Về đến nhà, Dư Dao Dao quả quyết sống như sâu mọt qua mấy ngày, lười nhác nằm co quắp trong nhà.
Toàn bộ quá trình quay [Thê tử], quay các phân đoạn trò chơi ở cường độ cao đã khiến cô mệt mỏi.
Đương nhiên, quan trọng nhất là, từ sau cái ngày ngồi máy bay quay về đó, Thẩm Nghị Sùng như giải tỏa nhân cách mới, bắt đầu đêm nào cũng ấn cô lên sô pha, trên giường... khiến eo cô sắp gãy ra rồi.
Mấy ngày nay Dư Dao Dao buôn chuyện qua điện thoại với Nhậm Tư Đồng đều không nhịn được mà oán giận.
“Trước đây anh ấy như hòa thượng ấy, ai biết được bây giờ lại đột nhiên trở nên... Eo tớ á, mấy ngày nay đều nhức, đến cả yoga cũng không muốn tập nữa...”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhậm Tư Đồng lập tức ha ha cười phá lên: “Ai bảo trong chương trình cậu nói anh ấy chỉ biết làm việc, bây giờ anh ấy chứng minh cho cậu thấy, anh ấy không phải thế. Tớ nói rồi mà, đàn ông giống như con trai nhà cậu ấy, trẻ con cực kỳ. Có điều, vợ chồng già cả rồi, có thể giống như các cậu đã là không tệ, phải cho đối phương cảm giác mới mẻ nhiều lên, như thế mới không thấy ngán.”
Dư Dao Dao chớp mắt, cô rất hứng thú với đề tài này.
“Cảm giác mới mẻ?”
Hôm qua đạo diễn Kỳ Hàng gửi kịch bản qua, nói là bị lời nói hôm đó của cô làm nảy sinh cách suy nghĩ vấn đề mới, chỉnh sửa lại tính cách của nữ phụ số hai một lần nữa.
Hy vọng cô có thể xem lại xem có hứng thú muốn diễn không.
Cô đọc kịch bản rồi tối đó ngồi khóc ngon lành.
Cái cảm xúc đau khổ khi bị người chống ngoại tình phản bội như xuyên qua mặt giấy của kịch bản, từng chữ đánh thẳng vào trái tim cô.
“Phải có cảm giác mới mẻ, đàn ông mới không trở nên hư hỏng sao?”
Tối qua Dư Dao Dao khóc xong thì lại nhớ đến một vấn đề, vì sao có gia đình sẽ đi đến nước này?
Vai nữ chính đáng thương bị phản bội một lần, vậy lần sau người đàn ông mới có phản bội cô ấy nữa không?
Cô ấy có thể làm gì mới khiến cho sau này bản thân gặp được người đàn ông hoàn mỹ hơn?
Hôm qua trước khi ngủ cô đều suy nghĩ vấn đề này, cuối cùng lại bị Thẩm Nghị Sùng lột sạch quần áo, không thể không ngắt đoạn mạch suy tư...
Nhậm Tư Đồng cười ha hả: “Chỉ là một vài chuyện bình thường cậu sẽ không làm thôi, để anh ấy cảm nhận được cậu rất tốt thêm lần nữa, dần dần không rời xa cậu được.”
Sở dĩ cô ấy với Khâu Đại Phú được tổ chương trình [Thê tử] tìm đến cũng là bởi vì trong giới, bọn họ nổi danh là đôi vợ chồng ân ái mẫu mực.
Trải qua hai năm yêu đương, hôn nhân tám năm dài đằng đẵng, có một đứa con trai vừa lên tiểu học, còn có một cô con gái nhỏ hơn Thẩm Duệ một tuổi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đúng là cô ấy rất có kinh nghiệm trong chuyện vợ chồng chung sống, bản thân tính cách cũng rất sáng sủa.
“Chúng ta đều như nhau, ông xã cũng đều ngấm ngầm, bình thường đập tám cái gậy không đánh ra được quả rắm, trong nhà toàn phải dựa vào phụ nữ chúng ta để khuấy động bầu không khí. Tình yêu, tớ nói cậu nghe nhé, cái dạng đàn ông tẩm ngẩm tầm ngầm này, có lúc phải chủ động một chút mới có thể khiến bọn họ cảm động, trong lòng bọn họ sẽ chú ý đến cậu hơn.”
Đối với chị em tốt, Nhậm Tư Đồng không giữ lại chút nào mà nói hết kinh nghiệm của mình cho cô nghe.
“Tớ lấy bừa một ví dụ nhé, các cậu đã kết hôn năm năm rồi nhỉ, sắp tới còn muốn có đứa thứ hai, cậu có bao giờ đến công ty thăm anh ấy chưa? Đưa cơm bao giờ chưa? Quan tâm xem anh ấy có mệt không, bồi bổ thân thể cho anh ấy?”
“Hả... Tớ chưa từng nấu cơm, cũng chưa đi...”
Dư Dao Dao đột nhiên cảm thấy mình nắm bắt được trọng điểm rồi!
Sao mấy ngày nay cô lại quên mất cái vụ “chơi” ngoài ban công nhỉ!
“Phải đi! Cậu là vợ hợp pháp, phải tuyên bố chủ quyền một cách thích đáng. Để đám yêu diễm đê tiện nhìn xem, người đàn ông này là hoa đã có chủ, hơn nữa chủ nhân còn xinh đẹp, thông minh, không phải người mà các ả ta có thể so sánh, để mấy ả đó tự ti đến không dám manh động!”
“Hơn nữa, cậu cũng nên đến công ty hỏi thăm ông xã cậu chứ. Tốt xấu gì thì thân thể anh ấy cũng là cơ sở quan trọng để cậu tạo ra Nhị Tể Tể, có đúng không nào? Hầm cho anh ấy nồi canh, năm năm này anh ấy chưa từng được uống canh cậu hầm, như thế cảm động biết mấy?”
Dư Dao Dao vừa nghe đã cảm thấy cái này không sai.
Cô xem nhiều phim tình cảm như vậy, tại sao lại quên mất phân đoạn kinh điển này rồi?
“Hầm canh là đơn giản nhất rồi, cái gì cũng quăng vào trong đó là được, sau đó đợi một ngày là tàm tạm rồi. Mặc dù gần đây ông xã cậu không tăng ca, ha ha ha, có điều lại trầm mê phá giải những tư thế mới của cậu, tiêu hao cũng lớn đó, phải bồi bổ lại ~”
Dư Dao Dao đỏ mặt, nhưng lập tức không nhịn được hưng phấn, nói chuyện về chủ đề mười tám cộng đầy xấu hổ với Nhậm Tư Đồng.
Đợi khi cúp máy, cô lập tức tra công thức nấu canh gà mái trên Baidu rồi loẹt xoẹt dép lê chạy đi tìm bảo mẫu trong nhà nhờ chỉ dạy.
Mấy ngày nay Thẩm Nghị Sùng về nhà đúng giờ, sau đó phát hiện ra bà xã bé nhỏ tự nhiên trở nên hơi kỳ lạ.
Tối đến tắt đèn ngủ, đẩy cô ngã lên gối sẽ phát hiện ra trên cơ thể mềm mại thướt tha của cô có mùi thịt gà nhàn nhạt.
Mà rõ ràng bữa tối trong nhà không có món gà nào.
Cúi đầu, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, mùi thịt gà càng nồng hơn, âm thầm xâm nhập giữa kẽ răng anh, hít một hơi mùi hương tràn ngập.
“Ban ngày ở nhà lại ăn vụng đồ rồi đúng không?”
“Làm gì có ~”
Dư Dao Dao chột dạ lắc đầu, lập tức dùng đôi chân dài đầu tính dẻo dai quấn lấy eo anh, kẹp cho đầu óc anh nhất thời trống rỗng!
Tối nào Thẩm Nghị Sùng cũng quên mất việc hỏi tiếp mà sáng ra bởi vì Dư Dao Dao mệt mỏi quá rồi, lúc anh đi làm cô vẫn còn vùi đầu ngủ bù, nỗi thắc mắc đó cứ thế bị gác lại.
Mà sau mấy ngày liên tục, cuối cùng Dư Dao Dao cũng đợi được dự báo thời tiết nói hôm nay có mưa!
Cô lập tức đổi sang chân váy nụ hoa trắng thuần viền ren vừa mới mua và chiếc áo khoác xanh ngọc bích, lấy một chiếc túi xách cỡ lớn từ trong tủ ra, rồi nhét chai rượu vang với ly uống rượu lấy từ chỗ quản gia vào.
Lại còn mang theo canh gà đã hầm trộm một đêm rồi mới vội vã ra khỏi cửa.
Trời mưa, bàn làm việc, rượu vang...
Cô lại mang theo canh gà mái mà Nhậm Tư Đồng để cử, thật đúng là còn hoàn mỹ hơn tình tiết trong tiểu thuyết.
Nguyên thân đã từng tới công ty Quang Hâm mấy lần, suy cho cùng lúc trước cô cũng là nghệ sĩ của Quang Hâm.
Nhưng Dư Dao Dao lại là lần đầu tiên đến đây.
Cô trang điểm xinh đẹp, lại thêm gương mặt tinh tế, hoàn mỹ, gần như vừa bước vào trong tòa nhà lớn của Quang Hâm, còn chưa đến gần quầy lễ tân đã thành công khiến cho rất nhiều nhân viên công tác qua lại dừng chân!
Rất nhanh có người tinh mắt phát hiện ra đây là bà chủ của bọn họ!
Cô lễ tân lập tức cung kính hết mức lộ ra nụ cười kính trọng và cẩn thận, đáy mắt có sự ngưỡng mộ không thể che giấu.
“Cô Thẩm, cô đến thăm tổng giám đốc Thẩm sao?”
Dư Dao Dao cười gật đầu: “Ừm, phải hẹn trước sao?”
Dựa theo tình tiết trong tiểu thuyết, nguyên thân đến công ty gặp Thẩm Nghị Sùng đều phải đi tìm lễ tân.
“Không không không, không cần đâu a, tôi lập tức gọi điện thoại cho trợ lý Thẩm Lâm, để anh ấy đến đón cô lên! Cô đến đây đương nhiên không cần hẹn trước.”
Sau khi Quang Hâm trải qua sóng gió “phá sản” một lần, cổ đông đã bị Thẩm Nghị Sùng nhân cơ hội dọn sạch một đợt.
Bây giờ quản lý cấp cao còn ở lại về cơ bản đều là tâm phúc cùng với người ủng hộ anh.
Bà chủ đến, đương nhiên phải tiếp đãi như Vương Mẫu Nương Nương.
Hơn nữa hiển nhiên cô lễ tân này từng xem [Thê tử], biết Vương Mẫu Nương Nương này không chỉ có địa vị cao mà còn được ông chủ cưng chiều: “Ông chủ không nỡ để cô đợi ở dưới lầu đâu.”
“Ha ha, vậy không cần gọi điện thoại nữa, tự tôi lên đó là được rồi.”
Dư Dao Dao không kiêu ngạo gì.
Hơn nữa lúc nào cô cũng nhớ tới kinh ngạc đến vui vẻ mà chị em tốt nói đến, không thể thông báo trước cho đối phương.
Lễ tân chỉ do dự một giây rồi lập tức đứng lên dẫn đường cho cô, đưa cô đến cửa thang máy rồi còn ấn lên tầng mười tám giúp cô: “Cô Thẩm, ra khỏi thang máy là có thể nhìn thấy phòng làm việc của tổng giám đốc Thẩm. Thẩm Lâm ngồi bên ngoài, nếu như ông chủ đang có khách thì cửa sẽ bị đóng lại.”
“Được rồi.”
Dư Dao Dao vui vẻ đi vào, nhìn vào cửa thang máy phản quang, cô sửa sang lại tóc mái của mình.
“Bà chủ?”
Cửa thang máy vừa mở ra, Thẩm Lâm ngồi trong phòng làm việc của tổng giám đốc đã tinh mắt nhìn thấy cô.
“Sao cô lại đến đây?”
“Hi, xin chào nha.”
Dư Dao Dao chớp mắt cười tủm tỉm.
“Tôi đến tìm ông chủ của mọi người ăn cơm trưa đó.”
“Hả?” Sắc mặt Thẩm Lâm cứng lại: “Hôm nay ông chủ hẹn người ta đi ăn trưa rồi, chiều nay có buổi thử vai cho nhân vật quan trọng trong bộ phim công ty đầu tư, đạo diễn mời ông chủ đi cùng.”
Cái mặt nhỏ của Dư Dao Dao tức khắc đầy khổ não: “Là vậy sao? Tôi còn cho rằng ngày nào anh ấy cũng tan làm rồi về nhà sớm như thế thì ban ngày đều không cần làm việc, tối nào tinh thần với sức lực cũng đều hừng hực làm tôi...”
Thẩm Lâm: “!!!”
Anh ta cảm thấy tóc trên đầu mình sắp trọc rồi!
Một trận rùng mình, khí lạnh quét qua da đầu anh ta!
Vừa ngước mắt, quả nhiên nhìn thấy gương mặt u ám của Thẩm Nghị Sùng đứng phía sau cô, nhìn cô bằng vẻ mặt khó tả...
“Ông, ông chủ!”
“Ông xã.”
Dư Dao Dao vừa quay người lại nhìn Thẩm Nghị Sùng, trong nháy mắt vẻ khổ não trên mặt đã biến mất không thấy đâu nữa.
Cô giơ hộp cơm trong tay lên rồi nhếch môi đỏ cười tủm tỉm.
“Em hầm canh gà cho anh đấy, có điều Thẩm Lâm nói anh có tiệc rồi, thế em đi tìm Tiểu Tư Tư ăn trưa rồi đi dạo phố đây.”
Tiểu Tư Tư chính là Nhậm Tư Đồng.
Cô nói rồi quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện ở đó chỉ có một mình Thẩm Lâm, anh ta đã quay đầu nhìn chỗ khác từ lâu rồi.
Cô nhón chân hôn lên cằm Thẩm Nghị Sùng.
“Bai bai ông xã, anh đi làm việc đi nha.”
Chu đáo, dịu dàng.
Dư Dao Dao khen ngợi bản thân từ tận đáy lòng.
Nhưng cô vui vẻ xoay người lại, vừa mới cầm hộp cơm đi được hai bước, cái eo nhỏ đã bị Thẩm Nghị Sùng ôm lấy.
Canh trong tay bị anh trực tiếp cầm đi.
“Không phải là nấu cho anh sao?”
Anh khẽ nhướn mày.
“Nhưng mà, ông xã...”
“Buổi trưa anh hẹn đạo diễn ăn cơm rồi, vừa hay phải thử vai nữ chính, em cũng đi cùng đi.” Thẩm Nghị Sùng như không hề do dự, vừa nói vừa mở nắp hộp canh ra.
Chính là mùi vị này.
Mùi vị trên người cô mấy ngày nay... có thể thấy cô ở trong bếp đùa nghịch mấy ngày nay là vì không muốn để anh phát hiện ra, những tác phẩm thất bại đều bị cô uống cả rồi.
Anh nghĩ thế, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
“Hả?”
Dư Dao Dao sửng sốt.
“Vai nữ chính? Nhưng mà em có thử vai đâu.”
Hôm qua cô đọc kịch bản của Kỳ Hàng, đã động lòng muốn diễn vao nữ phụ số hai kia rồi.
Nếu như vậy thì khoảng thời gian ngắn sau đó sẽ không suy nghĩ đến bộ phim khác.
“Rồi sẽ có một ngày em phải thử vai nữ chính, vừa hay có thể đến học tập một chút.”
Dư Dao Dao nói rồi dẫn cô vào phòng làm việc, thậm chí còn lấy luôn chiếc điện thoại cô chuẩn bị gọi.
Anh cúi đầu nhìn, trên màn hình điện thoại là ghi chú “Bà xã Tiểu Tư Tư”, khuôn mặt anh co quắp.
Anh quay đầu lại kiên định đầy kỳ lạ.
“Thẩm Lâm, cậu đi thông báo với đạo diễn Ma một tiếng, tôi dẫn theo bà xã đến xem thử vai. Cơm trưa... tạm thời có việc, tôi không đi nữa, để người của bộ phận đầu tư đại diện tôi đi.”
Nhà đầu tư thích làm gì thì làm như thế đấy!
Đặc biệt là vợ chồng doanh nghiệp tư nhân làm chủ, chính là... thích làm gì thì làm như thế đấy!
Thẩm Lâm nhìn ông chủ ôm eo bà chủ rồi biến mất sau hành lang, anh ta không khỏi che trán mình lại.
Ông chủ thật là sa đọa!
Mà lúc này phòng ăn âm nhạc cao cấp nhất trung tâm thành phố, đạo diễn Ma Trị Quốc đang đợi ở tầng sáu mươi sáu còn đang cười đùa nói chuyện với Trần Kiệu và Lăng Sương bên cạnh.
“Tôi đã hẹn với tổng giám đốc Thẩm rồi, mười hai giờ trưa nay anh ấy sẽ đến.”
“Vai nữ chính này tổng giám đốc Thẩm vẫn luôn chú ý đến, cảm thấy là vai diễn xuất sắc nhất cũng khó mà xây dựng nên nhất trong bộ phim này, chiều nay cũng có không ít nữ nghệ sĩ đến thử vai. Ban đầu lúc tôi muốn đợi thử vai rồi mới giới thiệu cô cho tổng giám đốc Thẩm...”
“Nhưng không ngờ tới lại trung hợp như thế, mọi người đều đến đây ăn cơm.”
Trần Kiệu cười: “Vâng, trùng hợp thật đấy.”
Lăng Sương lập tức cúi người tỏ ý cảm ơn: “Chiều nay tôi nhất định sẽ thể hiện thật tốt, không để cho đạo diễn Ma thất vọng. Đạo diễn Ma buổi chiều còn phải làm việc, tôi lấy trà thay rượu trước, mời ông một ly.”
Sự sảng khoái của cô ta cũng khiến cho Ma Trị Quốc tán thưởng.
Thế nhưng kính xong một ly, Lăng Sương ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường.
Đã hơn mười hai giờ năm phút rồi...
Cô ta cắn răng: “Đạo diễn Ma, tôi có thể hỏi ông vài vấn đề về vai diễn không...”
Trần Kiệu nhíu mày nhưng không ngăn cản cô ta.
Có điều rất nhanh từ xa đã truyền tới tiếng hàn huyên nhiệt tình của một người trung niên.
“Đạo diễn Ma, lâu rồi không gặp! Tổng giám đốc Thẩm nhà chúng tôi tạm thời có hẹn, chỉ có thể để tôi tới ăn cơm với ông. Đúng rồi, ông chủ chúng tôi có một thỉnh cầu nhỏ nhỏ, buổi thử vai chiều nay, bà chủ chúng tôi có thể tới quan sát không... A, anh Trần Kiệu?”
Gương mặt xinh đẹp của Lăng Sương lập tức tái đi.
Dư Dao Dao muốn đến quan sát?!