộ không tốt chút nào hết, còn không bằng đằng trước nhà có mộ.
Sau nhà có mộ là đại hung, chủ nhà rất dễ gặp tai họa.
Nhưng cả nhà anh vẫn khỏe mạnh, không gặp tai họa gì cả.”
Tiểu Cư Cư vỗ vỗ ngực: “Thật đáng sợ.”
An Như Cố: “Phía sau nhà anh có một dòng sông, phía trước cũng có một, tạo thành ao nhỏ, nước từ phương xa chảy đến, trước sau, trái phải vây quanh nhà anh, được xưng là “Nước Quấn Huyền Vũ”, bố cục này có thể phồn thịnh 200-300 không hề suy giảm, đây là phong thủy tự nhiên.
Chắc hẳn vì phong thủy ở đây tốt nên chủ nhân của ngôi mộ mới chọn an táng tại đây.
Cả nhà anh có thể bình an vô sự, cũng đạt được lợi ích không nhỏ từ cục phong thủy này, nhưng mà anh đã lấp mất đường nước chảy, anh đã phá cục phong thủy.”
“Cục phong thủy vừa bị phá vỡ, anh và chủ ngôi mộ thủy hỏa bất dung, chủ nhân ngôi mộ có lẽ chỉ muốn nhắc nhở anh, nhanh chóng làm phép trừ họa.”
“Theo phong thủy, nước đặc trưng cho may mắn tài lộc, nước (suối) chảy quanh nhà tượng trưng cho tiền tài bao bọc.
Mặc dù thế, nếu suối chảy đến nhà bạn phân chia ra nhiều nhánh nhỏ ắt hẳn có điểm xấu, gia chủ dễ hao tốn tiền của, phân tán gia sản.
Suối hướng trực tiếp về hướng nhà cũng không tốt trong phong thủy.”
“Con đường bị dòng suối nhỏ ngăn cản rất khó đi, vì vậy bố mẹ tôi đến đây cùng tôi đã cùng nhau lấp đường chảy của nó.”
Tiểu Cư Cư khóc không ra nước mắt, phong thủy này nghe rất lợi hại, vậy mà anh ta đã phá sạch nó!
“Vậy tôi mở lại đường nước chảy bây giờ còn kịp không đại sư?”
An Như Cố thở dài: “Anh có thể tưởng tượng cục phong thủy này như một cái nồi, nồi thủng rất khó sửa, với lại cho dù vá nồi lại đi nữa, sẽ có một ngày nó thủng trở lại, Cục phong thủy nước chảy quanh nhà là tự nhiên, sau khi bị phá hoại cho dù sửa lại cũng chẳng có tác dụng gì.”
Tiểu Cư Cư khó chịu muốn chết: “Vậy bây giờ tôi nên làm gì hả đại sư?”
An Như Cố: “Anh đừng tu sửa bố cục phong thủy.
Bây giờ vì để đảm bảo an toàn cho anh, hoặc là anh dọn nhà tổ đi, hoặc là anh dời phần mộ phía sau đi.
Cả hai chuyện này đều phải bàn bạc kỹ hơn, không phải nói chuyện mấy chục phút là xong.