"Ừ hử, Tô Thương, tôi nể mặt chị tôi, nếu không chuyện hôm nay chưa xong đâu!"
Lý Kỳ Kỳ vẫy vẫy nắm tay trắng hồng, bỏ lại một câu, rồi tức giận rời khỏi phòng của Lý Nguyệt, đi vào phòng của chính mình bên cạnh.
Loading!
"Không hiểu gì cả.
"
Advertisement
Tô Thương sờ mũi rồi, nghi hoặc nói: "Vợ à, Lý Kỳ Kỳ sao lại ở trong phòng em?"
"Máy nước nóng phòng em ấy hư rồi, phòng em lại ở sát phòng em ấy nên em ấy mới đến phòng em tắm.
" Lý Nguyệt giải thích nói.
"Thì ra là như vậy.
"
Tô Thương gật gật đầu, sau đó cười nói: "Vợ à, cám ơn sự tin tưởng của em dành cho anh, anh thật sự không cố ý nhìn, anh còn tưởng người trong phòng tắm là em.
"
"Tô Thương, nói vậy là anh tính nhìn lén em tắm ssao?" Lý Nguyệt giận dữ nói.
"Ừm,"
Tô Thương bước lên ôm lấy Lý Nguyệt, cười đùa nói: "Cũng không được tính là lén xem, vợ của mình, anh muốn xem thì xem, sao lại dùng từ lén ở đây chứ.
"
"Đi ra, tránh xa em ra.
" Lý Nguyệt xa lánh Tô Thương, rồi sau đó nói: "Bây giờ em là người phụ nữ của Tô Huyền Thiên, ông nội và cha đều tưởng là em có quan hệ với Tô Huyền Thiên.
"
"Tô Thương, anh đừng có mà lại gần em, từ bây giờ bắt đầu, em phải duy trì khoảng cách với anh, bạch mã hoàng tử trong lòng em không phải là anh nữa, mà là Tô Huyền Thiên.
"
Lý Nguyệt nửa đùa, nửa thật nói: "Còn nữa, chúng ta cũng không thể gặp mặt nhau nữa, lỡ như bị Tô Huyền Thiên trông thấy thì anh ấy sẽ nổi giận.
"
"Thật sao?"
Tô Thương trực tiếp đè hai tay của Lý Nguyệt vào vách tường, rồi không để cho vợ mình có cơ hội mở miệng nói, anh trực tiếp hôn lên đôi môi ấy.
"Ư ư ư! "
Đây đã không phải là lần thứ nhất bị hôn rồi, cho nên Lý Nguyệt cũng chỉ giãy giụa tượng trưng một chút, sau đó liền bắt đầu phối hợp với Tô Thương.
Bẹp bẹp bẹp bẹp, hai người hôn nhau thắm thiết ở trong phòng.
Sát vách bên cạnh.
Sau khi Lý Kỳ Kỳ trở về phòng liền nằm ngay lên giường, đúng lúc nghe thấy âm thanh từ phòng chị gái truyền tới, đương nhiên cô ấy có thể đoán ra là Tô Thương và Lý Nguyệt đang làm cái gì.
Điều này làm cho người chưa từng trải sự đời là Lý Kỳ Kỳ, mặt nóng bừng ngay lập tức, tim đập thình thịch, ngượng ngùng vô cùng, nhưng cô ấy cũng không kiềm được mà vểnh tai lên nghe trộm!
Cô gái nào mà chẳng mơ mộng chuyện tình yêu?
Lý Kỳ Kỳ sắp hai mươi tuổi rồi, nhưng vì nguyên nhân là biết võ công, bình thường thì quá mạnh mẽ, giống như một chú hổ nhỏ hung dữ, nên không có chàng trai nào đồng ý gần gũi với cô ta.
Cho dù có con trai theo đuổi cô ta đi nữa, thì cũng sẽ bị cô ấy dùng gậy bóng chày đánh cho chạy mất dép, cho nên về mặt tình cảm, Lý Kỳ Kỳ vẫn là một tờ giấy trắng.
Nhưng.
.