Tôi Ở Trong Trò Chơi Toàn Cầu Trồng Cây Làm Ruộng


Ở kiếp trước làm một người chuyên gia đọc các lại truyện thần kỳ trên mạng.

Sau khi nghe được một loạt âm thanh điện điện tử thì cô cũng đã không có cười cho qua chuyện hoặc là coi như ảo giác.

Mà là nhanh chóng đi đến đài quan sát ngắm cảnh có tầm nhìn trống trải cách đó không xa.

Nơi này có thể nhìn đến các du khách đang leo núi cùng với đường núi ở phía xa hơn.

Nhưng mà lúc này mưa sao băng đang lấp lánh trên bầu trời còn hấp dẫn ánh mắt hơn.

Chỉ trong thời gian hô hấp vài hơi thở, sao băng cũng đã gần trong gang tấc, mà có hai ngôi sao còn bay thẳng tắp về phía cô.

Mộc Huỳnh lấy ba lô mang trước ngực, duỗi tay vào trong nắm lấy chuôi đao, cảnh giác lui về phía sau.

Mà một ngôi sao trong hai ngôi sao băng gần cô nhất phảng phất như có thể tự động định vị mà bay về phía cô vậy.


Còn có một ngôi sao thì vẫn bay về phía trung tâm đài ngắm cảnh.

Sau khi rơi xuống đất thì Mộc Huỳnh mới phát hiện, tựa hồ như chúng nó cũng chỉ là một đoàn ánh sáng, nổi lơ lửng trên không cách mặt đất khoảng 1 mét.

Mà đoàn ánh sáng đang bay về phía cô kia lại càng lúc càng lớn, dần dần lớn bằng chiều cao của một người.

Nghiêng người một cái, bóng người ở trong đoàn ánh sáng cứ như ẩn như hiện.

Cô quay đầu lại nhìn xem đoàn ở phía bên đài ngắm cảnh kia, nó vẫn cứ lớn bằng bàn tay, đồ vật bên trong tựa hồ như là hình vuông.

Thoạt nhìn đồ vật trên đài ngắm cảnh cứ như là vật chết vậy.

Mộc Huỳnh nhặt một cành cây chọc chọc vào đoàn ánh sáng bên kia, nháy mắt ánh sáng biến mất, ‘bang’ một tiếng, một tấm gỗ hình vuông rơi trên mặt đất.

Mộc Huỳnh nhặt lên thì thấy, “Thẻ bài X chủ.



Mà chữ trên đó cũng không phải là chữ Hán mà là thông dụng ngữ mà Thời Ngân đã dạy cô trước đó.

Cô biết nói nó nhưng mà lại không thế nào quen biết mặt chữ, cô cũng chỉ có thể phân biệt hai chữ phía sau, mà trừ nó ra cũng không nhìn ra được những thứ khác.

Lúc này, một mùi hôi thối khiến cho người buồn nôn truyền đến, Mộc Huỳnh cau mày xoay người, hương vị là từ đoàn ánh sáng hình người bên kia truyền ra.

Nếu theo như âm thanh điện tử phía trước, tư cách đăng nhập cùng với vật tư được thả xuống, nếu dùng phương pháp loại trừ thì vật tư sinh tồn hẳn là chỉ X chủ lệnh, còn tư cách đăng nhập hẳn là chỉ tên tang thi bốc mùi thối này đi!
Đúng vậy, tang thi, nhìn trên người hắn phát tán mùi tanh tanh tưởi cùng với da thịt bị hư thối, thì đây chắc chắn là hình tượng ở trên poster được paste ra từ bộ phim nguy cơ sinh hóa ở kiếp trước đây mà!
Mà tên tang thi này thì lại vặn vẹo ở trong đoàn ánh sáng đó, tựa hồ như ánh sáng đang trói buộc nó lại vậy.

Nhưng mà lấy mắt thường cũng có thể thấy được ánh sáng đang dần biến mất, không bao lâu nữa nó sẽ thoát ra ngoài.

Mộc Huỳnh đưa mắt nhìn ra con đường lên núi ở phía xa, không nhiều không ít.

Bên người của mỗi du khách đều có một đoàn ánh sáng rất bắt mắt, cứ như là kim sa đang lấp lánh trong đàn kiến vậy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận