Tôi Sống Trong Giàu Sang Nuôi Con Dựa Big Boss

Thẩm Nghị Sùng nhìn con trai đang vẽ tranh một mình trong phòng khách, sau khi chắc chắn rằng cậu bé không nghe thấy, anh nhức đầu nhìn Dư Dao Dao.
Cô cầm tờ báo, dùng vẻ mặt như đang bắt gian nhìn anh khiến anh bất ngờ nhớ lại lịch trình của mình một lượt.
Trong công ty anh không có nhiều nữ nghệ sĩ, hơn nữa trước nay anh đều duy trì khoảng cách với họ.
Về cơ bản, người đạt được vị trí cao như anh sẽ không đi gặp mặt bất kỳ nghệ sĩ nào trong công ty một mình.
Kể cả nghệ sĩ xuất hiện vấn đề cũng là do cả một đoàn đội cùng nhau mở cuộc họp để giải quyết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Sao thế?”
Dư Dao Dao ngước mắt nhìn anh rồi lại cúi đầu nhìn tờ báo: “Anh có quen cô gái nào tên Lăng Sương không?”
Cô nói rồi hơi khom người, bàn tay mảnh dẻ nắm cằm anh.
Cô hơi nâng cằm anh lên.
“Nhìn vào mắt em này, ông xã.”
Khóe miệng Thẩm Nghị Sùng giật giật, không chút do dự nói: “Không quen.”
Nhưng rất nhanh anh lại nhíu mày: “Cái tên này, có hơi quen tai.”
Dư Dao Dao lập tức a một tiếng, che cái mặt nhỏ của mình lại: “Anh quen... Anh đã biết đến cô ta rồi sao? Anh thích cô ta? Chẳng trách tối qua anh có thể ném người ta lại trên giường để đến công ty xử lý Trần Kiệu gì đó...”
Thẩm Nghị Sùng nhíu mày: “Anh mới chỉ nghe qua tên cô ta thôi.”
Nói rồi anh giơ tay ấn huyệt thái dương, rất nhanh đã nhớ lại chút ấn tượng.
Anh lục lại những thứ mình nhìn thấy trên hotsearch lúc sáng.
Trong đó có một tin sáng nay mới bất ngờ xuất hiện, sau đó trực tiếp tiến thẳng lên vị trí đầu tiên trên bảng hotsearch.
# Trần Kiệu giải trừ hợp đồng, đi đón một cô gái thần bí#
Cái hotsearch này của Trần Kiệu gần như đè hết tất cả chất vấn về việc giải trừ hợp đồng cùng với mấy hotsearch liên quan đến Dư Dao Dao xuống.
Thoạt nhìn có vẻ như anh ta mua hotsearch, cố tình che giấu tất cả dư luận gây bất lợi với mình đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bây giờ trên mạng có không ít người đang mắng anh ta.
Nhưng rất nhanh cũng có người trong khu bình tung tin, nói cô gái kia chính là thủ khoa đầu ra năm nay của học viện điện ảnh: Lăng Sương.

Thẩm Nghị Sùng xem một lát rồi đưa điện thoại cho Dư Dao Dao: “Anh vừa mới nhìn thấy lúc sáng nay thôi.”
Dư Dao Dao phồng má nhìn, trên weibo còn có cả ảnh chụp nữa.
Xem một chút rồi cô lại ngẩng mặt lên nhìn Thẩm Nghị Sùng, sau đó lại cúi đầu nhìn kỹ bài đăng weibo này.
“Hôm nay Trần Kiệu xuất hiện ở cổng học viện điện ảnh, hơn nữa còn có những cử chỉ thân mật với một cô gái trẻ tuổi, cười cười nói nói, giống như người yêu.”
Dư Dao Dao bĩu môi: “Không phải người yêu đâu, là em gái anh ta đấy.”
Thẩm Nghị Sùng liếc nhìn cô, hơi nhướn mày: “Em đã xem đến phần bình luận rồi à?”
Dư Dao Dao lắc đầu theo bản năng nhưng lắc được một nửa, cô lại gật đầu.
Đương nhiên không phải cô đọc bình luận.
Cô đọc hết cuốn tiểu thuyết mới biết, bởi vì Lăng Sương để lại cho cô ấn tượng sâu sắc không thua kém gì với Dư Tâm Khiết - người mà cô ghét nhất.
Lăng Sương này chính là nữ chính quan trọng được cuốn sách này tốn nhiwwud mực bút để thể hiện, cũng là người phụ nữ được ông trời lựa chọn đến tranh giành ông xã kim cương với cô! Lúc sáng, vừa cầm tờ báo giải trí kia lên, trong nháy mắt Dư Dao Dao đã bị cái tên trên tiêu đề làm cho kinh ngạc, thế nên bây giờ cô mới đến hỏi Thẩm Nghị Sùng!
Trong cốt truyện của cuốn sách gốc, sau khi cỗ thân thể này của cô uống thuốc ngủ, nữ chính mới xuất hiện.
“Cô ta muốn ký hợp đồng với công ty của Trần Kiệu, em đừng có âm mưu gì với cô ta đấy nhé.”
Thẩm Nghị Sùng cầm điện thoại về, tờ báo trong tay cô, anh cũng lấy đi nốt, sau đó kéo cô đến đến chiếc ghế ăn bên cạnh.
Anh rót cho cô một ly sữa bò.
“Hả?”
Dư Dao Dao trừng mắt.
Cô nhớ trong cuốn sách gốc, nữ chính ký hợp đồng với Quang Hâm, lúc nam chính đang bực bội không thôi vì mất đi bà xã, cô ta đã đến bên cạnh anh.
Dựa vào ngoại hình xuất sắc cùng với nỗ lực từng chút một trong công việc, cuối cùng cô ta lấy được sự tán thưởng của Thẩm Nghị Sùng, sau đó chậm rãi chiếm lấy lấy trái tim anh.
“Cô ta đến chỗ Trần Kiệu? Không tới Quang Hâm à?”
Nói đến đây, Dư Dao Dao cầm lấy ly sữa bò trước mặt rồi uống một ngụm lớn theo bản năng.
Giống như để đè nén sự kinh ngạc, cô lại uống thêm một ngụm lớn nữa rồi mới thả ly xuống.
Khóe miệng dính một vòng sữa, cô không chú ý đến, suy nghĩ của cô đang bị tình tiết thoát khỏi cốt truyện này thu hút.
Cũng có khả năng.
Dù sao thì bây giờ cô thay thế vị trí của nguyên chủ đã làm cho một phần cốt truyện bị thay đổi rồi.

Không chỉ đùa giỡn diễn viên Mạnh Hân Nhiễm của Quang Hâm mà còn dọa nam diễn viên chính xuất sắc nhất Trần Kiệu chạy mất...
Lăng Sương này là em gái của Trần Kiệu, trong sách nói lúc nhỏ cô ta từng cứu Trần Kiệu, vì thế anh ta vẫn luôn thương yêu cô ta.
Bây giờ Lăng Sương tốt nghiệp học viện điện ảnh, cùng Trần Kiệu đi đến công ty của anh ta chứ không tới Quang Hâm, chuyện này nghe cũng hợp lý.
Nhưng trong tiểu thuyết, sau khi Lăng Sương ký hợp đồng với Quang Hâm mới chính thức gặp mặt Thẩm Nghị Sùng lần đầu tiên.
Bây giờ rất có khả năng cả đoạn này đều đã được cô thay đổi, chắc là bị trì hoãn lại rồi.
Dư Dao Dao hít hít cái mũi.
Cảm thấy hướng đi của cốt truyện quá khó để phân tích, đây không phải thứ mà người chỉ có một chút khả năng suy nghĩ logic như cô có thể nghĩ ra được.
Dù sao thì bây giờ Thẩm Nghị Sùng đã không gặp mặt Lăng Sương kia nữa, đương nhiên sẽ không có khả năng thích cô ta được!
Chỉ cần bản thân cô cách xa Lăng Sương ra, chắc hẳn nữ chính này cũng chẳng làm được gì đâu!
Phòng cháy, phòng trộm, phòng con giáp thứ mười ba!
Thẩm Nghị Sùng nhìn dáng vẻ thất thần cùng gương mặt nhỏ đỏ hồng của cô, lồng ngực không khỏi chấn động, anh phát ra tiếng cười nhẹ.
Anh duỗi tay, lau bọt sữa dính quanh miệng cô.
“Cơm nước cũng không ăn uống cho đàng hoàng.”
“Còn có, anh sẽ không ngoại tình đâu nhỉ là có ý gì?”
Dư Dao Dao mím môi, lập tức lộ ra nụ cười đơn thuần như một đóa hoa tơ hồng vàng: “Không có gì, ông xã ơi ~ Em chỉ cảm thấy cô gái này rất xinh, miễn cưỡng cũng có vẻ đẹp bằng tám phần mười của em, anh ưu tú như thế, em sợ sau này cô ta quyến rũ anh thôi.”
“Anh sẽ không vì cô ta xinh đẹp mà kìm lòng không đậu đó chứ?’
Trong sách, lần đầu tiên hai người kia làm tình là vào một ngày trời mưa, Thẩm Nghị Sùng bị sốt ở công ty nhưng vẫn kiên trì làm việc, cuối cùng dùng rượu làm bản thân tê liệt, anh đang trong trạng thái thần trí không còn minh mẫn, thì đúng lúc gặp được nữ chính quay về công ty, rồi sau đó anh bị nữ chính đẩy ngã lên bàn rồi bắt đầu vào việc!
Lúc đó, chỉ một đoạn văn nóng bỏng ngắn ngủi này đã khiến cô ở trong hang đọc đến vung đuôi cười.
Nhưng bây giờ... Cô chẳng cảm thấy buồn cười chút nào cả!
Trời mưa, công ty, bị sốt, rượu, bàn làm việc!
Không được!
Nữ chính trong đoạn cảnh nóng này bắt buộc phải là cô, tuyệt đối không thể để cho Lăng Sương có cơ hội!
Đương nhiên chuyện này không thể nói với Thẩm Nghị Sùng.

Cô nhìn Thẩm Nghị Sùng chằm chằm, giọng điệu vô cùng nghiêm túc: “Ông xã, anh mà dám kìm lòng không đậu, em sẽ cắn anh đấy!”
Thẩm Nghị Sùng dở khóc dở cười.
“Em nghĩ cái gì thế?”
“Nếu như anh mà kìm lòng không đậu, em... bây giờ em còn có thể lành lặn đứng ở đây sao?”
Lời này cực kỳ có ý trêu chọc, ghẹo cho Dư Dao Dao hơi xấu hổ.
Nhưng cô mong bản thân không lành lặn còn chẳng được kìa!
Tối qua sau khi phỏng vấn xong, hai người từ công ty thoát khỏi tầng tầng lớp lớp phóng viên trong giới giải trí để lên được đến xe, rồi lại phải cùng một đám paparazi không cần mạng chơi đua xe...
Cuối cùng hai người không thể không lượn mấy vòng rồi mới quay về đến biệt thự...
Về đến nơi, cô buồn ngủ lắm rồi!
Có điều... Hôm nay, lúc ngủ dậy cô phát hiện ra trên người mình có mấy dấu dâu tây đo đỏ, trên cổ, trên xương quai xanh, trên ngực... đều có cả.
Lúc tỉnh dậy, trong mũi còn có hương bạc hà dìu dịu.
Hí hí, chắc chắn là nhân lúc cô đang ngủ, người đàn ông này đã làm chuyện xấu gì đó với cô!
“Ông xã, có phải phòng làm việc của anh có rượu không?”
“Không được uống đâu đấy! Anh đồng ý với em đi, nếu như em không ở đó, anh không được uống rượu, lỡ như say rồi, anh bị ả đàn bà xấu xa nào đó vồ tới, anh có gào rách cổ họng cũng không có người đến cứu anh thì phải làm sao?”
Thẩm Nghị Sùng phục cái đầu này của cô rồi.
Cũng không biết làm thế nào mà cô có được trí tưởng tượng phong phú này nữa.
“Em không đi làm biên kịch thì đáng tiếc thật đấy, cái tình tiết em nghĩ ra sắp đuổi kịp biên kịch Liễu rồi.”
Anh giơ tay nhéo cái má có tính đàn hồi của cô, khóe miệng anh tuấn nhếch lên.
“Trước giờ anh chưa từng uống rượu trong phòng làm việc, chỗ đó cũng không có rượu.”
Dư Dao Dao nhướn mày, không có rượu à?
Cô chớp mắt.
Thế lần sau cô mang rượu đến, ở trong phòng “chơi” với rượu vang trên bàn làm việc.
Hí hí, còn phải chọn ngày trời mưa nữa! Nghe bên ngoài chớp giật sấm rền, cởi sạch quần áo người đàn ông này, sau đó đè anh lên bàn~
Hoàn mỹ.
“Hôm nay ban ngày em phải quay quảng cáo, đến tối lại tới đoàn làm phim, ăn nhiều một chút.”
Thẩm Nghị Sùng lấy thêm salad cho cô rồi cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay.
“Ừm.” Nói đến đây, Dư Dao Dao nhíu mày: “Đạo diễn cũng nói rồi, hôm nay quay cảnh nhảy lầu, bảo em phải ăn nhiều một chút để có năng lượng dự trữ, lúc quay cảnh hôn mê, tranh thủ quay một lần là qua luôn~”
Động tác lấy bơ của Thẩm Nghị Sùng khựng lại: “Cái sân thượng kia cao bao nhiêu, đã bảo Nghê Dịch đi hỏi tổ đạo cụ chưa?”

Dư Dao Dao đột nhiên run rẩy: “Nghe nói là hơn năm mét, cụ thể thì đợi buổi chiều đạo diễn sẽ xem xét lại. Nếu không đủ.. hu hu, thì còn phải cao thêm nữa.”
“Bảo Nghê Dịch kiểm tra an toàn hiện trường, bỏ đi, để anh nói với cậu ta.”
Thẩm Nghị Sùng đặt dao lấy bơ xuống.
Cảnh nhảy lầu là cảnh mà đòi hỏi diễn viên phải có rất nhiều kinh nghiệm.
Phim cổ trang cung đình còn tương đối ít nhưng một vài phim hành động, phim xã hội đen đều khó tránh khỏi có cảnh đánh đấm.
Từ trên không nhảy xuống, có vài diễn viên sẽ dùng diễn viên đóng thế, cũng có một số diễn viên tự mình ra trận.
Thẩm Nghị Sùng hơi nhíu mày, nhìn làn da non mịn, bàn tay nhỏ nhắn cầm cái ly của Dư Dao Dao, anh bất giác buột miệng: “Đến lúc đó, có khó khăn gì thì tìm diễn viên đóng thế đi, để anh nói với đạo diễn Chu.”
Dư Dao Dao thở dài: “Không cần đâu ạ.”
Hôm qua cô lên mạng tra về con đường mà nữ diễn viên điện ảnh xuất sắc nhất phải trải qua.
Suy cho cùng, hôm qua cô nói khoác không biết ngượng, tuyên bố với một đám phòng viên, nói mình phải lấy được giải nữ diễn viên xuất sắc nhất, vì thế trên đường về nhà cô mới nghiên cứu một chút.
Cô phát hiện ra trong quá trình trưởng thành của rất nhiều nữ diễn viên xuất sắc nhất đều viết một câu... Bất kể là đóng phim gì đều kiên trì không dùng diễn viên đóng thế, phải tự mình diễn!
“Em có thể, không phải chỉ là nhảy xuống thôi sao? Năm mét thôi mà, nhớ năm đó em còn trèo lên cái cây to kia...”
“Em còn trèo lên cây?”
Thẩm Nghị Sùng nhướn mày, nhìn bà xã bé nhỏ chỉ đứng có một lát đã nũng nịu kêu mệt.
Dư Dao Dao ho nhẹ hai tiếng: “Lúc nhỏ, lúc nhỏ ấy...”
Một lát sau, Nghê Dịch với trợ lý nhỏ đến đón cô tới đoàn làm phim.
Thẩm Nghị Sùng cố ý dặn dò mấy câu, lại còn để cậu ta xác nhận thời gian quay chụp buổi chiều rồi gửi qua cho anh.
“Hôm nay còn có cuộc họp, anh sẽ cố gắng hết sức đến đoàn làm phim trước giờ ăn, dẫn em đi ăn một bữa thật ngon xem như là phần thưởng cho cảnh nhảy lầu này.”
Thẩm Nghị Sùng đưa cô lên xe.
Dư Dao Dao đang muốn ngẩng đầu nói phải tiết kiệm tiền thì lại bị anh ngắt lời.
“Trong đoàn làm phim, tất cả mọi chuyện đều phải nghe đạo diễn, cảnh nhảy lầu này quay thế nào, trước khi quay nhất định phải xác nhận cẩn thận với nhân viên công tác. Đừng nóng vội, vị trí đứng, động tác nhảy lên, góc độ ống kính đều phải trao đổi với đạo diễn từ trước, không có vấn đề gì nữa thì gom hết dũng khí, nhảy xuống đệm an toàn trên mặt đất.”
“Lúc nhảy xuống thì mông chạm đất, tay không được chống xuống...”
Thẩm Nghị Sùng vừa đi vừa dặn dò.
Nghê Dịch ở bên cạnh nghe rồi điên cuồng lau mồ hôi.
Lời thoại của cậu ta đều bị ông chủ Thẩm nói hết rồi, ông chủ đúng là đồ chiều vợ đến hóa rồ rồi!

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận