Tôi Sống Trong Giàu Sang Nuôi Con Dựa Big Boss

Các nhân viên chuyển phát nhanh liên tục kéo đến, mang tới đủ các loại hoa hồng khác nhau.
Gần như lấp đầy phòng khách của toàn bộ căn biệt thự, cuối cùng chỉ có thể chất đống ở khu vườn nhỏ bên ngoài.
Đủ các màu đỏ, hồng, trắng, vàng, xanh dương... Những nụ hoa tranh nhau khoe sắc nở rộ!
Dư Dao Dao đã sống gần hai trăm năm, chưa từng thấy được nhiều hoa chen chúc ở cùng một chỗ như vậy.
Nghê Dịch cũng rung động: "Chị ơi, boss đúng là yêu chị thật lòng lắm đó."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dư Dao Dao bổ nhào vào trong đống hoa, cong khóe miệng liên tục gật đầu.
Nghê Dịch bỗng nhiên càng tỉnh táo hơn, chợt nhận ra chị cậu ta thật sự không ra mắt dựa vào thực lực!
"Chị, tuần sau sinh nhật boss đấy, chị còn nhớ chứ?"
Sinh nhật của Tổng giám đốc Thẩm, năm nào cũng rất kín tiếng.
Nhưng bởi vì cậu ta đi theo Dư Dao Dao làm việc, thỉnh thoảng cũng tiếp xúc gián tiếp với boss, cho nên mới biết được ngày sinh nhật.
Dư Dao Dao tức khắc ngẩng đầu, vẻ mặt trông như mất trí nhớ rồi.
Nghê Dịch thở dài: "Chị, mau nghĩ lại xem nên chuẩn bị quà tặng thế nào đi. Boss đối xử với chị tốt như vậy, chị cũng phải thể hiện gì đó vào những dịp quan trọng chứ, đừng để boss nản lòng."
Chắc chắn boss cực kỳ thích cô.
Bọn họ là những người ngoài cuộc, đều có thể nhận ra được.
Nhất là mấy lần gần đây, rõ ràng công việc rất bận rộn, nhưng boss vẫn luôn theo sát toàn bộ lịch trình công khai* của cô, kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra được là để ý cô nhiều đến mức nào.
(*) Nguyên văn là "Thông cáo" (通告): Là các lịch trình của ngôi sao showbiz tham gia vào chương trình, hoạt động công khai như phỏng vấn, event, talkshow, buổi họp báo, tuyên truyền... những công việc công khai.
Dư Dao Dao có hơi mờ mịt: "Quà tặng..."
Cô chưa bao giờ tặng quà cho ai cả.
Thẩm Nghị Sùng thích thứ gì, bây giờ cô ngẫm tới, vậy mà trong đầu lại trống rỗng.
"Chị, nào, em sẽ tìm kiếm Taobao cho chị, xem bảng xếp hạng quà tặng ông xã nhé."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dư Dao Dao cảm thấy hứng thú liếc nhìn qua.
Nhưng kết quả vừa nhìn, cô đã lập tức đảo mắt chán chường.
Gối ôm, tách trà, khăn quàng cổ, cà vạt... Những thứ này đều là gì vậy chứ?
"Không có gì mới mẻ hết cả! Thà tự mình nghĩ còn hơn..."
Cô đẩy điện thoại ra một cách khinh bỉ.
Tự tin vỗ vỗ vai Nghê Dịch.
"Tiểu Dịch Dịch, không sao đâu, chị nhất định sẽ chuẩn bị một món quà khó quên cả đời cho ông xã oai phong! ~”
"Nào, mau chụp cho chị một bức ảnh đã, chị muốn bay múa trong biển hoa ~"
Nghê Dịch: "..."
Hói cả đầu mất thôi!
Vẫn luôn có một dự cảm không lành.
*
Chờ đến khi Thẩm Nghị Sùng ngồi xe về nhà, việc đầu tiên chính là muốn quan sát thật kỹ biểu cảm của Dư Dao Dao.
Trước đây cô chưa bao giờ thích hoa tươi.
Kết quả là, anh vừa bước vào cửa, nhìn một vòng phòng khách cũng không tìm thấy ai.
Chỉ thấy ở vườn hoa bên ngoài, có một giọng nói mềm mại mà hưng phấn vang lên.
"Thứ này đẹp quá đi, hoa hồng phủ kín đất trời như vậy..."
"Chị muốn nằm ở nơi này, thơm ngát lại mềm mại, Tiểu Dịch Dịch, chuyển ghế nằm nhỏ của chị đến vườn hoa đi, đêm nay chị muốn ngủ ở đây ~"
Đôi môi Thẩm Nghị Sùng vẫn luôn mím chặt, giờ đây khóe miệng lại khẽ nhếch lên.
Đồng thời cũng tán thưởng nhìn Thẩm Lâm ở đằng sau.
"Cuối năm nay, tăng lương 30% cho cậu, tiếp tục cố gắng."
Thẩm Lâm: "..."
Thẩm Nghị Sùng đã khua tay bảo anh ta rời đi.
Còn bản thân anh thì đi xuyên qua cánh cửa phụ ở phòng khách, bước vào vườn hoa.
Trong từng lớp từng lớp hoa hồng, Dư Dao Dao đang vui vẻ tựa như chú chim nhỏ, kéo làn váy dài của mình, vui thích xoay vòng vòng.
Làn váy màu lam nhạt, mơ màng giống như một đóa hoa hải đường nở rộ, thậm chí, từng tầng từng tầng bay bay tựa như làn sóng lớn dạt dào.
Tiếng cười như chuông bạc của cô tràn ngập khắp vườn hoa.
Khóe môi Thẩm Nghị Sùng càng lúc càng cong lên.
Mà rất nhanh sau đó, Dư Dao Dao đã nhạy bén chú ý tới anh đang đứng bên cạnh cửa nhỏ.
Trong nháy mắt, cô giống như một chú bướm nhẹ nhàng, vui vẻ bay đến bên cạnh anh.
"Ông xã à, anh về rồi ~"
Cô nũng nịu ôm lấy cánh tay anh, một giây sau đó đã kéo anh vào giữa biển hoa hồng.
"Anh tặng em những bông hoa này, em thích lắm ~"
Một khắc trước đó, cô còn đang buồn rười rượi vì bản thân bị mất đi tự do, than thân trách phận với biên kịch Liễu.
Nhưng không ngờ rằng, mới nhanh như vậy mà đã được cảm nhận niềm vui của sư tự do rồi!
Phải, trước kia khi cô chưa bị bắt vào trong sở thú, đã từng nhìn ngắm tất cả các loại quang cảnh giữa thiên nhiên hoang dã.
Trong mắt trông thấy tất cả, nào là hoa lớn hoa nhỏ, đến cỏ xanh cây cối.
Buổi sáng sớm nhìn tia nắng ban mai rọi chiếu, đùa bỡn chim chóc và côn trùng trong bụi cây, ban đêm ngắm hoàng hôn tuyệt đẹp, cảm nhận gió mát lướt nhẹ trong rừng...
Khi ấy, cô còn không biết điều này hạnh phúc đến nhường nào, cũng chưa hề biết quý trọng và hưởng thụ.
Nhưng sau khi trải qua nỗi đau mất đi rồi, bị giam cầm đầy cô đơn lạnh lẽo, hiện giờ cô mới có thể cảm nhận được sâu sắc hơn, những bông hoa nhỏ bé này xinh đẹp rực rỡ đến mức nào, khiến cô nhìn mãi cũng không chán!
"Cảm ơn anh, ông xã!"
Sau khi Dư Dao Dao sống lại, lần đầu tiên có cảm giác bản thân được vui vẻ như thế.
Đôi mắt long lanh nước của cô lấp lánh ánh sáng.
Rốt cuộc, đôi môi mỏng của Thẩm Nghị Sùng cũng kéo lên, khuôn mặt điển trai từ trước đến nay vẫn luôn lạnh lùng, giờ đây lộ ra một nụ cười rất khẽ.
"Chỉ là chút hoa thôi mà."
Dư Dao Dao lại hưng phấn kéo tay anh, chỉ cho anh xem: "Đóa hoa này đẹp nhất, nở rất lớn, có tới mấy tầng cánh hoa ~ còn đóa này, giống như trái đào đỏ vậy, thật xinh đẹp ~ đây..."
Thẩm Nghị Sùng không nhìn ra điều khác biệt, nhưng vẫn nhẫn nại lắng nghe cô nói.
Giọng nói ríu ra ríu rít của cô, lúc này không mềm mại vắt được ra nước như bình thường, mà lại có thêm chút gì đó tựa như tính cách chân thật của một cô gái nhỏ.
Đôi môi đỏ mọng đầy đặn khép mở, lộ ra hàm răng trắng tinh.
Thẩm Nghị Sùng chỉ cảm thấy trong ngực cuộn lên, ánh mắt có chút nóng bỏng không nhịn được rơi xuống đôi môi đỏ mọng của cô.
Lời nói cà lơ phất phơ của Lý Đào lại hiện lên đầy quỷ quái.
"Có người phụ nữ thần tiên như thế sao..."
"Tôi chỉ mới nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên mừng rỡ đầy thỏa mãn ấy khi phụ nữ nhận được trang sức, túi xách phiên bản giới hạn..."
Thẩm Nghị Sùng không khỏi khẽ động đậy ngón tay, chạm lên gương mặt Dư Dao Dao đang hưng phấn vui vẻ, khuôn mặt nhỏ nhắn giống như được hoa hồng nhuộm đỏ.
Anh rũ mi xuống, sau đó nắm lấy chiếc cằm nhỏ nhắn của cô.
"Ông xã?"
Dư Dao Dao chớp chớp đôi mắt, nghi hoặc nhìn về phía anh.
"Em thật sự thích những thứ này sao?"
Mặc dù đã tìm kiếm rất nhiều cửa hàng hoa, mua được từng ấy hoa, nhưng số tiền tiêu ra vẫn kém giá tiền của một chiếc túi giới hạn.
"Ừm hứm ~"
Dư Dao Dao gật đầu thật mạnh.
Chỉ chốc lát sau, đôi mắt xinh đẹp của cô đã lập tức trở nên vui vẻ, nhìn về phía những cánh hoa trong vườn hoa, đôi môi đỏ mọng nhếch lên.
Thậm chí, còn vươn ngón tay mảnh khảnh, bẻ từng cánh từng cánh cho Thẩm Nghị Sùng xem.
"Đẹp mắt, dễ ngửi."
"Thêm nữa, trước kia Quý phi từng tận hưởng tắm hoa hồng, tắm với cánh hoa, có thể làm cho làn da khắp cơ thể trở nên trắng trẻo hồng hào, cộng với đó, sau này khi em cởi sạch hết, làn da không chỉ bóng loáng mà còn có thể trở nên thơm ngào ngạt, bước đi đều sẽ mang theo làn gió thơm mát..."
Lông mày Thẩm Nghị Sùng giật giật.
Nghê Dịch vốn còn đang trốn trong góc, Dư Dao Dao ra lệnh cậu ta chụp ảnh bay múa giữa biển hoa cho cô, nghe thấy thế thì suýt chút nữa đã ngất đi.
Dư Dao Dao nói được một nửa thì nhíu mày, đưa tay sờ lên ngón tay Thẩm Nghị Sùng đang nắm lấy cằm cô: "Ông xã, anh làm em hơi đau..."
Giọng nói mềm mại như tơ, giống như mang theo chiếc móc câu, thoáng cái đã có thể câu sạch hồn phách người ta
Còn nói lời mập mờ như thế!
Yêu tinh này!
Thẩm Nghị Sùng chỉ cảm thấy ngón tay cũng bị da cô hun nóng lên, tức khắc thu tay lại.
Nghê Dịch đứng bên cạnh, thầm cất lên một tiếng "vãi" trong lòng, lập tức đội nồi chạy trốn...
Mà Dư Dao Dao còn đang tiếp tục kể ra các công dụng của hoa hồng, khá là biết tiết kiệm trong việc chăm lo nhà cửa.
"À, chờ đến khi những bông hoa này sắp héo rồi, em sẽ lên mạng tra thử xem có thể bảo má Từ làm thành mứt hoa tươi không, chế biến chua chua ngọt ngọt hẳn là rất ngon, nếu thực sự không làm được thì còn có thể ép thành hoa khô, hoặc là nhồi thành gối hoa hồng... Em sẽ thử đắp mặt nạ nước hoa thêm lần nữa, cảm thấy... Vẻ đẹp của em lại sắp bước lên một bậc thang thật dữ dằn nữa, ông xã ~"
Thẩm Nghị Sùng: "..."
"A, đúng rồi, ông xã, em còn chuẩn bị cho anh một món quà sinh nhật thần bí nữa đó, ngày ấy anh nhất định phải về nhà sớm nha ~"
Ánh mắt Dư Dao Dao lóe lên, ngón tay út chỉ chỉ về phía anh.
Cô nhìn Thẩm Nghị Sùng, cảm thấy hơi đồng tình với người đàn ông này.
Ngày sinh nhật, vậy mà nguyên chủ cũng không nhớ rõ.
Giống như cô trước kia, vẫn luôn bị người ta lãng quên...
Đầu óc Thẩm Nghị Sùng trong nháy mắt trở nên trống rỗng: "Quà?"
Cô không chỉ nhớ ngày sinh nhật của mình, mà còn chuẩn bị một món quà?
Anh tức thì nheo mắt lại, quét mắt nhìn qua biển hoa hồng trong vườn hoa.
Một giây trước, còn cảm thấy chúng có thể làm quà đáp lễ phù hợp với bánh ngọt, nhưng hiện tại... Lại cảm thấy không đủ.
Sớm biết như thế, vẫn nên bảo Thẩm Lâm tới cửa hàng châu báu, mua một bộ trang sức mới mang về.
"Ừm hứm."
Dư Dao Dao nói xong thì lấy điện thoại ra, gõ gõ vài cái.
"Chủ cửa hàng nói, tuần sau chắc chắn sẽ giao tới!"
Ánh mắt Thẩm Nghị Sùng loé sáng.
Đây là món quà đầu tiên cô tặng cho anh.
Bởi vì hiện tại đã nhận nhiều lịch trình công khai, có thể tự mình kiếm tiền, cho nên còn học cách tặng quà cho anh...
Đột nhiên có một dòng nước nóng chảy xiết trong lồng ngực anh.
Lại nhìn nụ cười chói mắt đang ở ngay trước mặt anh lúc này, không khỏi cảm thấy dường như vừa có một kết luận nào đó hiện lên sống động như thật.
Cô thực sự thay đổi rồi.
Kể từ khi nhập viện lần ấy, đã hoàn toàn thay đổi thành một người khác.
Anh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, cảm giác may mắn không thể tưởng tượng nổi lại xuất hiện trong lòng.
Não bị chấn động, khiến cô trở nên chẳng còn mặt nào đáng ghét, thay vào đó lại càng đáng yêu hơn?
"Ông xã, anh nhớ phải mong chờ đó ~ Sẽ là một bất ngờ lớn ~"
Dư Dao Dao chu đôi môi đỏ mọng.
Thẩm Nghị Sùng cúi đầu, cười khẽ một tiếng: "Được, anh rất mong chờ."
Anh đưa tay lên, gỡ chiếc lá rụng bị thổi rơi trên làn tóc trước trán cô.
"Vào nhà đi, gió nổi lên rồi."
Giọng nói của anh trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với khi trước.
Buổi tối, bọn họ tới nhà trẻ đón bánh bao nhỏ về nhà.
Một nhà ba người ngồi trên bàn ăn, đầu tiên là ăn bữa ăn chính, sau đó cùng nhau ăn bánh kem.
Nhìn hai mẹ con hi hi ha ha, thậm chí ăn đến mức kem dính đầy trên khoé miệng, cả đêm hôm ấy, ý cười của Thẩm Nghị Sùng chẳng hề mờ đi chút nào.
*
Một tuần sau, tập đầu tiên của "Tôi và vợ tôi" đã được phát sóng trên nền tảng mạng Ikoo.
Người xem là hội viên cao cấp có thể bắt đầu theo dõi trước một tháng, xem phiên bản siêu dài chưa qua chỉnh sửa biên tập của từng nhóm khách mời.
Nhóm mở đầu được phát sóng trước tiên, chính là Thẩm Nghị Sùng và Dư Dao Dao.
Tổng thời lượng video là hơn ba tiếng rưỡi.
Bởi vì đã có clip cắt ghép Tổng giám đốc Thẩm cưng chiều vợ điên cuồng* trong "Sân khấu" trước đó, cộng thêm hot search hoa hồng dỗ dành bà xã lúc sau, tập một của bọn họ giành được rất nhiều sự chú ý của mọi người.
(*) Nguyên văn là "Sủng thê cuồng ma" (宠妻狂魔): Cụm từ chuyên dùng trong ngôn tình, ý chỉ người cực kỳ yêu chiều, bênh vực vợ.
Ngay khi bài hát chủ đề của ekip chương trình mới được phát sóng, lập tức trên màn hình đã xuất hiện một đống bình luận gào khóc nhiệt tình.
[Tui tới ủng hộ bà Y nhà tui, cuộc sống hàng ngày xinh đẹp tuyệt vời, cực kỳ mong đợi!]
[Tổng giám đốc Thẩm cho ăn cơm hàng ngày, tôi muốn tận mắt chứng kiến thử xem sao!]
[Nhà của chị gái nhỏ, rốt cuộc trông thế nào ta!]
[Bánh pudding nhỏ, khoai tây chiên đã chuẩn bị sẵn sàng, ha ha, mị không còn sợ bị cám dỗ nữa!]
[Chó độc thân đến báo danh!]
[Hiện trường rải đường cỡ lớn, ba tiếng đồng hồ, shock quá!]
Triệu Tiểu Manh cũng là một thành viên trong nhóm fan YY, đã bị Dư Dao Dao khuất phục sâu sắc, cực kỳ yêu thích cô ngay từ khi quay tập đầu tiên của "Sân khấu", giờ phút này đang vừa hồi hộp vừa phấn khích ngồi trước màn hình máy tính.
Từ khi được Dư Dao Dao giúp đỡ trong tập đầu tiên, Triệu Tiểu Manh đã may mắn sống sót trong top 20 của chương trình.
Trong suốt quá trình ghi hình chương trình, cô ấy đã nhìn rõ được nhan sắc, thiên phú và tài năng của Dư Dao Dao, trông thấy cô từng bước tỏa sáng trên sân khấu từ khoảng cách rất gần, hiện giờ đã hoàn toàn đắm chìm vào việc làm fan của Dư Dao Dao.
Tuy rằng chương trình này không phải là show solo của Dư Dao Dao, cũng khiến Triệu Tiểu Manh cảm thấy hơi tiếc nuối một chút.
Nhưng có thể hít hà được giá trị nhan sắc nữ thần trong ba tiếng đồng hồ liên tục, cô ấy vẫn hết sức kích động!
Tiện tay cầm lấy một gói khoai tây chiên vị dưa chuột, xé bao bì ra, cô ấy vô cùng mong chờ để được theo dõi.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui