Lúc đầu cô đang thử vai đàng hoàng, thậm chí còn nhìn thấy cảnh đẹp của bờ biển, lại có chút sầu não, việc trợ giúp hai gia đình khác đã không phải là để mưu cầu danh lợi.
Nhưng cô lại bị Thẩm Nghị Sùng cắt ngang việc thử vai hết lần này đến lần khác, anh kéo cô đi tản bộ bên bờ biển, được anh cứng nhắc nhưng không mấy thành thục dỗ dành nửa tiếng đồng hồ, mặt cô mới chậm rãi xuất hiện nụ cười.
Mà đi được một nửa, cô lại bị mùi thơm bất ngờ hấp dẫn.
Bên bãi biển có khu đồ nướng, là một phân đoạn trò chơi được tổ đạo diễn sắp xếp.
Cô vừa ngửi thấy mùi đồ nướng mê người này đã lập tức lần theo mà đi tới.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hiển nhiên mùi hương này đã chữa khỏi nỗi đau vừa rồi, khiến đôi mắt xinh đẹp của cô sáng lên.
Lúc này khu đồ nướng đã có không ít người vây quanh, thậm chí còn dễ dàng nhìn thấy nhiếp ảnh gia trong đám người đó đang quay chụp.
Bấy giờ Dư Dao Dao mới vỡ lẽ: “A, ông xã, có phải chúng ta đi gặp gia đình khác không?”
Bánh bao nhỏ cưỡi trên vai Thẩm Nghị Sùng, lúc này cậu bé nhìn được xa nhất, nghe thấy thế, cậu bé lập tức nhảy lên: “Có một dì khác nữa ạ? Mẹ ơi, hình như con nhìn thấy dì ấy rồi! Dì ấy không mang theo em bé đến ~ Chúng ta có đi giúp dì ấy không ạ?”
Bánh bao nhỏ hưng phấn, cậu bé rất thích phân đoạn trò chơi hôm qua, cậu bé cảm thấy chơi rất vui, cũng rất mới mẻ.
Bây giờ, có thể chơi cùng ba với mẹ thêm một lần nữa chính là điều tuyệt vời nhất!
Cảnh tượng đạo diễn Triệu không hy vọng nhìn thấy nhất, cuối cùng cũng xảy ra rồi!
Ekip chương trình vì để ba gia đình thuê khách sạn ở cùng một chỗ nên đã để Dư Dao Dao đi tản bộ rồi gặp được một gia đình trong đó... vợ của đạo diễn Đại Phú - Nhậm Tư Đồng!
Trải qua một ngày không tìm được ông xã, lúc này Nhậm Tư Đồng đang hoàn thành một trò chơi do tổ chương trình bố trí.
Thế nhưng hiển nhiên cô ấy đang gặp phải khó khăn rồi.
Người quan sát đứng quanh bờ biển ngày càng nhiều, lúc này cô ấy đã sốt ruột đến trán toát cả mồ hôi.
“Đang làm gì thế? Ăn thử thịt nướng sao?”
Dư Dao Dao dắt tay Thẩm Nghị Sùng qua đó thì nhìn thấy bên trong chiếc lều vải có đặt một cái bàn dài.
Trên bàn dài có bốn đĩa cánh gà nướng.
Trong chớp mắt, nước miếng của cô ứa ra rồi!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cánh gà, cô cực kỳ thích ăn!
Đặc biệt là sau khi cô đã học được cách hút xương.
Nhưng mà, thứ đồ ăn này nằm ngoài thực đơn lành mạnh của cô, Nghê Dịch sẽ không cho cô chạm vào.
Trong đồ nướng nhiều dầu nhiều muối, cực kỳ bất lợi với việc khống chế dáng người.
Vì thế, cô ngửi thấy mùi thơm này lại càng thêm ngo ngoe rục rịch, hai chân đều không nhấc nổi lên.
“Em có thể... ăn một cái không?”
Ánh mắt cô khóa chặt lấy cánh gà to lớn được phết dầu bóng loáng kia, đầu cánh vàng giòn rụm, thịt cánh múp míp, thịt đuôi cánh dai dai... tẩm thêm một chút bột tiêu cay với thì là... Thơm ngào ngạt ~”
Vì để cô thoát ra khỏi nỗi ám ảnh “bị ngoại tình”, Thẩm Nghị Sùng để mặc cô dừng chân nhưng sau khi suy nghĩ, anh vẫn nhẫn tâm nói sự thật với cô: “Có lẽ đấy cũng là đạo cụ trò chơi.”
Vừa nói được một nửa đã có bốn người đi tới rồi ngồi sau chiếc bàn dài.
Bên cạnh xuất hiện nhân viên công tác của tổ chương trình đến giải thích quy tắc.
“Chị Nhậm, mời nghe đề. Trong bốn cánh gà này, chỉ có một cái là cực kỳ mặn, cô cần đoán ra là người nào nếm phải nó. Trả lời đúng câu này, chị có thể lấy được thẻ gợi ý về địa điểm ông xã chị đang ở.”
Nhậm Tư Đồng bị mọi người bao vây đã nhìn thấy Dư Dao Dao từ trước nhưng cô ấy chỉ kịp vội vàng vẫy tay với cô rồi lại không thể không nhìn bốn người ngồi sau bàn dài.
Sau khi nhân viên công tác nói quy tắc xong, bốn người bắt đầu khâu nếm thử.
Từng người trong bốn người họ lần lượt cắn cánh gà rồi nhai nuốt.
Cô gái đầu tiên cẩn thận từng li từng tí cắn một miếng đầu cánh nhọn xong thì nhíu mày, che miệng mình lại.
Người trung niên thứ hai cầm cánh gà cắn to một miếng thịt sau đó điên cuồng tu hết một cốc nước.
Người thứ ba là một cậu bé, cậu có hơi do dự nhưng vẫn xé một ít da gà ra, nhai rồi nuốt xuống, cả gương mặt đều nhăn lại, cậu bé ném đũa.
Người thứ tư là một người lớn tuổi, ông ấy rất bình tĩnh gắp cánh gà lên, ăn hai miếng rồi lại thả xuống.
“Được rồi, chị Nhậm, mời chị chọn.”
Nhậm Tư Đồng sửng sốt.
Cô ấy có nghiên cứu về kỹ thuật diễn xuất.
Nhưng trò chơi này lại cần suy đoán theo tư duy trò chơi.
“Có lẽ không phải người thứ nhất, mới ăn một chút mà phản ứng đã khoa trương như thế, người thứ hai và người thứ ba, động tác có hơi phóng đại. Người thứ tư nhìn có vẻ rất bình thường nhưng thực tế lại có vấn đề?”
“Có điều liệu có phải tổ chương trình cố tình làm như thế để khiến tôi nghi ngờ? Vì vậy số một mới là người ăn phải cái rất mặn? Không phải số bốn?”
Nhân viên công tác cười: “Chị quyết định đáp án xong chưa?”
“Vậy tôi đoán bừa thôi, tư duy ngược lại một chút, bốn...”
Nhậm Tư Đồng cắn răng.
“Không phải, không phải!”
Nhậm Tư Đồng còn chưa nói xong, một giọng nói trong trẻo đã vội vang lên.
Nụ cười trên mặt nhân viên công tác bên cạnh cứng lại trong nháy mắt.
Nhậm Tư Đồng lập tức quay đầu, cô ấy nhìn thấy Dư Dao Dao mãnh liệt xua tay.
“Không phải số bốn đâu, ánh mắt của ông ấy chính là ánh mắt của tớ lúc ăn bít tết bình thường! Chắc chắn cánh gà của ông ấy rất ngon! Nhiều dầu quá... ực, lúc ông ấy vừa mới cắn miếng đầu tiên, cánh gà sau khi nướng xong, da gà giòn giòn, vừa cắn đã nghe thấy tiếng rột rột, dầu chảy vào trong miệng ông ấy, lúc ăn miếng thứ hai, thịt trong cánh gà đều bị ép ra,.. Hu hu, dai dai ngon miệng!”
Nhậm Tư Đồng: “...!”
Nhân viên công tác: “!”
Triệu Vũ đang nhìn màn hình theo dõi đã muốn cắn khăn tay rồi.
Lúc này Nhậm Tư Đồng cũng như tỉnh khỏi giấc mộng, trực tiếp nhìn Dư Dao Dao đầy trông mong: “Thế thì là số một sao?”
Vẻ mặt của Triệu Vũ mới giãn ra một chút, nhân viên công tác cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng...
“Không phải, không phải đâu!”
Dư Dao Dao lại điên cuồng xua tay, đến cả Thẩm Nghị Sùng bên cạnh cũng không ngăn cản kịp.
Trong nháy mắt tim nhân viên công tác vọt lên đến cổ họng.
Nhậm Tư Đồng nghi ngờ nhíu mày: “Thế... cái kia cô ấy chỉ ăn có một chút chút mà diễn ra được sao?”
Mặc dù trước đó bởi vì một vài tin đồn ngoài lề, cô ấy có ấn tượng không tốt về Dư Dao Dao nhưng bây giờ sau khi xem vài chương trình giải trí được phát sóng, cô ấy cảm thấy Dư Dao Dao khá đáng yêu, rất thẳng thắn, về phương diện diễn xuất cũng có thiên phú hơn người.
Nhậm Tư Đồng vẫn luôn muốn kết bạn với Dư Dao Dao, nhưng trước đây đều chưa gặp được cơ hội.
Dư Dao Dao lại càng kích động xua tay.
“Không phải diễn.”
“Đầu cánh gà có ít thịt nhưng cắn vào trong miệng, vừa chạm với răng là phát ra tiếng giòn rụm! Lớp da giòn mỏng bên ngoài bao lấy phần xương cốt thơm giống như món khai vị ngon nhất ~ Cánh gà là tuyệt vời nhất, đương nhiên chúng ta phải dành cho nó sự tôn trọng lớn nhất!”
“Bước đầu tiên chính là bắt đầu từ đầu cánh, từng miếng, từng miếng ngậm, cắn, ăn, dần dần khiến đầu lưỡi được lớp da thơm giòn này thức tỉnh, chuẩn bị xong xuôi... thì nghênh đón phần thịt trong cánh gà, ực, lớp thịt dày dặn... nghĩ một chút thôi cũng khiến cho người ta ứa nước miếng, đâu là sự tán thưởng tốt nhất dành cho cánh gà!”
Cô nói xong điên cuồng lắc đầu.
“Chắc chắn không phải số một, cánh gà của số một cực kỳ ngon ấy!”
“Bắt đầu ăn từ đầu cánh, em gái này đúng là trân trọng nó!”
Triệu Vũ nhìn màn hình giám sát, chén trà trong tay cũng lảo đảo.
Trên mặt Nhậm Tư Đồng là vẻ kinh ngạc rõ ràng: “Là, là thế sao?”
Trò chơi này phải giải như thế sao?
“Vậy...”
Cô ấy xoắn xuýt quay đầu nhìn người trung niên với cậu bé.
Một người không do dự chút nào mà cắn cánh gà.
Một người xé một miếng da gà.
“Là số hai sao...??”
Theo như lý luận da gà, đầu cánh?
Nhưng người trung niên này diễn uống nước thực sự có chút không được tự nhiên.
Là như vậy sao?
Nhậm Tư Đồng nghi ngờ bản thân nhưng cô ấy vừa nói ra, khóe miệng nhân viên công tác bên cạnh không được tự nhiên mà co rút lại.
Còn Dư Dao Dao thì khẳng định mà gật đầu.
“Ừm, chắc chắn là anh ta, khát thì phải uống nước, con trai nhà tớ cũng biết!”
Thẩm Nghị Sùng bất đắc dĩ giật giật khóe miệng.
Mà bánh bao nhỏ trên vai anh lại phối hợp gật đầu, tỏ ý tán thành với quan điểm của mẹ.
Khát thì uống nước, không có vấn đề gì cả.
Mọi người cũng không nhịn được nữa, đều cười phá lên.
“... Trả lời đúng rồi.”
Nhân viên công tác bất đắc dĩ gật đầu.
Ban đầu mọi người theo tư duy quán tính sẽ cho rằng người uống nước kia không phải là thật, lại thêm biểu diễn tự nhiên nhất đặt trong hoàn cảnh trò chơi giống như càng che càng lộ, rất dễ dàng là người đầu tiên bị loại trừ.
Nhưng lại gặp được cái hố đen trò chơi Dư Dao Dao này!
Trong xe đạo diễn, Triệu Vũ không khỏi thở dài một tiếng, vỗ đùi mình: “Mau lên, để gia đình Tiểu Xuyên rời đi mau! Đừng để cho Dư Dao Dao nhìn thấy!”
Cho đến khi nhận được thẻ gợi ý của nhân viên công tác, Nhậm Tư Đồng mới như tỉnh mộng.
Nhưng rất nhanh, cô ấy đã xông qua ôm lấy Dư Dao Dao rồi trực tiếp hôn lên sườn mặt cô!
“Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu nhé Tiểu Dao!”
“Yêu cậu, yêu cậu.”
Tính cách Nhậm Tư Đồng cũng rất lạc quan không hề bị trói buộc.
Cô ấy trực tiếp hôn Dư Dao Dao, hôn chỗ này rồi hôn chỗ kia... khiến cho Thẩm Nghị Sùng với bánh bao nhỏ Thẩm Duệ bên cạnh nhìn mà mím chặt môi, trên mặt là vẻ không dám tin tưởng.
“Tớ mua cánh gà cho cậu ăn, tớ có tiền!”
Nhậm Tư Đồng dứt khoát lấy tất cả tiền của mình ra, hào phòng mua ba cái cánh gà cho cả nhà Dư Dao Dao ăn.
Trong nháy mắt Dư Dao Dao cảm thấy em gái này đáng yêu quá.
“Cảm ơn cánh gà của cậu nhé, tớ tìm ông xã giúp cậu! Chắc chắn có thể tìm thấy!”
Cứ như thế, toàn hành trình cô dẫn theo Thẩm Nghị Sùng với bánh bao nhỏ trực tiếp đi cùng Nhậm Tư Đồng... Không chỉ giúp cô ấy tìm ông xã mà còn may mắn tình cờ gặp được bà xã của ca sĩ Tiểu Xuyên – Cảnh Vũ, sau đó lại giúp cô ấy tìm ông xã...
[Mạch não rõ ràng của chị tôi, lại thêm năng lực phân tích của tổng giám đốc Thẩm đã hoàn toàn chiến thắng tổ chương trình!]
[Không thể giỏi hơn được nữa!]
Vì để cảm ơn Dư Dao Dao, Nhậm Tư Đồng với Cảnh Vũ đều mang tiền của gia đình ra mua đồ ăn vặt mời cô.
Trong phân đoạn trò chơi của hai ngày sau đó, ba người cùng nhau quấn ba gia đình lại thành một sợi dây thừng, hợp sức đối phó với tổ chương trình, cuối cùng toàn thắng, có được phần thưởng đi du thuyền một ngày, còn có bữa tiệc hải sản lớn.
Cho đến tận khi ghi hình chương trình xong, trên đường trở về, Dư Dao Dao với Nhậm Tư Đồng lưu luyến không thôi mà tạm biệt Cảnh Vũ, hai người đưa Cảnh Vũ đến cổng lên máy bay của thủ đô, còn bọn họ lại kết bạn ngồi cùng một chuyến bay về nhà.
Lên đến máy bay, hai người thân mật ngồi cùng nhau.
Trước đây Dư Dao Dao chưa bao giờ cảm nhận được loại tình bạn ngọt muốn chết này!
Đây là lần đầu tiên cô biết, giữa con gái với nhau có nhiều chủ đề thú vị như thế.
“Ô mai này ngon lắm đấy ~ Đề cử cho cậu đó, Tiểu Dao ~”
“Còn có, tớ nói cậu nghe nè, đàn ông ấy à, ai cũng sĩ diện, miệng thì nói không cần nhưng trong lòng thì lại muốn muốn muốn! Chậc chậc ~ Tiểu Dao, cậu biết không, bọn họ giống y như trẻ con ấy!”
“Đúng rồi, nếu như cậu sinh hai đứa thì phải điều dưỡng lại cơ thể cho tốt đã. Tớ biết một bác sĩ trung y già rất giỏi, giới thiệu cho cậu nhé ~”
Giữa phụ nữ với nhau luôn có những điều thầm kín nói mãi không hết!
Dư Dao Dao thực sự cảm thấy bản thân đã mở ra thế giới mới!
Mà Nhậm Tư Đồng lại cảm thấy Dư Dao Dao nhiều lần giúp đỡ bọn họ trong trò chơi ngầu hết nấc!
Đây cũng là lần đầu tiên cô ấy cảm thấy khi ông xã không ở bên, có một người bạn tốt mạnh mẽ ở bên cạnh tuyệt vời biết mấy.
“Tiểu Dao, cậu còn giỏi hơn ông xã tớ, cậu mê hoặc được tớ rồi, sau khi về nhà, chúng ta phải thường xuyên liên lạc đấy nhé ~ Nếu như cậu mà là nam, chắc chắn tớ sẽ gả cho cậu, không cần ông xã tớ nữa!”
“Ha ha ha.” Dư Dao Dao bị chọc cười như mở cờ trong bụng: “Tớ chỉ có ông xã thôi, không có bà xã, cậu có thể làm bà xã của tớ mà ~”
Nhậm Tư Đồng vừa nghe xong đã vui vẻ: “Ông xã Dao Dao!”
Dư Dao Dao cũng nắm tay cô ấy: “Ơi, bà xã yêu dấu!”
Khâu Đại Phú và Thẩm Nghị Sùng từ khi bắt đầu đã bị đẩy xuống phía sau: “!!!”