Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


Bên ngoài quán rượu.

Nhìn thấy tên hề Vương Phú Quý và Trương Mộ Cổ, Tô Thương thật sự là nhịn không được, thế là ra tay đánh nhau, cục diện trở nên vô cùng hỗn loạn.

Advertisement
Thiên Sơn Tuyết thấy vậy, lộ ra một nụ cười, sau đó liền xoay người rời khỏi nơi đó.

Đánh nhau mười mấy phút, Tô Thương mới dừng tay lại, Vương Phú Quý và Trương Mộ Cổ, cũng đã tỉnh rượu rồi.

Đương nhiên.

Advertisement
Tô Thương không có đánh thật mà chỉ quậy một chút mà thôi.

Ba người lại ngồi xuống uống rượu một lúc, Vương Phú Quý và Trương Mộ Cổ càng trò chuyện càng lên tinh thần, nhất định lại phải biểu diễn tài nghệ.

Tô Thương không muốn lỗ tai bị ô nhiễm, cho nên liền rời đi.

Vốn dĩ Tô Thương muốn ở lại khách sạn Thái Sơn, nhưng lúc ban ngày, chính mình đã cãi nhau với sơn chủ Thái Sơn, cho nên anh không muốn đến khách sạn Thái Sơn nữa, tránh lại mất tự nhiên.

Thế là, Tô Thương thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, rất nhanh liền đi tới khách sạn Cửu Phong.

Lúc anh tới thì Tô Du Du đã ăn xong và đi ngủ rồi.

Bởi vậy Tô Thương không có quấy rầy Tô Du Du nữa, mà để người của núi Cửu Phong sắp xếp cho mình một cái phòng.

"Tô thiếu gia, mời lên lầu.

"  
Người luyện võ núi Cửu Phong, bất kể là thiên tài trẻ tuổi, hay là các trưởng bối hộ tống các thiên tài, đều vô cùng cung kính Tô Thương, sắp xếp cho Tô Thương một căn phòng tốt nhất trước tiên.

"Cám ơn.

"  
Sau khi nói cám ơn xong, Tô Thương liền nhanh chân lên lầu, đi tới một cái phòng ở lầu năm, rồi anh đẩy cửa vào.

Ngay sau đó, bóng dáng A Ly liền xuất hiện.

Từ đầu đến cuối, A Ly đều không hề rời khỏi Tô Thương, chỉ là cô ấy vẫn luôn ẩn núp trong bóng tối mà thôi.

"Cậu chủ, cái tên Mặc Đao kia, nhận được một cú điện thoại, liền rời khỏi Võ Đang Cổ Trấn.

" Lúc này, A Ly nhỏ giọng nói ra.

"Ừm, tôi phát hiện ra rồi.

"  
Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, rồi nói: "Người này không cần phải để ý, độc công của anh ta so với Lão Độc Vật của anh ta còn kém xa.

"  
"Chẳng qua nếu như anh ta còn dám có ý đồ với Tuyết Nhi, thì tôi tuyệt đối sẽ không tha mạng!" Nói xong lời cuối cùng, Tô Thương ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

Cho tới nay, trong mắt anh, thì tên Mặc Đao kia cũng chỉ là sâu kiến mà thôi, anh chưa bao giờ xem Mặc Đao như là đối thủ.

"A Ly.

"  
Bỗng nhiên, Tô Thương nghĩ đến một việc, liền dò hỏi: "Tên nhóc Tô Tinh Hà kia, đi đâu rồi, làm sao mà ở đại hội võ thuật không có khí tức của nó vậy?"  
Hiện nay, Tô Thương nắm trong tay Võ Đang Liên Hoàn Trận, toàn bộ một ngọn cây cọng cỏ của Võ Đang, chỉ cần anh muốn, thì đều nằm trong khống chế của anh.

"Cậu chủ, lúc cậu uống rượu, tôi đã đi xem Du Du, nói chuyện với Du Du một lúc, cô bé nói Tinh Hà bị mẹ đưa đi rồi.

"  
A Ly đáp lại nói: "Về sau tôi mới biết được, cô chủ Thiên Sơn Tuyết phái người đem Tô Tinh Hà đưa về núi Cửu Phong rồi, hình như bởi vì cậu bé đã dám trốn nhà ra đi, cho nên phải phạt giam cậu bé lại.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận