Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


"Cảnh giới Võ Tôn giới, ha ha, sảng khoái quá, mà đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

"  
"Dựa theo tình trạng bây giờ của mình, lúc này chỉ có một ít xác suất có thể tiến vào Võ Tôn, nhưng mà ít thì một tháng, nhiều thì ba năm, chắc chắn mình sẽ có thể vào được cảnh giới đó.

"  
Advertisement
"Vốn dĩ một suất tăng cấp này không có ý nghĩa quá lớn với mình, nhưng quà tặng của cải cách giới luyện võ còn có thể nâng cao thiên phú, thay đổi thể chất, cái này lại vô cùng hấp dẫn.

"  
"Tô công tử, cảm ơn cậu đã cho tôi cơ hội này, ha ha ha.

"  
Advertisement
Vương Trọng Vân cảm thấy chắc chắn Tô Thương sẽ cho ông ta một suất, dù sao trong số những người ở đây, ông ta là người thân thiết với Tô Thương nhất, thậm chí còn dẫn Tô Thương đến lầu các.

Ông ta càng nghĩ càng vui vẻ, cũng không còn ngồi nữa mà đứng lên, định tiếp nhận ánh sáng vàng, đồng thời nói lời cảm ơn Tô Thương.

"Suất thứ ba, đưa cho… Lý Nguyệt nhà họ Lý ở Giang Bắc!" Tô Thương bỗng nhiên nói.

Vèo!  
Khi Tô Thương vừa dứt lời, một tia sáng vàng liền lao thẳng về phương bắc.

"Hầy…"  
Vương Trọng Vân thấy Tô Thương không nói tên mình thì vẻ mặt lập tức cứng đờ, có chút xấu hổ.

Sau khi Vương Trọng Vân kịp phản ứng mới thầm nghĩ: "Mình biết Lý Nguyệt, lúc điều tra về Tô công tử đã nghe nói qua, Lý Nguyệt là vợ sắp cưới của Tô công tử, quan hệ của hai người rất tốt, đưa suất thứ ba cho cô ấy cũng không có gì đáng trách.

"  
Nghĩ như vậy, trong lòng Vương Trọng Vân liền dễ chịu hơn nhiều, tràn đầy chờ mong về suất tiếp theo.

Giờ phút này.

Giang Bắc, biệt thự bên bờ sông.

Lý Nguyệt đứng trong phòng Tô Thương, ngẩn người nhìn cái giường trống rỗng của Tô Thương, trong mắt tràn đầy nhớ mong.

"Tô Thương, anh đã rời đi rất nhiều ngày rồi, còn chẳng biết gọi điện về, có biết em rất lo lắng cho anh không.

"  
"Bây giờ anh thế nào rồi, không phải gặp phải nguy hiểm gì chứ.

"  
"Tô Thương, anh hãy chờ em, sau khi anh đi, ông nội em cũng đã truyền thụ phương pháp tu luyện cho em rồi, bây giờ em cũng là một người luyện võ, mặc dù em mới chỉ luyện đến cảnh giới ám kình chân khí.

"  
Lý Nguyệt cắn răng nói, nắm chặt nắm đấm: "Nhưng em tin chắc chỉ cần em chịu cố gắng, sớm muộn cũng có một ngày em sẽ trở nên rất mạnh, không gây cản trở cho anh, đến lúc đó sẽ đến lượt em bảo vệ… A.

.

A! "  
Lý Nguyệt đang nói, đột nhiên một tia sáng vàng tràn vào trong cơ thể của cô.

Ầm!  
Chỉ trong khoảnh khắc, quanh người Lý Nguyệt bộc phát ra một dao động chân khí cực mạnh, toàn bộ biệt thự bên bờ sông đều bị phá hủy, biến thành một vùng phế tích.

…  
Lúc này.

Núi Võ Đang, phía trên phế tích.

"Hả?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận