Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


“Nhưng rất đáng tiếc, bọn họ tìm nhầm người rồi, Trương Trường Sinh không có cách nào có thể giúp bọn họ tham gia cuộc thi đấu của của ngọn núi nổi tiếng đâu.

” Tô Thương cười giễu nói.

Vương Phú Quý nghi ngờ hỏi: “Vì sao vậy?”  
“Bời vì, Trương Trường Sinh đã chết rồi, tôi giết đấy.

”  
Tô Thương khẽ cười nói: “Toàn bộ Thiết Quyền tông, đều đã bị tôi bị tiêu diệt rồi, thế mà nhà họ Lưu còn muốn trông cậy vào Trương Trường Sinh, ha ha, đúng là ảo tưởng sức mạnh.

”   
“CMN!”   
“Tô đại thiếu gia ngầu quá nha, Trương Trường Sinh là bán bộ thần tông, cậu có thể giết được ông ta, không hổ danh là thần tượng trong lòng của tôi!”   
Vương Phú Quý nịnh hót trước, sau đó mới nghĩ đến bản thần, bèn hỏi: “Tô đại thiếu gia, tôi dốc hết toàn sức lực, có thể giết được bán bộ thần tông không?”   
“Không thể.


”  
Tô Thương lắc đầu, rồi nói ra: “Bây giờ cậu đang là luyện khí tầng thứ tám, thân mang theo Quá Ly Kiếm Thể, tu luyện Bất Diệt thiên công, lại thêm kiếm pháp Luân Hồi, nếu gặp bán bộ thần tông, có lẽ cũng chỉ đánh được một trận thôi.

”   
“Cuộc thi đấu của các ngọn núi nổi tiếng, cậu cũng đừng mơ tưởng nhiều, trong tông phái luyện võ, có rất nhiều quái vật, thần tông chắc chắn là không ít đâu.

”   
“Chỗ Ba Sơn kia, tôi từng nghe nói, thánh địa Xuyên Thục, đứng đầu mười ngọn núi lớn nhất, tài nguyên thì không đếm được.

”   
“Đừng nói bán bộ thần tông nữa, theo dự đoán của tôi, cứ cho là thần tông thật sự, e là cũng không cách nào có thể lấy được vị trí chủ nhân của Ba Sơn đâu, nếu không nhiều năm trôi qua như vậy, Ba Sơn đã đổi chủ từ lâu rồi, cậu đừng mơ thắng được nữa.

”   
Tô Thương chuyển hướng, khẽ cười nói: “Nhưng cậu cũng có thể tham gia đại hội võ thuật của trăm tông phái đấy, với thực lực của cậu, nhất định có thể đứng ở vị trí thứ nhất đấy, lại còn hoàn thành được giao ước với nhà họ Lưu nữa chứ.


”   
“Như vậy à.

”   
“Vậy tôi có thể tham gia đại hội được rồi à, thế thì tôi nhất định phải giành lấy vị trí cao, để có được sự tán thưởng của nhà họ Lưu, để cưới cô gái bạo lực Lưu Sở Điềm kia về nhà họ Vương!”   
Ánh mắt của Vương Phú Quý vô cùng kiên định, sau đó tràn đầy tự tin cười nói: “Tô đại thiếu gia, với điều kiện này của tôi, hoàn toàn có thể so sánh được với những thanh niên tuấn tú ngoài kia, vậy có thể đứng nhất được không nhỉ?”   
“Không thể, cùng lắm thì cậu cũng chỉ đứng ở vị trí thứ hai thôi.

” Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, thành thật nói.

“Vãi.

”   
“Người dự thi đại hội, còn mạnh hơn tôi nhiều, thì Vương Quyền Phú Quý tôi, cũng không phục!”   
Vương Phú Quý nghiến răng nghiến lợi nói ra: “Tô đại thiếu gia, cậu nói cho tôi biết, tên chó má nào muốn tranh vị trí thứ nhất với tôi, tôi đây sẽ băm tên đó ra thành trăm mảnh rồi vứt cho chó ăn.

”   
???  
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận