Tôi Ở Trong Trò Chơi Toàn Cầu Trồng Cây Làm Ruộng


Vòng tay mang từ nhỏ đến lớn, thứ đồ vật duy nhất có liên quan đến thân thế của cô lại xuất hiện biến hóa như vậy, Mộc Huỳnh có loại cảm giác ‘rốt cuộc cũng tới’.

Làm một người thức tỉnh ký ức của kiếp trước thì làm sao có thể không có bàn tay vàng nha?
Mà khắp người cô, thứ đáng hoài nghi nhất cũng chính là cái vòng tay này, cô cũng từng làm các loại thí nghiệm với nó, chẳng qua đều thất bại.

Rốt cuộc lần này cô cũng cảm giác được liên hệ với cái vòng tay này, tựa hồ lúc này cô mới tính là đạt được sự tán thành của vòng tay.

Ngẫm lại là có thể khống chế nó dung nhập vào trong cánh tay của chính mình, hóa thành một vòng ấn ký hình dây đằng nhợt nhạt.

Mộc Huỳnh tò mò, dùng chức năng giám định vật phẩm, giám định vòng tay này.

[Chiếc Vòng Tự Nhiên]
[Phẩm chất: Màu cam - thần thoại]
[Chức năng 1: Khôi Phục Chi Tuyền.

Làm người thực hiện con đường khôi phục tự nhiên, bạn có thể nhờ vào Chiếc Vòng Tự Nhiên, hiện ra suối nguồn, nước suối có thể tẩm bổ cùng với khôi phục.


Sử dụng lâu dài có thể khiến cho giống loài tiến hóa về phương hướng ưu tú.

Đi trên con đường khôi phục này càng xa, lượng nước suối cùng với hiệu quả của nó sẽ càng mạnh hơn.

]
[Lưu ý: Vẫn chưa biểu hiện ra hết tất cả chức năng của thiết bị, không thể biết được hạn mức sử dụng cao nhất, chỉ có chủ nhân đã được tán thành mới có thể sử dụng.

]
Theo sổ tay người chơi biểu hiện, phẩm chất của thiết bị sẽ được phân chia từ thấp đến cao như sau:
Màu trắng - bình thường
Màu xanh lục - hoàn mỹ
Màu xanh dương - hi hữu
Màu tím - sử thi
Màu vàng - truyền thuyết
Màu cam - thần thoại.


Không nghĩ tới vòng tay này cư nhiên lại là Thần Khí, hơn nữa vẫn còn có chức năng khác chưa được khai phá ra?
Tựa hồ biến hóa của vòng tay này lại có liên quan đến hành vi cùng với sự hiểu được vừa nãy của cô, cũng không biết nên làm như thế nào mới có thể mở ra chức năng khác?
Mộc Huỳnh nghiên cứu nửa ngày cũng không có kết quả, cô lại quay về chú ý nguồn nước suối trước mắt này lần nữa.

Nước suối này có tác dụng tẩm bổ cùng với khôi phục, nhưng thật ra rất thích hợp cho Cổn Cổn uống.

Dùng để tưới cây cũng được, nhưng tiếc là quá ít, cũng chỉ có thể trộn với nước bình thường để sử dụng.

Mỗi lần lấy nước suối cùng không cần phải triệu hồi suối nguồn ra, cô có thể trực tiếp ngưng tụ nước suối ở trên đầu ngón tay.

Mộc Huỳnh ngưng tụ ra một giọt, chính mình nếm nếm, hương vị ngọt lành mát lạnh, nhưng thật ra cũng không có cảm giác gì khác.

Đột nhiên cô lại cảm thấy ngay bụng vặn vẹo một chút, thì ra là Cổn Cổn ngửi thấy mùi vị nên chui đầu từ trong túi của cô ra.

Mộc Huỳnh lấy một chút Khôi Phục Chi Tuyền ra, còn trộn lẫn một chút nước khoáng cho nó uống, rõ ràng lần này nó uống càng hăng hái hơn, uống xong rồi còn trở mình nằm kêu ‘hừ hừ’.

︿( ̄︶ ̄)︿.

“Mi tiểu gia hỏa này, thật là biết hưởng thụ mà!” Mộc Huỳnh dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa cái bụng của nó.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận