Chu Cầu hài lòng cho cảnh này qua.
Người vui mừng hơn cả chính là Nghê Dịch, rốt cuộc cậu ta cũng cảm thấy mình ở bên cạnh Dư Dao Dao đúng là có tác dụng!
Hơn nữa, cậu ta cũng thở phào nhẹ nhõm, chị Dư và boss là tình yêu đích thực, người đại diện như cậu ta cũng không cần bị kẹp ở giữa một cách khó xử.
Nhưng ai ngờ, phân cảnh vừa được dự kiến là sẽ thuận lợi, chỉ chốc lát sau đã lại không qua.
Hiếm khi Dư Dao Dao tìm thấy được một ít cảm giác tim đập thình thịch, nhưng sao nam trẻ tuổi Vu Hải Tuyền diễn chung vẫn bị khớp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhớ lại trước đó, khi đối diện với Dư Dao Dao đang thể hiện toàn bộ dáng vẻ quyến rũ, Vu Hải Tuyền vốn được mài giũa trước ống kính từ nhỏ, khi còn là ngôi sao nhí cũng từng hợp tác qua với rất nhiều diễn viên lớn, cậu ta đã cực kỳ kiên cường chống đỡ được sức hấp dẫn của Dư Dao Dao, hoàn thành vai diễn.
Nhưng khi cô ở trong ngực cậu ta, lộ ra biểu tình thiếu nữ thẹn thùng xấu hổ, Vu Hải Tuyền lại cảm giác như đầu óc mình muốn nổ tung!
Thiếu nữ khi yêu, trong con ngươi của cô mang theo một tia rung rinh nhộn nhạo, lại có phần thẹn thùng né tránh.
Nếu như nói một giây trước đây, cậu ta có thể nhìn thấy một lớp áo giáp thật dày ở trên người cô, mặc dù rất mê người, nhưng lại khiến cô có vẻ xa không với tới, cậu ta cũng cảm nhận được rất rõ ràng một chút khoảng cách ngăn trở giữa hai người.
Giờ đây cô lại thẹn thùng rũ mắt, hai má ửng hồng, cũng đã tiến vào trạng thái nhân vật, diễn ra nét tính cách chân thật của một thiếu nữ.
Tại khoảnh khắc này, đó thực sự chính là cô, như thể trái tim cô đã rung động vì cậu ta vậy...
Tựa như hoàn toàn không phải là diễn xuất.
Vu Hải Tuyền đã diễn được hơn mười năm, nhưng tính đến thời điểm này, thật ra cậu ta vẫn chỉ là một tên chó độc thân hơn hai mươi tuổi đầu.
Cậu ta lập tức bị đánh gục bởi dáng vẻ trong trẻo lại quyến rũ của cô, trong nháy mắt sau khi đạo diễn hô cắt, khuôn mặt chàng trai trẻ đã đỏ bừng đến tận cổ!
Mấy cảnh diễn chung sau đó, rõ ràng cậu ta cũng không dám nhìn Dư Dao Dao!
Sự chân thật của cô, nét trong trẻo của cô của cô, dáng vẻ xinh đẹp của cô, từng chút sức sống nở rộ trên người cô...
Chu Cầu kìm nén nửa ngày, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa: "Tiểu Tuyền, cậu làm sao vậy hả! Cậu mất hết hồn vía để làm gì hả? Không tìm được trạng thái sao?”
Vu Hải Tuyền tiếp tục kiên trì, rót mấy ngụm nước: "Đạo diễn, chờ tôi năm phút.”
Chu Cầu nhìn cậu ta, cũng không khỏi thở dài.
Dư Dao Dao lại kìm lòng không được đi tới, tò mò cúi đầu xem thử máy giám sát trước mặt đạo diễn Chu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vừa nhìn, cô đã phát hiện ra, dường như Vu Hải Tuyền hoàn toàn không dám nhìn cô, giống như cô là thú dữ sẽ ăn thịt cậu ta vậy.
"Tiểu Tuyền Tuyền, cậu sợ chị lắm à?"
Dư Dao Dao chớp chớp mắt, không khỏi bật cười khúc khích một chút.
"Sợ gì chứ? Chị đây sẽ không ăn thịt cậu đâu.”
Vu Hải Tuyền sắp gãi rát cả da đầu.
Bình thường một khi đã nhập vai, cậu ta sẽ xem như mình chính là nhân vật, coi tất cả diễn xuất đều là trải nghiệm thực tế của mình.
Những cảnh này, cậu ta phải vào vai Chu Hoàng mê mệt nhan sắc của Dư Dao Dao...
Nhưng cứ mỗi lần cậu ta vừa tiến vào trạng thái của nhân vật, đều sẽ nghĩ đến việc cô đã kết hôn và sinh con, bị lý trí phản đối.
Tất nhiên cậu ta không thể thích cô được rồi!
Nhưng trong kịch bản, thì lại phải thích...
"Thật xin lỗi, chị Dao Dao, tôi đã phải làm lại quá nhiều lần rồi."
Vu Hải Tuyền liên tục xin lỗi.
Ngược lại, Dư Dao Dao chẳng hề hấn gì, dù sao cô cũng đã tự chuẩn bị ghế dựa.
Ghế của đạo diễn Chu Cầu cũng không tốt bằng của cô.
Cô hé môi, lập tức xua tay: "Không sao cả, cậu cứ luyện tập, chị tranh thủ đi nằm đây, bao lâu cũng được.”
Vu Hải Tuyền: "..."
Vị trí cậu ta nghỉ ngơi cũng không cách xa chỗ của Dư Dao Dao là mấy.
Mau chóng lấy điện thoại ra chơi nhưng vẫn không được tập trung lắm, còn đang suy nghĩ tại sao Dư Dao Dao cô lại có thể thích Thẩm Nghị Sùng như vậy, thì chợt phát hiện ra cậu tiểu thịt tươi này thỉnh thoảng lại quay sang nhìn trộm cô.
"Sao vậy, yêu chị rồi à?"
"Khụ khụ khụ,... Chị Dao Dao, thật ra tôi muốn..."
"Ôi chao, Tiểu Tuyền Tuyền, chị hiểu nỗi khổ của cậu, yêu chị mà lại không thể ở bên nhau... Diễn phim giả, nhưng lại phải diễn như thật, thật sự quá khó khăn rồi.”
Dư Dao Dao vừa phải chịu đựng đả kích nặng nề, lập tức áp dụng kiến thức đã học vào trong thực tế.
Cô vỗ vỗ lên bả vai nặng nề của cậu ta.
"Trong kịch bản đều là giả, cậu thích chị, cũng không phải sự thật, cậu muốn chị trở thành bạn gái của cậu."
"Tôi cũng sẽ phối hợp với cậu."
Dư Dao Dao nói xong, lại phát hiện ra biểu cảm đầy lúng túng trên mặt Vu Hải Tuyền, hoàn toàn không nghe được lời khuyên của cô.
Cô thông cảm liếc nhìn cậu ta một cái.
"Cậu chưa bao giờ yêu sao, Tiểu Tuyền Tuyền?"
Còn thê thảm hơn cả cô nữa, mặc dù trước kia cô cũng không hiểu, nhưng bây giờ đã có thể tơ tưởng tới vòng ôm ấm áp của Thẩm Nghị Sùng một chút ~
Vừa mới nghĩ đến, trái tim đã lại đập rộn cả lên rồi!
"Chưa yêu bao giờ, vậy thì rất khó, giống hệt như chị hồi xưa."
Dư Dao Dao đột nhiên cảm thấy mình đã tìm được đồng minh.
Lập tức vỗ ngực một cái: "Chị sẽ giúp cậu!”
Cô chẳng hề có chút đề phòng nào, nhưng cũng không ngốc, thẳng tay nắm lấy ống tay áo rộng thùng thình trong trang phục quay phim của Vu Hải Tuyền.
"Nào, cậu mau đi theo chị! Để chị đây dạy cậu!”
Vu Hải Tuyền: "...!”
Vài phút sau, vẻ mặt Vu Hải Tuyền đờ đẫn, dường như đang vô thức đi theo Dư Dao Dao trở về trước ống kính.
Dọc đường đi cậu ta đều nhìn chằm chằm vào kịch bản trong tay, biểu cảm trên mặt còn có chút không tin nổi.
Nhưng Dư Dao Dao lại đưa hết bút trong tay cho cậu ta, nét mặt vui vẻ nằm xuống ghế dựa chuyên dụng của mình.
Nghê Dịch không yên tâm nên mới đi theo đằng sau, giây phút này lại dở khóc dở cười đưa bình giữ nhiệt cho cô.
Chu Cầu nhìn thấy bọn họ đã quay về, lập tức thông báo tiếp tục quay phim.
Vẫn là cảnh vừa rồi chưa qua: Lúc Chu Hoàng cứu nữ chính xong, đã bị hấp dẫn bởi dáng vẻ của nàng ta sau khi rơi mất tấm mạng che mặt. Nhưng rất nhanh sau đó nàng ta đã bị tỳ nữ kéo đi, hắn nhìn theo hình bóng nàng ta rời khỏi đó, gọi nàng ta quay lại, tháo ngọc bội bên hông mình đưa cho nàng ta.
Vu Hải Tuyền vẫn hơi bối rối, nhưng ngay khi đạo diễn vừa hô bắt đầu, cậu ta lập tức trở nên hoàn toàn khác biệt so với trạng thái mất hồn mất vía ban nãy, dường như cả quá trình diễn xuất đều đã nắm bắt được cảm xúc cốt lõi nhất, không chỉ là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, mà còn có ham muốn chiếm hữu tuyệt đối với người phụ nữ này với thân phận của một bậc đế vương!
"Tốt!"
Chu Cầu không khỏi kêu lên một tiếng.
"Lần này Tiểu Hải làm rất tốt! Tôi còn đang lo rằng cậu sẽ không nào thể diễn tả nổi khí chất của bậc đế vương, nhưng hiện giờ ánh mắt cậu đã hoàn toàn biểu hiện ra được, cực kỳ khác với bản thân cậu hồi nãy! ”
Vu Hải Tuyền nghe thấy ông kêu lên một tiếng thì mới hoảng hốt, như thể vừa mới thoát khỏi nhân vật.
Thậm chí, còn có chút không dám tin đối với lời khen ngợi mà mình vừa nhận được.
"Đạo diễn Chu..."
"Tiếp tục duy trì!"
Đạo diễn Chu vui vẻ giơ ngón tay cái về phía cậu ta.
Dư Dao Dao cười ha hả đưa tay ra.
Vu Hải Tuyền hơi sững sờ, nhưng cũng nhanh chóng đập tay với cô.
Đến lúc này, vẻ mặt cậu ta cũng kính trọng hẳn lên: "Cảm ơn chị Dao Dao!”
Dư Dao Dao phất tay: "Chuyện nhỏ thôi ~"
Nhưng vừa vung được một nửa, cô đã dừng bước: "Người đại diện của chị vừa nói, ba cậu mở chuỗi nhà hàng cao cấp sao? Ăn ngon không? Có bán thịt không? Có thiếu nhân viên ăn thử không?”
Vu Hải Tuyền: "..."
Nghê Dịch: "..."
*
Mỗi một cảnh sau đó, Dư Dao Dao và Vu Hải Tuyền cũng đều phối hợp ăn ý.
Trong lúc cô quay phim, hai nhân viên quay phim đi theo đoàn làm phim "Vợ tôi" của cô lại không có việc gì làm, bèn đi đến phòng hút thuốc bên cạnh để hút thuốc.
"Lão Trịnh, thật sự vẫn phải chụp tiếp sao? Việc này chẳng có ý nghĩa gì hết, nghe Tiểu Lý nói, Tổng giám đốc Thẩm đang họp với cổ đông ở công ty đến sứt đầu mẻ trán rồi, không rảnh đi tương tác với vợ đâu.”
"Ôi chao, xem ra khủng hoảng tài chính ở công ty là thật. Đừng sốt ruột quá, không phải cũng có tin đồn nói rằng Tổng giám đốc Thẩm muốn nhân cơ hội để vợ hot lên một chút, lấy lại giá trị thị trường cho công ty hay sao? Đây là chương trình có độ phổ biến cao, chắc chắn Tổng giám đốc Thẩm sẽ không từ bỏ đâu!”
"Chậc, có lẽ đúng là mấy ngày nay anh ấy bận rộn không rảnh, hay là chúng ta cứ tan làm đi thôi..."
Mấy người đang bàn tán sôi nổi, chẳng được bao lâu, ánh mắt đã lại run run hạ xuống.
Bọn họ vừa liếc mắt thì đã trông thấy một người đàn ông cực kỳ nổi bật, vừa cao lớn vừa tuấn tú xuất hiện ở đây.
Không phải Thẩm Nghị Sùng thì còn là ai được nữa!
Anh đã đến rồi sao!?
Người quay phim liếc mắt nhìn nhau, cùng thầm hiểu mà không nói ra.
Quả nhiên là vẫn phải dựa vào showbiz để nâng cao danh tiếng lung lay sắp đổ của vợ mình và Quang Hâm sao?
Mà phía sau Thẩm Nghị Sùng, Thẩm Lâm nơm nớp lo sợ đi theo.
Ở công ty vẫn còn rất nhiều công việc cần trợ giúp của boss, nhưng đến sáu giờ tối, boss lại nói đã đến giờ đi ăn.
Anh ta đành phải đi đặt đồ ăn trước, nhưng không ngờ boss lại đứng lên luôn, không nói một lời chạy thẳng tới đoàn làm phim!
Thẩm Lâm thật sự ngu người.
Gần đây boss dường như đã thật sự trở về tuổi hai mươi, lại rơi vào lưới tình rồi!
Trên đường đi ngồi trong xe, anh ta bèn nhìn trộm.
Chỉ thấy boss không ngừng lướt đi lướt lại Weibo, liên tục xem trang Weibo mà bà chủ bảo nuôi anh, cùng với đống bình luận mới của cư dân mạng!
Có người mắng bà chủ, boss vừa nhìn thấy đã nhíu chặt chân mày.
Thẩm Lâm nghĩ ngợi thở dài, cầm một xấp văn kiện chưa xử lý xong và laptop đứng phía sau Thẩm Nghị Sùng.
Mà Thẩm Nghị Sùng lại dừng bước, bởi vì anh vừa mới đến, đã nghe thấy đạo diễn Chu đang khen ngợi Dư Dao Dao và Vu Hải Tuyền.
"Hải Tuyền, lần này ánh mắt của cậu rất tốt, muốn đưa nàng ta vào trong cung, nhưng lại có chút kìm nén chịu đựng. Nhưng chỉ một khắc sau, khi trông thấy nàng ta đi xa, ngay lập tức mọi kìm nén trong lòng cậu đều biến thành dục vọng chiếm hữu, chính là loại dục vọng dã thú muốn lập tức đưa nàng ta vào trong cung, thậm chí còn phải lập tức trút bỏ quần áo của nàng ta, cậu đã diễn tả rất tốt, đúng là làm tôi bất ngờ lắm đó.”
"Quả thật, nhân vật này có một điểm yếu khắc sâu trong xương tuỷ, chính là bị dục vọng khống chế."
Câu nói này vừa cất lên, đã thành công khiến gương mặt Thẩm Nghị Sùng vừa đến thăm trở nên âm u.
Vu Hải Tuyền lại là người đầu tiên phát hiện ra chính chủ vừa đi tới, sắc mặt boss Thẩm rõ ràng là không được tốt lắm.
Cậu ta lập tức lùi về phía sau một bước, giữ khoảng cách với Dư Dao Dao.
Chu Cầu hơi sững sờ, nhưng vẫn chào hỏi qua lại với Thẩm Nghị Sùng, đồng thời để ý tới máy quay phim.
Ông cười ha ha một tiếng, còn trêu ghẹo nói: "Tổng giám đốc Thẩm đây là đến tuyên bố chủ quyền sau? Đúng lúc quá, lát nữa còn có một cảnh hôn, quay xong, sẽ lập tức trả vợ cho cậu.”
Thẩm Nghị Sùng nhíu mày, lạnh lẽo liếc mắt qua Vu Hải Tuyền.
"Chuyện này..."
Vu Hải Tuyền còn chưa kịp giải thích, Dư Dao Dao đã bị chuyên gia trang điểm thẳng tay kéo đi, Thẩm Nghị Sùng cũng đi đến bên cạnh ghế dựa của cô, bắt đầu lật xem kịch bản của cô.
Vu Hải Tuyền chỉ có thể buồn phiền nhìn về phía đạo diễn Chu.
Đạo diễn, đúng là muốn hại chết người!
Sao lại nói cái gì mà "muốn trút bỏ quần áo của nàng ta" vậy chứ!
"Làm sao? Tôi nói gì sai hả? Rất bình thường, cậu nhập vai, nhân vật là như vậy.”
Chu Cầu trừng mắt nhìn cậu ta.
"Không phải như vậy, đạo diễn..."
Vu Hải Tuyền thật sự khóc không ra nước mắt.
"Đi đi, đi thay trang phục cho cảnh tiếp theo! Không có thời gian để dạy lại đạo đức nghề nghiệp cho cậu đâu!”
Đạo đức nghề nghiệp của diễn viên, dĩ nhiên là nhập vai diễn xuất một cách sinh động dựa theo đúng kịch bản.
Trên phim trường, mọi thứ đều lấy diễn xuất làm ưu tiên.
Cho dù đã có bạn trai bạn gái, hay thậm chí là đã kết hôn, nếu phải tiến hành quay cảnh thân mật ở trường quay, thì vẫn phải hoàn thành một cách nghiêm túc.
Hơn nữa những năm gần đây, chuyện canh góc để quay cảnh hôn, từ lâu đã không còn thịnh hành nữa.
Trước đó Dư Dao Dao cũng không yêu cầu từ chối những cảnh hôn kiểu này, cho nên đã bắt đầu quay, chắc chắn cô sẽ phải hoàn thành.
Cho dù lúc này Thẩm Nghị Sùng đang ở đây, Chu Cầu cũng không ngần ngại mà quay phân đoạn này theo kế hoạch, hoàn toàn không tránh né anh chút nào.
Ngược lại Dư Dao Dao vừa thay trang phục trong cung xong đi ra, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Thẩm Nghị Sùng.
Vèo một cái, cô lập tức đưa tay che mặt mình lại.
Mặt nóng quá!
Còn đỏ bừng!
Trái tim cô đang đập rất nhanh!
Rõ ràng xung quanh đoàn làm phim có nhiều nhân viên vây quanh như vậy, bên cạnh Thẩm Nghị Sùng lại có Nghê Dịch vô cùng to lớn, bên cạnh còn có cả trợ lý nhỏ của cô và Thẩm Lâm.
Nhưng cô chỉ cần liếc mắt một cái là đã trông thấy anh đang đứng ở đó, mặc áo khoác ngoài cực kỳ đẹp trai, quấn khăn quàng cổ màu đen, trên khuôn mặt tuấn tú còn có nét nghiêm nghị, thoạt nhìn còn sáng sủa hơn nhiều so với bạn diễn Vu Hải Tuyền của cô!
Dư Dao Dao nhanh chóng đưa tay chạm lên trái tim nhỏ bé của mình.
"Được rồi, Tiểu Dư, đừng có nhìn ông xã của cô nữa! Mau lại đây quay cho xong cảnh này đi, sau đó cô có thể kết thúc công việc!”
Dư Dao Dao lại không nghe thấy lời đạo diễn Chu nói, hai gò má ửng hồng, chỉ cảm thấy từ đầu đến chân mình dường như đều sắp bốc khói đến nơi rồi!
Ôi trời, lúc ôm anh đòi hôn môi tối hôm qua vẫn còn chưa cảm thấy gì, nhưng hôm nay vừa nhìn thấy anh, lại có chút thẹn thùng rồi ~
Cô vội vàng quay đầu, lập tức hỏi chuyên gia trang điểm đang giúp cô kéo váy phía sau: "Bây giờ trông tôi có đẹp không?”
Cô thả mái tóc dài, đồng thời đeo một tấm mạng che bằng tơ vàng ở trên mặt: "Không có lọn tóc nào vểnh lên chứ?”
Chuyên gia trang điểm vội vàng gật đầu: "Đẹp lắm.”
Đến lúc này, Dư Dao Dao mới thở phào nhẹ nhõm.
Khi đi tới trước ống kính, vừa nghe đạo diễn nói phải hôn như thế nào, khuôn mặt cô lại càng đỏ lên nhanh hơn.
Cô nghĩ đến đêm qua, trong mơ dường như đã mút môi ai đó... Mùi hương giống như bạc hà...
Cô nhanh chóng nhìn Thẩm Nghị Sùng một cái, phát hiện con ngươi tối màu của anh đang bình thản nhìn về phía mình, cô lập tức kinh ngạc kêu lên một tiếng, hốt hoảng quay đi.
Trái tim dường như đang nóng lên.
Cô khẽ hé mở đôi môi đỏ mọng.
Chu Cầu thấy cô không đáp lại, còn đang nhíu mày, dù vậy tới khi nhìn sang, đã trông thấy dáng vẻ thiếu nữ rung động gò má ửng hồng của cô, bèn tươi cười gật đầu.
Cô gái này đúng là chuyên nghiệp, còn chưa bắt đầu quay phim là đã nhập vai rồi.
Mà Thẩm Nghị Sùng đứng ở bên cạnh lại khẽ nhíu mày, ánh mắt lạnh lùng liếc về phía Nghê Dịch.
"Cô ấy lại gây ra chuyện gì rồi sao?"
Vẻ mặt chột dạ như vậy, còn không dám nhìn thẳng vào anh.
Nghê Dịch vội vàng lắc đầu: "Không, còn được đạo diễn khen ngợi nữa.”
Thẩm Nghị Sùng nhíu mày nhìn về phía trước ống kính.
Lúc trước, anh đến thăm đoàn phim, cô sà vào trong ngực anh như chú chim cút nhỏ, cố sống cố chết muốn dán chặt vào anh.
Hôm nay... Cô không những không chạy tới, mà trái lại, còn vừa liếc nhìn anh một cái đã vội vàng muốn tránh đi như vậy sao?
Anh quay đầu lại nhìn người quay phim của “Vợ tôi", vốn dĩ anh cũng không thích ôm ấp cô trước mặt người khác.
Nhưng giờ đây khi cô mặc kệ anh để quay phim, trong lòng anh lại có cảm giác như bị thiếu đi một thứ gì đó!
Mà lúc anh còn đang đấu tranh nội tâm, lại nhận ra Dư Dao Dao đã bị tiểu thịt tươi kia ôm lấy!
Anh đã đọc kịch bản từ trước, biết rõ sẽ có cảnh ôm, hôn, tiếp xúc chân tay, nhưng khi tận mắt chứng kiến tại hiện trường, trái tim anh vẫn cứ thế nhói lên.