Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


Dù sao đến bây giờ, vẫn chưa kích động đến bảo vệ của nước D, không có người biết anh ấy và Đoan Mộc Lưu từng đến kho báu, đương nhiên sẽ không sợ Đoan Mộc Hải sau này đến báo thù.

Huống hồ.

Chỉ là một nửa thần tông thôi mà, chắc cũng ngang ngửa như Trương Trọng Ngu, cho dù tìm đến Giang Bắc, Tô Thương cũng nắm chắc phần thắng.

Advertisement
“Thi thể của cao thủ thần tông, đối với Thục Phân mà nói, có thể là thuốc ổ cực phẩm đó nha.

”  
Lúc này, Tô Thương nhìn sang thi thể Đoan Mộc Lưu, nhếch miệng nở một nụ cười giễu cợt.

Nghĩ tới Thục Phân, Tô Thương nhân tiện liếc chiếc vòng tay chứa đồ một cái, kết quả phát hiện ra Thục Phân còn đang ngủ say, cả người toát ra ánh sáng.

Mà trước lúc thi thể được đưa vào, thì đã không thấy từ lâu rồi, đến cái xương cũng không để thừa lại, chắc đã bị Thục Phân ăn sạch rồi.

“Rốt cuộc Thục Phân là loại yêu thú gì, ăn nhiều năng lượng như vậy, mà lại không hề trúc cơ thành công, kì lạ quá ta.

”  

Tô Thương lộ ra một nụ cười nghi ngờ, sau đó cười nói: “Nhưng mà, nó cũng sắp thành công thôi, nhìn trạng thái của nó, chỉ kém một chút nữa thôi, nhưng vì không có năng lượng tiếp theo để chống đỡ, cho nên tiến độ  mới chậm như thế.

”  
“M* n*, không thể không nói, vận may của con Thục Phân này tốt thật sự, nằm thôi mà cũng sẵn có cái để ăn.

”  
Tô Thương gượng cười, sau đó đem thi thể của Đoan Mộc Lưu, thu vào trong vòng tay chứa đồ  
Vòng tay chứa đồ bây giờ, được Tô Thương chia thành hai khu, một nửa thì sắp xếp cho Thục Phân, một bên thì sắp xếp cho Tô Tinh Hà.

Thi thể của Đoan Mộc Lưu, đương nhiên sẽ xuất hiện trong không gian của Thục Phân.

Dường như trong chốc lát, Thục Phân đã mở to mắt, nhìn thấy thấy thi thể của Đoan Mộc Lưu, bỗng bất ngờ vô cùng.

“Wow, ông chủ, năng lượng mạnh quá đi!” Một giọng nói của con gái, vang lên trong đầu Tô Thương.

“Ừ.

”  
Tô Thương khẽ cười, rồi hỏi: “Thục Phân, mày chỉ là trúc cơ mà thôi, sao mà dùng hết nhiều năng lượng như thế được?”  
“Tôi cũng không biết.


”  
Thục Phân lắc lư cái đầu nhỏ, vội nói: “Nhưng, ông chủ, tôi cảm thấy, hấp thụ tinh huyết của người này, tôi nhất định có thể lên trúc cơ thành công, đến lúc đó, tôi có thể biến thành hình người rồi.

”  
“Ông chủ, anh đợi tôi, sau khi tôi biến thành hình người, sẽ phục vụ thật tốt cho anh.

”  
Giọng nói của Thục Phân, thì thầm trong khoảng trống, giống như một cô gái mười mấy tuổi vậy, trong sạch thuần khiết, quả thực rất dễ nghe.

Nhưng bây giờ nó, vẫn là một con Teddy, có hình dáng của một chú chó, nói ra những lời này, khiến cho Tô Thương nổi hết cả da gà lên, vô cùng không thoải mái.

“Khụ khụ, mày mau hấp thụ đi, đừng nghĩ lung tung nữa.

”  
Tô Thương ho khan một tiếng, sau đó nói: “Thục Phân, bây giờ mày đến gần ranh giới trúc cơ, thực lực chắc rất mạnh nhỉ?”  
“Đúng vậy, ông chủ.

”  
Thục Phân nghiêm túc nói: “Tôi đã chạm đến gần cánh cửa trúc cơ rồi, chỉ thiếu một bước nữa, tôi cảm thấy tôi có thể nhẹ nhàng hạ gục anh.

”  
“Nói như vậy, tôi rất mất mặt đó, có thể nói khéo léo một chút được không?” Tô Thương trầm mặt xuống nhổ nước bọt.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận