Cục Cưng Ấm Áp... Rơi rồi...
Cố Thiên Thiên chẳng thể nào ngờ rằng, bản thân mình lại bị một trò đùa vô lý đến như vậy lừa vào bẫy!
Cô ta chuẩn bị rời đi, không muốn nhìn Dư Dao Dao loè thiên hạ kia nữa, nhưng lại phát hiện ra, giờ đây, trong ánh mắt tôn kính của nhân viên đoàn làm phim nhìn cô ta đã có chút chỉ chỉ chỏ chỏ khác thường.
Trong nháy mắt, bước chân của cô ta trở nên mất tự nhiên, đi đứng lộn xộn, gần như hít sâu một hơi, ôm cánh tay phải của mình, nhanh chóng rời khỏi phim trường ngay!
Sau gần 6 năm lăn lộn trong giới nghệ sĩ, cô ta đã không còn là tân binh nữa rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong giới này nước rất sâu, mỗi người đều có vẻ bề ngoài sáng sủa rộng mở, nhưng trong bóng tối ai cũng có suy tính của riêng mình.
Ngay từ khi còn là tân binh, cô ta đã chứng kiến rất nhiều đàn anh chèn ép người mới trong đoàn phim, thậm chí còn tranh giành vai diễn của tân binh.
Về cơ bản thì hững chuyện đó cũng không phải việc gì lớn.
Nhưng chẳng ngờ, cô ta vẫn luôn có danh tiếng không tồi, mà hôm nay lại bị một... Miếng dán giữ nhiệt bày trận làm khó!
Cố Thiên Thiên càng nghĩ, mặt càng đỏ lên, chỉ cầu mong có thể lập tức kết thúc quay phim, rời khỏi đoàn làm phim này.
Còn Dư Dao Dao thì nằm gục đầu trên ngực Thẩm Nghị Sùng, cũng thẹn thùng đến mức mặt mũi đỏ bừng.
Đối mặt với một số câu hỏi trắng trợn của phóng viên, cô thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên.
Ừm, cô cũng biết hôm nay mình đã gây ra sai lầm tai hại rồi.
"Chị Dư, chị có kế hoạch sinh con thứ hai đúng không? Sau khi quay xong bộ phim này, lúc khởi quay bộ phim truyền hình "Thanh xuân không hối tiếc" thì sẽ phải ghi hình trong ba, bốn tháng, vậy năm tới, chúng tôi có thể được nghe tin vui về việc sinh con thứ hai của chị chứ?"
"Boss Thẩm, vừa rồi lúc anh nghe cục cưng rơi, sắc mặt rất khó coi, là bởi vì hai vị đã có con rồi sao? Ban nãy anh đã lo lắng lắm, phải không ạ?"
"Chị Dư, trước đây chị nhập viện là vì không đầy đủ dinh dưỡng, hiện giờ đã chăm sóc sức khoẻ tốt chưa? Đứa trẻ thứ hai này, chị muốn sinh con trai hay là con gái?"
Sai lầm tai hại của cô ngay lập tức khiến các phóng viên chuyển hướng chủ đề của cuộc phỏng vấn ngày hôm nay.
Dư Dao Dao ư ử trên ngực Thẩm Nghị Sùng, rên rỉ một cách yếu ớt.
Thẩm Nghị Sùng che chắn phần lớn các micro giúp cô: "Làm phiền mọi người nhường ra một chút, cho cô ấy một ít không gian để bình phục trở lại. Cô ấy sợ độ cao, bây giờ cô ấy cần chút thời gian. Hiện tại chúng tôi..."
Anh còn chưa nói hết câu, Dư Dao Dao đã ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn như tấm vải đỏ lên một cách yếu ớt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Tôi muốn, sinh con thứ hai."
Cô nói thẳng vào micro.
Nói xong, lại thẹn thùng cúi đầu xuống.
Tộc dân ban đầu của cô đều phải sinh rất nhiều con.
Mỗi lứa sinh rất nhiều, mỗi năm đều sinh.
Duy trì dòng dõi, để các loài không bị tuyệt chủng, đồng thời dần tối ưu hóa để chủng tộc mạnh lên theo môi trường!
Đối với cô, sinh con đẻ cái là việc bình thường.
Ban đầu, cô vốn chướng mắt đồng loại bởi vì đã được khai mở trí tuệ, nhưng giờ đây cô lại cảm thấy Thẩm Nghị Sùng cũng khá được.
Mà lúc cô vừa nói tới con thứ hai, bánh bao nhỏ Thẩm Duệ bên cạnh đó, bàn tay nhỏ bé còn đang được cô nắm lấy, bấy giờ ánh mắt cũng lập tức sáng lên.
Bánh bao nhỏ tức khắc rời khỏi tình trạng sa sút tinh thần vì “cục cưng” này không phải là “cục cưng” kia vừa rồi.
Trong chớp mắt đã đồng ý ngay, tiếp đó còn gật đầu.
"Muốn, em trai em gái đều được cả ạ."
"Thích hết."
"Muốn hết."
Khóe miệng Thẩm Nghị Sùng giật giật, nhìn nước mắt còn chưa khô trên khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai mình, đành phải đưa tay lên lau sạch gương mặt nhỏ nhắn hộ cậu bé.
Bấy giờ, các phóng viên đã lập tức lấy lại tinh thần.
"Muốn cả em trai lẫn em gái, vậy sinh xong đứa thứ hai, còn định sinh đứa thứ ba nữa sao!?"
Tuy không tính là tin nóng trang đầu nhưng đây cũng là lần đầu tiên mấy người Dư Dao Dao trực tiếp tiết lộ với truyền thông.
Mà Dư Dao Dao cũng rất nghiêm túc, tiếc nuối gật đầu: "Tôi muốn lắm, nhưng..."
Cô nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, nhìn Thẩm Nghị Sùng không chút thay đổi sắc mặt.
"Nhưng có người nào đó không hợp tác, công việc bận rộn, nhiều nghệ sĩ,... Ngày nào cũng..."
Đến đoạn cuối, giọng của cô mỗi lúc một thấp xuống, khuôn mặt bánh bao cũng phồng lên y hệt con trai.
Nội tâm các phóng viên đều điên cuồng gào thét, chỉ trong khoảng thời gian ít ỏi, cuộc phỏng vấn ngắn này đã đi trật hướng rồi.
Mà rất nhanh sau đó, hầu hết các fan và người qua đường trên mạng đều đã thức giấc.
Không phải trên đường đi làm thì cũng là dọc đường đến trường, hoặc đang nằm trên giường lướt Weibo.
Rất nhiều người vừa mới ăn một quả dưa hấu lớn về sự kiện Ưu Toàn trước đó xong, lúc này ánh mắt đã lập tức bị trái dưa hấu mới ra lò kia hấp dẫn.
#Chị Y khổ tâm chờ đợi đứa con thứ hai, lại bị chân ảnh hậu* Cố Thiên Thiên đánh gục!#
(*) Diễn viên nữ được đề cử cho giải ảnh hậu, gần là ảnh hậu nhưng không thắng.
Trình độ bơm nước dưa hấu đầy máu chó này gần như không ngừng tăng lên với tốc độ cực nhanh.
Fan Y cùng với các fan qua đường vừa mới mắng Ưu Toàn sáng nay xong, ngay lập tức đã bùng nổ.
[Ôi, con tôi!]
[Không phải đâu! Chẳng phải Cố Thiên Thiên đóng phim với chị tôi sao? Là động tác trong kịch bản à!]
[Không được, tôi đã chờ đứa thứ hai từ rất lâu rồi đó!]
[Bà Y nhà tôi làm sao vậy? Hiện tại thế nào rồi!]
Người hâm mộ đều đau lòng muốn chết.
Weibo của Cố Thiên Thiên cũng bị rất nhiều người mắng chửi.
Những bài báo máu chó kia còn tung ảnh Dư Dao Dao yếu ớt ngã trên đệm an toàn, tựa vào vai Thẩm Nghị Sùng, ôm bụng mình, rồi tung cả file gif cảnh Cố Thiên Thiên tát Dư Dao Dao một cái.
Rất nhiều người xem mà tức đến hộc máu.
Có điều, ngay sau đó, người hâm mộ đã lướt thấy một dòng bình luận gần như bị nhấn chìm trong các bình luận khác.
[Dư Dao Dao V: Hiểu lầm rồi, các chị em... Hiểu lầm... Chỉ là... Cục Cưng Ấm Áp của tôi bị rơi thôi...]
Một nhóm fan đang tức giận đi quét sạch diễn đàn*, tức khắc trợn tròn mắt, cũng giống hệt như các phóng viên ở hiện trường lúc ấy vậy.
(*) Nguyên văn là "Đồ bản" (屠版): Hiện tượng trả lời tất cả bài viết trong diễn đàn, đến một lúc sẽ khiến toàn bộ phản hồi và bài đăng đều thuộc cùng một thành viên.
Sau đó một hồi lâu mới đăng lên một loạt dấu chấm hỏi động trời.
[Chị Y, có phải chị bị trộm tài khoản không?]
[Chị, em biết chị vẫn rất hay đùa, nhưng có thể nào đừng đùa làm em bị nhồi máu cơ tim không? Chị... Nói câu đó là nghiêm túc sao?]
[Tui vừa đọc cái gì vậy? Cục Cưng Ấm Áp?]
[Nhóc con thứ hai đó, là Kỳ Tích Ấm Áp* à?]
(*) Tên game Ngôi Sao Thời Trang bản Trung.
[Orz... Chị Y, chị thật sự... Đủ rồi đó…]
Cả nhóm fan đều dở khóc dở cười.
Làm fan của một thần tượng ngã cây có cảm giác gì?
Ngày nào cũng phải cười đến co giật, còn muốn đập tường!
Có điều, chỉ nửa tiếng sau, rất nhiều phương tiện truyền thông cá nhân lớn có tích V cùng với các tài khoản tiếp thị đã đồng loạt sửa lại tin tức của quả dưa nọ.
[Giải Trí Phi Ngư V: Xin lỗi, cục cưng này không phải cục cưng kia, chúng tôi đã nhầm lẫn. Được biết, sau khi Dư Dao Dao nhảy xuống lầu ở hiện trường, miếng dán Cục Cưng Ấm Áp rơi xuống, vì thế mới gọi ông xã tìm lại Cục Cưng Ấm Áp cho cô ấy.]
[Tạp chí Bát Bá V: Xin lỗi mọi người, tin trước đó không khớp với tình huống, đã bị xóa. Chị Dư có dấu hiệu sợ độ cao nên sắc mặt trở nên khó coi ngay tại chỗ. Nhưng theo phản hồi từ phóng viên tại hiện trường của chúng tôi, đã công bố sẽ sinh đứa thứ hai vào năm tới, sinh đứa thứ ba vào năm sau nữa.]
[Tin Giải Trí Nhanh V: Một đợt sợ bóng sợ gió mà thôi! Nhưng mà bà Thẩm đã chỉ trích ông xã tại chỗ, tuyên bố ông xã không góp sức trong sự nghiệp tạo em bé! Mong mọi người hãy cổ vũ Tổng giám đốc Thẩm!]
Các fan đều cười đến té ghế.
Đây quả thực là hiện trường tai nạn giao thông cỡ khủng, chưa từng thấy vụ việc nào hỗn loạn kỳ quặc tới vậy!
Mà Cố Thiên Thiên vẫn luôn căng thẳng chú ý theo sát hướng gió trên mạng, thấy các bài báo sau đó không nhắc tới cô ta nữa, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tiếp đó, cô ta lại lấy lòng các phóng viên, chấp nhận phỏng vấn của họ sau Dư Dao Dao.
Trước giờ cô ta vẫn luôn giữ dáng vẻ thần bí, rất ít khi tương tác với truyền thông, lần này xem như cho bọn họ thể diện rất lớn, hy vọng bọn họ không còn đề cập tới bất kỳ biểu hiện nào ngày hôm nay của cô ta trong các bài báo nữa.
Giờ đây, cuối cùng tâm điểm chú ý cũng dời khỏi người cô ta.
Tâm trạng buồn bực của Cố Thiên Thiên, tức thì tốt lên một chút.
"Chị Thiên Thiên, người phụ trách của Ưu Toản muốn liên lạc với chị..."
"Tôi không tiếp đâu."
Cố Thiên Thiên hoàn toàn chẳng thèm suy nghĩ, thẳng thừng từ chối luôn.
"Cô cứ nói là tôi phải tập trung vào sự nghiệp diễn xuất trong thời gian tới. Hơn nữa, bản thân hình ảnh của tôi cũng không phù hợp với định vị thương hiệu của họ."
Lúc trước đi tìm Dư Dao Dao năn nỉ đổi ý, kết quả người ta không thèm nhìn tới bọn họ, bây giờ lại đi tìm cô ta!?
Coi cô ta là cái lốp dự phòng sao?
"Tiểu Mỹ, cho dù giá có cao hơn nữa, tôi cũng sẽ không cân nhắc, sau này cứ kéo công ty này vào danh sách đen, không quan tâm là tài trợ hay là gì khác, cô cứ trực tiếp từ chối thay tôi là được."
Cố Thiên Thiên đặt di động xuống, nói với người đại diện của mình.
"Đúng rồi, không phải công ty đang muốn tranh thủ cho tôi mấy hợp đồng đại diện của các thương hiệu xa xỉ khác sao? Gần đây có gì tiến triển không?"
Người đại diện Hạ Mỹ Giai, lật xem lịch trình.
"Chị Thiên Thiên, hiện giờ có ba thương hiệu xa xỉ tầm thấp, trước đó đều từng tài trợ lễ phục và trang sức cho chúng ta, lần này bọn họ cũng bày tỏ một chút ý định hợp tác. Nhưng công ty vẫn đang nói chuyện, hy vọng nhất là được ký kết với Adolf, dù sao bọn họ vẫn luôn rất có danh tiếng trong ngành."
"Công ty đang đàm phán một hợp đồng dài hạn ba năm, bọn họ vẫn rất hài lòng với chị."
Cố Thiên Thiên vừa nghe thế đã có hứng thú: "Ba năm? Vậy bây giờ chúng ta đàm phán tới bước nào rồi? Có đối thủ cạnh tranh nào khác không?"
"Tuần sau, Tổng giám đốc điều hành chi nhánh Trung Quốc của bọn họ sẽ tham gia một show diễn thời trang cùng tổng thiết kế của tập đoàn, có thể đến lúc đó sẽ tự đến công ty đàm phán các điều khoản cụ thể. Chị Thiên Thiên, hiện tại công ty nghe nói, có cả mấy tiểu hoa lưu lượng là đối thủ cạnh tranh, có điều bọn họ đều thiên về hướng đi thanh xuân hơn so với chị, cho nên không có ưu thế bằng chị đâu."
"Dù sao Adolf cũng thiên về sự quyến rũ nữ tính trưởng thành nhất trong số các hãng hàng xa xỉ tầm thấp."
Cố Thiên Thiên cũng tự tin gật đầu.
Cô ta đã ra mắt từ lâu nhưng hiếm khi nhận hợp đồng quảng cáo, công ty vẫn luôn duy trì cảm giác bí ẩn của cô ta, chỉ dùng diễn xuất của cô ta làm át chủ bài tiếp thị.
Cho nên cho tới bây giờ, trên người cô ta không có hơi thở dân dã, hình tượng cũng không bao giờ liên quan đến bất kỳ thứ đồ vật gia dụng nào.
Quý trọng danh tiếng, từ bỏ biết bao nhiêu cơ hội kiếm tiền, chỉ để giành được một hợp đồng đại diện cho thương hiệu xa xỉ ngày hôm nay!
Hiện nay, đồ xa xỉ cấp thấp cũng là thị trường mà mấy ảnh hậu vẫn coi thường.
Cô ta đến chiếm lĩnh thị trường này, cũng không có vấn đề gì!
Chờ đến khi cô ta lấy được giải thưởng ảnh hậu chân chính trong năm nay, hoặc chậm nhất là sang năm, là sẽ có thể tranh giành thị trường xa xỉ cao cấp với mấy người kia rồi!
Tâm trạng của Cố Thiên Thiên rất tốt, tất nhiên đã quên đi buổi sáng không được như ý: "Tiểu Mỹ, cô đi nghỉ ngơi đi, tôi đắp mặt nạ xong cũng chuẩn bị nghỉ trưa đây."
Mà sau khi Dư Dao Dao hoàn thành cảnh cuối cùng buổi sáng nay, gây nên một sai lầm tai hại ngớ ngẩn, suýt chút nữa dọa cho đạo diễn bị bệnh tim, đạo diễn Chu cũng không chịu buông tha mà lôi kéo cô tập trung sức lực, quay bổ sung thêm mấy cảnh khác.
Cuối cùng cảm thấy không có vấn đề gì nữa, đạo diễn mới Chu tức giận đuổi cô vừa mới tẩy trang xong rời đi luôn.
"Đi đi, cô lĩnh cơm hộp rồi."
"Lần sau... Nếu cô có mang bất cứ cục cưng em bé nào trên người, nhớ phải báo với tôi trước."
"Thêm một lần nữa thì cô sẽ doạ tôi tới mức trực tiếp nghỉ hưu luôn!"
Lời của ông có ý là, lần sau còn muốn tiếp tục hợp tác cùng cô, mặc dù giọng điệu thì vô cùng hung dữ đầy ghét bỏ.
Tất cả mọi người trong đoàn làm phim nghe thế đều hiểu, ha ha cười theo.
Áp lực trong đoàn làm phim rất cao, mọi người khó có được những chuyện vui vẻ như thế, đợi đến khi Dư Dao Dao hơ khô thẻ tre sắp rời đi, bọn họ mới biết được cái cây hài của cô quý giá tới mức nào.
Tất cả mọi người từ đạo diễn, phó đạo diễn xuống đến chuyên viên ánh sáng, nhân viên đạo cụ, thậm chí cả thái giám, cung nữ diễn tập quần chúng bên cạnh đều cười vẫy tay chào tạm biệt cô, không có việc gì làm, còn tiễn cô đi cả một đường đến cửa đoàn phim, giống như là ở cuối đường, cô sẽ còn làm trò gì đó hài hước.
Nhưng ai ngờ, cô lại làm thật!
Vừa đến cửa đoàn phim, Dư Dao Dao kéo theo con trai, lại dừng bước.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo hoàn toàn mờ mịt.
"Nhóc Duệ, ba con đâu nhỉ?"
Cô ném Thẩm Nghị Sùng ở chỗ nào rồi?!
Bánh bao nhỏ cũng ngẩng đầu, đôi mắt đen tròn vo tràn đầy điệu bộ đang nhớ lại, nhíu đôi mày nhỏ: "Vừa nãy hình như ba nói, đi ra ngoài hít thở không khí, để con ở đó cùng mẹ tẩy trang."
Dư Dao Dao ồ một tiếng, rồi lại kéo bánh bao định vội vàng trở về tìm.
Đoàn làm phim "Loạn" đi theo, tức thì cười to một trận.
Tuy nhiên, đúng lúc đó, một người đàn ông đeo khẩu trang bước tới, đặt vào tay cô một tấm thẻ đen.
"Khà khà, nhiệm vụ "Vợ tôi" khẩn cấp."
"Ông xã của chị vừa bị chúng tôi bắt cóc. Chị cần phải tìm thấy anh ấy trong vòng bốn mươi tám giờ, nếu không nhiệm vụ sẽ thất bại."
"Lần này, chúng tôi sẽ dùng phương thức phát sóng trực tiếp, để livestream chị tìm chồng trên mạng..."
Dư Dao Dao trợn tròn mắt.